Chương 862: Kịch Bản Có Chút Không Đúng.
Huyền và Hương chơi thân với nhau, ở trong lớp có thể nói quan hệ hai người là tốt nhất, nguyên nhân cũng là bởi... ban đầu Hương cùng Huyền chính là ngồi cùng bàn.
Bạn cấp 3 cùng bàn, hoặc là gắn bó như keo sơn hoặc là ghét nhau đến già, rất hiển nhiên Hương cùng Huyền là trường hợp thứ nhất.
Tất nhiên mối quan hệ của hai người thật ra cũng chỉ dừng lại ở mức ‘chị em tốt trên lớp’, mói quen nhau mấy tháng cho dù có hợp nhau đi chăng nữa thì Huyền vẫn rất khó để sánh với mấy chị em cấp 2 của Hương, dù sao mối quan hệ kia đã kéo dài mấy năm.
Tỷ như Hương rất nhiều lần đến nhà Ngân chơi thậm chí ăn tối ở nhà Ngân cũng có, hai gia đình vốn không quen thuộc nhưng vì hai đứa con gái chơi thân với nhau cũng biến thành có quen biết.
Để Huyền có thể so sánh với mấy cô gái trong nhóm bạn thân của Hương thì còn cần cả một quá trình tuy vậy Huyền vẫn đủ hiểu Hương để biết thói quen đi học của bạn thân mình.
Quy luật đi học của Hương rất dễ nắm bắt, nàng mỗi ngày đều đến trường sớm 10 phút, tan học cũng đều về nhà, căn bản không có khái niệm ăn chơi hàng quán hay ở lại giao lưu cùng mọi người, tính ra mà nói ở trong lớp chuyên tiếng Trung này, chính Hương còn có chút xa cách với bạn bè.
Nếu không hiểu nàng rất nhiều người sẽ cảm thấy nàng cao ngạo, nàng lạnh lùng, chỉ có Huyền biết Hương rất dễ nói chuyện chỉ là Huyền không hiểu Hương vì sao nhất định phải về nhà gấp như vậy.
Khi nàng hỏi, Hương đều không thể trả lời quá rõ ràng, chỉ có thể lấy lý do ‘bận’ mà thôi.
Đây cũng không thể trách Hương, nàng không biết làm sao nói rõ ràng hơn nữa nàng bận thật.
Trừ việc học trên lớp ra, Hương còn phải giải quyết các vấn đề phát sinh của Tiki, nàng chỉ hận một ngày không có 48 giờ để giải quyết công việc chứ đừng nói dành thời gian ở lại trường làm mấy cái việc ‘vô bổ’ kia.
Tất nhiên cái gì cũng chỉ là đại khái, đây là bởi mấy người bạn trên lớp cũng không đủ thân thiết với Hương, nếu là đám bạn thân cấp 2 của nàng mời nàng sau giờ học nán lại đi ăn chè chẳng hạn, như vậy Hương vẫn rất nguyện ý theo mọi người cùng vui.
Bình thường mà nói sau khi tiếng chuông tan học vang lên, Hương đều sẽ rất nhanh thu dọn cặp sách cùng đồ dùng cá nhân sau đó ra khỏi cửa chỉ là hôm nay khác biệt.
Ngày hôm nay trong ánh mắt bất ngờ của Huyền, thay vì nhanh chóng thu dọn đồ đạc, Hương liền hướng về phía Huyền mà nói.
"Chiều nay Huyền có bận gì không, Hương mời Huyền đi ăn KFC ".
Nghe được Hương nói câu này, ánh mắt Huyền tràn đầy ngơ ngác nhìn cô bạn của mình thậm chí không tin được vào tai mình.
Ngày thường Huyền rủ Hương xuống căng-tin mua nước còn khó, hiện tại Hương liền rủ nàng đi ăn KFC?.
Ánh mắt Huyền chớp chớp sau đó không khỏi nói.
"Hôm nay ngày bao nhiêu? ".
"21/4, sao thế Huyền? ".
"Sinh nhật Huyền ngày 13/7, của Hương 20/7 đúng không? ".
Hương nhìn cô bạn cùng bàn của mình, nàng có chút buồn cười nhưng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.
"A, hôm nay là 21/4, lại còn là thứ 2 đầu tuần, không phải sinh nhật Hương cũng chẳng phải sinh nhật Huyền, Hương vậy mà mời Huyền đi ăn? ".
Lần này Hương rốt cuộc không nhịn được mà bật cười sau đó một bên thu gọn cặp sách một bên hướng về Huyền nói.
"Thế Huyền có đi không, bữa nay Hương mời ".
Huyền nghe vậy đương nhiên gật đầu, nàng cũng tươi cười.
"Đi chứ, Hương mời mà, ngu gì không đi".
Nói xong còn thấy Huyền rất nhanh lấy ra một quyển sổ nhỏ thoạt nhìn giống nhật ký.
Nàng còn phi thường vui vẻ hướng về Hương khoe quyển sổ sau đó cười nói.
"Đợi chút để Huyền ghi vào sổ, ngày hôm nay lần đầu tiên bạn Hương mời mình đi ăn đã thế còn là ăn KFC, không ghi lại kể cho con cháu là không được ".
Huyền vừa nói, vừa mở quyển sổ ra sau đó thật sự ghi xuống.
Nhìn bộ động tác này của Huyền, Hương đúng là dở khóc dở cười bất quá nàng cũng không có phàn nàn gì, nàng thật ra đã sớm quen với tính cách này của Huyền.
Kể cũng lạ, tính cách của Hương có chút ‘an tĩnh’ còn Huyền lại phi thường ‘tăng động’, cũng không biết hai người vì sao lại có thể thành bạn thân?.
_ _ _ _ _ _
Suy nghĩ của Hương rất đơn giản, nàng có việc nhờ Huyền vậy thì việc đầu tiên Hương nghĩ đến không phải là làm sao thuyết phục Huyền mà là mời Huyền ăn một bữa.
Không cần quá xa hoa hay đắt tiền làm gì, chị em nhiều khi mời nhau cốc chè là được rồi sau đó có thể rất thoải mái ngồi nói chuyện với nhau.
Tình bạn của Hương cùng mấy cô bạn đại khái đều là như vậy, nếu ai có việc gì muốn nhờ vả người khác vậy cứ chủ động mời các chị em một bữa ăn vặt là đủ sau đó mọi người đều sẽ hết sức giúp đỡ nhau.
Tình bạn thời học sinh đại khái đều là như vậy, mấy ai quan tâm đến vật chất, mấy ai quan tâm đến cho đi và nhận lại bao nhiêu đâu?, huống hồ cái thời đại này có rất nhiều thứ còn chất phác lắm, rất nhiều thứ còn bình dị lắm.
Nhiều năm sau khi mà khoa học kỹ thuật phát triển, khi mà mạng lưới Internet bùng nổ, cuộc sống của con người càng ngày càng tốt, vật chất càng ngày càng đầy đủ nhưng mà có rất nhiều thứ cũng bắt đầu thay đổi, có rất nhiều dạng quan hệ cũng chẳng còn thuần tuý.
Ở một điểm này Minh mãi mãi không bằng Hương, kiếp trước như vậy mà kiếp này cũng thế.
Hắn cân đo đong đếm quá nhiều, nghĩ quá nhiều đến việc được và mất sau đó mới lại nghĩ đến việc có nên kết giao với người ta không.
Minh chung quy cũng không thuộc về cái thời đại này, hắn càng không phải học sinh cấp 3 để mà một lần nữa được trải nghiệm cái tình bạn vô lo vô nghĩ kia.
Thật lòng mà nói, nếu Minh cố gắng thay đổi, hắn đại khái vẫn có thể kiếm được vài người bạn ‘học sinh’ đúng nghĩa nhưng chính Minh cũng không muốn thay đổi đồng thời hắn cảm thấy như vậy quá giả tạo.
Không phải người khác giả tạo mà là bản thân Minh quá giả tạo, hắn trên thực tế đã ngoài 30 tuổi, ở tuổi này có rất nhiều thứ đã không thích hợp.
Nói một câu khó nghe, nam nhân ngoài 30 tuổi như Minh nói chuyện yêu đương với mấy em nữ sinh cấp 3 thì còn có thể chứ làm sao kết bạn được với cái đám học sinh cấp 3 kia?, đây là cách biệt về thế hệ.
Cho nên, thời điểm Minh ở trong xe nhìn thấy Hương, hắn không khỏi hơi khựng lại.
Hắn đã ngồi ngoài này cả tiếng đồng hồ, hắn cũng đã tưởng tượng ra rất nhiều hình ảnh hắn gặp lại Hương thậm chí nếu có ai quen biết Minh nhìn thấy hành động mà hắn làm trong cả tiếng đồng hồ qua thì sẽ thấy rất khó tin tưởng.
Minh vậy mà dành cả tiếng đồng hồ chỉ để nhìn về phía cửa lớn trường Chuyên Quốc Tử Giám, hắn cứ như vậy căng mắt ra mà nhìn từng người từng người ra vào cổng trường, thật sự rất khó tưởng tượng nhà sáng lập Lotus lại có lúc như thế này, nhìn kiểu gì cũng giống... mấy đứa bé đang căng mắt ra ngoài cổng mà đợi mẹ đi chợ về.
Minh đã lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác này, cảm giác háo hức chờ đợi một bóng hình ai đó, thứ cảm giác có lẽ trên đời này chỉ có Hương mang lại cho hắn.
Ở trong đầu Minh đã tưởng tượng ra rất nhiều hình ảnh gặp lại Hương mà đại đa số kịch bản ở trong đầu Minh chính là hắn mở cửa xe ra, dùng tốc độ nhanh nhất ôm chầm lấy nàng vào lòng sau đó tham lam chiếm lấy đôi môi mềm kia.
Thời điểm đó đầu của Minh chính xác nóng lên, hắn cũng sẽ không quan tâm đây là cổng trường cấp 3, cũng sẽ không nghĩ đến người khác nhìn hắn cùng Hương thế nào.
Bạn trại ôm bạn gái, bạn trai hôn bạn gái là thiên kinh địa nghĩa, nhìn cái gì mà nhìn?.
Thời gian cứ thế từng giây từng phút trôi qua, mãi cho đến khi Minh lại một lần nữa nhìn thấy thân ảnh kia.
Giờ tan học, cổng trường Chuyên Quốc Tử Giám thật sự rất đông, nơi đây không chỉ có học sinh cấp 3 mà còn có cả học sinh cấp 2 cách đó có một bên đường.
Học sinh nhiều, các bậc phụ huynh cũng nhiều hơn nữa càng không có chuyện chỉ có một mình Minh đánh xe ô tô đến đây, ở cổng trường Chuyên Quốc Tử Giám thật sự có rất nhiều chiếc xe ô tô của các bậc phụ huynh đang đợi đón con cái nhà mình.
Ngay cả như vậy, không rõ vì hình ảnh của Hương lưu giữ quá rõ ràng trong tâm trí Minh hay giữa hai người có một mối liên hệ vô hình mà Minh vẫn nhìn thấy Hương.
Ở trong mắt hắn, nàng như hạc giữa bầy gà, cho dù nàng ăn mặc hết sức bình thường thì nàng ở trong đám đông học sinh vẫn trở nên đặc biệt nổi trội.
Giây phút đầu tiên nhìn thấy Hương, cả thế giới trong mắt hắn thu bé lại vừa bằng hình ảnh của nàng.
Suy nghĩ đầu tiên của Minh là mở cửa xuống xe sau đó bước nhanh về phía nàng.
Cho dù Minh biết Hương không quá thích thể hiện nơi đám đông cũng không quá thích làm trung tâm của mọi cái nhìn bên ngoài kia thì Minh vẫn sẽ ôm lấy nàng, ôm thật chặt nhưng mà hành động của Minh rất nhanh bị khựng lại.
Đầu tiên mà nói, xung quanh hắn rất chật chội, chỗ này quá nhiều người, đợi Minh từ ‘biển người’ đi ra chỉ sợ cũng mất một phen công phu chứ đừng nói là chạy vội tới ôm Hương.
Mà thứ hai, sau vài giây chỉ có thể nhìn thấy Hương thì ánh mắt của Minh cũng trở lại bình thường, hắn nhìn thấy ở bên cạnh Hương có một cô bé, một cô bé đang phi thường thân thiết với Hương.
Hai người không biết đang nói gì nhưng cảm giác cực kỳ vui vẻ thậm chí cô bé kia còn đang ôm lấy một cánh tay của Hương, cảm giác thân mật cực kỳ.
Minh nhìn thấy hành động của hai người thì hắn nhất thời có chút lúng túng.
Tạm không nói hắn có thể xé mở đám đông để chạy tới chỗ Hương hay không nhưng mà cái cô bạn bên cạnh Hương kia hoàn toàn chính là cái ‘bóng đèn’ trong mắt Minh.
Cứ cho là hắn đến được chỗ Hương thật đi chăng nữa, hắn làm sao có thể ôm nàng thật chặt vào lòng đây?.
Minhn biết hắn cũng không thể không quan tâm cô bạn bên cạnh Hương tồn tại dù sao điệu bộ hai bên thân thiết như vậy tất nhiên quan hệ cũng rất tốt.
Hương có thể không quan tâm cái nhìn của người lạ nhưng đây là bạn thân của nàng, vấn đề tất nhiên sẽ khác.
Cho nên, Minh liền cảm thấy có chút không biết làm gì sau đó rất nhanh Minh tự mình bật cười trong xe, hắn cảm giác mình thật đần.
Yêu đương vào, đầu óc nóng lên, xác thực tự giảm trí tuệ của bản thân dù sao... mấy ai lại bình thường khi yêu?.
Tự mình lái trước Lexus đến đây, tự mình đợi Hương tan học cả tiếng đồng hồ, Minh thậm chí còn chẳng nghĩ tới sẽ có bao nhiêu bậc phụ huynh đang đợi con em mình, cũng không nghĩ tới chiếc Lexus to lớn này đặt ở cổng trường Quốc Tử Giám thì sẽ khó di chuyển thế nào.
Hắn cũng không nghĩ tới việc Hương có bạn bè cho dù đây... là điều quá đỗi bình thường.
Trên đời này làm gì có mấy ai thất bại như Minh?, thất bại đến mức ra trường xong về cơ bản là mất sạch bạn bè.
Hắn thật sự không nghĩ đến tất cả những thứ này hay đúng hơn tất cả mọi suy nghĩ của Minh đều là dành cho Hương bởi vậy mới có tình trạng như hiện tại.
Nhìn thấy Hương cùng một cô bạn ‘mới toanh’ thân thiết như vậy, Minh vừa vui lại vừa có chút hâm mộ nàng đồng thời Minh cũng chính thức xác nhận một việc đấy chính là hắn cầm sai kịch bản rồi.
Tất cả những điều mỹ diệu mà hắn nghĩ tới về cơ bản là không thực hiện được, hiện giờ làm sao lùi xe ra nơi ‘đường thông hè thoáng’ cũng là vấn đề.
Con đường Thuỵ Khuê này so với kiếp trước của Minh thì lớn hơn nhiều lắm, cơ hồ rộng hơn gấp đôi nhưng tắc đường thì y nguyên vẫn sẽ tắc đường, đừng nói phụ huynh học sinh đi đón con em, cho dù dân công sở dồn ra đường để về nhà thì cũng đủ tắc rồi.
Thú thật cũng đã lâu lắm rồi Minh mới trải nghiệm cảm giác tắc đường ở cổng trường học, lâu đến mức chính hắn cũng đem quên đi.
Tất nhiên ‘cầm nhầm kịch bản’ thì Minh y nguyên vẫn sẽ có cách khác, thế giới này dù sao còn có một thứ gọi là ‘điện thoại’.
_ _ _ __
KFC thời đại này có thể coi là món ăn vặt xa xỉ, ít nhất học sinh bình thường là ăn không nổi KFC, thay vì KFC thật ra học sinh cấp 3 càng yêu thích mấy món gọi là ‘que cay’ hay ‘nem chua rán’.
Đối với việc được Hương mời một chầu KFC, Huyền cảm thấy phi thường thích thú, không chỉ vì đây là lần đầu tiên cô bạn của nàng mời nàng đi chơi sau giờ tan học mà còn vì ‘ngọn lửa bát quái’ trong lòng Huyền lại trở nên bùng cháy hơn bao giờ hết.
Phải có lý do gì thì Hương mới mời nàng một bữa KFC chứ?, nếu chỉ dừng lại ở việc ‘buồn mồm’ muốn ăn gì đó thì ra cổng trường làm vài xiên nem chua rán là được rồi, Huyền thậm chí còn cảm thấy nem chua rán ở cổng trường còn ngon hơn KFC tại cửa hàng.
Đừng nói là Huyền, nếu Minh biết suy nghĩ này của nàng thì hắn cũng lập tức gật đầu đồng ý, nem chua rán trong lòng Minh còn ngon gấp mấy lần FKC nhất là khi xiên cây nem chua ngập trong tương ớt tự chế của người bán hàng rong, nếu trong tay còn cầm thêm một túi Cocacola ướp lạnh vậy hoàn toàn có thể coi là nhân gian thiên đường.
Đương nhiên mỹ vị thì mỹ vị, cái đồ ăn này... tốt nhất đừng nên ăn, chẳng phải ngẫu nhiên nem chua rán tại cổng trường là đại diện cho hai từ ‘xiên bẩn’.
Cho dù ăn KFC cũng không tính là tốt nhưng ít nhất cũng sẽ tốt hơn nem chua rán chứ?.
Cũng ở trong lúc Huyền đang so sánh giữa nem chua rán cổng trường cùng KFC tại cửa hàng, điện thoại di động của Hương vang lên.
Cả Hương cùng Huyền thật ra đều không nghĩ nhiều, Huyền rất tự nhiên dừng lại đợi Hương mà Hương cũng nhanh chóng lấy ra điện thoại di động.
Cầm trong tay chiếc Nokia phi thường truyền thống, chuyện sẽ chẳng có gì khi Hương nhìn thấy tên người gọi hiện thị trên màn hình, nàng liền sững sờ cả người.
Mà ở bên cạnh Hương, Huyền cũng rất nhanh phát hiện được cô bạn này của mình không đúng, trong lúc Huyền còn đang định hỏi Hương có chuyện gì xảy ra thì nàng liền thấy Hương nở nụ cười, một nụ cười toả nắng.
"Huyền ơi ngại quá, Hương có điện thoại, Huyền đợi Hương một chút ".
Cứ như vậy, Hương thậm chí trực tiếp vòng lại cổng trường dù sao ở trong cổng trường nghe điện thoại còn có thể an tĩnh một chút, ra ngoài cổng trường mà nói... có trời mới biết người bên kia nói cái gì.
Đây cũng là sự thật, cho dù Nokia là ‘thần khí’ nhưng sóng điện thoại ở thời đại này lại khác bình thường, hệ thống loa của Nokia cũng càng bình thường, tiếng xe cộ bên đường lướt qua thôi cũng hoàn toàn có thể che đậy âm thanh gọi tới.
Nhìn thấy Hương nhanh chóng vòng lại cổng trường, động tác vừa nhanh vừa gấp, Huyền không khỏi ngẩn ra nhưng sau đó Huyền rất nhanh cũng tươi cười, trong ánh mắt không thể che đậy được sự tò mò.
"Chậc chậc, là ai gọi đây không biết, ai gọi mà Hương vui vẻ như vậy, đã thế còn như sợ mình nghe thấy không bằng? ".
"Cô gái này không phải là có người yêu chứ? ".
Huyền nghĩ đến đây, lòng bát quái của nàng càng mạnh, cũng vội vòng lại cổng trường dù sao với học sinh còn đang đi học ở thời đại này mà nói thì ‘yêu đương’ vẫn là một chuyện tương đối lớn, là một tin tức tương đối có tính ‘hóng hớt’.
P/s: Hiện tại đang kẹt văn T_T, chỗ này viết khó thế không biết T_T