Chương 69: Trong rừng.

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 69: Trong rừng.

Chương 69: Trong rừng.

Chương 69: Trong rừng.

''Oẹ.''

Tên cầm gậy phun ra một ngụm máu, thanh đao lúc này đã bị đâm sâu vào sống lưng của hắn. Nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó gã này vẫn có thể sống được, hắn quay người lại định cho tên đánh lén mình một gậy.

Chỉ là,

Còn chưa kịp ra chiêu, đã có một kẻ nhanh hơn hắn. 3 viên bi sắt từ phía xa bất ngờ xuất hiện đánh tới cổ tay cùng đầu của hắn, gã cầm gậy không đề phòng thế là ăn chọn cả 3. Cánh tay hắn không thể cầm nỗi cây gậy làm nó rơi ra, trên mặt hắn lúc này đã xuất hiện một lỗ thủng trên đầu. 3 tên người gác đêm lúc này đang chạy tới cứu viện, nhìn thấy tình huống như vậy nào có ý định bỏ qua.

3 người chia ra 3 phía đánh ra những đòn hiểm hóc, tên kia lúc này đã là cá ở trên thớt nào có thể giãy dụa. Chỉ sau vài hơi thở, hắn nhanh chóng bị chặt thành 4 miếng máu bay khắp nơi. Còn tên người gác đêm kia lúc này đã nằm rạp xuống đất, cơ thể hắn phun máu khôn ngừng hiển nhiên đã tới giới hạn. Đôi mắt của gã càng lúc càng mờ, đôi tai thì đã không nghe được tiếng gọi của đồng đội.

Tình thế như vậy đã chắc 9 phần chầu diêm vương, nhưng hôm nay là ngày may mắn của gã bởi có người đã xuất hiện để kéo hắn thoát khỏi quỷ môn quan. Đại Lực nhanh chóng phi thân tới thân thể đã đổ nhào xuống đất kia, nội lực [Tử Hà Thần Công] không ngừng truyền vào cơ thể người gác đêm. Các phần kinh mạch đã khô héo lúc này như được tưới tiêu không ngừng hồi phục lại như ban đầu, các vết thương xung quanh gã thì đang dùng tốc độ hồi phục không tưởng để lành lại.

Mấy tên người gác đêm dùng ánh mắt kinh dị nhìn lấy Đại Lực chữa trị lấy vết thương cho đồng đội của bọn hắn, thật là thần kỳ a không nghĩ tới cũng có loại nội lực dùng để chữa trị mạnh đến như vậy. Cả 3 tên chỉ nhìn một lát rồi sau đó đề tản ra xung quanh để canh gác lấy, bọn hắn vẫn không hề quên là mình còn đang ở trong một trận chiến.

Mồ hôi Đại Lực tuôn ra như suối, cả người hắn bắt đầu run rẩy. May mắn thương thế của tên kia lúc này đã được ổn định, Đại Lực đình chỉ truyền công thở ra một hơi sau đó nhanh chóng nuốt lấy thuốc bổ đã chuẩn bị sẵn. Người gác đêm được Đại Lực chữa trị lúc này đã có dấu hiệu tỉnh lại, hắn lơ mơ nhìn một hồi xung quanh đang muốn đang muốn đứng dậy thì bị cánh tay của Đại Lực đè xuống.

''Ngươi còn yếu đừng có động, ăn cái này đi đã.'' Rồi nhét vào mồm tên đấy một viên thuốc, vừa nuốt xuống tên kia liền lập tức ngoan ngoãn ngủ một giấc. Sau vài hơi điều tức, Đại Lực mới cảm thấy chân khí hồi phục được một nữa liền lập tức đứng dậy đánh giá tình hình xung quanh. [Tử Hà Thần Công] thật không hổ là kỳ công, tiêu hao nôi lực như thế nhưng chỉ cần vài hơi điều tức liền đã hồi phục một nữa.

Cho đến khi 3 người gác đêm kia quay lại, hắn mới phán đoán được tình hình sơ bộ. Xem ra bằng một cách thần kỳ nào đó, bọn hắn lúc đã xuất hiện tại mội nơi không rõ. Theo lời 3 tên kia, chỉ cần đi xa khỏi bãi đất trống này là một khu rừng bọn hắn đã thử đi xung quanh một chút nhưng không hề tìm thấy đồng đội.

''Nói như vậy là chúng ta đã bị dịch chuyển đi, nhưng là lúc nào và bằng cách gì cơ chứ. Hai vị đại nhân đã ở đó mà?'' Đại Lực lúc này cũng rất bối rối trước tình trạng của bản thân, hắn thật không nghĩ tới lại có thứ có thể đưa bọn hắn tới nơi khác mà thần không biết quỷ không hay.

Người gác đêm với khuôn già nhất lên tiếng:''Có thể dịch chuyển tuyệt thế cao thủ như chúng ta mà không hề cảm giác được gì, vậy chỉ có thể linh dị đồ vật cấp bạch kim trở lên. Có lẽ các đại nhân đã cảm nhận được nhưng gặp lấy cản trở, dù sao lúc đó đại nhân đã kịp cảnh báo chúng ta.''

''Nếu không có gì sai thì nơi chúng ta dịch chuyển tới cũng không cách quá xa chiến trường chính. Dù sao khu rừng giống như chúng ta đã đi qua 1 lần.'' Một người khác trong nhóm nói.

''Chắc chắn là đã đi qua 1 lần, nhưng phải đi hướng nào để về thì...'' Đại Lực còn chưa dứt lời thì đã có một tiếng long ngâm thu hút sự chú ý của mọi người, quay qua nhìn thì con mắt bọn hắn xém bị rơi ra. Mẹ ơi, một con rồng thật sự đang gào thét tại đấy. Bầu trời lúc này đã tối om, tiếng sấm vang vọng khắp nơi. Rồi chỉ trong vài giây một đạo sấm sét đánh xuống, tiếng nổ mà tại vị trí đã cách xa mà đám người Đại Lực vẫn nghe rõ như bên tai. Nỗi sợ hãi trước tự nhiên bắt đầu được nhen nhóm lên trong lòng bọn hắn, da gà đều nổi lên mỗi khi một đạo sấm sét đánh xuống như thể thứ đang bị đánh kia chính là bọn hắn

Có gì kiềm chế nỗi sợ Đại Lực là người nói chuyện đầu tiên:

''Ta nghĩ chúng ta đã tìm được phương hướng phải đi rồi, tất cả cùng đi chứ.''

3 tên nuốt nước bọt một cái rồi cùng nhau gật đầu, 1 tên chạy về sau kéo người đồng đội đã hôn mê cột hắn lên sau mình. 4 người lấy đội hình gồm Đại Lực dẫn đầu liền nhanh chóng chạy về hội quân.

-------------
Trong rừng,

Đang lướt qua nhanh chóng các cành cây to lớn, Đại Lực bất giác quay sang nhìn một bên rồi nhanh chóng quay đầu lại đằng trước. Một người trong đội ngũ của hắn liền nhanh chóng chạy tới tiếp cận, đang lúc cả hai đang khinh công qua một cây bên khác hắn liền nói:

''Ít nhất 5 tên, vẫn chưa tìm ra được đằng sau có người không.''

Đại Lực gật đầu ra hiệu tiếp tục di chuyển, trong đầu hắn thì đang nhanh chóng xây dựng kế hoạch đối phó. Xem ra việc bọn hắn bị dịch chuyển tới đây không phải là sự cố, mà là kế hoạch đã được định trước. Nếu không thì tình huống như thế này chỉ có thể đổ tại bọn hắn xui, vừa di chuyển chưa được bao lâu đã bị địch phát hiện và theo đuôi. May mắn trong đội có một tên thuộc loại hình cảm ứng, nên trong nháy mắt đã phát hiện và thông báo.

Làm cho Đại Lực tăng thêm vài phần xem trọng với đám địch nhân này, dù sao hắn đã nhìn quanh một vài chỗ nhưng không thể nào phát hiện ra đám người đó.

''Đám này núp thật kỹ a, không biết có thể hỏi cung bọn hắn để được chiêu này không.'' Chỉ là vừa di chuyển hắn vừa suy nghĩ tại sao đám người này vẫn chưa hành động? Là tại bọn hắn vẫn chưa đến đúng địa điểm vẫn là còn có gì đó ở sau. Hắn càng suy nghĩ về vấn đề này cố gắng tìm ra câu trả lời, rồi đột nhiên hắn liền lập tức dừng lại trên một cành cây.

''Bọn hắn không thể nào phí sức như thế để dịch chuyển chúng ta tới đây. Hơn nữa nơi này đã có mai phục, để làm gì cơ chứ bọn hắn chỉ cần thả một cái đại chiêu liền diệt hết đám mình bày vẽ nhiều như thế để làm gì. Trừ khi bọn hắn cần gì đó ở đám mình.''

Nói tới đây hắn nhìn lướt qua người gác đêm đang cõng đồng đội trên lưng. Nhìn thấy Đại Lực đột ngột dừng lại bọn hắn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra không phải kế hoạch là diễn đợi đám người đó lòi cái đuôi ra sao? Đại Lực nhìn lấy cái tên đang băng bó đầy mình trên kia, máu trên người đã được xử lý. Đợi đã máu....

Đại Lực như được khai khiếu nhớ đến các tế đài, nhớ đến phương pháp kỳ dị của Lý tiêu đầu. Một điều khủng khiếp được Đại Lực suy đoán tới, nếu nói người gác đêm là kẻ đi săn mà những tên mà đầu kia là con mồi. Thì điều ấy là do chính ai quy định, bọn hắn? Vậy đám người kia có theo cái quy định ấy không hay là ngược lại.

Như đã được khai thông, trên đầu Đại Lực không khỏi toát ra mồ hôi. Mẹ nó, công việc càng lúc càng khó a lão tử chết ít nhất 3 lần rồi trả lẽ không thể khôn hơn một tí. Biết rằng mình đã ở trong cạm bẫy, Đại Lực cũng không dám làm gì thiếu suy nghĩ. Hắn đánh giá nội lực còn soát lại của mình, [Tử Hà Thần Công] giúp cho nội lực hắn hồi được 8 thành. Kể cả phải dùng khinh công di chuyển trên cây cũng không làm hắn tiêu hao nhiều.

Suy nghĩ hoàn tất, Đại Lực trong tay lập tức xuất hiện một thanh đao. Quay đầu nhìn lại 3 người đồng đội còn đang hoang mang, hắn liền nói ra suy nghĩ của bản thân. Mà nghe được điều này 3 người thì chỉ có lão đầu nhìn già nhất kia là bình tĩnh, 2 người còn lại thì không có bản lĩnh như vậy may mắn bọn hắn không thể hiện ra bên ngoài xem như trấn định vài phần.

Đại Lực biết rằng mình cũng không phải là kẻ duy nhất có suy nghĩ như vậy liền quay đầu hỏi tên này:

''Không biết tiền bối ý nghĩ như nào?''

Người xem như có tư lịch già nhất trong nhóm người cũng không hề lên mặt mà đưa ra suy nghĩ của mình:

''Lão phu xem như suy nghĩ của vị huynh đệ này có thể đúng 8 phần, dù sao ta vẫn không thể tìm ra lý do đám người kia tốn nhiều sức lực như vậy để dịch chuyển chúng ta tới đây.''

''Vậy đám người kia.''

''Chỉ đang theo dõi chúng ta từ xa, không còn lo lắng.''

Đại Lực nghe vậy liền hứng thú nhìn lấy lão đầu này: ''Không thể tin được tiền bối có thể bản lãnh lớn như vậy được. Không biết xưng hô thế nào?''

Lão đầu kia cười lắc đầu: ''Haha chỉ là một chút điều trùng tiểu kỹ không tính gì cao. Còn về tên người có thể gọi ta là Lão Hạc.''

Đại Lực nhìn qua 2 người còn lại, mấy tên này cũng hiểu ý liền nói:

''Ta tên Vũ Bảo.''

''Ta tên Đình Lạc, gã đang ngủ đây có thể gọi là Tông Thụ.''

''Ta tên Đại Lực, vậy chúng ta bàn cách ra khỏi đây chứ?''

Ở nơi xa,

Lúc này đang có một nhóm người áo đen cầm đầu bởi một tên đeo mặt nạ con cú, gã này đang dùng một cái ống nhòm một mắt quan sát lấy đám người Đại Lực. Miệng hắn thì không ngừng lầm bầm:

''Chỉ còn một chút nữa a, tại sao lại không đi chứ đám người chết bầm này.''

Một tên thuộc hạ lúc này thấy vậy liền đi tới hỏi nhỏ:

''Thủ lĩnh tại sao chúng ta không đi tới đánh với bọn hắn, dù sao bên chúng ta cũng đông hơn a.''

Tên cầm đầu cũng không cau có khi bị hỏi mà chỉ vừa quan sát vừa nói:

''Thịt không được tươi a, chúng ta cần là thể xác của bọn chúng ngay lúc vừa chết. Chứ không phải là mang xác tới, cấp trên sẽ không hài lòng khi thấy kết quả như vậy đâu.''

''Vậy chúng ta có thể lùa chúng tới đó a.'' Một gã khác nghe vậy cũng chen miệng vào.

''Vật tế không được sạch sẽ a, đó là phương án cuối cùng của chúng ta. Nếu bọn chúng không chịu di chuyển, thì chúng ta buộc phải dùng cách này. Chuẩn bị đi''

''Rõ.''

--------------------
''Vậy giờ sao?'' Vũ Bảo cất tiếng hỏi, dù sao sau khi nghe được suy nghĩ của Đại Lực hắn đã vững tin phần nào. Theo như lời của Lão Hạc nói bọn hắn vẫn không tìm được lý do tại sao lại bị dịch chuyển đến đây.

Đại Lực nghe vậy cũng không chưa đưa ra câu trả lời, mà chỉ nhìn quanh khu rừng rồi hỏi:

''Nơi này là trong địa phận của chúng ta a?''

Lão Hạc nghe vậy theo bản năng trả lời:'' Trên giấy tờ a dù sao vẫn giáp ranh giới với bên Đại Hoang nên không khỏi được lấy làm nơi để vận chuyển hàng chui.''

''Vậy a, thế thì chơi lớn một điểm đi.'' Hắn nói tới đây quay qua nhìn 3 tên lúc này đang khó hiểu nói:

''Đốt mẹ khu rừng thiêu bọn điên đấy đi.''