Chương 28: Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 28: Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang

Chương 28: Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang

Chương 28: Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang

Cứ chớp 1 cái là đã qua tháng 11.

Ngày 22/11/1897

Tòa Nhà Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang, đặt tại Thái Ba Lăng (Tây Thượng ngày nay), cách sông Hương và Kinh Thành Huế có mấy Km, là nơi đặt trụ sở của Quốc Hội Liên Bang, xây dựng vào năm 1879, xây theo lối kiến trúc Châu Âu, rộng khoảng 0,8 Km2, có sức chứa lên tới 6.000 người, được xem là cơ quan đầu não của Liên Bang, ngang hàng với Kinh Thành Huế (Phủ Thiên Huế), Tổng Bộ Bộ Chỉ Huy Liên Bang (Phủ Gia Định), Tòa Phúc Hợp Cơ Quan Hành Pháp, Tư Pháp và Lập Pháp (Phủ Thiên Huế), và Cơ Quan Các Bộ Liên Bang (Phủ Hà Nội nhưng đang xây dựng).

Quốc Hội Hợp Liên Đảng Liên Bang lấy theo hình mẫu là Quốc hội Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland, dù lấy theo hình mẫu của nước Anh nhưng cũng thay đổi rất nhiều như sự hợp nhất các Đảng,, Chính Nghị Viện, Phụ Nghị Viện, Thập Bát, Hội Đồng 9 Mũi Tên.... Cơ quan đứng đầu cũng có khác biệt.

Hiện tại, Tòa Quốc Hội đang rất là..... HỖN LOẠN

Các cuộc tranh cãi gay gắt về vấn đề quân sự và dân sự, đặc biệt là sự việc 300 người Hoa bị bắn chết tại Định An, chưa kể vấn đề lại liên quan tới về quyền con người và quyền tự do nên mới xảy ra vụ việc này.

" Chúng tôi yêu cầu bên Quân Đội phải giải thích về sự việc này, quyền con người bị xâm phạm, mấy ông không thể tuân thủ theo luật sao? " Một thành viên của Đảng Dân Chủ Tự Do Liên Bang lên tiếng

Bên phía đối lập là Quân Đội cũng đáp trả lại " Chúng tôi chỉ thực hiện theo đúng những gì chúng tôi cần phải làm, để trấn áp và trị an, việc người Hoa không tuân thủ những điều luật mà ta ban ra thì đó sẽ là kết cục của bọn họ phải nhận lấy "

Người của bên Đảng Dân Chủ Tự Do Liên Bang đáp lại với giọng điệu vô cùng khó chịu " Các ông không thể làm như thế được, chúng ta sẽ xử lí như thế nào khi người Hoa nổi loạn đây, ông hay Quân Đội bên mấy người "

" Vậy nếu ta nhân nhượng với chúng, chúng sẽ chỉ ngày càng lấn tới thêm mà thôi, ông không nghĩ đến lợi ích của chúng ta? " Người bên quân đội hỏi

Người kia đáp " Thế ông không nghĩ đến lợi ích khi không đổ máu "

Tranh cãi rất gay gắt, chủ yếu là Đảng Dân Chủ Tự Do Liên Bang và Đảng Quân Dân (Quân đội và nhân dân), các đảng khác thì không có ý kiến gì, họ chỉ bàn tán và đứng xem.

Tại đây, gần hơn 700 người đang ở đây, đều đã trên 30, ăn mặc quần áo theo đúng kiểu công chức nhà nước, đều là những người quan trọng của đất nước nên thông thường những người nếu có mặt ở đây thì vai vế hay là chức vị cũng phải rất là cao đi.

Chủ Tịch Hợp Quốc Đảng là ông Đỗ Lập Luật cũng phải khó chịu trước cái cảnh tượng trước mắt này, ông gõ cái búa gỗ ngay trên bục giảng, tiếng rất to, thu hút sự chú ý của mọi người.

Giọng nói của người già vang lên ngay cái Micro đời đầu này, dù có chút khó nghe nhưng vẫn rất rõ và đủ để mọi người đều nghe được.

" Xin tất cả mọi người im lặng, yêu cầu từ phía Đảng Dân Chủ Tự Do về vấn đề người Hoa sẽ không được xét xử hay là được quan tâm

Lợi ích quốc gia của chúng ta quan trọng hơn việc phải quan tâm tới người Hoa, nhưng phía Đảng Quân Dân cũng có lỗi, việc bắn chết hơn 300 người Hoa cũng sẽ gây ra không ít hệ lụy làm ảnh hưởng tới lợi ích của Liên Bang tại Đại Thanh.

Và tôi xin nhắc lại rằng chúng ta sẽ, đã và đang thực đúng theo luật, tôi mong tất cả mọi người có mặt tại nơi đây không nên đi quá giới hạn của mình, xin cảm ơn " Chủ Tịch Luật sau khi phát biểu ý kiến của mình xong, toàn bộ Hợp Quốc Đảng đều im lặng rồi lại bàn tán với nhau.

Còn tại hàng ghế trên thuộc Thập Bát, Thủ Tướng Lý Xuân Diệu cũng đi xuống cùng với 1 ít giấy tờ trên tay, nhường chỗ ngồi của mình cho ông Luật, khi lên bục, Thủ Tướng Diệu phát biểu

" Xin tất cả mọi người đều lắng nghe những gì tôi nói, mong mọi người nghe cho rõ

Cuộc Đại Quốc Cử Đảng sẽ diễn ra vào tháng 7 năm sau, mong tất cả chuẩn bị. Và yêu cầu từ Đảng Dân Tộc, sau gần vài tháng thì các bên đã suy xét rất kĩ và ngay tại lần họp này sẽ quyết định có nên tiến đánh Lưỡng Quảng hay không? Xin mời bên đại diện của Đảng Dân Tộc phát biểu " Thủ tướng Diệu đưa ra câu hỏi của mình, làm tất cả mọi người xôn xao.

Sau khi phát biểu xong thì bên đại diện Đảng Dân Tộc là ông Mai Thành Viên cũng đứng lên mà trả lời.

" Kính thưa quý vị có mặt tại nơi, tôi là Mai Thành Viên, Phó Đảng của Đảng Dân Tộc, tôi xin trình bày ý kiến của Đảng chúng tôi

Tôi xin trình bày ngắn gọn, các vị đều biết rằng tổ tiên chúng ta là người Bách Việt, đất tổ của ta là các vùng đất tại phía nam Đại Thanh, sau các cuộc chinh chiến của người Phương Bắc xuống phía nam, Tộc Bách gần như đều đã bị xóa sổ hoặc bị đồng hóa nhưng Lạc Việt chúng ta dù bị đô hộ thế nhưng không bị mất đi văn hóa của mình, tiếng nói của mình, tồn tại cho tới khi độc lập, gần 1000 bị đô hộ, và hơn 1000 năm giữ nước cho tới nay.

Nay ta thế đã mạnh, dân đông, thời cơ để dành lại đất tổ của chúng ta đã tới, chúng ta sẽ trả lại cho người Hán những gì mà cha ông chúng ta đã chịu đựng, và đó là lời nói của tôi, tôi..... " Khi chưa kịp phát biểu xong thì có người từ Đảng Lao Động đứng lên mà tranh lời với ông Viên

" Chờ đã, tôi chỉ hiểu rõ là việc mà ông đang nói tới là dành lại đất tổ, phải không? "

Sự việc cũng khá bất ngờ nên những người trong Quốc Hội cũng bàn tán rất nhiều

" Đó là ai vậy? " Một nghị sĩ nào đó

" Tại sao lại tranh lời nói với người ta? "

" To gan đấy?"

" Có phải là người của Đảng Lao Động phải không? "

" Hình như là Chính Nghị Viên Lâm Phùng thì phải, tôi nghe nói ông ta là Phó Đảng của Đảng Lao Động? "

Những câu hỏi kiểu như vậy cứ nổi lên, bọn họ nói rất nhiều nhưng ông Viên thì lại không như vậy, đầu ông ta nổi gân, cố gắng hạ sự tức giận trong lòng để tránh gây phiền phức, ông bắt đầu chỉnh giọng nói của mình rồi nói

" Tôi xin lỗi, ông là.... "

" Chính Nghị Viên Lâm Phùng, Phó Đảng của Đảng Lao Động " Lâm Phùng trả lời với ông Viên

" Tôi đang thắc mắc là tại sao ông lại tranh lời với tôi? " Ông Viên cần 1 lời giải thích vì sự việc này gây cho ông 1 sự tức giận không thể nói nổi, làm mất mặt trước bao nhiêu người.

" Xin lỗi vì sự việc khi nãy nhưng theo nhận xét cá nhân từ tôi, thì việc dành lại Lưỡng Quảng là một việc bất khả thi " Ông Phùng trả lời

Viên lại hỏi ông ta với 2 lời nói đơn giản " Tại sao? "

Ông Lâm mà phát biểu ý kiến của mình " Tôi đưa các nhận xét như sau

Đầu tiên là vấn đề lãnh thổ, phải, đất tổ của chúng ta, tại sao không giành lại nhỉ, vì còn Đại Thanh, còn Anh, Pháp, Nga, Bỉ, Hà Lan và các quốc gia khác. Họ sẽ phản đối chúng ta, tệ hơn là trở thành kẻ thù, mà trong chính sách của ta, chúng ta Trung Lập, theo Điều luật số 27, Luật 2 trong Luật Pháp Liên Bang đã viết rõ ràng " Liên Bang trung lập trong bất cứ vấn đề có liên quan tới tranh chấp, xâm lấn, tranh giành lãnh thổ với các quốc gia trừ khi có ảnh hưởng tới chủ quyền lãnh thổ " và theo luật thì các ông không có quyền tranh giành khi Đại Thanh không có một sự tranh giành lãnh thổ nào với chúng ta cả.

Thứ hai là vấn đề dân tộc và văn hóa. Dân tộc là cả một vấn đề, còn cả các dân tộc khác tại Lưỡng Quảng nữa, văn hóa thì lại là Hán Hóa, nếu là người Bạch Việt thì gần như đều đã trở thành người Hoa hết cả rồi, giả sử, nếu ta chiếm được Lưỡng Quảng, sẽ mất bao lâu để đồng hóa ngược lại, 10 năm, 20 năm, 50 năm, 100 năm hay là 200, 300 năm, tương lai không trả lời ông những câu trả lời này.

Và cuối là vấn đề lợi ích, việc xâm chiếm Lưỡng Quảng sẽ giúp chúng ta có thêm lãnh thổ, tài nguyên và dân cư, đúng là nó rất có lợi, nhưng về mặt thời gian lâu dài lại không có lợi cho Liên Bang

Thời kì đầu sẽ cần phải quá lo, về sau mới khổ, chúng sẽ đòi độc lập, chủ quyền lãnh thổ rồi nổi loạn, biểu tình, sau đó là vừa mất đất, mất cơ sở hạ tầng.... Mà ta đã xây dựng. và đó là những gì mà tôi đã trình bày, xin cảm ơn mọi người đã lắng nghe " Khi trình bày xong, Ông Phùng ngồi xuống và chờ đợi lời nói từ ông Viên

Ông Viên thì cứng họng rồi, đúng là ông ta đã suy nghĩ tới những vấn đề này không ngờ là lại có người nói ra, kế hoạch tranh cử năm sau của Đảng sẽ bị ảnh hưởng.

Còn Thủ Tướng thì khi nghe xong cũng chỉ nói đúng vài lời " Vậy..... Theo ý kiến từ Ngài Viên và Ngài Phùng, có nên tiến hành xâm lược Lưỡng Quảng, bắt đầu bầu? "

Lời nói vừa xong là có người giơ tay, có người không, Kiểm Tra Viên bắt đầu kiểm tra, và họ phải giữ tư thế này trong vài phút.

Sau 5 phút thì cũng đã biết được kết quả, 296 tán thành và 404 không tán thành, kết quả là sẽ không xâm lược Lưỡng Quảng, cánh nhà báo thì viết liên tục, chụp ảnh liên tục, đây sẽ tin nóng trong những ngày sắp tới, họ được phép đăng tin những không được phép tiết lộ nội dung cuộc họp của Quốc Hội.

" Vậy là đã thống nhất ý kiến, Liên Bang sẽ không tiến hành bất kì một hoạt động quân sự nào tại Đại Thanh, việc bầu ý kiến tán thành hay không sẽ chỉ được quyết định khi Đức Vua đưa ra ý nói của mình " Thủ tướng Diệu

" Và giờ là các vấn đề khác........ "

Quốc Hội vẫn họp, và chúng ta sẽ chẳng biết bất cứ 1 thông tin nào trong cuộc họp đó, không bao giờ biết được..............

Xin chào, mình là tác giả của bộ truyện này.

Có rất nhiều bạn đang thắc mắc tại sao lại không tập trung vào nhân vật chính mà chỉ toàn là các nhân vật phụ.

Thì truyện của mình kể theo góc nhìn thứ ba thông suốt, vừa nhân vật và nhân vật phụ, do thông tin truyện chỉ có góc nhìn thứ nhất nên mới có mấy vụ như sao không viết nhân vật chính mà toàn là nhân vật phụ vậy.

Vậy đó, chúc bạn đọc truyện vui vẻ dù.... Nó vẫn khá tệ: D