Từ Làng Vũ Đại Bắt Đầu Thay Đổi Nhân Sinh

Chương 14: So Tài.

Chương 14: So Tài.



Thằng cặp rằn cùng đám đàn em dẫn Chí đến một nơi Chí chưa từng đến.


Tất nhiên ở cái nhà tù này có quá nhiều nơi Chí chưa từng đến, Chí làm sao mà đi hết được cái nhà tù này trong khi tù nhân như Chí không được tự ý di chuyển theo ý mình đây?.


Sáng mở mắt ra bắt đầu lao động khổ sai, lúc đó mỗi người được cấp hai cái bánh bao, dĩ nhiên là bánh bao chay.


Buổi trưa tìm một tán cây gần đó mà tự nghỉ ngơi, tuyệt đối không được rời khỏi tầm mắt của lính tập sau đó bắt đầu ăn cơm trưa.


Nghỉ ngơi khoảng một giờ sẽ bắt đầu ca chiều, lúc này mới là khổ hình thật sự, vừa nóng vừa mệt.


Ca chiều kết thúc, thân thể như thành đồ đi mượn vậy, lết về được phòng giam đã khó nào còn nghĩ đến việc đi đâu xa?.


Trèo lên giường đá đợi đến giờ cơm, cố gắng mà nuốt khẩu phần ăn của mình sau đó cố gắng mà ngủ để ngày mai lại là một ngày cực hình mới.


Đừng nói Chí không được phép đi nhìn cả cái Trại Yên Thế này mà cho dù được phép hắn cũng không có sức mà nhìn.


Thằng cặp rằn dẫn Chí đi một đoạn đường, rẽ đủ các đường ngang ngõ tắt, trên đường cũng gặp không ít thằng lính tập thậm chí còn thấy cả ông cai trong truyền thuyết.


Với giai cấp nông dân – nông nô như Chí thì ông cai quả thật đã là nhân vật trong truyền thuyết.


Cai như đã nói còn được gọi là cai đội tức đội trưởng.


Trên người cai đội mặc quần áo không khác gì đám lính tập nhưng mà có thắt lưng da, trên ngực là một hàng cúc áo, trên vai có quân hàm, tay áo có khuy cài.


Trong mắt Chí thì cai đội trong truyền thuyết nhìn cũng chẳng ra sao cả nhưng ít nhất còn có chút chuẩn tắc hơn đám lính tập, nói chung là trong những đứa lùn chọn thằng cao mà thôi.


Thằng cặp rằn ở trong cái nhà tù này lăn lộn thật sự rất không tệ, đi qua gặp lính tập chỉ cần gật đầu, gặp cai đội thì cúi đầu chào hỏi vài câu sau đó đều có thể ung dung đi qua.


Khó chịu nhất với Chí ở chỗ thằng cặp rằn này vậy mà dùng tiếng Pháp.


Tuy chỉ là vài câu chào hỏi đại khái như Good Afternoon, How Are You... của tiếng Anh nhưng nó vẫn là tiếng Pháp.

Chí không biết tiếng Pháp nhưng cũng không phải chưa từng nghe người Pháp nói chuyện cho nên hăn có thể cảm thấy thằng cặp rằn nói tiếng pháp tương đối ‘chuẩn’.



Chí biết là hắn nên đánh giá lại thằng cặp rằn này.


Cặp rằn bình thường không có gì nhưng cặp rằn có tri thức lại tương đối đáng để Chí quan tâm nhiều hơn một chút.


Cái xã hội này biết chữ đã khó, biết tiếng Pháp càng khó, người An Nam bình thường là sẽ không biết được nhất là khi nhìn thằng cặp rằn cũng không giống thành phần tri thức.


Cũng chẳng biết từ bao giờ mấy thằng đệ của cặp rằn cũng không đi theo nữa, thằng cặp rằn dẫn Chí tới trước cửa một phòng giam để trống sau đó mới mở miệng.


"Nghe nói mày đánh thắng được thằng Ba Beo, vào so tài một chút? ".


Chí đứng ngoài cửa, ánh mắt nhìn thẳng vào trong phòng giam sau đó gật đầu.


Tuy không biết thằng cặp rằn định làm gì nhưng chỉ cần Chí có tâm đề phòng cùng với thằng cặp rằn không có súng thì Chí cũng sẽ không làm sao cả.


Ngươi ra chiêu, ta phá chiêu.


Thấy Chí sảng khoái như vậy đi vào trong, thằng cặp rằn cũng bước vào, nó đưa tay kéo hờ cánh cửa phòng giam lại khiến phòng giam lập tức trở nên tối hơn.


Lúc này thằng cặp rằn chậm rãi di chuyển, bước chân như con rắn đang bò trên mặt đất.


Chí một lần nữa phải đánh giá lại thằng cặp rằn.


Quả thật không thể xem mặt mà bắt hình dong, cái Trại Yên Thế này đúng là không tầm thường.


Tuy thế võ của thằng cặp rằn nhìn không ra sao, tuy chưa đến mức ngứa mắt như thế 'Hạc một chân' của đám võ sư tàu nhưng cũng không đẹp đẽ bao nhiêu bất quá bước chân của thằng cặp rằn rất có lực lại không thiếu độ uyển chuyển.


Thằng cặp rằn luyện qua thì Chí đã biết từ lâu nhưng mà lần này tận mắt đánh giá lại khiến Chí không thể không công nhận thằng cặp rằn luyện cũng phải có hơn mười năm.


Võ học mỗi nhà đều có vẻ riêng nhưng hạ bộ thì sẽ không đổi, nhìn vào hạ bộ là có thể đánh giá sơ bộ trình độ đối phương.


Thằng cặp rằn vào thế, Chí cũng vào thế.


Hai chân thu lại, hai mũi chân hơi kiễng lên, thân thể khẽ nhún nhảy.


Thế của Chí tất nhiên là Boxing.


Thằng cặp rằn chỉ di chuyển ngang, bước tới bước lui, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chí trong khi Chí rất ít di chuyển nhưng liên tục dùng lực chân nhẹ búng người lên, hai tay co lại trước ngực.


Hai người đều đang quan sát lẫn nhau.


Sau khoảng vài giây, thằng cặp rằn rốt cuộc động, thay vì bước ngang nó bước thẳng tới, lực chân của cặp rằn rất tốt, nó dẫm xuống đất một cái là đã đủ lực để bước ra ba bước, khoảng cách giữa nó với Chí lập tức kéo sát lại.


Thằng cặp rằn cũng không thấp hơn Chí bao nhiêu, chiều cao hai bên tương đương nhưng mà cân nặng của nó hơn Chí xa.


Như thằng cặp rằn mới có thể tính là cân đối còn Chí lại có chút cao gầy, về mặt thân thể thằng cặp rằn hơn Chí nhiều lắm.


Cặp rằn tung một cước, một cước giống với Ba Beo, một cước nhắm vào hông.


Chí lần này cũng không nâng đùi lên đỡ mà hạ thấp trọng tâm, khụy đầu gối xuống mà kéo củi chỏ về, lấy cánh tay đỡ một đá của thằng cặp rằn đồng thời cùi chỏ hướng ra ngoài trực tiếp muốn đập vào mũi chân của nó.


Một tay thu về, một tay đấm ra.


Chí tập trung vào cằm của cặp rằn, chỉ cần nện được vào cằm của nó lập tức có thể '1HKO' đối phương.

Đối với Chí, cằm chính là tử huyệt của con người, nếu có cơ hội đây luôn là nơi đầu tiên trên khuôn mặt mà Chí hướng tới.


Thằng cặp rằn chỉ thấy một cơn gió ập vào mặt mình nhưng nó phản ứng rất nhanh, cả người nghiêng về một phía để quyền của Chí sượt qua.


Nó tránh được một đấm của Chí đồng thời chân nó cùng tay Chí va chạm.


Vừa va chạm là biết ai cao ai thấp, tất nhiên là nó cao còn Chí thấp.


Chí bị đá cho một cái lảo đảo vài bước mới ổn định được, nguyên cả cánh tay của Chí đều đỏ lên, đau điếng người.


Thằng cặp rằn lúc này đá ra một cước cũng ngã ngồi xuống nhưng không mất đến nửa nhịp để bật lên, tiếp tục tấn công.


Cước pháp của cặp rằn cực cao, cao hơn Ba Beo nhiều lắm.


Mỗi đòn có lộ tuyến hẳn hoi, biết nhắm cả vào yếu điểm tức là biết đánh vào đâu thì đau nhất, chỉ bằng điểm này cặp rằn đã hơn xa Ba Beo.


Chí biết không thể đọ sức với cặp rằn, hắn chỉ lựa chọn né tránh.


Thân thể này quá cùi bắp, cũng không thể đòi hỏi một anh nông dân tá điền không cha không mẹ lại có thân thể tốt hơn một thằng luyện võ hơn mười năm.


Chỉ so thân thể một lần là Chí biết mình ăn không tiêu.


Chí lựa chọn tránh dù sao ánh mắt cùng kinh nghiệm chiến đấu của hắn còn đó, Boxing cũng không chỉ có mỗi đấm mà Boxing còn cực kỳ coi trọng việc giữ khoảng cách, né đòn, phòng thủ cũng như điều tiết hơi thở.


Cặp rằn đá rất ác, thực sự mỗi chân của nó đã ra đều có thể đá gẫy xương người.


Nếu là thân thể kiếp trước của Chí thì Chí tự tin chịu một đá của cặp rằn sau đó tung một đấm là đủ giải quyết nó nhưng hiện tại chính Chí cũng không rõ ăn một đá của cặp rằn thì Chí còn có đủ lực mà đấm nó nữa không.


Cặp rằn thấy Chí chỉ có tránh, ra chân hung ác cực kỳ nhưng đánh mãi không trúng, cũng cảm thấy Chí khó chơi.


"Mày chỉ biết tránh à thằng chó? ".


Cặp rằn vừa đá vừa chửi.

Trong cái thời kỳ thượng võ này nếu một mực né tránh sẽ không ai nói đây là chiến thuật mà biến thành hèn nhát.


Cái phòng giam này tuy không lớn nhưng mà vẫn lớn hơn võ đài Boxing nhiều lắm, với dân Boxing chuyên nghiệp thì thằng cặp rằn không có hy vọng có thể đá bị thương Chí nhưng mà sau câu nói kia của nó, Chí bỗng nhướng người lên.


Một chân thằng cặp rằn vốn đá thật mạnh ra, Chí trực tiếp nghiêng cả người, dồn hết trọng tâm sang một bên, tay trái áp sát ngực như một cái khiên, lấy trọng lượng cả người ra chặn một đá của thằng cặp rằn.


Chí chuyển thủ thành công, tay phải vung ra, một đấm vươn hết tầm cơ thể, mục tiêu vẫn là cằm nó.


Nếu đây là thằng Ba Beo đã sớm bị Chí đánh ngất từ lâu nhưng thằng cặp rằn phản ứng rất nhanh, hai tay nó vậy mà kịp kéo về che mặt, một đấm của Chí cũng không thể đấm trung mặt nó nhưng cũng làm nó mất đã ngã ra.


Cặp rằn vừa ngã, nó lăn hai vòng lùi lại sau đó bật cả người dậy, rất nhanh lại vào thế.


Về phần Chí, Chí híp mắt nhìn nó, ngón giữa đưa lên.


"F*ck Yo*"


Tất nhiên ngoài miệng chửi thằng cặp rằn nhưng trong lòng Chí đang chửi chết thằng Ba Beo.


Trình thằng Ba Beo thế nào Chí đã rõ vậy mà thằng Ba Beo nói nó cũng ngang cơ thằng cặp rằn?, chỉ thua một chút?.


Trong mắt Chí, thằng cặp rằn phải chấp ba thằng Ba Beo là ít.


Thằng cặp rằn chỉ cần cao thêm khoảng 10cm lại nặng thêm 20 kg, mang đi huấn luyện hai ba năm gì đó tuyệt đối có thể lên sàn nghiệp dư so găng được rồi.


Hoặc là thằng Ba Beo quá ngu hoặc là thằng cặp rằn này dấu trình.


Trình độ cỡ này làm trùm Trại Yên Thế... có chút phí.