Chương 27: Tô Giới Định An

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 27: Tô Giới Định An

Chương 27: Tô Giới Định An

Chương 27: Tô Giới Định An

Xông lên, xông lên, xông lên, rồi lại giết, giết, giết, máu thịt trộn với đất, với bùn lầy, với sông nước, hòa vào đất mẹ, chết thì sao đâu, bị chặt tứ chi, bị giết không nương tay, bị ép vào bùn, vào thịt, đó là hoàn cảnh khi phải chiến đấu, những người lính, những người đi đầu, đôi khi là người dân sẽ là những người chịu đựng những cảnh tượng này nhưng là tương lai về sau.

Còn thời điểm hiện tại, tại Định An, nơi mà Trung Đoàn Viễn Chinh Hải Nam đang trú đóng, tại đây, người Hoa, người Choang và người Lê được đối xử khá là.... TỆ

Việc người Việt xâm lược Hải Nam đã gây ra không ít tội ác tại đây, đặc biệt là phân biệt chủng tộc, người Hoa được coi như là một lũ nô lệ hơn là người, họ bị phân biệt, hành hạ, đối xử thậm tệ, người Việt và người ngoại quốc, gồm cả lũ người Hoa Gian là kẻ thống trị tại nơi đây, dù bị đối xử khá bất công nhưng về mặt nhu cầu về cuộc sống như nhà cửa, cửa hàng và hải cảng vẫn được đáp ứng khá tốt so với nhưng nơi khác tại Hải Nam nên đây là nơi sinh sống của khá nhiều người Việt định cư và người ngoại quốc.... Và cả người Hoa nữa.

Định An (Thời hiện đại là Thành Phố Hải Khẩu) trở thành 1 vùng tô giới của Liên Bang nói chung và Đại Nam nói riêng, nó cùng với 1 số các khu vực khác tại Hải Nam bị tàn phá nạn nề sau Chiến Dịch Xâm Lược Hải Nam 1886 của Đại Nam, nhưng chỉ có mình riêng Định An là được ưu tiên vì sau 1886, Đại Thanh cắt Định An cho Đại Nam quản lí trong vòng 99 năm, Đại Nam ưu tiên phát triển khu vực này nên mới có tình trạng phát triển ở thời điểm hiện tại.

Không giống như thời hiện đại, Định An của Đại Nam sau khi trở thành tô giới gồm toàn bộ Quỳnh Sơn (Hải Khẩu), tuyến giới từ cửa sông Nan Du, từ Nan Du cho tới Bát Long Tân, từ Bát Long Tân đi theo 1 tuyến đường bộ rồi tới thẳng Bao Cung, địa phận tô giới bao quát cả vịnh Mê Ga Lang, tại đây cũng khá là phát triển vì có 1 hải cảng nhỏ tại đây.

Tại Trung tâm của Định An là Thành Phố Quỳnh Sơn (Hải Khẩu), dù mang danh thành phố nhưng cũng bằng 1 Thị Xã tại Liên Bang, Trung Tâm Hành Chính Quỳnh Sơn, Toàn Quyền Định An, Trung Tướng Nguyễn Chính Quang, là chỉ huy của Trung Đoàn gồm 3.500 binh sĩ từ Liên Bang và 4.200 lính Hoa Gian, đang nghe cấp dưới của mình trình bày mệnh lệnh từ Tổng Bộ Bộ Chỉ Huy Liên Bang.

" Tổng Bộ nói như thế sao? " Toàn Quyền Quang hỏi lại cấp dưới của mình

Cấp dưới của Quang báo lại rằng " Đúng vậy, Thưa Toàn Quyền, họ nói như vậy "

Ánh mắt của Quang rộ rõ chút bi thương và phận nộ " Họ bị điên à, muốn chúng ta bắn chết hết bọn Tù Hoa, con số lên tới gần 300 người đấy " Toàn Quyền Quang tức giận, ông không thể hiểu nổi đầu óc từ ban Bộ Chỉ Huy, một lũ già đầu.

" Thưa Toàn Quyền, bọn họ nói rằng nếu việc trấn áp không thành công thì chỉ còn cách đó là hữu hiệu nhất, vừa dễ dàng và không tốn một hạt gạo nào " Cấp dưới của Quang thì lại khác, anh ta coi Người Hoa chẳng khác gì 1 lũ súc vật, cần phải được loại bỏ.

Toàn Quyền Quang do dự " Những 300 người... 300 sinh mạng đấy, nói giết là giết thì dễ lắm vậy, mẹ một lũ già và bị điên, sau cuộc chiến, sự phẫn nộ trong người Hoa đang tăng lên, nếu mà giết hết 300 người thì không biết có thể diễn ra 1 cuộc bạo động phản đối hay không, lũ Thất Đại thì chưa truy ra được nữa, cái chức Toàn Quyền thật là mệt mỏi... "

Toàn Quyền Quang rất mệt mỏi, đứng giữa quyết giết hay không giết cũng rất mệt a, Quang vừa phải trấn áp người Hoa, truy tìm tung tích của Bang Đảng Thất Đại và kiểm kê việc thu phí tại cảng và cửa khẩu, chưa kể tới việc trị an, chia tiền lương cho các binh sĩ, huấn luyện, nhập khẩu vũ khí và lương thực từ Liên Bang..... Công việc ngày càng nhiều lên.

Trong khi Toàn Quyền Quang đang nhức nhối với các vấn đề này thì tại 1 gốc phố của Quỳnh Sơn, một sạp hàng, 1 nhóm người gồm người Hoa và người Việt đang cãi nhau về vấn đề giá cả xe đạp.

" Các ngươi chỉ là một lũ người Hoa, giá cả như vậy đã đúng rồi, 1 chiếc xe đạp giá là 2,5 Đồng Liên Bang, 99 chiếc là 247,5 Đồng Liên Bang, khôn hồn mà các ngươi có mua hay không? " Một thương nhân người Việt và nhóm người bảo vệ ông đang nói chuyện 1 quầy hàng sửa xe đạp tại đây, chủ cửa hàng là người Hoa.

Một thông dịch viên người Hoa đang dịch nghĩa và nói lại ở cả 2 bên, khi nghe giá cả từ thương nhân người Việt, chủ sạp hàng rất tức giận.

Chủ cửa hàng đáp lại " Không đúng, giá chỉ có khoảng 1,3 Đồng Liên Bang, các người lừa chúng tôi, chúng tôi yêu cầu phải trả theo đúng số tiền "

Thương nhân người Việt cũng không kém mà đáp lại " Giá cả này là đúng, việc nhập khẩu từ Liên Bang sang Định An đã tăng thêm, chưa kể việc bị thu thuế và kiểm tra nên giá xe tăng cao, yêu cầu các ngươi phải trả đúng số tiền nếu không thì cuộc giao dịch này sẽ chấm dứt "

Mà khi bên chủ cửa hàng biết được tin này thì không hỏi lo lắng, giá cả xe đạp tại Định An bán với giá gần 4 Đồng Liên Bang, mà đây là thương nhân duy nhất mà ông ta có thể mua với giá rẻ nhưng cũng quá đắt, chưa nói tới việc ông đã nhận 1 đơn đặt hàng gần 90 chiếc xe đạp tại Làng Lúa Mạ, ông cũng được bên làng trả trước 10 Đồng Liên Bang, họ sẽ trả thêm nếu mua được xe nên để kiếm được lợi nhuận cao hơn thì ông phải mang lại cho mình nhiều lợi ích nhất có thể nên mới diễn ra vụ việc này.

" Vậy với giá là 2,4 Đồng Liên Bang thì sao, như vậy đã ổn chưa? " Chủ cửa hàng hỏi bên thương nhân

" Chúng tao vẫn sẽ giữ ở mức 2,5 đây là lần cuối mong bên các ngươi suy nghĩ kĩ " Bên thương nhân vẫn giữ đúng lập trường của mình

Sau gần 1 quãng thời gian suy nghĩ, cuối cùng thì bên chủ cửa hàng phải thỏa hiệp, mua 99 chiếc xe đạp với cái giá gần 250 Đồng Liên Bang, bên thương nhân thì vui vẻ nhận ngân phiếu còn bên chủ cửa hàng thì không quá mấy vui vẻ nhưng xét cho cùng thì ông ta vẫn có lời, chỉ cần nói rằng 1 chiếc xe có giá 3 Đồng Liên Bang thì khả năng cao bên Làng Lúa Mạ sẽ không có ý kiến gì.

" Cha, sao chúng ta lại phải thỏa hiệp với lũ quỷ Tây Dương, chúng há chỉ là 1 lũ oa khấu, di man thôi mà, Thiên Triều Đại Thanh chúng ta có thể đánh bại bọn chúng cơ mà? " Một thằng nhóc 10 tuổi hỏi cha của mình

Người chủ cửa hàng cũng không biết phải trả lời như thế nào với con trai của mình, chỉ có thể nói " Sau này lớn lên, con sẽ biết tại sao Thiên Triều Đại Thanh của chúng ta lại không thể đánh bại được lũ quỷ Tây Dương này? " Chủ của hàng để lại cho đứa con của mình 1 câu trả lời, rồi sao đó vào nhà, ông còn phải sửa xe cho khách hàng và chiều tới cảng nhận hàng.

Còn nhóm người Việt thì vô cùng khoái trá

" Tụi mày thấy chưa, làm ăn không khó là mấy " Tên thương nhân

" Vâng, đại ca nói phải, chúng ta đúng là lời mà " tên đàn em trả lời

" Một lũ mọi dân thì làm sao mà dám chống lại chúng ta cơ, chỉ có diệt vong mà thôi " một tên khác cũng nói hùa theo

" Đúng lắm, mà.... Mấy cái xe đó đều là hàng phế phẩm, giá chỉ có 7 Kim mà tụi nó vẫn mua luôn, biết thế thì ta nên nâng mức giá tầm 3 Đồng luôn thì hay " Tên thương nhân tiếc nuối.

" Vậy...... Đại ca vẫn sẽ ở hả? " Tên đàn em hỏi

Tên thương nhân trả lời với thái độ không vừa lòng " Không, sao chúng ta phải giậm chân tai đây, chúng ta sẽ tới Thiên Tân, Sơn Đông hoặc là Bắc Kinh, con đường làm giàu của chúng ta vẫn còn dài lắm. Tối nay ta bao cả tửu lầu, tốt nhất là tụi mày để lại bụng đi "

" Cả đàn em khi nghe đến tửu lầu là đều chảy nước miếng, những suy nghĩ đầy kinh khủng và đen tối ấy hiện ra trong đầu lũ đàn em, chúng cười khoái trá rồi đáp " Vâng thưa đại ca ".

" Hahaha, thế mới là người của tao, thằng nào làm tốt thì thưởng, tao sẽ không bạc đãi ai cả, chỉ cần tụi mày nghe lời và làm tốt là được " tên thương nhân dạy lũ đàn em của mình.

" Vâng, tụi em khắc ghi lời dạy của đại ca " một tên đại diện lũ đàn em mà trả lời, chúng vui vẻ rồi đi dạo trên những con đường tại Quỳnh Sơn.

Thế đấy, chỉ là một sự kiện vô cùng là bình thường, rất là bình thường cho tới khi một trong những sự kiện, thảm họa khủng khiếp nhất tại Liên Bang sẽ diễn ra, chỉ là ta phải chờ đợi rồi.