Chương 733: Hắn Yêu Nàng Chết Mất Thôi.
Thời gian cứ thế chậm rãi trôi đi, trạng thái của Minh cùng Băng Băng thật ra ngày càng hoà hợp dù sao một người muốn học, một người muốn dạy tất nhiên sẽ hoà hợp với nhau.
Minh không có kinh nghiệm sư phạm nhưng hắn có thể thoải mái giao tiếp với Băng Băng, hắn có thể linh hoạt thay đổi hai ngôn ngữ bất cứ lúc nào sau đó lại giảng cho nàng dẫn đến Minh gần như trở thành giáo viên tốt nhất của nàng.
Mà Băng Băng, nàng tất nhiên không ngốc, nàng ngược lại cực kỳ thông minh, cái khó của Băng Băng chỉ là giai đoạn nhập môn mà thôi.
Minh rất khó tưởng tượng được có một ngày hắn có thể ngồi dạy học bạn gái cả 2 tiếng đồng hồ, mãi đến khi đồng hồ điểm 11h tối bản thân Minh mới dừng lại.
Hắn dùng một tay vuốt ve mái tóc của Băng Băng, có chút ôn nhu nói.
"Hôm nay chỉ đến đây thôi, mỗi ngày chỉ cần vài chục từ mới là được rồi, em cũng không cần cố quá ".
Băng Băng gật gù, nàng rất hiểu chuyện, bạn trai đã nói như vậy nàng liền đứng dậy cất hết sách vở vào ngăn tủ sau đó cũng chậm rãi tháo kính ra.
"Em có phải ngốc lắm không? ".
Đợi xong xuôi mọi việc, nàng nằm nghiêng cả người tựa vào lồng ngực của Minh, giọng nói có chút thấp thỏm.
Đây là lần đầu tiên Minh dạy tiếng Anh cho nàng, Băng Băng thật sự rất sợ hắn lại cảm thấy nàng ngốc, cảm thấy nàng không dạy được.
"Em mà ngốc thì trên thế giới này làm gì có nữ nhân nào thông minh ".
Nói xong Minh không nhịn được lại cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên trán Băng Băng, mỗi khi ngắm nhìn dung mạo hoàn mỹ kia ở trong lồng ngực, Minh đều nhịn không được mà hôn nàng.
Băng Băng nghe vậy, nàng rốt cuộc mỉm cười.
Nàng không phải dạng nữ nhân không biết điều, sẽ không tự dung hỏi câu đại loại như ‘em với Hương ai thông minh hơn’.
Nàng chỉ hướng về Minh đưa ra một nụ cười thật đẹp, sau đó chu cái miệng nhỏ lên mà nói.
"Anh chỉ nói ngọt là giỏi, em thông minh như vậy sao em cảm thấy tiếng Anh khó như vậy ".
Ôm mỹ nhân trong ngực, Minh căn bản không cần nghĩ, trực tiếp đáp.
"Ai nói với em học chậm là không thông minh đâu, em biết đun nước sôi không? ".
Băng Băng nhìn Minh, nàng chớp chớp mắt gật đầu bất quá đun nước sôi thì liên quan gì đến học tiếng Anh?.
"Thế này nhé, người khác là một nồi nước nhỏ, nồi nước nhỏ thì sôi nhanh hơn là đúng rồi ".
"Em như một nồi nước siêu to khổng lồ vậy, hiển nhiên đun sôi lâu hơn người ta "
"Nước trong nồi nước nhỏ kia thì có thể dùng được bao nhiêu chứ ".
Minh vừa nói vừa bĩu môi mà Băng Băng vẫn cứ chớp chớp mắt nhìn hắn, nàng thậm chí còn đưa tay lên sờ trán Minh, nàng rất muốn xem người yêu mình có bị ấm đầu không.
Nàng xinh đẹp như vậy dĩ nhiên đi ví nàng với nồi nước?, hắn hết từ rồi sao?.
"Anh có ý gì đây, sao lại gọi em là nồi nước to, chê em béo hay chê em già? ".
Nói xong chẳng biết Băng Băng lấy sức lực ở đâu, trực tiếp rời khỏi ngực Minh sau đó đẩy hắn ngã xuống, vẻ mặt cực kỳ mang tính uy hiếp.
Lần này đến phiên Minh ngơ ra sau đó hắn cũng rất nhanh bật cười.
Hắn thật sự không hiểu nàng lại đang nghĩ linh tinh gì nữa, sao tự nhiên có vụ béo với già ở đây.
Sau đó nhân lúc Minh còn chưa kịp chuẩn bị, Băng Băng liền tập kích hắn, nàng bắt đầu cù lét Minh.
"Dám chê em béo này, dám chê em già này ".
Minh dưới sự công kích của nàng, hắn cười lên liên tục dù sao Minh có máu buồn hơn nữa còn tương đối nhạy cảm.
"Được rồi được rồi, anh sai rồi "
"Tha mạng, tha mạng, sau này không dám gọi em là nồi nước to nữa ".
Hắn tất nhiên không thể để nàng một mực tập kích chính mình thế là chủ động dùng hai cánh tay ôm lấy nàng, sau đó hai người bắt đầu lăn lộn trên giường, trong phòng ngủ của Băng Băng bỗng chốc ngập tràn tiếng cười, như thổi đi cái không khí nghiêm túc đi học tập vừa rồi.
Mãi đến khi cơ thể Minh một lần nữa ép lên người Băng Băng, hai người mới dừng lại bốn mắt nhìn nhau.
Hai người một lần nữa trao cho nhau môi thơm, sau đó Băng Băng liền ôn nhu nói nhỏ vào tai hắn.
"Giúp em cởi quần áo đi, người ta muốn anh rồi ".
Người ta nói tiểu biệt thắng tân hôn, giữa Minh cùng Băng Băng hiển nhiên được coi là tiểu biệt.
Ngọn lửa dục vọng trong lòng hai người một lần nữa bùng cháy.