Truyện Ta Muốn Ngủ Phạm Gia ()
Ta Muốn Ngủ Phạm Gia
- Thể loại:
- Tình trạng:
- Đang ra
- Đọc từ đầu:
- Chương 0: Đại Nam.
- Mới nhất:
- Chương 916: Có Chút Chờ Mong. (4 ngày trước)
Đánh giá
Đã có
392
người đánh giá
Nguyễn Đức Minh năm 35 tuổi trở thành giám đốc Marketing của Vsmart, tưởng như nhân sinh viên mãn thì sau một sự cố hi hữu chẳng hiểu sao hắn sống lại.
Sống lại năm 2003, trở về 20 năm trước, đến một thế giới vừa giống vừa khác thế giới cũ của hắn nơi mà Việt Nam không phải là Việt Nam, nơi mà Việt Nam trở thành cả Đông Dương.
Tưởng như mọi việc đã 'quá' lắm rồi thì Minh còn thu được hệ thống, một cái hệ thống chú định 'đem con bỏ chợ '.
Một cái hệ thống không biết đâu mà lần, một cái hệ thống... chưa bao giờ gặp qua.
Sống lại một lần, lựa chọn của hắn là gì?.
Tiếp tục đi theo con đường cũ, không cần cố gắng cũng ổn thỏa thành công?.
Mở ra một nhân sinh hoàn toàn mới, càng thêm kích thích?, viết thêm vài con số 0 vào trong tài khoản ngân hàng?.
Quan trọng nhất là cái thế giới này vậy mà có luật Đa Thê.
Minh đột nhiên cảm thấy, thế giới này mới càng thích hợp với hắn.
_ _ _ _ _ _ _
Muốn viết Tam Quốc, không hiểu sao lại thành đô thị.
Đây là tác phẩm đầu tay của mình, cũng không mong đợi mọi người ủng hộ, chỉ viết nhằm mục đích thỏa mãn bản thân là chính.
Viết truyện đơn giản vì mình thích YY thôi.
Truyện thiết lập có hậu cung, ai phản cảm với hậu cung có thể out trước, đừng níu kéo làm đau lòng nhau T_T
Bối cảnh truyện không phải thế giới thật, nếu có gì giống đơn thuần là trùng lặp, cũng không nên học theo tình tiết trong truyện làm gì.
Tái bút: Nhất định phải thu Phạm Gia.
Việc quan trọng nhắc lại ba lần:
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nguồn ảnh: #Ruima vẽ tay
_ _ _ _ _ _ _
Tái bút (2): Mình không thích dìm ai cả, với mình bất kể quốc gia nào, Mỹ hay Trung, Nhật hay Hàn đều có những mảng sáng tối khác nhau, bất cứ quốc gia nào cũng có ưu điểm và khuyết điểm, với mình thì dìm một quốc gia không giúp tác phẩm trở nên 'thượng đẳng ' hơn hay 'thành công' hơn.
Mình càng không thích dìm những nhân vật đứng trên đỉnh thế giới, với mình chỉ cần là tỷ phú thì đều có cái hơn người, đều có thứ người thường không có, bất kể tỷ phú đó đến từ quốc gia nào, tác phẩm cũng sẽ không vì một tỷ phú đến từ quốc gia mình không thích sau đó một mực hạ khả năng đối phương xuống hay cho rằng tất cả thành công của người ta đều đến từ may mắn.
Sống lại năm 2003, trở về 20 năm trước, đến một thế giới vừa giống vừa khác thế giới cũ của hắn nơi mà Việt Nam không phải là Việt Nam, nơi mà Việt Nam trở thành cả Đông Dương.
Tưởng như mọi việc đã 'quá' lắm rồi thì Minh còn thu được hệ thống, một cái hệ thống chú định 'đem con bỏ chợ '.
Một cái hệ thống không biết đâu mà lần, một cái hệ thống... chưa bao giờ gặp qua.
Sống lại một lần, lựa chọn của hắn là gì?.
Tiếp tục đi theo con đường cũ, không cần cố gắng cũng ổn thỏa thành công?.
Mở ra một nhân sinh hoàn toàn mới, càng thêm kích thích?, viết thêm vài con số 0 vào trong tài khoản ngân hàng?.
Quan trọng nhất là cái thế giới này vậy mà có luật Đa Thê.
Minh đột nhiên cảm thấy, thế giới này mới càng thích hợp với hắn.
_ _ _ _ _ _ _
Muốn viết Tam Quốc, không hiểu sao lại thành đô thị.
Đây là tác phẩm đầu tay của mình, cũng không mong đợi mọi người ủng hộ, chỉ viết nhằm mục đích thỏa mãn bản thân là chính.
Viết truyện đơn giản vì mình thích YY thôi.
Truyện thiết lập có hậu cung, ai phản cảm với hậu cung có thể out trước, đừng níu kéo làm đau lòng nhau T_T
Bối cảnh truyện không phải thế giới thật, nếu có gì giống đơn thuần là trùng lặp, cũng không nên học theo tình tiết trong truyện làm gì.
Tái bút: Nhất định phải thu Phạm Gia.
Việc quan trọng nhắc lại ba lần:
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nhất định phải thu Phạm Gia
Nguồn ảnh: #Ruima vẽ tay
_ _ _ _ _ _ _
Tái bút (2): Mình không thích dìm ai cả, với mình bất kể quốc gia nào, Mỹ hay Trung, Nhật hay Hàn đều có những mảng sáng tối khác nhau, bất cứ quốc gia nào cũng có ưu điểm và khuyết điểm, với mình thì dìm một quốc gia không giúp tác phẩm trở nên 'thượng đẳng ' hơn hay 'thành công' hơn.
Mình càng không thích dìm những nhân vật đứng trên đỉnh thế giới, với mình chỉ cần là tỷ phú thì đều có cái hơn người, đều có thứ người thường không có, bất kể tỷ phú đó đến từ quốc gia nào, tác phẩm cũng sẽ không vì một tỷ phú đến từ quốc gia mình không thích sau đó một mực hạ khả năng đối phương xuống hay cho rằng tất cả thành công của người ta đều đến từ may mắn.