Chương 23: Cô giáo hay thầy giáo

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 23: Cô giáo hay thầy giáo

Chương 23: Cô giáo hay thầy giáo

Chương 23: Cô giáo hay thầy giáo

Khi tất cả đều háo hức mong chờ 1 giáo viên tới thì thằng Hùng với Quý ngay sau tôi nói.

" Bính, bính, mày có nghe tao nói không? " Hùng

Tôi quay về phía sau, trả lời

" Có, rõ lắm, tụi mày muốn gì? " Kiên

" Mày nghĩ ai sẽ dạy cho tụi mình, thầy hay cô? " Quý

" Nghe Quỳnh nói thì là Thầy Mạc? " Kiên

" Tao thì nghe là Cô Hiền, nghe tên vậy thôi chứ dữ lắm, nghe anh tao nói bị ăn đòn roi của bả không ít, không chừng thì là bả đấy " Quý

" Vậy tụi mày đi mà cầu nguyện đi, tao không quan tâm ai sẽ dạy cho tụi mình, tao đi xem sách đây " Kiên sau đó quay đầu lên trên, không lo mấy câu chuyện từ lũ bạn phía sau.

Lớp sau khi đã họp phụ huynh xong, mọi người đều đã ra về hết cả rồi, tiếng trống vang lên, tất cả học sinh đều tập họp về lớp của mình, chờ đợi 1 giáo viên và cũng là người cha, người mẹ thứ 2 của bọn chúng.

Sự hồi hợp, mong chờ của lũ học sinh rất cao, chúng trò chuyện, ai sẽ là người dạy cho chúng, thầy cô nào, lát nữa ăn gì, đi chơi không, chạy đua về nhà...... Rất nhiều chủ đề mà chúng đang bàn tán.

Nhưng Kiên không có quan tâm tới mấy việc này, cậu tìm hiểu xem cấu trúc tại phòng học này, nói sao nhỉ...... Đơn sơ quá đi, không màu mè trang trí gì hết, chỉ là mấy cái bàn gỗ, ghế gỗ, màng treo tường, bàn ghế cho giáo viên và 1 cái bảng và vài viên phấn.

Nhưng cậu lại chú ý tới bảng và phấn thôi, kỉ niệm a.

Một trong những điều mà Kiên thích nhất ở bảng phấn là giúp Kiên tự do và nhanh chóng phản hồi các câu hỏi của giáo viên mỗi khi mời lên bảng trả lời câu hỏi.

Bảng phấn giúp Kiên và những học sinh khác xử lý và truyền tải thông tin đến những người khác một cách đa dạng hơn. Học sinh có thể giải thích bài học cho các học sinh bằng các hình vẽ biểu tượng. Nếu chúng không hiểu, tôi và những người khác có thể xóa chúng đi và thể hiện bằng biểu đồ. Tấm bảng phấn là công cụ rất năng động, dễ thay đổi, mang tính trực tiếp... Nó là biểu tượng của sự động não và tư duy phân tích.

Một phát minh, một sự giúp ích, bảng và phấn, một sự tuổi thơ của trẻ con, một kỉ niệm đẹp.

Kiên đang suy nghĩ mu mơ thì ngay sau đó thì tiếng chân vang lên từ ngoài hành lang, 1 bóng từ từ đi tới, sát bên cửa sổ, ta thấy rõ, đó là 1 người đàn ông, tầm tuổi trên tứ tuần, ăn mặc gọn gàng, mang cặp sách, tóc gần như đã không còn, trọc lóc luôn.

Thầy vào lớp, nhưng sau đó Kiên đứng lên và nói.

" Chúng em chào thầy ạ " Kiên chào theo bản năng

Nhưng sau đó mới khác, tất cả mọi người, đều nhìn Kiên với 1 ánh mắt kì lạ và quái gở, rồi xong.

Kiên sau đó cũng thấy lạ tại sao mọi người không chào, rồi cậu nhận ra là mình ngu ngốc cỡ nào, chắc do bị ảnh hưởng bởi giáo dục thời hiện đại, hễ thầy cô vào lớp là đồng loạt mà chào, tiếc đây lại là cuối thế kỉ 19 đầu thế kỉ 20, chắc gì tụi học sinh lớp này biết cách chào.

Cậu xấu hổ, không biết nói gì, cậu đứng họng luôn rồi

Sau đó thầy giáo ấy cũng trả lời lại.

" Ừ, thầy chào các em, em mau ngồi xuống đi " Thầy ấy trả lời, Kiên sau đó ngồi xuống.

Những học sinh cũng không cần phải quan tâm nhiều về Kiên mà chuyển sang ánh mắt, dồn sự chú ý vào người thầy giáo trước mắt này.

" Thầy chào các em, thầy là thầy Mạc và sẽ là người dạy cho các em trong những năm dạy sắp tới, chúng ta sẽ điểm danh nào, thầy gọi tên ai thì cứ đứng lên mà trả lời là được " Thầy Mạc

" Rồi....ờ, em Khoa có ở đây không? "

" Dạ, có ạ " Một bạn nam đứng lên trả lời, Khoa trả lời rất dõng dạc, to và rõ

" Tốt, em Ánh " Thầy Mạc

" Dạ, có ạ " Một bạn nữ đứng lên trả lời, rất nhẹ giọng.

" Ừ, em Phát thì sao..... " Thầy Mạc

Cứ thế từng người được đứng lên mà trả lời, Quý, Quỳnh, Hùng, Tý, rồi cho đến Kiên cũng đã đứng lên trả lời, 24 người đã điểm danh xong, chuẩn bị tới người thứ 25.

" Em Kinh có ở đó không? " Thầy Mạc

Không 1 câu trả lời nào được phát ra.

" Em Kinh, em Kinh, em Kinh có ở đó không, em Kinh? " Thầy Mạc lại hỏi

" Thầy ơi....? " 1 học sinh dơ tay

" Mời em Phát " Thầy Mạc

" Bạn Kinh, bạn ấy bị bệnh sốt ạ nên hiện tại không lên được trường, mẹ bạn ấy có nhắc em nói như vậy ạ " Phát

" Vậy hả..... Vậy thì Bạn Kinh hôm nay không điểm danh được rồi, thôi thì thầy cảm ơn em đã nhắc thầy " Thầy Mạc

" Dạ, không có gì " Phát sau đó ngồi xuống

" Được rồi, vậy thì đã điểm danh xong, thầy cũng muốn nhắc cho các em về 1 số các quy định khi ở trong trường, cùng với đó là sẽ bầu lớp trưởng, lớp phó cho lớp và cho từng tổ, vậy các em lắng nghe thầy 1 chút, sẽ có chút hữu ích đấy " Thầy Mạc

" Vậy ta bắt đầu nhỉ...... "

Sau gần mấy chục phút lắng nghe và tìm hiểu, nội quy cũng chẳng khác gì cho lắm, nào là không chữi tục, đánh bạn, bắt nạt, đi học trễ, không phá lớp, xả rác bừa bãi, xé sách vở..... Rất nhiều nội quy có cái mới, có cái cũ, rất là đa dạng.

Rồi bầu lớp trưởng, lớp phó, lớp trưởng thì 1 bạn tên Vân được bầu, lớp phó thì là bạn Phát hồi nãy, lớp trưởng và phó thuộc tổ nhóm thì được bầu cho nhau, Kiên được bầu làm phó tổ 3, Quý với Hùng bầu cho Kiên vì Kiên có tư chất thông minh hơn so với mấy đứa trong tổ.

" Được rồi, đã bầu xong nhóm trưởng rồi nhỉ? Thầy đã nói xong những gì mà các em phải cần, có em nào có thắc mắc gì không? " Thầy Mạc

Kiên giơ tay lên, muốn 1 câu trả lời mà Kiên đang thắc mắc.

" Mời em Bính " Thầy Mạc

" Thưa thầy, cho em hỏi, chương trình dạy học sẽ được chia ra làm mấy phần ạ? " Kiên

" Hỏi hay đấy, mời em ngồi xuống, nếu em nào đang tò mò thì thầy sẽ nói, chương trình học sẽ được chia ra làm 2 phần, gọi là Kì Học I và Kì Học II, mỗi 1 kì học sẽ quyết định xem các em liệu có thể lên lớp hay không thông qua các kì thi và các bài kiểm tra, thế thôi, còn em nào nữa không? " Thầy Mạc

Không một ai trả lời

" Tốt, vậy thì thầy sẽ nói thêm 1 chút các vấn đề có liên quan đến bao lực học đường, các em có lẽ sẽ không hiểu nhưng thầy mong các em tạo ra 1 môi trường giáo dục an toàn và đầy đủ, chứ không phải là 1 môi trường thiếu tính kỉ luật và ngu ngốc, những em nào có ý định dám bắt nạt,đánh đập các học sinh khác thì thầy sẽ không nhân nhượng mà sẽ đuổi thẳng các em ra khỏi trường, các em đã nghe rõ chưa? " Thầy Mạc

" DẠ RÕ RỒI Ạ " Lớp trả lời rất to và rõ như cái máy phát thanh, mấy lớp bên cạnh còn phải giật mình.

" Tốt, các em nêu cao khẩu hiệu " Tri Thức, Tự Cường và Liên Bang " to và rõ nhá,3 lần nhá, nào, 2 và 3 " Thầy Mạc

" TRI THỨC, TỰ CƯỜNG VÀ LIÊN BANG X3 " Cả lớp đồng thanh mà hô, khí thế như đang đi hành quân vậy.

" Giỏi, giỏi, được rồi, các em có thể ra về, nhớ là ra về cẩn thận, đừng tranh nhau đấy kẻo bị té, thứ 2 sẽ lên chép thêm lịch, tạm thời dùng lịch mà thấy đã viết " Thầy Mạc

" Dạ vâng " cả lớp

" Thầy chào các em " sau đó Thầy Mạc đi ra khỏi lớp, những học sinh còn lại ai nấy đều chuẩn bị ra về.

" Bính, chiều đi qua nhà thằng Tý không, nó có 1 bộ cờ vua đấy? " Bảo

" Nó có từ đâu vậy? " Kiên

" Từ chú của nó, đi không? " Bảo

" Đi chứ, sao lại không " Kiên

" Cảm ơn cậu nha, cậu muốn rủ thêm ai không? " Bảo

" Không, nếu có thì cậu có thể rủ thêm, mình đi về đây " Kiên

" Đi mạnh khỏe " Bảo

Sau đó cả 2 chào nhau, xong thì đường ai đó về, mỗi người đều có ý định riêng của mình, còn Kiên thì vẫn đang tận hưởng rất tốt cuộc sống mới mẻ trên 6 năm này, sự tiếp xúc với thế giới này có lẽ Kiên sẽ cần 1 chút thời gian nữa tiếp thu vì vẫn còn những điều mới lạ từ phía trước.

Mà trong khi đó tại Chợ Bình Lập, mọi thứ vẫn đang diễn ra hết sức bình thường, buôn bán tấp nập, hôi thối, thịt cá, sự bẩn thỉu và những bà già là hình ảnh mà mọi người luôn bắt gặp hàng ngày khi ở đây.

Lúc này, 1 nhom côn đồ đang quấy phá 1 cửa hàng bán thịt, cả 2 bên chữi rất là gay gắt, thu hút không ít những người đang đi chợ hay chỉ đơn giản là đang đi tham quan.

" Tôi đã bảo là tôi sẽ không trả, mấy người định làm gì tôi " Bà bán thịt

" Chúng tôi sẽ có biện pháp dành cho bà, nếu bà không trả tiền bảo kê, chúng tui chỉ có thể đuổi bà ra khỏi chợ thôi, tụi bay đâu, đuổi bả ra khỏi chợ " 1 tên cầm đầu trong nhóm người lên tiếng.