Từ Làng Vũ Đại Bắt Đầu Thay Đổi Nhân Sinh

Chương 15: Thắng Bại

Chương 15: Thắng Bại



Cặp rằn rất mạnh chí ít là so sánh với thân thể của Chí hiện tại.


Nếu Chí liều mạng phế một cánh tay, tung hết sức bình sinh ra đánh một cú, thằng cặp rằn hoàn toàn có thể bị Chí hạ hục nhưng Chí biết như thế không đáng, hắn cần gì chứ?.


Thằng cặp rằn có luyện qua, ít cũng phải luyện 10 năm, thân thể nó cũng rất tốt, ở trong nhà tù này nó không phải chịu đói ngày nào, càng không cần đi lao động khổ sai.

Ngược lại thân thể của Chí, mấy ngày na có tốt lên nhưng cũng chỉ có hạn hơn nữa tốt ở đây cũng chỉ coi là chính thân thể này đang dần dần hồi phục mà thôi, so với yêu cầu tối thiểu của Chí thì còn xa lắm.

Đương nhiên trải qua mấy ngày thích ứng cuộc sống nơi đây, Chí vẫn phải biết đủ.


Thời điểm Chí mới tới nhà tù này tức là vài ngày trước hắn còn 'chê' thân thể mình nhưng hiện tại Chí thừa hiểu thân thể như vậy đã là tốt lắm rồi, tốt đến không thể mong đợi hơn.


Người An Nam giai đoạn này có thể cao đến 1m75 thì Chí còn đòi hỏi gì nữa?, còn có thể mong đợi gì nữa?



Võ công của thằng cặp rằn thì không có gì để bàn nhiều dù sao võ công của nó không đáng sợ, với một người thần kinh bách chiến như Chí, thằng cặp rằn cũng không khó chơi, đáng tiếc Chí hiện tại cũng không dám đi liều, không dám cứng đối cứng với thằng cặp rằn.


Đương nhiên đây không phải thằng cặp rằn kém, ngược lại mới đùng, cặp rằn rất mạnh,võ của thằng cặp rằn có lộ tuyến rõ ràng, có đào tạo hẳn hoi thêm vào thân thể của nó thì thằng Ba Beo trước mặt thằng cặp rằn cũng không chịu nổi vài đường chân.


Cuối cùng, một điểm để Chí đánh giá càng cao thằng cặp rằn nữa là mặt kinh nghiệm thực chiến cùng phản ứng, thằng cặp rằn này cũng phải đánh cỡ cả trăm trận, thân thể hình thành phản xạ tự nhiên, là dân vừa có nghề, vừa có máu liều lại vừa có thừa kinh nghiệm.



Thằng cặp rằn thì không biết Chí đang nghĩ gì, nó bị Chí đấm bất ngờ một phát kia thật ra cũng sợ, một đấm của Chí vừa nhanh vừa hiểm, một đấm thiên hướng tốc độ.


Thằng cặp rằn thừa hiểu đánh vào đâu đau nhất, đánh vào chỗ nào gây tồn thương nhất cùng với đánh vào chỗ nào có thể gây chết người, từ đầu đến cuối Chí chỉ tung ra hai đấm nhưng đều hướng vào cằm nó, thằng cặp rằn cũng có chút 'rét'.


Ăn một đấm vào cằm hoàn toàn có thể bị loại khỏi chiến cuộc ngay lập tức điều này thằng cặp rằn hiểu rõ đồng thời nó càng thêm rõ một việc.


Cặp rằn chuyên cước pháp còn Chí chuyên quyền pháp.

Cặp rằn híp mắt lại nhìn Chí, nó lại một lần nữa lao tới, vẫn là đá ngang nhưng mà lần này thành quét trụ.


Đá thấp, hướng cẳng chân mà sút.


Chí tất nhiên không phải loại mà thằng cặp rằn có thể quét trụ, Chí chỉ đơn giản nhấc chân lên sau đó lùi lại giữ khoảng cách.


Cặp rằn quét trụ thất bại nó lập tức lấy chân quét trụ làm trụ, cả người xoay ngược một cái đá hậu về phía sau, quét về phía Chí.


Chí đưa hai tay trước ngực ra thủ, lấy cánh tay chắn trước người, cơ thể lảo đảo lùi lại vài bước.


Đau là có đau nhưng đá dạng này thì không ăn thua.


Chí vừa bị đánh lùi lại thì thằng cặp rằn lại tiến tới, lần này nó trực tiếp nhảy lên, bay như chim vậy.


Thằng cặp rằn nhảy lên, một chân của nó đá ra hướng thẳng vào đầu Chí.


Thằng cặp rằn không giỏi dùng tay, nó khó mà đấm vào cằm Chí nhưng nó dùng chân đạp vào đầu hoặc mặt Chí thì cũng thế, Chí đều sẽ bị nó đánh ngất đi thậm chí đánh chết.

Cặp rằn cứ nghĩ tốc độ của nó đã nhanh, ra tay lại bất ngờ thì có thể đánh chúng Chí nhưng hiển nhiên vẫn chưa đủ.

Nó nhảy lên đá một lần Chí lập tức cúi đầu xuống, dùng cả người lăn về một hước, tốc độ phản ứng của Chí còn nhanh hơn nó.


Cặp rằn đá hụt một cái, nó rất nhanh tiếp đất bằng chân còn lại, người chỉ hơi trùng xuống.


Thằng cặp rằn không chỉ khỏe mà còn dẻo, còn bền.


Nó không chỉ luyện bình thường mà có khi còn có người vì nó phá cơ.


Phá cơ gần như không thể làm một mình, ở thập niên 2000 đổ về sau việc phá cơ rất dễ dàng hầu như đám dân hiphop hay dân luyện võ đều phá cơ nhưng tại thời đại này mà được phá cơ thì rất hiếm.


Thằng cặp rằn có lẽ là con nhà võ xuất thân, có lò võ đàng hoàng hơn nữa lò võ nhà nó còn phải thuộc dạng tổ truyền nhiều năm.


Nó tiếp đất một cái đã búng người lên, lần này không phải là bay mà chỉ đơn giản nhảy người lên dơ chân đá thẳng, tương đối giống một cú song phi.


Chí lại đưa tay ra trước mặt đỡ, Chí bị thằng cặp rằn đá dính vào tường.


Vẫn là câu nói cũ, đau thì có đau nhưng không thể nào nói bị thương nặng được tuy nhiên Chí biết xương tay mình chỉ sợ đã rạn.


Thằng cặp rằn đá được Chí sát vào tường cơ hồ xác định Chí không có bao nhiêu chỗ để tránh, nó búng người một cái cả người tiến lên hai bước, sau đó đột ngột dậm chân xoay ngược người đá về phía Chí, tốc độ chân của nó nhanh vô cùng hơn nữa đây là một đòn đá bổ từ cao xuống thấp.


Cặp rằn đá ra một chân này, khoé miệng hắn cong lên cười gằn, đây chính là bài tủ của thằng cặp rằn.

Đang chạy đột nhiên dừng lại sau đó xoay thân đá bổ từ trên cao xuống, một chiêu này nó dùng bao nhiêu lần đều không thất bại nhưng mà nó đâu ngờ được một chân này nhanh vừa hiểm nhưng Chí còn nhanh hơn nó.


Cùng lúc với thằng cặp rằn xoay người, một chân Chí đá vào tường làm điểm bật, cả người như con báo hướng về phía trước.


Một chân thằng cặp rằn đá ra, chân mở chưa hết lực, bàn chân cùng cẳng chân không thể đạp vào đầu Chí bởi Chí lúc này đã tiến lên co người lại rút ngắn khoảng cách hai bên.

Thay vì bàn chân cùng cẳng chân, Chí chỉ bị bắp chân thằng cặp rằn va phải vì thế thân hình chỉ lảo đảo một chút.


Chí không bị đánh ngã thì thằng cặp rằn cũng khóc được rồi.


Chỉ thấy Chí vươn người ra dùng vai va chạm với bắp chân thằng cặp rằn sau đó dùng sức nặng cả người mà đẩy ngã nó.


Cặp rằn lại ngã nhưng nó có chuẩn bị, lộn ngược hai vòng sau đó đứng bật dậy nhưng mà nó chưa kịp đứng lên Chí vươn mình, một tay đấm ra.


Khoảng cách giữa hai người lúc này quá gần, thằng cặp rằn đưa chân lên đá cũng không kịp nó chỉ có thể theo bản năng che mặt lại nhưng mà Chí nào có đấm vào mặt nó, cánh tay Chí như con rắn, vốn hướng về mặt thằng cặp rằn bỗng thay đổi, năm ngón tay mở ra, thay vì đấm lại là bắt.


Chí chạm vào đầu thằng cặp rằn, dùng tay trái giữ lấy đầu nó, năm ngón tay căng ra.


Tay phải theo đó mà đấm hướng ngược lại, một đấm vòng cung.


Thằng cặp rằn không né được nữa vội gạt tay ra để thủ, dùng lực gạt tay phải của Chí ra.


Thấy vậy Chí lập tức cười lạnh, tay phải đấm ra là thật nhưng Chí không dùng bao nhiêu lực cả, Chí bỗng dồn lực vào tay trái, một chân làm ra đúng động tác quét trụ.


Một cái đá trụ lại thêm dồn lực đẩy từ bên trái, thằng cặp rằn lập tức ngã.


Thằng cặp rằn vừa ngã, Chí đã đè lên nó sau đó tung đấm.


Thằng cặp rằn rất khỏe nhưng khỏe nữa cũng không thể hất bay Chí từ trên bụng ra được trừ khi nó phải trên Chí cỡ hai hạng cân.


Từ trên cao đấm xuống, thằng cặp rằn lại không có ngón nghề nào tránh đòn kiểu này, nó không có kinh nghiệm, chỉ có thể cố gắng thu tay về che mặt nhưng mà nó che sao được đây?.


Từng đấm từng đấm của Chí nện xuống, quyền ra như mưa, Chí như muốn dồn hết sức bình sinh hạ thằng cặp rằn trong một hiệp này.

Từng đấm từng đấm, có đấm thẳng cũng có đấm vòng móc hẳn vào phần mang tai của cặp rằn.

Cặp rằn tuy kiên trì phản kháng nhưng sau khi nó ăn đủ 4 đấm của Chí thì phản kháng càng ngày càng yếu nhưng nó cũng được Chí tán thưởng.


Thằng Ba Beo ăn một đấm dạng này thì chỉ có nước ôm mặt nằm một chỗ, thằng cặp rằn ăn bốn đấm vẫn làm ra kháng cự được.


Nếu thằng Ba Beo tự nhận là người trong giang hồ thì cũng chỉ làm được đến đầu mục là hết cỡ, như thằng cặp rằn mới có thể làm đại ca, mang anh em đi chiếm địa bàn.


Đấm ra bốn đấm, Chí cũng thu tay lại mà đứng lên.

Chí tất nhiên không ngu đến mức đánh chết thằng cặp rằn, không thấy nó đến cả cai đội cũng quen sao?.


Mấy thằng lính tập cầm súng thì Chí đã không muốn động huống gì cai đội 'trong truyền thuyết'.


Nói là tha cho thằng cặp rằn thì cũng không đúng, Chí đứng lên là bởi hắn cũng không còn bao nhiêu lực, tiếp tục đấm thằng cặp rằn thì có thể đấm chết nó, Chí liền lựa chọn đứng dậy thở dốc lấy hơi tụ lực.


Chí đang đợi, đợi thằng cặp rằn đứng lên.

Nếu nó phục đương nhiên là tốt nhất, nếu nó không phục Chí cũng tụ lực từ trước, căn bản không cho nó có khả năng lật bàn.