Chương 865: Nàng Trưởng Thành (2)

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 865: Nàng Trưởng Thành (2)

Chương 865: Nàng Trưởng Thành (2)


Minh không biết cái việc ‘hết sức quan trọng’ của Hương là gì, hiển nhiên Huyền cũng vậy.

Bất quá ở nơi này lời nói của Hương là có trọng lượng nhất, ba người rất nhanh cùng nhau cụng ly Cola.

Thời điểm này muốn lùi xe ra khỏi cổng trường y nguyên là một vấn đề nan giải cho nên Minh cũng rất tự nhiên di chuyển về phía cuối xe để cùng hai cô gái ‘thưởng thức Cola’ đồng thời nghe việc quan trọng của Hương.

Đợi mỗi người tự mình uống một ngụm xong, Hương lúc này cảm thấy hết sức thú vị.

Nàng trước đây hiển nhiên đã từng làm việc nhóm nhưng mà làm việc nhóm trong trường học nó khác trạng thái hiện tại nhiều lắm.

Tất nhiên từ khi Hương quản lý Tiki đến nay cũng không thể không có chuyện nàng cùng mấy cô bạn thân ngồi xuống cùng nhau bàn bạc cái gì đó, đây cũng có thể coi là làm việc nhóm hoặc nâng cao hơn một bước nữa là... họp.

Dùng từ họp có chút nặng nề với học sinh như Hương cho nên không thích hợp lắm thậm chí khi mấy cô bạn ngồi với nhau càng như một dạng nói chuyện phiếm.

Mọi người cùng nhau đưa ra ý kiến, cùng nhau đạt thành nhận thức chung hoặc đưa ra số liệu nào đó, vấn đề ở chỗ cách làm việc của mấy cô gái tại Tiki phi thường tuỳ ý.

Tiki cũng mới vận hành trong hơn một tháng mà thôi, việc Tiki chưa thể lên chuyên nghiệp là quá bình thường hơn nữa cũng đừng quá đặt nặng áp lực lên mấy cô bé cấp 3.

Các chị em ngồi với nhau thật ra không có bao nhiêu ý kiến để nâng cấp hoặc cải cách Tiki cả, cho dù có ai đưa ra ý kiến thì những người kia cũng rất nhanh chấp nhận, về cơ bản không cần phải đi thuyết phục lẫn nhau.

Cách thức vận hành như vậy hiển nhiên không được, cũng may Hương cùng nhóm bạn thật ra không có quá nhiều ý định cách tân Tiki, tất cả mọi người đều rất thích Tiki như hiện tại, càng không muốn làm ra quá nhiều sửa chữa.

Mà hiện tại thì có chút khác biệt, hiện tại lần đầu tiên Hương hướng về một người ‘không phải chị em tốt’ đưa ra lời mời đồng thời nàng biết nàng còn phải thuyết phục người ta cho dù khả năng thuyết phục được Huyền vốn là rất cao.

Ngoài ra nơi đây không chỉ có Huyền mà còn có Minh.

Minh tất nhiên không tính là người ngoài nhưng trong tiềm thức của Hương, tại Tiki bản thân Minh thậm chí càng như... sếp của nàng.

Tuy Hương không biết Minh có bao nhiêu kỳ vọng vào Tiki nhưng Hương cũng rất muốn cho bạn trai thấy, khoảng thời gian hắn ra nước ngoài thì nàng làm được những gì, ít nhất cũng phải đưa ra được một phần ‘bài tập’ hợp mắt chứ?.

Thế là trong ánh mắt chờ đợi của hai người, Hương rất nhanh đặt ly Cola xuống sau đó nói.

"Chiều nay Hương tính rủ huyền đi ăn KFC sau đó nói chuyện này, mà hiện tại thì càng tốt rồi, hiện tại càng thêm yên tĩnh ".

"Hương tính nhờ Huyền giúp Hương viết vài lời tựa hơn nữa... nếu Huyền cảm thấy hứng thú có thể gia nhập cùng Hương ".

"Trước đây Huyền không phải hay hỏi Hương làm gì mà ngày nào cũng vội vàng về nhà sớm như vậy sao? ".

"Thật ra là bởi ngoài thời gian đi học trên lớp, Hương còn làm chút công việc kinh doanh, Hương tính rủ Huyền tham gia cùng Hương, bọn mình đi bán sách ".

Hương căn bản không hướng về Minh nói chuyện bất quá Minh rất nhanh cũng hiểu việc gì đang diễn ra, hắn không khỏi hứng thú nhìn kỹ cô gái tên Huyền kia một chút.

Tiki là của Hương, việc Hương muốn mời ai tham dự hiển nhiên Minh sẽ không quá can thiệp vào nhưng mà Minh lại nghe ra một vài ý tứ khác.

Tỷ như ‘nhờ Huyền viết vài lời tựa’ lại là cái gì?.

Minh cũng đoán được lời tựa thì chỉ có lời tựa cho sách dù sao Tiki cũng là bán sách nhưng vì cái gì tự nhiên lại có mấy thứ này?.

Về phía Huyền, nàng căn bản không hiểu gì cả, càng thêm ngơ ngác nhìn Hương.

"Bán sách?, là chúng ta mở cửa hàng cho thuê truyện tranh sao?.... hay là... hay là bày sách ở lề đường? "

Nhắc đến ‘cửa hàng cho thuê truyện tranh’, đây xác thực là nét đặc sắc của thời đại này, đương nhiên cũng không chỉ là truyện tranh mà còn rất nhiều thể loại sách khác bất quá truyện tranh càng nhiều mà thôi.

Về phần bày sách ở lề đường thật ra cũng rất nhiều nhưng chủ yếu là gánh ‘hàng rong’, thuộc dạng có thể bị lực lượng an ninh trật tự đuổi đi bất cứ lúc nào, nếu muốn hiểu rõ thì tốt nhất liên tưởng tới nhân vật Trúc trong Bỗng Dưng Muốn Khóc là được, đây chính là bán sách lề đường.

Mà cả hai thứ này hiển nhiên Huyền phi thường cảm thấy xa lạ cũng phi thường hoang mang.

Nàng rất khó tưởng tượng ra việc Hương vậy mà lại đi bán sách?.

Bán sách ở lề đường là một việc cực kỳ mất mặt ở trong lòng Huyền, chí ít cũng phải có một cửa hàng đi?.

Nếu là cửa hàng cho thuê truyện tranh đồng thời đi lại không quá khó khăn, thời điểm rảnh rỗi Huyền xác thực có thể nghĩ đến một chút, dù sao... nàng cực kỳ yêu thích truyện tranh.

" Cũng không phải, bọn mình bán sách trên mạng Internet ".

Hương không nói thì thôi, nàng càng nói thì Huyền càng không hiểu.

Mở tiệm sách bán sách hay cho thuê sách thật ra cũng giống mở siêu thị hay các cửa hàng tiện lợi vậy.

Còn mang sách bán dạo ngoài đường thì sẽ giống với mấy bà mấy cô mang hàng ra chợ bán, đối với một học sinh cấp 3 như Huyền mà nói thì hiển nhiên không thể nào thấy yêu thích được.

Mà bán sách trên mạng Internet lại là cái gì?.

Nhìn khuôn mặt khó hiểu của Huyền, Hương khẽ mỉm cười sau đó từ tốn vì Huyền giải thích.

"Bọn mình mở một trang web tên là Tiki, một trang web chuyên bán sách Online ".

"Ví như Huyền là người mua nhé, Huyền chỉ cần lên Tiki chọn sách là được, cũng không cần phải ra tận tiệm sách tìm kiếm làm gì, lướt web một lúc, lựa chọn được tựa sách yêu thích thì bấm chọn sau đó lựa chọn phương thức thanh toán là được, đợi mấy ngày sau sẽ có người mang sách đến tận nhà cho Huyền ".

"Còn nếu Huyền là người bán như Hương thì cũng rất đơn giản, công việc vốn là không nhiều, mỗi tuần chỉ cần dành ra chút thời gian kiểm kê lại số liệu trong kho hàng là được rồi ".

Công việc của Tiki tất nhiên không chỉ như vậy nhưng Huyền là người mới, Hương cũng sẽ không để nàng làm công việc gì quá khó khăn.

Chỉ là Huyền... y nguyên vẫn không hiểu lắm, nàng không nhịn được mà hỏi.

"Vậy sách của chúng ta đến từ đâu?, hơn nữa chỉ cần người mua chọn sách, chúng ta thật sự có sách cho bọn họ? ".

Theo tưởng tượng của Huyền, Tiki sẽ có một ‘list’ các quyển sách, người nào muốn mua chỉ cần bấm vào chọn lựa mà sau đó... phía Tiki các nàng sẽ phải ra đường vì người mua chọn sách sau đó lại chuyển đến cho người ta.

Huyền tưởng tượng đến đâu không khỏi có chút ‘sợ’ Tiki, dù sao nếu công việc như vậy nghe còn mệt mỏi hơn cái việc ra đường bán sách nhiều lắm.

"Cái này Huyền yên tâm, bọn mình có kho sách, Huyền có thể hiểu Tiki như một trang web trung gian vậy, bọn mình liên kết với các cửa hàng sách lớn trong phạm vi Hà Thành hiện tại, trước mặt cũng chỉ có hiệu sách Sao Khuê nhưng sau này sẽ càng ngày càng nhiều ".

"Hơn nữa chỉ hiệu sách Sao Khuê cũng được rồi, đầu sách nào Sao Khuê có thì trên Tiki đều sẽ có, đợi khách hàng lựa chọn xong thì bọn mình chỉ cần tới kho lấy sách là được rồi lại chuyển cho bên bưu điện "

Nghe Hương giải thích, Huyền một lần nữa cảm thấy mình phải nhận thức lại cái việc bán sách này, bán sách còn có thể bán như thế?.

Nàng lập tức cảm thấy mới mẻ, yêu thích thì chưa có bao nhiêu yêu thích nhưng cái cảm giác mới mẻ xác thực sinh ra cho Huyền sự hào hứng.

"Hương còn có thể nói với Huyền, bọn mình nhờ vào hiệu sách Sao Khuê thậm chí còn có cơ hội đi tham dự các triển lãm sách, các buổi giới thiệu sách của tác giả thậm chí có cơ hội trực tiếp tham dự trò chuyện cùng tác giả ".

Hương nói xong, nàng liền cười, một nụ cười toả nắng.

Hương thật sự thích Tiki, cũng thật sự thích sách, càng trân trọng những cơ hội mà Tiki cho nàng, ít nhất nhờ vào Tiki nàng quả thật gặp được rất nhiều tác giả nổi tiếng, cũng được nghe rất nhiều câu chuyện thú vị.

Đại Nam rất lớn, tác giả rất nhiều, Hà Thành lại là miền đất ‘ngàn năm văn vở’, cho nên số lượng tác giả ở Hà Thành cũng rất nhiều thậm chí tác giả ở nơi khác muốn giới thiệu sách hay tổ chức họp báo nhiều khi cũng chọn Hà Thành.

Cho dù Tiki mới thành lập được hơn tháng nay nhưng dựa vào nhà sách Sao Khuê, chỉ cần Hương cùng nhóm bạn rút ra được thời gian thì mỗi tuần đều có thể tham dự đến vài buổi giới thiệu sách, cho nên chỉ cần Hương thích thì nàng sẽ không thiếu cơ hội gặp mặt tác giả.

Nhìn nụ cười của Hương, Huyền không nhịn được cũng cười theo đồng thời nàng lần này thật sự bị hấp dẫn, dù sao nếu chỉ dừng lại ở bán sách thì bản thân Huyền không có quá nhiều hứng thú nhưng nghe đến cái việc được gặp mặt tác giả, được tham dự giới thiệu sách bản thân Huyền liền nhịn không được mà hướng về.

Đầu tiên, cảm giác mặt mũi thật sự rất cao, học sinh cấp 3 có mấy ai có thể được ‘đặc quyền’ này?.

Mà thứ hai, Huyền không quá yêu thích sách nhưng đây chỉ là tương đối, nếu mà truyện tranh cùng tiểu thuyết ngôn tình có thể coi là sách thì Huyền có khi còn yêu thích hơn Hương.

Huyền thậm chí còn nhiều lần ao ước được gặp mặt Kamio Yoko (Con nhà giàu – Vườn Sao Băng), Hosokawa Chieko (Nữ Hoàng Ai Cập) hay thậm chí là Quỳnh Dao.

Thế cho nên, hai cô gái liền rất nhanh quấn lấy nhau, rất nhanh ‘đá’ Minh ra một bên.

Cái cảm giác ‘xa lạ’ ban đầu xác thực không cánh mà bay dù sao Minh trực tiếp bị đá ra ngoài thì còn xa lạ gì nữa?.

Nghe hai cô gái tíu tít nói chuyện với nhau về Tiki, Minh không nhịn được cười sau đó chậm rãi lui về ghế trước chuẩn bị lùi xe rời khỏi cổng trường.

Có điều hắn dù sao cũng không giống Huyền, tuy Hương không chủ động nói chuyện với Minhn, không chủ động giới tiệu Tiki với Minh nhưng trong đầu Minh cũng đặc biệt lưu ý vài chuyện.

Thứ nhất, trong đầu hắn hiện tại tràn nập hình ảnh nụ cười của Hương, nàng cười lên thật đẹp, nàng cười lên làm lòng hắn thật xao xuyến.

Hắn cũng phải phục ông trời, phục cái gọi là ‘tạo hoá’, vì sao trên đời lại có cô gái như Hương?.

Ở trong lòng Minh, Hương tuyệt đối là cô gái xinh đẹp nhất thế giới, tất nhiên ở trong mắt người khác thì chưa chắc.

Mà nếu bỏ qua vấn đề tình cảm cùng ‘cái nhìn cá nhân’ của Minh thì hắn vẫn cảm thấy bạn gái hắn thật đặc thù.

Ví như khi nàng làm mặt lạnh, nàng tuyệt đối là ‘băng sơn nữ thần’ nhưng khi nàng cười lên lại như ánh mặt trời ấm áp xoá đi cái lạnh giá xung quanh vậy.

Một ngươi sao lại có hai trạng thái khác biệt như vậy, hơn nữa vì sao đều đẹp như vậy?.

Còn thứ hai, trong đầu Minh còn lại một chút xíu chỗ trống để mà nghe ra một vài vấn đề, ví như... vấn đề vận chuyển.

Khách hàng đặt sách vậy mà còn phải đợi mấy ngày?.

Hơn nữa vận chuyển vậy mà lại là do bên bưu điện vận chuyển?.

Những cái này tất nhiên không phải việc hiếm lạ gì hơn nữa Minh không phải không nghĩ đến dù sao Tiki không đi đường bưu điện thì đi đường nào?.

Việc để bên bưu điện vận chuyển hàng hoá là quá bình thường ở thời đại này, vốn chẳng có gì để nói nhưng mà Minh xác thực nghe ra vấn đề.

Đầu tiên là tốc độ vận chuyển, hắn kiếp này thậm chí chưa từng sử dụng vận chuyển theo con đường của cục bưu chính, hắn cũng không thể có cái nhìn rõ ràng được nhưng hiện tại hắn phát hiện ra tuy Đại Nam đã không phải là Việt Nam nhưng mà tốc độ của bưu điện không những không tiến mà còn lùi.

Huyền ở ngay Hà Thành, dân Hà Thành đặt sách vậy mà theo ví dụ của Hương còn phải đợi mấy ngày, như vậy mua sách Online còn để làm cái gì?.

Thời điểm đang cần sách để đi học, hôm nay đặt xong đến mấy ngày sau mới nhận được thì còn cần cái gì nữa?.

Theo cái này mà suy nghĩ, nếu không phải ở Hà Thành thì còn phải đợi bao lâu?, cả tuần hay lại là nửa tháng?.

Tiki vốn trọng ở chữ ‘Online’, mà Online ở đây vốn là tốc độ cùng tiện lợi.

Tiện lợi thì Minh đã được trải nghiệm hôm qua, ở mặt này Tiki làm rất rất tốt rồi nhưng mà cái tốc độ kia thật sự không còn lời gì để nói.

Nếu là như vậy thà rằng không có Tiki cũng được.

Đây tất nhiên không phải lỗi của Hương, đây là vấn đề của thời đại.

Cái vấn đề này rất lớn, lớn đến mức Minh không thể không suy nghĩ cẩn thận.

Minh hiện tại có tiền nhưng hắn còn xa không đến mức có thể vì Tiki xây dựng nguyên một đội ngũ hậu cần.

Jack Ma cùng Alibaba còn phải đợi gần chục năm mới xây dựng xong đội ngũ hậu cần thì Minh làm sao dám chơi?.

Alibaba còn có chính phủ Trung Quốc đẩy một tay, Tiki thì đào đâu ra người?.

Cho dù Minh biết chắc đội ngũ hậu cần ở Đại Nam chắc chắn dễ làm hơn Trung Quốc nhưng đây y nguyên vẫn là vấn đề cực khó khăn.

Chẳng nói đâu xa, nhìn cục bưu chính là hiểu.

Đại Nam giàu hơn Việt Nam, nội lực quốc gia cũng vượt trội nhưng theo đó diện tích quốc gia cũng tăng nhiều lắm, cơ sở hạ tầng chỉ sợ càng thêm cách biệt, bên bưu chính ở Đại Nam so với Việt Nam chỉ sợ càng khổ, chẳng trách bọn họ so với Minh tưởng tượng thì càng kém.

Thử hỏi bên bưu chính lưng dựa trăm phần trăm vào quốc gia còn như thế, cá nhân lại có thể làm gì?.