Chương 68: Thư viện trong đầu.

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 68: Thư viện trong đầu.

Chương 68: Thư viện trong đầu.

Chương 68: Thư viện trong đầu.

Trở lại trận đánh,

Đại Lực nhanh chóng đưa đao của mình ra đỡ ngay trước mặt. Tiếng kim loại va chạm vang lên, may mắn hắn đã chuẩn bị trước nên cho dù bị tấn công bất ngờ nhưng Đại Lực vẫn phản ứng kịp. Hắn chỉ bị đẩy lùi vài bước chân, còn đối phương bên kia khi thấy một kích không thành liền nhanh chóng bay lùi lại về sau.

Chỉ là khi hắn vừa mới tiếp đất, đã gặp phải sự bao vây của đám người gác đêm. 4 người tạo thành một đội quấn lấy đối phương, sở dĩ phải đánh hội đồng bởi từ uy lực đòn đánh bọn hắn đã nhìn ra nếu đơn đấu thì chắc chắn không thể nào là đối thủ của hắn. Vì vậy, ngay khi vừa mới đáp xuống bọn hắn đã ném một loạt dây xích sắt tới để khống chế.

Gã cầm kiếm kia thấy vậy liền bao kiếm là ám khí ném thẳng về một người gác đêm trong nhóm bao vây hắn, đến khi bao kiếm kia va chạm lấy xích sắt hắn tranh thủ tạo thế đâm ra một kiếm như bôn lôi hướng về nơi đó. Gặp lấy tình huống bị phản công, 3 người gác đêm còn lại muốn cứu đồng đội thì bị một người áo đen tay cầm lấy trường thương đánh tới.

Tình huống bất ngờ, nhưng may mắn đều là người trong nghề nên ngoại trừ một người bị trầy xước da thì cả ba vẫn còn có thể chiến đấu được. Dù vậy người đồng đội kia của bọn hắn lúc này có chút lành ít, dữ nhiều. Nhìn lấy viện trợ bị ngăn cản, người gác đêm bị gã cầm kiếm đánh tới biết giờ phút này mình ngàn cân treo sợi tóc. Thế là hắn hét lên một tiếng, nội lực của tuyệt thế cao thủ bắt đầu bành trướng ra khiến cho cơ thể của hắn to hơn không ít. Gã này có lẽ tu luyện một môn ngạnh công nào đó mà khiến cho làn da của hắn hoá thành màu bạc khi vận dụng nội lực.

Người gác đêm gào thét tung ra một quyền thật mạnh hướng tới mũi kiếm bên kia, nội lực hai người va chạm gây nên một vụ nổ nhỏ. Lực phản chấn là cho tên gác đêm kia bị bắn ngược lại miệng hắn còn không ngừng phun ra ngụm máu, so với gã cầm kiếm chỉ bị bay ngược nhẹ ra sau liền đã phân ra được cao thấp. Đang muốn kết liễu đối thủ, thì tên cầm kiếm như cảm nhận được gì hắn liền nhanh tay đưa kiếm chém về một phía.

''Keng, keng''

Đại Lực nhanh chóng chạy tới tiếp viện, mặc dù chỉ mới vài phút trôi qua thế mà tên kia đã nhanh chóng giải quyết một người bên mình. Điều này cũng làm cho hắn không khỏi nghiêm túc hơn vài phần, thế là [Tử Hà Thần Công] được thi truyền chân khí bắt đầu truyền xuống dưới chân và hai tay của hắn. Đại Lực dậm chân phi mình tới đồng thời còn tung ra một chưởng, chưởng lực mang khí thế đầy áp bách, nặng nề mang cho người ta tới cảm giác đã bị bao quanh xung quanh.

Người cầm kiếm thấy khí thế của Đại Lực cũng không dám xem nhẹ, tên này liền nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế của mình. Hai chân khuỵu xuống kiếm hướng thẳng lên như một cái lò xo đang bị nén. Khi một chưởng của Đại Lực sắp tới trước mắt hắn, gã cầm kiếm hành động hai chân hắn phát lực đâm một kiếm thẳng tới như thanh long gào thét, mang đầy khí tức huỷ duyệt.

Một chưởng như trấn áp thái sơn còn một kiếm lại muốn huỷ thiên duyệt địa va chạm nhau. Nội lực của cả 2 va chạm tạo nên một đợt xung chấn, làm cho đang người gác đêm kế bên còn muốn trợ lực liền lập tức bị thổi bay. 3 người gác đêm còn đang kịch chiến với một tên thích khách khác cũng bị dư chấn bên này ảnh hưởng tới.

Đại Lực này cảm nhận một cổ đau nhói phát ra từ cánh tay hắn, một cổ nội lực kỳ quái đang tràn vào trong không ngừng tàn phá kinh mạch bên trong. Hắn vội vận [Tử Hà Thần Công] để hoá giải cổ nội lực này, trong khi đó tay còn lại dùng [Độc Sa Chưởng] đánh tới bên kia. Tên cầm kiếm lúc này đang hoá giải dư âm của đòn tấn công Đại Lực, gặp hắn đánh tới lúc này cũng vội vàng dùng sống kiếm đỡ lại rồi tung ra một cước phản đòn ngay dưới phần bụng của Đại Lực.

Đại Lực không kịp đón đỡ thế là bị đá bay và phải tiếp đất bằng lưng, nhưng với cơ thể cường hoá bằng [Đồng Tử Công] hắn lập tức liền đứng lên. Cảm thụ lại cánh tay đã không còn bị nội lực quấy phá, hắn liền tập trung tinh thần đối ứng với hàng động của tên cầm kiếm kia. Lần này xem ra hắn gặp phải một tên thật khó chơi, không nói đến kiếm pháp của tên kia có bấy nhiêu đáng sợ bản thân nội lực của gã này đã là một vấn đề.

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là cảm giác bị hàng trăm kim châm đâm phải, thứ nội lực ấy khi truyền vào cánh tay của hắn thật giống như thành tinh. Liền ngay lập tức chạy thẳng vào kinh mạch mà pháp xém chút khiến cho cánh tay này bị phế đi, may mắn [Tử Hà Thần Công] cũng không phải ăn chay lập tức dập tắt lấy thứ yêu nghiệt này cùng nhanh chóng chữa trị cơ thể. Mặc dù lúc này cánh tay đã được chữa trị 7 phần, nhưng để cho chắc ăn Đại Lực liền lập tức lấy ra thuốc chữa thương cùng cao dược. Không để ý lấy tên cầm kiếm trố mắt nhìn, hắn liền nhanh chóng làm một hơi cùng bôi thuốc ngay lòng bàn tay trong lúc uống hắn còn dùng [Lôi Thần Bộ] để chạy ngược ra sau.

Nói tới môn cước pháp này cũng lạ bởi trong đầu hắn lúc này đã bắt đầu xuất hiện những chiêu thức khác của [Lôi Thần Bộ], bởi nếu như lúc trước khi hắn nhận được thứ này nó chỉ là một môn khinh công mà thôi. Thứ này chỉ có dùng để di chuyển chứ không hề có một chiêu để tấn công, nhưng kể từ cái đêm định mệnh ấy. Rất nhiều thứ đã thay đổi, đầu tiên là thứ này không biết bằng cách nào mà Đại Lực liền biết được [Lôi Thần Bộ] thế mà là một môn cước pháp hoàn chỉnh.

Hơn nữa hắn càng ngày càng nhận ra, rất nhiều môn võ học mà hắn nhận được từ hệ thống chỉ là tàn quyển không hề đầy đủ hoặc là được biên soạn lại không có uy lực mạnh như trước. Với lại Đại Lực đôi lúc mơ hồ nhìn thấy một cái thư viện khổng lồ đang được xây dựng ngay trong đầu bản thân, nhưng bởi vì đang trong nhiệm vụ làm hắn tưởng rằng do bản thân đang phải chịu áp lực lớn nên mới sinh ra hoang tưởng.

Nhưng sau khi luyện tập thử một vài chiêu thức trong [Lôi Thần Bộ] hắn liền biết mình không bị điên, thứ này thế mà thật là một phần của một môn cước pháp. Vậy hoá ra từ trước đến giờ bản thân hắn đã bị hệ thống lừa lọc, nếu không phải được người thần bí kia cứu giúp có thể chính hắn lúc này vẫn còn là một quân cờ mà không hề hay biếc. Hơn nữa toà thư viện kia không lẽ chính là thứ mà người kia đã nói với hắn.

Điều này khiến hắn phải suy nghĩ rất nhiều, thế nhưng mà gã cầm kiếm lại không cho hắn đắm chìm quá nhiều trong hồi tưởng. Bởi tên kia đã bắt đầu hành động, sau khi nhìn thấy Đại Lực phục dụng thuốc chữa thương hắn liền ngay lập tức xúc thế sử dụng lại một chiêu vừa nãy nhưng lần này có vẻ mạnh hơn lần trước. Mặt đất phía dưới gã đã bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết nứt, một luồng khí màu vàng có thể nhìn thấy rõ trong không khí đang bao trùm lấy tên này.

Thấy tình huống không ổn Đại Lực cũng không dám làm ẩu, [Tử Hà Thần Công] cùng [Đồng Tử Công] lập tức hoạt động hết hiệu suất. Trạng thái biến hình của hắn một lần nữa xuất hiện, như được bọc trong haki vũ trang cơ thể Đại Lực chỉ còn một màu tím [Độc Sa Chưởng] lúc này đã được phát động ở hai tay. Đại Lực không muốn tên kia hoàn thành việc xúc thế nên ra tay trước, hắn phi thẳng một mạch hướng tới hai tay tung chưởng như muốn huỷ duyệt hết thảy.

Một luồng khí nặng nề ngay lập tức xuất hiện đè ép lấy tên cầm kiếm kia không cho hắn thời gian tụ lực, cùng với đó là cảm giác bị bao quanh khắp nơi không lối thoát chỉ có thể đối cứng cũng xuất hiện ngay trước mặt hắn. Gã cầm kiếm biết nếu mình còn không chịu tung chiêu thì có thể phải nằm tại đây, thế là dù không muốn nhưng hắn vẫn xuất chiêu.

Thanh long lại nữa gầm ra một tiếng hướng thẳng tới kẻ khiêu khích mình mà trừng phạt, kiếm chiêu lần này còn nhanh hơn lúc trước có thể thấy được nếu để tên này có thể thời gian để xúc thế uy lực có thể kinh khủng tới mức nào. Nhưng ngay tại lúc hai người sắp va chạm lần nữa, thì đột nhiên Đại Lực lúc này liền đổi tư thế. Hai tay lúc trước còn đang muốn đối cứng với thanh kiếm, thì hiện tai đã biến thành động tác lật bàn. Đúng vậy lật bàn, Đại Lực dùng hai tay đẩy thanh kiếm đang hướng thẳng về mặt mình lên.

Uy lực từ [Độc Sa Chưởng] vẫn còn đó cùng với đang trong trạng thái mạnh nhất của mình, Đại Lực dễ dàng thay đổi phương hướng tấn công của gã cầm kiếm kia. Đến ngay cả gã cũng bị bất ngờ trước hàng động này của Đại Lực, không bởi gì khác ngoài tên này không khác gì một người điên. Còn chưa kịp để hắn ứng đối, thì hắn ngay lập tức đã dính phải 3 cước của Đại Lực. Thì ra ngay từ đầu Đại Lực đã không có ý định đối cứng với kiếm chiêu của gã kia, mà thay vào đó sử dụng vài chiêu mới học của [Lôi Thần Bộ] làm sát chiêu mặc dù hắn chỉ mới hơi biết da lông.

Nhưng thắng ở bất ngờ, với lại [Tử Hà Thần Công] cùng [Đồng Tử Công] đã bổ sung vào phần sát thương cho hắn. Tại trạng thái mạnh nhất của mình, hắn dễ dàng đã thương bất ngờ gã cầm kiếm kia thành công khiến cho hắn hơi nới lỏng phần tay cầm kiếm của mình. Mà đối với một kiếm khách không nắm được kiếm trong tay của mình thì khác gì đã chết, cảm nhận được điều này tên kiếm khách kia lập tức hô không tốt muốn nhanh chóng sửa sai.

Đại Lực nào để cho hắn được toại nguyện, ngay trước khi tên này kịp phản ứng lại hắn liền đã nhanh chóng bóp chặt lấy cổ tay cầm kiếm kia. Dùng sức bẻ gãy nó, một tiếng 'rắc' vang lên xem ra gã này không hề luyện ngạnh công nên cơ thể có chút yếu. Bị Đại Lực dễ dàng phế bỏ một cái tay, tiếng hét thảm vang lên làm cho tên đồng đội còn đang giao chiến với 3 người gác đêm phải giật mình quay lại. Thấy tình trạng của tên kiếm khách, gã đồng đội kia liền tức giận gầm thét:

''Dừng lại.'' Hắn muốn xông tới cứu người, nhưng 3 tên người gác đêm kia nào có thể để cho hắn làm được như vậy. Chỉ thấy 3 người phối hợp một cách nhuần nhuyễn với nhau làm cho tên kia lúc này không tìm ra được khoảng trống để xông tới. Thế là cả 4 người lại bắt đầu lâm vào khổ chiến.

Bên Đại Lực, sau khi cánh tay cầm kiếm của mình bị phế. Tên kiếm khách liền nhanh chóng tung ra một cước ý đồ đẩy lùi Đại Lực, nhưng vừa mới ăn quả đắng xong Đại Lực nào còn dễ bị đánh lừa như thế. Chỉ thấy hắn một mặt bình tĩnh, dùng [Độc Sa Chưởng] đáp chả lấy cước pháp tên kia. Tên kiếm khách không hề biết sự đáng sợ của [Độc Sa Chưởng] nên không hề có ý định thu chiêu mà còn tăng thêm nội công vào đón đánh. Đây là quyết định sai lầm của gã, bởi sau khi hai chiêu vừa qua hắn đã có cảm giác không đúng.

Phía bên chân của tên kiếm khách lúc này đã bầm tím hơn nữa hắn lúc này còn mang cảm giác khó thở, thần trí bắt đầu mơ hồ. Gã kiếm khách thế nào còn không biết mình đã bị trúng độc, thế là hắn liền cắn răng dùng tay còn lại tạo thành kiếm khí chặt đứt lấy cánh tay bị Đại Lực khống chế. Một luồng máu tươi phun trào, tên cầm kiếm kia sau khi được giải thoát khỏi trói buộc liền nhanh chóng lùi lại về sau. Mặt hắn lúc này đã đầy mồ hôi, miệng thì ngậm chặt tay bên kia đang không ngừng cầm máu.

Đại Lực thấy vậy liền lập tức ném lấy cánh tay hắn đang giữ vào thẳng mặt tên kiếm khách kia, không cho hắn thời gian nghĩ ngơi. Mà dùng [Đạn Chỉ Thần Công] bắn tới một loạt về phía gã, trong khi một tay khác đã cầm lấy thanh kiếm của hắn dùng để đánh tới. Tên cầm kiếm thấy vậy liền muốn chống đỡ, nhưng mà kiếm khách không có kiếm thì chiến lực có thể nào còn như trước. Thế là chỉ trong 10 chiêu, đầu của tên này đã nằm gọn trong tay Đại Lực. Trước lúc chết, khuôn mặt của gã này còn hiện lên vài phần đắng chát cùng không cam lòng hiển nhiên kết cục này là thứ gã không muốn có.

Nhận thấy đồng đội mình đã bị giết, tên cầm gậy kia thấy tình huống không ổn đang muốn chạy trốn thế nhưng còn chưa kịp hành động. Hắn đột nhiên có một cảm giác nhói nhói ở sau lưng, nhìn lại liền thấy không biết từ lúc nào đã có một thanh đao cắm ngay đó. Mà chủ nhân của thanh đao này đang nhìn mình với cặp mắt trêu tức, không phải là tên vừa mới bị gã kiếm khách đã thương đây hay sao. Chỉ là tình trạng của tên này có chút thảm, mặt lúc này đã đầy máu quanh thân còn có vài chỗ như bị nứt ra. Hiển nhiên đây chính là do nội lực kì quái của tên cầm kiếm gây ra, dù sao không phải ai cũng có được thần công như Đại Lực có thể hoá giải ngay lập tức.

Như biết được tình trạng của mình thế là tên gác đêm này liền quyết định kéo theo 1 tên xuống cùng mình, lợi dụng lúc đồng đội đang bao vây lấy gã này. Hắn liền nhịn núp tạo một nơi đợi thời cơ, và khi tên kia hiện ra sơ hở gã này liền như một con chó điên bay tới cắn táp. Gặp phải tên cầm gậy nhìn mình với ánh mắt kinh sợ, tên gác đêm với khuôn mặt đầy máu nỡ một nụ cười hiền từ nói:

''Ta sợ cô đơn, nên người đi cùng ta xuống phía dưới gặp diêm vương a.''