Chương 165: Kế hoạch tiến hành, Lạc Cảnh Thiên ma quỷ ý nghĩ

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 165: Kế hoạch tiến hành, Lạc Cảnh Thiên ma quỷ ý nghĩ

"Ta còn chưa có chết a. Các ngươi thân mật cũng chú ý trường hợp một chút, xem ta thành không khí sao?". Sở Như Mộng tức giận nói.

Hắn hiện tại thật muốn bóp chết hai người này. Quá khi dễ người, ta còn ở đây đâu, các ngươi quan tâm cảm thụ của ta một chút a.

Nghe thấy Sở Như Mộng giọng nói bất mãn, Tiêu Nhược Thủy đỏ mặt rời khỏi Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên ho nhẹ một cái, hóa giải sự lúng túng trước mắt. Tiêu Nhược Thủy hành động làm hắn có chút phản ứng không kịp. Hắn thật có chút lúng túng, hắn có tình cảm với Tiêu Nhược Thủy không sai, nhưng đột nhiên như vậy, hắn thật không quá thích ứng.

Hắn trên vấn đề sinh lý vẫn chỉ là một nam nhân 22 tuổi mà thôi. Khó trách sẽ có phản ứng sinh lý. Cho nên… các ngươi hiểu.

Khi đem linh hồn Tiêu Nhược Thủy tách ra, hắn sớm đã truyền ký ức con rối thuật cho nàng, cho nên dặn dò nàng vài câu, để nàng trở về nghỉ ngơi cùng tu luyện, hắn liền cùng Sở Như Mộng bí mật bàn bạc kế hoạch.

Thời gian lúc này rất gấp gáp, có lẽ khoảng một tuần nữa là đám người ở Bích Thủy Đàm sẽ tiến tới thăm dò, mà Yêu Linh Thôn, trước khi nơi này cạn kiệt nguyên khí, hắn muốn chế tạo một cái ảo trận, biến nơi này thành di tích. Đến lúc đó mới có thể đem toàn bộ Bích Thủy Đàm nắm lấy dưới tay mình.

Bích Thủy Đàm tổng cộng có 8 thế lực lớn, 10 thế lực nhỏ. Lớn tới có thể cùng một quốc gia nhân loại đánh một trận, nhỏ tới có thể làm gỏi toàn bộ ma thú sơn mạch.

Đương nhiên đó là về mặt số lượng cùng đối chiến trực diện, Lạc Cảnh Thiên lại không ngốc tới mức đi cùng đám yêu tộc này liều mạng.

Chỉ cần những tên đứng đầu chết, như vậy những kẻ còn lại sẽ tranh quyền đoạt lợi, đến lúc đó hắn nhảy ra chiếm lợi ích, kia liền quá thoải mái.

Thế là, trong vòng vài ngày kế tiếp, toàn bộ Yêu Linh Thôn hết thảy đều chuyển ra ngoài, bên trong bị Lạc Cảnh Thiên biến thành một nơi nguy hiểm tới đáng sợ. Ngay cả Lạc Thiên Y cũng có chút bó tay bó chân khi ở trong này.

Những cạm bẫy trong này không tính là rất nguy hiểm, nhưng rất khó lòng phòng bị, nếu như bay lên, kia cùng tự sát cũng không khác chút nào.

Quá đáng nhất chính là, Lạc Cảnh Thiên gần như đem toàn bộ cấp bốn ma thú tại ma thú sơn mạch nhốt vào bên trong. Có thể nói nơi này hiện tại cùng đầm rồng hang hổ không khác tý nào.

Thực lực không đạt tới Ngự Linh cảnh cấp bậc, kia chẳng khác nào tự sát khí vào đây.

Mà đó cũng không đáng sợ, đáng sợ là Lạc Cảnh Thiên dùng một chút rượu độc cuối cùng của hắn hoà với nước rải khắp nơi. Một bình rượu độc hoà lẫn với một hồ nước sẽ còn độc sao? Nhưng rượu của hắn lại vẫn còn cực độc, có thể giết chết cấp ba ma thú trong nháy mắt, cấp bốn ma thú trong vòng một phút chắc chắn tử vong.

Đủ biết độc này đáng sợ thế nào.

Mà trong thời gian này, Yêu Linh Thôn biến thành cấm địa, những người khác cũng được mấy người Lạc Cảnh Thiên thu phục, sau đó dạy cho họ cách biểu diễn như thế nào.

Rất nhanh, một tuần trôi qua.

Ma thú sơn mạch chưa từng có yên tĩnh.

Từ trên cao có thể thấy được, một đoàn yêu tộc đang cưỡi ma thú bay tới.

Nhìn bầu trời phi hành ma thú phủ kín, ánh sáng gần như không lọt quá, đám yêu tộc bên dưới thần sắc sợ hãi không thôi.

Từ trên cao, hàng trăm con phí hành ma thú hạ xuống, nhìn qua toàn bộ đều là cấp hai ma thú, lác đác vài con cấp ba ma thú.

Bên trên đi xuống số lượng lớn yêu tộc, cũng phải có tới vài trăm người. Thực lực mạnh nhất cũng chỉ là cấp bậc Thông Linh cảnh.

Đương nhiên, cũng có một số cường giả Thông Linh cảnh đỉnh phong trong bóng tối bảo vệ. Những điều này không tránh được ánh mắt của Lạc Cảnh Thiên.

"Thiếu gia, đây là ngôi làng gần nhất, cũng là đông nhất. Ta đi thám thính xung quanh phát hiện nơi này có trên 20 ngôi làng, cách nhau đều khá xa, thực lực mạnh nhất chính là trong này, có hai tên Thông Linh cảnh, không có uy hiếp gì". Một trên yêu tộc lão giả hạ thấp người trước một tên thiếu niên yêu tộc nói.

"Thật là, nơi rác rưởi như này, cha ta phái ta tới làm gì không biết". Tên thiếu niên kia bực bội nói.

"Thiếu gia, không nên tức giận, nơi này mặc dù rác rưởi, nhưng đây không phải là chuyện tốt sao? Sẽ không có uy hiếp đối với ngài, hơn nữa ta thấy bên trong làng có không ít yêu tộc thiếu nữ xinh đẹp, hắc hắc". Lão giả kia nói.

"Ai nha, cũng chỉ có mình ngươi hiểu ta. Ha ha ha". Tên kia còn mắt cười híp lại, lộ ra vẻ vô cùng hèn mọn.

Đám yêu tộc tràn vào trong làng, rất nhanh liền đem trong làng yêu tộc toàn bộ khống chế.

Mà những nơi khác cũng không khá hơn chút nào, tình cảnh cũng giống như nơi này không kém bao nhiêu.

Tên thiếu niên yêu tộc kia nhìn hai bên đường đám dân làng bị khống chế lại, hắn híp mắt lại dò xét xung quanh, ánh mắt nhiều lần sáng lên, không biết trong đầu đang nghĩ cái gì.

"Các ngươi nghe kỹ đây, ta là thiếu chủ Hổ Phồn Bang - Hổ Chấn Hưng, Hổ Phồn Bang chính là thế lực mạnh nhất tại Bích Thủy Đàm. Cho nên nếu các ngươi nghe lời, ta có thể không gây hại đến các ngươi, nhưng nếu có người dám cản trở công việc của ta, hắn nhất định chết rất thảm". Hổ Chấn Hưng lớn giọng quát.

Đám yêu tộc kia không dám lên tiếng, thanh đao bị người khác gác trên cổ, đổi lại là ai cũng sẽ không dám phản đối.

"Ngươi, ngươi, ngươi. Còn có ngươi, đem mấy người này bắt lại cho ta". Tên kia nói xong, hắn chỉ trong đám yêu tộc mấy tên thiếu nữ, ánh mắt hiện vẻ tham lam nói.

"Không, buông tha con gái ta, cầu ngài, nó còn nhỏ, nó chỉ mới 14 tuổi". Mội tên yêu tộc nữ nhân, tuổi quá 30 lao ta kéo lại thiếu nữ kia gào khóc nói.

"Ta nói qua, người nào dám cản trở ta làm việc, người đó sẽ rất thảm". Hổ Chấn Hưng nở ra nụ cười tàn bạo, sau đó quát lên.

"
Đem bà ta, băm cho chó ăn".

Ngay lập tức, vài tên yêu tộc binh lính đi lên nắm lấy người kia, không nói hai lời, kiếm trong tay lập tức hướng cổ người kia chém tới.

Phụt!

Máu bắn ra tung toé, toàn bộ những dân làng ở đây đều giật nảy mình.

Ngay cả đứng ngoài quan sát Lạc Cảnh Thiên cũng hơi nhíu mày lại. Hắn cũng không có thay đám yêu tộc kia mặc niệm, bởi vì trong mắt hắn, đám dân làng này đã sớm là người chết.

Là chân chính tử vong, bởi vì những người này tất cả đều đã chết, hắn chẳng qua dùng con rối thuật đang điều khiến họ mà thôi. Cho nên đối với người chết, hắn không cần thiếu phải đau lòng.

Nhưng hắn cũng không có làm cái gì, khống chế tốt tinh thần, hắn lần lượt điêuc khiển đám yêu tộc kia.

Mà rất nhanh, Hổ Chấn Hưng liền lôi lôi kéo kéo hai ba tên thiếu nữ yêu tộc vào một căn phòng...

Lạc Cảnh Thiên khẽ nhếch miệng, nếu như tên kia biết mình đang cùng một cái xác chết xxoo, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?!

Hắn bất chợt nảy ra một ý nghĩ, nếu làm vậy, tên kia không biết có bị doạ liệt dương hay không đây?.

Nghĩ liền làm, Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy tên thiếu niên kia mang ba thiếu nữ yêu tộc đi vào trong phòng nhỏ, hắn ý thức trong nháy mắt xuất hiện.

"Tiểu bảo bối, đừng sợ, ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi".
Hổ Chấn Hưng đem một thiêu nữ xé tan quần áo, sau đó ném lên giường. Còn hai thiếu nữ còn lại sợ hãi chạy khắp nơi.

Hổ Chấn Hưng hưng phấn không thôi, hắn từng chà đạp qua không ít thiêu nữ yêu tộc, ngay cả nhân loại thiếu nữ cũng từng thử qua, cho nên đây là loại ham mê duy nhất của hắn.

Mà Lạc Cảnh Thiên không nghi ngờ gì là biết rõ điều này, thương đội của Đinh Tiểu Vân không phải là trưng cho đẹp, công việc tình báo làm tốt vô cùng.

Mà Hổ Chấn Hưng sở thích cũng nằm trong tính toán của hắn, chính vì vậy Lạc Cảnh Thiên mới để nhiều vị thành niên yêu tộc thiếu nữ xinh đẹp như vậy để hố hắn.

Những thiếu nữ này toàn bộ đều là xác chết, có một bộ phận là nam, nhưng qua sự trang điểm tinh tế của Sở Như Mộng cùng con rối thuật thần kỳ của Lạc Cảnh Thiên, những thi thể này giống như sống một dạng.

Nhìn thấy Hổ Chấn Hưng cùng những thi thể này tiếp xúc thân mật, Lạc Cảnh Thiên nhất thời muốn nôn.

Hắn quay người ra chỗ khác, khoé miệng nhấc lên.

Ý niệm vừa động...

Hổ Chấn Hưng đang sung sướng thoải mái, nhìn thiếu nữ rên rỉ, hắn sảng khoái tới bạo tạc. Nhưng mà một giây sau, ánh mắt hắn trừng lớn, miệng mấp máy run rẩy...

Aaaaaaaaa!!!!!!!

Một tiếng hét kinh thiên vang lên.