Chương 264: Sự đáng sợ của huyết mạch lực
"Chạy rất nhanh, lần này xem cách ngươi chạy thế nào". Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng nói, sau đó bàn tay chạm đất.
Nhất thời, một tầng ngục giam xuất hiện đem Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm giam lại.
Ngục Cổ Ngữ đột ngột bạo phát, cả hai người Dạ Vũ không kịp đề phòng liền dính chiêu. Nhưng mà hai người họ cũng không có ngồi chờ chết, ngay khi Ngục Cổ Ngữ xuất hiện, họ liền biết không đúng, Vực trong nháy mắt bạo phát cưỡng ép đem Ngục Cổ Ngữ tách ra, chẳng qua trong thời gian này, Lạc Cảnh Thiên đã xuất thủ.
Âm Ti Trói Buộc!
Từ dưới đất nhô lên những sợi xích đem hai người trói lại, sợi xích như một cái xúc tua vô cùng linh hoạt, vừa đem hai người giơ lên liền quật mạnh xuống đất. Chẳng qua chiêu này cũng không có làm bị thương hai người Dạ Vũ, chỉ hạn chế di chuyển của họ mà thôi.
Phanh!
Quả nhiên, Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm bạo phát linh lực đem Âm Tí Trói Buộc phá nát, nhưng mà nhìn thấy sợi xích sau khi bị phá hủy hóa thành từng cánh hoa bay đầy trời, cả hai đều biến sắc.
"Vũ Mạc Thiên Hoa". Lạc Cảnh Thiên lẩm bẩm.
Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm không kịp né tránh, chỉ có thể cứng rắn phòng thủ. Linh lực hộ thể toàn lực bộc phát, từng cái cán hoa va vào linh lực hộ thể phát ra tiếng đinh dang vô cùng dễ nghe.
Khóe miệng Lạc Cảnh Thiên nhếch lên.
Trên đầu hai người như có thứ gì đó che mất ánh sáng, cả hai nhìn lên liền thấy được một đóa sen màu vàng óng đang dần nở rộ. Từ đóa sen kia phát ra năng lượng vô cùng đáng sợ.
Một giây sau…
Oanh!
Phật Nộ Kim Liên trong nháy mắt bạo.
Cả hai người Dạ Vũ nằm trong trung tâm vụ nổ, linh lực hộ thể trực tiếp bị nổ nát bấy.
Gắng gượng qua bạo phá, Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm nội tâm bị đè nén đến mức vô cùng tức giận. Lạc Cảnh Thiên thi triển một loạt liên chiêu làm họ ngay cả phán kháng cũng làm không được, chỉ có thể bị động bị đánh. Nhưng mà khi họ chịu đựng qua một lượt công kích, một đợt công kích khác lại ập tới.
Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn!
Lạc Cảnh Thiên một chưởng đánh ra, hàng trăm chưởng ấn đồng loạt xuất hiện đánh về phía hai người. Không có linh lực hộ thể, cả hai chỉ có thể dùng nhục thể đón đỡ.
Dạ Vũ còn tốt một chút, nhưng Tuyết Băng Tâm có chút thảm. Nàng thân là nữ nhi, không giống như Dạ Vũ, chịu một đợt công kích, quần áo có chút rách nát. Mà trên thân nàng một số bộ phận quần áo chịu không nổi công kích bị xé nát, tiết lộ một chút xuân quang.
Mặc dù không hoàn toàn lộ ra, nhiều nhất có thể xem là khá bỏng mắt, nhưng màn bản thân nàng là Hồ tộc, nhan trị có thể nói là đỉnh cấp. Trước mặt mọi người lộ xuân quang, nàng không tức giận mới là lạ.
Một giây sau, một đợt kim quang lóe lên, trên thân Tuyết Băng Tâm xuất hiện một bộ giáp bao kín toàn thân.
Đây là bộ giáp dùng da của Xuyên Sơn Giáp ma thú cấp năm. Mặc dù tác dụng phòng ngự không tính là mạnh, nhưng được cái là rất chắc chắn. Cho nên không sợ bị hủy.
"... Quên mất ngươi là nữ". Lạc Cảnh Thiên vừa rồi cũng ngẩn ra, có chút xấu hổ nói.
"Hừ! Tiếp chiêu". Tuyết Băng Tâm tức giận hừ một tiếng quát lên, nhưng nội tâm nàng là không có oán trách Lạc Cảnh Thiên quá nhiều. Dù sao thời điểm chiến đấu ai sẽ cân nhắc những thứ này. Bản thân nàng cũng không nghĩ tới Lạc Cảnh Thiên có thể phá hủy quần áo nàng mặc trên người.
Đó là da của cấp bốn ma thú đó a.
Hơn nữa còn là được trải qua cải tạo, Thánh cảnh sơ kỳ đỉnh phong muốn hủy đi cũng khó khăn, nhưng Lạc Cảnh Thiên lại làm được.
Với lại vừa rồi Lạc Cảnh Thiên cũng không có nhân cơ hội công kích, cho nên về mặt nào đó mà nói, nàng phải cám ơn Lạc Cảnh Thiên mới đúng. Không có nhân lúc người khác gặp khó ra tay, cái này gọi là phong độ.
Ây… lời này làm sao có chút biến vị đâu?.
Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm lao tới, họ nhận ra một điều, dựa vào khoảng cách xa công kích là không cách nào chiến thắng. Chỉ có thể áp sát mới có cơ hội.
Mà Lạc Cảnh Thiên lúc này lại cười, hắn giống như đã đạt được mục đích. Nếu muốn quần công, như vậy liền phải tự mình cảm nhận một chút cảm giác bị quần công là như thế nào.
Ngay khi Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm đến gần Lạc Cảnh Thiên, hắn đột nhiên biến mất. Cứ như vậy biến mất trước mặt tất cả mọi người.
Một giây sau, xung quanh hai người Dạ Vũ xuất hiện hai mươi cái phân thân của Lạc Cảnh Thiên. Không sai, chính là 20 cái phân thân.
Lạc Cảnh Thiên vận dụng tới không gian chi lực tạo ra 20 cái phân thân. Hơn nữa còn là nắm giữ lực chiến đấu ngang bằng với bản tôn. Chỉ có khuyết điểm duy nhất là không có tư tưởng của mình, hắn phải tự khống chế hết thảy.
Nhưng chuyện này đối với pháp sư mà nói hoàn toàn không phải vấn đề, nhất tâm nhị dụng không có gì khó, tam dụng tứ dụng cũng chẳng là vấn đề. Cho nên điều khiển 20 cái phân thân hoàn toàn rất dễ dàng.
Nhưng chỉ có điều, hắn không thể dùng ra ma pháp, bởi vì chỉ riêng một chiêu này đã tiêu tốn gần hết ma lực trong người hắn, chỉ có thể cận chiến đánh hai người họ
Vấn đề không lớn, mười chọi một, họ muốn thắng cũng phải trả một cái giá lớn. Mặc dù là pháp sư, nhưng kỹ năng cận chiến của hắn so với bất kỳ ai cũng không kém. Đừng quên Thượng Cổ Tôn Giả cũng nắm giữ khả năng cận chiến rất mạnh.
Khuyết điểm duy nhất là lực lượng cơ thể không bằng đối phương mà thôi. Nhưng với nhân số lớn hơn gấp 10 lần, vấn đề này không có gì khó cả.
Thế là một hình ảnh khôi hài xảy ra, 20 người đuổi theo hai người Dạ Vũ đánh. Là thật sự đuổi theo, bởi vì không cách nào tìm ra bản tôn, Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm chỉ có thể tránh né.
Họ phản kháng? Đánh trúng một người nhưng hoá ra lại là ảo ảnh, khi nhận định người đó là ảo ảnh lại trong nháy mắt bị đánh một đòn.
Họ chưa từng thấy ai lại sở hữu sức mạnh đê tiện tới như vậy. Cái này bảo họ làm sao đánh?!
Lạc Cảnh Thiên vận dụng hoàn mỹ không gian kính đan xen vào trong lúc chiến đấu. Hai người Dạ Vũ muốn phát hiện, trừ khi họ cũng hiểu về không gian, hoặc là có thực lực Thánh cảnh trung kỳ cưỡng ép đánh nát không gian kính.
Nếu không họ chỉ có thể chạy.
Đánh lại không tìm được bản tôn, mặc dù những phân thân này đánh lên người họ không gây được thương tích gì, nhưng mà họ biết đau. Một mực bị đánh đổi lại là ai cũng sẽ như vậy.
"Lạc Cảnh Thiên, là nam nhân liền đàng hoàn đối cứng, trốn sau lưng sử dụng chiêu thức bỉ ổi như vậy thì có ý gì?". Dạ Vũ nhịn không được lớn giọng quát.
"Ha ha, khích tướng cũng vô dụng. Ta chính là thích nhìn ngươi khó chịu, muốn đánh ta lại tìm không thấy ta. Tức giận sao? Có giỏi đến cắn ta a". Lạc Cảnh Thiên cười đểu nói.
"Tốt, đã vậy cũng đừng trách ta".
"Sư Tử Hống!".
Một âm thanh sư tử rống vang lên. Toàn bộ phân thân của Lạc Cảnh Thiên trong nháy mắt bị bạo phá hoá thành tro bụi. Tuyết Băng Tâm ngay vừa rồi đã trốn ra phía sau tránh bị lan tới.
Sư tộc độc môn bí kỹ Sư Tử Hống cũng không phải chỉ được cái tiếng. Hơn nữa Dạ Vũ còn kích hoạt huyết mạch lực, một tiếng gầm liền gây lên không gian đứt gãy, uy lực này đã tiếp cận với Thánh cảnh trung kỳ rồi.
Ẩn nấp bên trong không gian kính, Lạc Cảnh Thiên kinh dị nhìn cảnh này.
Quả nhiên rất mạnh, huyết mạch lực kích hoạt lên có chút bug a.
Nếu hắn mà tiếp nhận một chiêu này, chỉ sợ cái mạng cũng không còn. Khó trách yêu tộc có thể tồn tại tới bây giờ, quả thật có chút đáng gờm.
Tuyết Băng Tâm lúc này ánh mắt cũng có chút thay đổi, trở lên khá là lăng lệ. Nàng âm thanh thốt lên.
"Mặc dù không biết ngươi trốn ở nào, nhưng ta sớm đã nhớ kỹ khí tức của ngươi. Ngươi... trốn không được".
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy ngẩn ra, chẳng lẽ nàng còn có thể đem hắn từ không gian kính lôi ra hay sao? Thật cho rằng...
Con mẹ nó!!!
Lạc Cảnh Thiên kém chút tại chỗ bạo tẩu. Hắn thấy được Tuyết Băng Tâm đột nhiên ánh mắt biến thành màu xanh ngà, đuôi của nàng vậy mà biến thành sáu cái.
Đây là... huyết mạch lực kích hoạt? Lục Vĩ Yêu Hồ? Mẹ nó đóng vai tiên hiệp sao? Còn sau cái đuôi? Làm thế nào làm được? Đột biến gen rồi?!
Mặc dù kinh ngạc trước sự biến đổi của nàng, nhưng mà làm hắn kinh hãi là, khi biến thân, Tuyết Băng Tâm ánh mắt đột nhiên khoá chặt lấy hắn.
Sau khi biến thân, nàng lại có thể nhìn xuyên qua không gian? Mẹ nó bật hack sao?!
Không sai, chính là nhìn xuyên qua không gian. Bởi vì Chân Giải Chi Nhãn có thể nhìn thấu được Tuyết Băng Tâm khi biến thân nắm giữ năng lực gì.
Sau một giây, Tuyết Băng Tâm đột nhiên nhìn hắn nở nụ cười.
Nụ cười kia quả thật nắm giữ lực sát thương cực kỳ khủng bố. Nó không giống như Sở Như Mộng mị lực kinh người, mà nó sở hữu một loại nặng lực câu dẫn nhân tâm.
Đáng sợ tới mực, không gian kính của hắn vậy mà mất đi tác dụng, một giây sau thân hình của hắn liền xuất hiện trước mặt Dạ Vũ cùng Tuyết Băng Tâm.