Chương 67: Các nơi hành động.

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 67: Các nơi hành động.

Chương 67: Các nơi hành động.

Chương 67: Các nơi hành động.

Trở lại trận đánh,

Tại một hang động nào đó.

Một người đàn ông với làn da ngâm đen, mái tóc màu trắng, cùng đôi mắt màu lục bảo đang đứng trước một tế đàn khổng lồ. Ở chính giữa tế đàn được bày một cái lư hương được điêu khắc hình một con quỷ đang thè lưỡi, lư hương được cắm một thanh gỗ lớn ở trên đang treo lấy một cái xác.

Nhìn kỹ mới thấy rõ cái xác này là từ nhiều bộ phận khác nhau của nhiều người ghép thành. Nó có một khuôn mặt ái nam ái nữ, ở cổ không có cục thạch và có đủ cơ quan sinh dục của trai và gái. Xung quanh lưu hương là một loạt các xác chết đều được bày trí ở các tư thế khác nhau, có kẻ đang thiền, có đang đứng, có người lại làm tư thế quỳ lạy. Nhưng mỗi cái xác đều có điểm chung, là chúng không hề toàn vẹn. Mỗi một cái xác, lại có một bộ phận bị thiếu có người thì mất đầu, có kẻ thì không có bàn tay,..

Thì ra cái tên đang treo trên kia là ghép từ những cái xác này mà thành. Hơn nữa, ở vòng ngoài tế đàn còn cắm một loạt các cờ hiệu, ở dưới lắp ráp các đường ống nước dẫn vào bên trong di chuyển quanh tế đàn. Nhưng mà nước dẫn có màu hơi lại, màu đỏ tươi cùng mùi tanh hôi. Nguồn nước được phía bên những chum nước khổng lồ từ bên ngoài dẫn vào, như có thứ gì đó bên trong tế đàn đang điên cuồng hấp thụ lấy thứ nước này. Phía bên ngoài xa xa, đang có tiếng la hét về việc đổ thêm nước vào chum.

Đang nhìn lấy tế đàn thì người đàn ông da đen kia liền bất giác quay đầu lại, sau đó mở miệng:

''Xem ra phía bên ngoài không giữ được rồi, nên tiến hành kế hoạch B.''

Một thân hình từ cái bóng của hắn xuất hiện, gã này vừa mới xuất hiện liền gật đầu nhận lệnh:

''Đã rõ.'' Rồi liền biến mất ngay lập tức.

Gã đàn ông kia sau khi ra lệnh cũng không làm gì khác, y ngồi xuống trong tay lật ra một cuốn sách từ trong người mò ra một cái kính. Rồi nhàn tản đọc sách, như thể khung cảnh xung quanh là điều bình thường đối với hắn.

Còn tên vừa mới từ cái bóng của hắn mà ra lúc này đã ra lệnh cho các thuộc hạ phía dưới triển khai thứ mà hắn gọi là kế hoạch B, lập tức vừa mới những tiếng la về việc cung cấp thêm nước vào chum bây giờ đã chuyển thành tiếng chửi rủa về việc các bên di chuyển quá chậm.

--------------------------
Một bên khác,

Đám người được gọi là các tiền bối của đám người Đại Lực lúc này còn đang ngồi tại một nơi không xác định, như cảm nhận được điều gì tất cả đều ngẩng đầu lên nhìn về một phía.

Ông già ngậm lấy cái tẩu khổng lồ hít một hơi, sau đó thả ra nói: ''Tới giờ làm việc rồi mấy lão già, lết cái thân mình đi.''

Người đàn bà đang cho rắn ăn nghe vậy liền lườm hắn một cái: ''Ngươi bảo ai già? ''

Người đàn ông trung niên với sợi râu dê phe phẩy cái quạt, đang chuẩn bị hành động liền nghe thấy bên mình bắt đầu cải vã thế là phải ra giảng hoà:

''Được rồi, ở đây không chỉ có một mình nhóm chúng ta. Đừng để người ta đánh giá mình thế.''

Sau đó hắn quay ra cười làm lành với một bên người khác:

''Xin lỗi, đám người này là như thế đấy. Hi vọng các ngài đừng bận tâm.'''

Một người được vũ trang đầy đủ, người mặc áo giáp, tay cầm thương đưa tay ra hiệu:

''Không cần khách khí, Trấn Yêu Ti cùng Sương Đêm đã là huynh đệ với nhau từ lâu. Cứ xem như là người nhà mình hết đi.''

Nói rồi hắn nhìn qua một người: ''Hàn đại nhân cũng nghĩ như vậy không phải sao?''

Người được gọi là Hàn đại nhân ngẩng đầu lên, cảm nhận ánh nhìn của tất cả người trong đây. Gã không nói gì, mà chỉ đứng dậy phủi lấy cái mông mình một cái. Sau đó mở lời:

''Nên làm việc thì làm việc, ở đâu ra nhiều lời thế này.'' Nói rồi hắn liền phi thân lên, biến mất trong bàn đêm.

Người phụ nữ vừa mới cho rắn ăn nghe vậy khuôn mặt liền hết sức khó coi:

''Ta muốn xem hắn còn có thể như thế được bao lâu.''

''Được rồi vẫn chưa có kết luận chính xác. Tiếp tục theo kế hoạch hành động đi.''

Rồi đám người cũng nhanh chóng theo sau vị Hàn đại nhân kia.

--------------------------------
Tại nơi đám người Đại Lực đang đứng.

Lúc này bọn hắn đang phải nhanh chân co giò bỏ chạy, bởi lãnh đạo của bọn hắn là dân chơi thuốc nổ. Tên này thế những là quyết định huỷ hết các mạch kết nối trận pháp, hơn nữa là còn đẩy nguồn năng lượng kia quay ngược lại nơi nguồn phát của chúng.

Thế là dẫn ra cảnh tượng như này đây, Đại Lực hai tay ôm lấy 2 người gác đêm bị thương không di chuyển được. Bản thân thì điên cuồng vận công xuống hai chân để di chuyển, đặc tính từ [Tử Hà Thần Công] lúc này đang cứu lấy hắn. Nội công không ngừng sinh ra cho hắn sức bền có thể thoải mái vận công điên cuồng, với cơ thể đã được cường hoá bởi [Đồng Tử Công] làm hắn có thể sử dụng chiêu thức mà không lo gây hại tới bản thân.

Hai chân không ngừng thi chuyển [Lôi Thần Bộ], miệng thì không ngừng chửi thề:

''Cha nó, trên đời này lại có lãnh đạo như thế a. Nói nổ liền nổ, sau đó nắm đầu chạy trước không quan tâm cấp dứoi của mình.''

Đội trưởng cùng Sói lúc này đang chạy kế bên, 2 tên này không có vác người bị thương. Nhưng trình độ khinh công cũng không quá tốt nên lúc này mới đồng hành cùng Đại Lực chạy trối chết như vậy.

Đang chạy một hồi, Đại Lực liền nghe được tiếng nói của Bạch tiêu đầu cùng Lý tiêu đầu.

''Nhanh chóng chạy qua đây.''

Bạch tiêu đầu vừa nói xong hắn liền cầm lấy thanh kiếm gỗ của mình, vận khí chém một nhét thật mạnh ngay xuống mặt đất. Bên đấy bị tấn công liền nổ tung toé, bụi bay mờ mịt cùng đào ra một cái hào thật to và sâu. Đám người gác đêm nhìn thấy liền biết ý đồ của bọn hắn, thế là liền liều mạng vận công chạy tới ngay chỗ hào ấy.

Đại Lực cũng nhập bọn với đám người kia, [Lôi Thần Bộ] bộc phát ra lực mạnh hơn trước. Làm cho hắn như dịch chuyển tức thời tới gần ngay chỗ cái hào tạm bợ được Bạch tiêu đầu dựng. Nhanh tay ném 2 tên thương binh hắn vác về vào ngay đấy, Đại Lực từ [Hang Gió] lấy ra một sợi dây dài có quấn một thanh sắt đặt ngang.

Hắn nhắm ngay người đồng đội đang ở xa nhất, vận sức vào tay rồi ném một lực thật mạnh vào đó khi ném hắn còn không khỏi hô tô:

''Nhanh nắm lấy.''

Tên đang bị bỏ xa kia lúc này như gặp được phao cứu sinh, cố gắng với tay tới nắm lấy thanh sắt. Đại Lực thấy tên kia vừa cầm lấy, liền dùng hết sức lực kéo một lực thật mạnh về lại phía mình. [Đồng tử công] hoạt động với công xuất tối đa, khiến làn da hắn đỏ rực lên hơn nữa còn có ẩn ẩn chuyển sang màu vàng. May mắn, Đại Lực nhanh tay kéo tên kia chạy vào chiến hào ngay khi vụ nổ gần ập tới.

Thấy thuộc hạ vừa chạy tới núp đông đủ, Lý tiêu đầu liền ra tay đầu tiên. Hắn ném ra bức tượng cậu bé vàng, cùng cây thương để chúng hoá hình. Sau đó còn lấy thêm cây quạt sắt cùng một cái lá chắn mang hình dạng cũ kỉ cùng nhiều vết xước ra.

2 món kia vừa ra sân liền thay nhau biến thành tượng nhân cùng mãng xà lửa. Chúng gào lên một tiếng rõ to khi nhìn thấy vụ nổ ập tới, rồi đưa thân mình ra cản ngay trước cái hào. Cây quạt sắt liền biến lớn rồi phân tán thành nhiều miếng sắt cùng tấm lá chắn tạo thành một trận đồ kỳ lạ ngay dưới mặt đất. Và khi Lý tiêu đầu kết ấn, chúng ngay lập tức tạo nên một màn chắn mỏng ngay trước chiến hào.

Trái ngược với Lý tiêu đầu liên tục bố trí điểm phòng thủ, Bạch tiêu đầu sau khi đào chiến hào cho mọi người chui vào núp liền chưa từng di chuyển vào bên trong. Trái lại, hắn càng lúc càng bước ra xa đừng kế bên ngay bức tượng cậu bé cùng con rắn lửa nhìn ra ngay hắn muốn chọi cứng với vụ nổ này.

Lý tiêu đầu nhìn thấy đồng đội mình như vậy cũng không hề truy cản, mà chỉ quay qua nói với đám thuộc hạ cuối đầu xuống thật kỹ.

Và rồi cái gì tới cũng tới, vụ nổ đã ập ngay tới chiến hào của bọn hắn. Quanh người Bạch tiêu đầu phát ra một luồng khí âm tà, màu tím đậm cùng những hình ảnh đầu lâu bao chùm lấy bản thân. Bức tượng cậu bé thì phát ra ánh sáng kim quang sặc sỡ, con rắn lửa thì toàn thân bốc cháy. Rồi cả ba đánh ra những đòn mạnh nhất của mình về phía vụ nổ.
-----
Đại Lực lúc này đã cúi đầu mình hai tay ôm lấy tai, cảm nhận được tiếng rung lắc dữ dội cùng âm thanh chói tai từ vụ nổ gây đến. Khiến cho đầu hắn không khỏi choáng váng, cùng sau lưng cảm thấy nóng rát như bị đặt trên một ngọn lửa. Khi nhiệt độ phía sau lưng hắn bắt đầu có chút cao, mặc dù [Đồng Tử Công] đã được sử dụng đến trạng thái cao nhất cũng có chút gánh không được. Đang chuẩn bị vận nội công [Tử Hà Thần Công] hắn mới nghe được tiếng nói của Lý tiêu đầu:

''Mọi thứ xong rồi, mau ra đi.'' Giọng nói có chút mỏi mệt nhưng dù vậy vẫn để cho bọn hắn nghe rõ ràng.

Đại Lực ló cái đầu của mình lên nhìn xung quanh, khung cảnh không khỏi làm hắn phải chép miệng. Dù sao đã trong lòng đoán trước mọi thứ có thể đã sụp, nhưng nhìn bằng mắt thật thì cũng không khỏi cảm khái. Nơi này coi như về sau không thể dùng để sống được nữa, nơi này thành vùng đất chết không còn gì để nói. Cỗ mùi khét có thể ngửi rõ được từ xung quanh, nhà cửa gần như bị thổi tung cả lên. Có trời mới biết về sau còn ai có muốn quay lại đây để sống không.

Tin tốt duy nhất với bọn hắn lúc này là vẫn chưa có ai thiệt mạng, mặc dù nhiều đồng đội bị thương gặp phải trận nổ này khiến cho bọn hắn gần như không thể làm nhiệm vụ được nữa. Nhưng ít nhất hiện tại bọn hắn vẫn giữ được mạng, điều lo lắng lúc này là quan tài có thi thể của mấy tên đồng đội bọn hắn đã bị phá huỷ.

''Xem ra phải nhờ các thầy tới đây siêu độ cho bọn hắn.'' Một người gác đêm nói.

Nhưng còn chưa đợi bọn hắn thương cảm đã nghe thấy tiếng nói từ Bạch tiêu đầu:

''Chuẩn bị dàn trận, quân địch đánh tới.''

Lời nói bất ngờ này kéo bọn hắn quay trở lại trạng thái tập trung, vũ khi lần lượt được rút ra một tốp kéo lấy bảo vệ những người đồng đội đang bị thương. Một bên thì cảnh giác lấy xung quanh, trong khi đó hai vị lãnh đạo của bọn hắn lúc này đã không thấy bóng dáng mà chỉ còn lại giọng nói bọn hắn chỉ đạo xung quanh. Hiển nhiên lúc này hai người ấy đã đi đối ứng với kẻ địch.

Đại Lực còn đang tìm cách chửa bỏng cho cái lưng cũng liền bỏ mặt, tay cầm lấy thanh đao cảnh giác nhìn lấy xung quanh. Chỉ là khi hắn vừa động liền có một luồng gió lạnh từ phía sau hướng tới hắn, một thanh kiếm lẵng lặng từ phía sau Đại Lực chém ngay vào đầu hắn.

Cảm nhận được sát cơ, Đại Lực ngay lập tức quay đầu lại sau đó hắn liền nhìn thấy một lưỡi kiếm ngay tại hướng về phía mình mà tới.

''Keng''