Chương 29: Lịch sử bị thay đổi

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 29: Lịch sử bị thay đổi

Chương 29: Lịch sử bị thay đổi

Chương 29: Lịch sử bị thay đổi

" Thầy sẽ chỉ nói với các em rằng vấn đề này sẽ chỉ được biết khi các em lên cấp 2 " Thầy Mạc trả lời

Nhưng lũ học sinh lại không như vậy, chúng hỏi " Thưa thầy, tại sao lại vậy? "

" Vì.....nó quan trọng, có lẽ lúc này các em sẽ không hiểu nhưng rồi vẫn sẽ biết thôi, dù thời gian rất dài...? "

Ngày 24/11/1897, mới đó mà đã gần 1 tháng trôi qua, Kiên cùng lũ nhóc lớp 1/A này phải trải qua 1 khóa học kéo dài tới tới nửa năm, chương trình dạy học quá nhàm chán đi.

Chỉ là học, đọc viết cơ bản, chả có gì thú vị ngoài việc trường dạy khá nhiều về Lịch Sử và Giáo Dục Con Người, đúng là rất lạ

Mấy môn này thì đáng lí ra phải được học từ mấy lớp 3 tới lớp 6 ở thế giới kia nhưng ở đây là dạy kể từ lớp 1 luôn.

Ở đây không có khái niệm bài tập về nhà, điểm thi đua, hoạt động ngoại khóa, cũng có nhưng rất ít, không có sách giáo khoa, thầy cô mới có, học sinh chỉ có cặp đeo vai, 1 cục tẩy, 1 cây bút chì, 1 cái đồ bào, 1 cây thước và 2 quyển sổ, nói thiệt là rất sơ sài đi.

Học thì chủ yếu là đánh vần, đếm, viết chữ, học nói, tư tưởng dân tộc, lịch sử, giáo dục con người là chính, mấy môn như lí hóa sinh thì phải tới lớp cấp 2 mới học.

Trường cũng xa lắm, ở trên Thị Xã đấy, làng không có nên phải đạp lên trên Thị Xã mà học, mấy bữa nay ba của hắn hoặc bà cô Dung, hàng xóm của gia đình hắn chở đi lên mà học, chứ mẹ hắn đang mang bầu, lấy thời gian hay sức đâu mà chở hắn đi học.

Mà từ nãy cho tới giờ này toàn là học về Sử, Địa và Giáo Dục Con Người, thầy Mạc lại dạy cho cả lớp, nãy cả đám vui lắm vì học bà cô Đủ là ăn đủ luôn, cả đám sợ bà Đủ lắm, dạy rất nghiêm, ai không lắng nghe là xác định bị mời phụ huynh chứ không đánh bằng đòn roi, bị mời phụ huynh thì bọn bọn nó sợ lắm, thà bị đánh hơn là bị mời.

Chán lắm a, nãy giờ toàn học Sử không, học mới đến giai đoạn Thời Tiền Sử thời kì Đồ Đá, Đồ Đồng, học về các nền văn hóa thời đồ đá, dạng tổ tiên của người Việt, các nền văn hóa như Tràng An, Sơn Vi, Soi Nhụ, rồi thời kì đồ đá, đồ đồng, đồ sắt, chán không thể tả nổi, mà nãy tới giờ lũ nhóc hỏi nhiều ghê gớm, như là An Dương Vương, Con Rồng Cháu Tiên, Cổ Tích Dân Gian...... Chúng nó hỏi nhiều lắm, hỏi là vì tụi nó nghe ba mẹ nó kể chuyện về mấy sự tích này, chúng nó tò mò nên hỏi nên nội dung học hơi bị lạc đề.

Thế nhưng Thầy Mạc vẫn giảng dạy và giải đáp thắc mắc cho tụi nó, rất có trách nhiệm à nha.

Mà nội dung hỏi vẫn chỉ ở mức giai đoạn khoảng dưới các thời kì Trước Công Nguyên mà thôi, Sau Công Nguyên thì chẳng có ai hỏi cả, mà hắn hiện tại cũng có thắc mắc của riêng mình nên cũng dơ tay lên và hỏi thầy Mạc rằng.

" Thưa thầy, cho em hỏi? "

Khi đang giảng bài sau khi kết thúc việc trả lời các câu hỏi của các học sinh thầy Mạc lại nghe thêm 1 câu hỏi nữa từ 1 học sinh, dù khá mệt nhưng thầy vẫn giữa thái độ lạc quan và bình tĩnh, dò hỏi học sinh của mình.

" Vâng, em Bính phải không? "

Kiên đáp với thầy Mạc " Vâng "

" Em có thể.... Hỏi thầy câu này được không? "

" Được, em cứ hỏi? "

" Vâng.... em xin phép được hỏi rằng..... rốt cuộc là sau cuộc Chiến Tranh Đại Nam - Xiêm La lần thứ 3, chúng ta.......đã học được điều gì để phát triển ạ? "

Câu hỏi thật sự quá bất ngờ, khiến lũ bạn của Kiên và cả chính thầy Mạc cũng phải bất ngờ, thầy hỏi lại

" Kiên, thầy xin lỗi nhưng em nói là chúng ta đã học được điều gì sau cuộc chiến....
Chà, câu hỏi này..."

Thầy ngừng viết trên bảng, rồi lại rơi vào suy tư, mất 1 hồi lâu để thầy mở miệng.

" Thầy.... Chắc các em nên lắng tai mà nghe đi, chúng ta sẽ học bù tiết thêm vào thứ 4, giờ cất hết tất cả sách vở vào cặp đi "

Khi nghe lời thầy nói, cả lũ học sinh cũng bất ngờ lắm, đây là lần đầu tiên khi vào năm học, tụi nó sẽ không học bất cứ cái gì mà nghe thầy giảng dạy về lịch sử của trên 40 năm về trước.

Thầy giảng " Về việc này..... Thì, thầy cũng hơi có chút khó nói nhưng thầy sẽ giảng dạy dễ hiểu nhất cho các em

Nếu các em muốn biết thêm thì có thể lên thư viện của trường để tìm hiểu, không quá khó để tìm tòi.

Lúc đó, con người ta chết dễ lắm.

Chiến tranh, máu và nước mắt, sinh mạng thời ấy rẻ lắm, chết chả sao đâu, không quá bi thương làm chi, ta chỉ nhìn và chứng kiến, rồi các em sẽ hiểu, những cảnh tượng ấy sẽ khó nói cỡ nào "

Thầy ấy cứ nói luyên thuyên, lơ mơ, cả đám cũng không ai nói gì cả, chỉ ngồi và lắng nghe thầy nói, dù có khó hiểu nhưng vẫn chưa tới mức không hiểu.

" Thầy tự hỏi, chúng ta tại sao phải lại chiến đấu cho tổ quốc trong khi nhận lại những phần thưởng mình cống hiến chỉ là 1 tờ giấy khen, 1 huy chương và 1 bộ quân phục, ta mất đi thanh xuân, mất đi tuổi trẻ của mình

Bọn họ cũng vậy, ôi, làng của tôi ơi, Lũ ma quỷ, bọn khốn nạn, giết, cướp, hiếp, rồi lại như thế, như thế, như thế nữa, nào có dừng lại đâu, bi ai làm sao...... "

Phải tới rất lâu khi thầy Mạc nói xong thì thầy mới có chút tâm trạng bình tĩnh, trầm ổn và nói rằng " Thầy xin lỗi, chuyện khi xưa, tốt nhất là các em không nên để ý làm gì

Và câu hỏi từ em Bính, thầy vẫn chưa trả lời nhỉ..thì sau chiến tranh, chúng ta học được rằng không phải dựa vào mấy lời sáo rỗng từ những kẻ tự cho là hơn người hay là những lão giả cổ hủ để chống lại ngoại xâm và phát triển đất nước.

Lúc đó, ta phải cải cách, có cải cách mới có thể bảo vệ nước nhà hay chống quân xâm lược, ta phải dùng cái đầu mà tiếp thu, học hỏi, khám phá thì mới thành tài, mới giúp được nước.

Ta phải rèn luyện để nên cao khả năng tự vệ, ta phải sẵng sàng cho bất kì một tình huống nào khi tổ quốc cần.

Ta phải nỗ lực hơn để phát triển hơn, mạnh mẽ hơn thì mới thoát khỏi được cái gồng xích của Nho Giáo hủ bại, Tham Quan Gian Ô và lũ giặc cướp.

Nhưng Tự Đức, ngài là một người Anh Minh, Thần Uy làm sao, dù các chính sách, các cuộc chiến do ngài gây ra đã khiến gần nửa triệu người chết nhưng cái giá ấy là vô cùng xứng đáng để có được ngày hôm nay.

Và đó là câu trả lời từ thầy, dù các em sau này lớn lên, sẽ có không ít những em trong cái lớp học này sẽ là nhân tài trong tương lai, thầy rất mong chờ, và...... "

Khi thầy Mạc vừa nói chưa xong thì tiếng trống đã vang lên, Bùng,Bùng, Bùng, lại báo hiệu một ngày nữa lại trôi, qua, cái tiếng trống vào cuối mỗi buổi chiều này vang là tiếng hoan hô, hô hào từ các lớp khác cứ vang lên. Nhưng riêng lóp 1/A thì vô cùng im lặng, không ai nói 1 câu gì, chỉ chờ thầy Mạc nói tiếp

" Vậy thì...... Đó là tiết học của ngày hôm nay, thầy chúc các em một năm giáng sinh đầy vui vẻ, cũng như là Lễ Quốc Khánh.

Thầy chào các em "

Thầy Mạc vừa nói xong là lớp học cũng tự động dọn bàn học, đóng cửa sổ và kiểm tra đồ đạc, vài phút sau mới ra về.

Khi ra về, cặp bạn thân Quý, Hùng và Kiên ra về cùng nhau, Quý nói

" Tụi mày có thấy không, Thầy Mạc đột nhiên cư xử rất kì lạ khi nghe đến câu hỏi của mày? "

" Tao không biết, dựa vào biểu cảm và lời nói thì chắc là thầy cũng có 1 quá khứ khá tệ vào lúc đó? "

" Tao cũng nghĩ như vậy.... Mà tụi mày sẵn tiện vào Thứ Bảy đi chơi không? " Hùng hỏi lũ bạn

" Không, tao không rảnh, lúc đó tao ở nhà coi mẹ tao, mày biết mà "

" Tao cũng vậy, cũng không rảnh "

" Vậy hả? Lúc khác cũng được "

" Tạm biệt, tao phải đi đây " Kiên viện cớ trốn khỏi lũ nhóc giang hồ này, nói chuyện với tụi nó như nói với giang hồ vậy.

" Ừ, mày cứ đi đi " Cả hai đồng thanh

Kiên cứ đi ra cổng trường, cậu chạy thật nhanh tới cô Dung và tự đặt ra câu hỏi cho chính bản thân mình rằng

" Lịch sử đã hoàn toàn thay đổi? "