[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 555: Lộ diện

Thánh Giới Chi Chiến

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 555: Lộ diện

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 555: Lộ diện

"Đại đương gia, nhị đương gia, các ngươi cũng nên lộ diện rồi."

Ngay khi Nam Cung Vạn Thông dứt lời, Nạp Lan Thần và huynh đệ Công Tôn Thượng Quan đột nhiên cảm thấy sau lưng có luồng khí tức khủng bố ập đến.

Một màn này xảy ra vô cùng bất ngờ khiến ba người không kịp trở tay. Chỉ ngay sau đó, hai loại năng lượng đối nghịch chợt xuất hiện, lấy thân thể của bọn họ làm chiến trường mà liên tục trùng kích lẫn nhau.

"Phốc!"

"Phốc!"

"Phốc!"
Trong lúc nhất thời, ba người đồng thời thổ huyết, đầu óc choáng váng, trước mắt là một mảnh tinh vân lấp lánh. Bị trọng thương, bọn họ không cách nào tiếp tục vận nguyên lực, thân thể cứ như vậy mà rơi xuống đất, gương mặt trắng bệch tràn đầy không cam lòng.

Ở bên cạnh, Tử Huyên cũng khống tránh khỏi biến sắc nhìn lên hung thủ vừa mới ra tay: "Các ngươi vậy mà…"

Bất quá, còn chưa đợi bà nói hết câu, sau lưng cũng đồng dạng bị đánh lén đến thổ huyết. Bất quá, nhờ có thiếp ấn kịp thời thúc động nên chỉ bị thương nhẹ, chưa đến nỗi vô lực ngã xuống như ba người kia.

Đến khi giữ khoảng cách an toàn Tử Huyên vội vàng lao xuống bên dưới dùng trận bàn tạo kết giới bảo hộ Nạp Lan Thần và huynh đệ Công Tôn Thượng Quang vào bên trong.

"Đại trưởng lão, rốt cuộc Âm Dương Ngũ Hành Tông có bạt đãi gì mà ngươi lại lựa chọn làm phản? Còn có các ngươi… Song Long Chí Tôn, rốt cuộc Nam Cung Vạn Thông đã cho hai ngươi lợi ích gì mà lại phản bội Tây châu?" Tử Huyên biết bản thân đã lâm vào tử cục không còn đường thoát bèn lớn tiếng quát xả đi một bụng chướng khí. Vốn dĩ bà con đang vô cùng đắc ý nào ngờ chưa đầy mười hơi thở đối phương đã thay đổi cục diện hoàn toàn. Trong lúc nhất thời, ba khó tránh khỏi mê mang không hiểu tình huống.
Song Long Chí Tôn đồng thời thu tay hạ thân đứng ngay bên cạnh Công Tôn Vạn Thông trước ánh mắt kinh ngạc của Tam Thiên Vương. Sau đó, Hắc Long Chí Tôn liếc sang Tử Huyên, cười nhạt nói: "Tử Huyên tông chủ nói vậy là không đúng rồi. Ta cùng Bạch Long vốn dĩ là người của Trung châu, sao có thể gọi là phản bội Tây châu được?"

"Cái gì?"

Tử Huyên đứng hình, cảm tưởng như có một trận sấm đánh ngang qua. Mà ba người kia vừa mới phục dụng ít đan dược khôi phục, bây giờ nghe được lời này đều khó tránh khỏi kinh hãi.

Nam Cung Vạn Thông nhìn biểu hiện của bốn người như thế, khóe miệng khẽ nhếch lên nói: "Như vậy để bản vương giải thích đi. Chẳng phải các ngươi đều cho người đều tra danh tính của đại đương gia và nhị đương gia của Tru Thần Hội hay sao? Song Long Chí Tôn chính là người các ngươi muốn tìm."

"Không thể nào? Hắc Bạch Song Long rõ ràng đã ở Tây châu cả vạn năm, làm sao có thể là đương gia của Tru Thần Hội?" Nạp Lan Thần nói.

Ba vị Thiên Vương dường như cũng rất đồng tình với suy nghĩ của Nạp Lan Thần. Chính bọn họ cũng khó có thể tin tưởng được chuyện này, nếu thật sự như vậy thì Nam Cung Vạn Thông che giấu bí mật này cũng quá kinh khủng rồi.

Nhưng khi nghĩ lại, bọn họ cũng cảm thấy có mấy phần thuyết phục. Bởi lẽ việc bọn họ đặc phân đà ở Tây châu cực kỳ dễ dàng. Mà lại, khi Âm Ma Tông bị hủy, toàn bộ tin tức của Tru Thần Hội tại đó đều bị đóng băng thế nhưng Nam Cung Vạn Thông vẫn nắm rõ mồn một. Điều này chứng tỏ vị thừa tướng kia vẫn còn tay trong mà bọn họ không biết.

Công Tôn Thượng Quang đang ngồi vận công chữa trị, ánh mắt mệt mỏi nhìn Nam Cung Vạn Thông: "Nói như vậy, kế hoạch Tiên Hạ Thủ Vi Cường này cũng là do ngươi bày ra đi."

"Không sai. Đúng là bản thừa tướng."

Nam Cung Vạn Thông nhếch miệng, lần nữa ngồi xuống chiếc ghế, thản nhiên nói: "Qua một trăm năm, binh lực của tứ châu các ngươi đều được tăng lên đến mức độ không tưởng, muốn cầm xuống cũng chẳng dễ dàng như trước nữa. Cho nên bản thừa tướng thầm nghĩ sao lại không đem mấy đầu não của các ngươi tập hợp lại rồi xử lý một lần. Tới khi ấy, tứ châu như rắn mất đầu, chỉ cần đem quân tới liền có thể chiếm được."

Hắc Long Chí Tôn lúc này cũng lên tiếng: "Thế là Nam cung thừa tướng truyền ngọc giản cho chúng ta yêu cầu hiến ra kế sách Tiên Hạ Thủ Vi Cường này. Quả nhiên, các ngươi cũng có cùng suy nghĩ muốn đánh giết cao tầng Trung châu nên khi vừa nghe thấy đã vui mừng khôn xiếc. Cứ như vậy, toàn bộ kết hoạch của các ngươi đều bị thừa tướng nắm chắc trong lòng bàn tay."

Thành Nghiệp lúc này cũng đã đứng ở sau lưng đám người Nam Cung Vạn Thông nói: "Tông chủ, chắc ngươi rất tò mò vì sao trong lần Bất Bại Thiên Tôn tấn công, bên trong Bắc châu có người đánh ra đúng không? Đó là bởi vì ta dẫn bọn họ đi vào, cũng là ta âm thầm phá hủy trận thức dọn đường cho đại quân tiến vào. Chỉ là không ngờ đến, hai vị Song Long Chí Tôn vậy mà là đại và nhị đương gia của Tru Thần Hội."

Nam Cung Vạn Thông quay sang Thành Nghiệp tán thưởng: "Ngươi làm rất tốt, bản thừa tướng nhớ ngươi một công."

"Đa tạ thừa tướng." Thành Nghiệp cung kính cúi đầu hành lễ. Sau đó hắn đưa tay kết ấn đem toàn bộ những người bị nhốt bên trong khốn trận thả ra.

"Ngươi…" Tử Huyên thấy thế không cấm khí huyết xung thể lần nữa phun máu.

"Tử Huyên tông chủ, trận bàn của ngươi duy trì được bao lâu?" Công Tôn Thượng Quang chợt hỏi.

"Cùng lắm thì nửa canh giờ, nhưng nếu bọn chúng liên tục công kích thì chỉ sợ chưa đầy một khắc." Tử Huyên đáp.

"Nghe rồi chứ. Mau chóng điều tức." Công Tôn Thượng Quang quay sang hai người còn lại nói.

"Đệ đệ. Một lát nữa ta liều mạng ngăn bọn chúng lại, ngươi cùng những người khác chạy trước. Nam châu giao lại cho đệ." Công Tôn Thượng Quang truyền âm.

"Ta biết rồi." Công Tôn Thượng Siêu khẽ gật đầu. Đây có lẽ là phương án sau cùng của hai ngươi, không thể để Nam Cung Vạn Thông cứ như vậy mà đạt được mục đích.

Phải biết đối phương hiện giờ không chỉ có Tam Thiên Vương mà còn Song Long Chí Tôn, Thành Nghiệp và ba tên đương gia khác có thực lực siêu việt Quy nguyên đỉnh phong. Chỉ là một mình Công Tôn Thượng Quang thật sự có thể ngăn cản toàn bộ kẻ địch sao?
Công Tôn Thượng Siêu không khỏi nhưng cũng đã biết trước ý định của ca ca mình. Hẳn Công Tôn Thượng Quang muốn thiêu đốt thần hồn ngăn cản, hoặc tình huống xấu nhất là tự bạo mà chết.
Phía bên ngoài, đám người Nam Cung Vạn Thông cũng chẳng phải kẻ ngu ngốc. Biết được dụng ý của đối phương, hắn liền ra lên cho một nhóm đồng thời công kích.

Tử Huyên tông chủ phải đứng ra làm chủ khống bảo hộ chu toàn cho ba người kia. Chỉ là lực lượng trùng kích quá mạnh khiến nguyên khí của bà liên tục thất thoát vượt quá dự định. Kết quả chưa đầy mười phút đồng hồ, kết giới đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt nho nhỏ rồi dần lan rộng ra.

"Rắc!"

Ngay khi kết giới vỡ nát, Nạp Lan Thần, Công Tôn Thượng Quang và Công Tôn Thượng Siêu đồng thời mở mắt. Ba cổ khí tức trùng thiên phóng thích khiến một ít tu giả cấp thấp trực tiếp mất đi ý thức.

Bọn họ không hề để ý đám người này mà đồng thời lui quân. Nạp Lan Thần đi tới bên cạnh ôm lấy thân thể Tử Huyên kéo đi. Chỉ là vừa mới phi thân không được bao lâu liền bị đánh lui trở về.

"Các ngươi có phải nhầm lẫn gì hay không?" Thành Nghiệp vừa kết ấn vừa cười lớn.

"Không hay rồi. Là kết giới ban đầu." Vẻ mặt Nạp Lan Thần trở nên khó coi. Ông làm sao có thể quên lúc bắt đầu bọn họ đã đem kết giới bao vây không cho bất kỳ ai ra vào. Hiện tại Tử Huyên đã bị thương, quyền chưởng khống dĩ nhiên đã rơi vào tay Thành Nghiệp. Cái lồng này theo đó vô tình trở thành nhà tù không để bọn họ đột phá đi ra.

"Bản thừa tướng đã tốn công dựng kế thì sao có thể để các ngươi dễ dàng chạy thoát như vậy. Ngoan ngoãn đầu hàng, đừng để bản thừa tướng phải nặng tay." Nam Cung Vạn Thông cao giọng mấy phần nói.

"Đại ca. Làm thế nào đây?" Công Tôn Thượng Siêu hỏi.

"Thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành. Đã không thoát được thì chúng ta tử chiến, kéo chân một tên trong số đó cũng không tệ."
Gương mặt Công Tôn Thượng Quang có chút trắng bệch nhưng lời lẽ lại vô cùng hùng hồn, đanh thép. Với chí khí của ông, lẽ nào lại có thể đầu hàng trong tay kẻ địch cho được.

"Vậy thì hôm nay chúng ta cùng nhau đánh một trận lớn đi."

Nạp Lan Thần cười lớn, Cầu Long Trảm Nguyên Đao vũ động liên hồi, từng đường hoa văn vảy rồng trên ấy bất chợt sáng lên. Toàn thân ông dần dần nổi lên một tầng lục quang rực rỡ, tiếng rồng quanh quẩn xung quanh, đao khí tung hoành bốn bể.

Phía bên này, Công Tôn Thượng Quang và Công Tôn Thượng Siêu cũng đồng dạng thiêu đốt thần hồn, khí tức tự thân nháy mắt tăng lên chóng mặt hoàn toàn vượt qua uy áp của đối phương.

Tam Thiên Vương thấy ba người kia liều mạng, tâm thầm chợt cảm thấy run rẩy. Tuy nói bọn họ có đang chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng ai lại nguyện ý cùng những kẻ chó cùng dứt dậu đâu. Chính vì thế mà trung lúc nhất thời, bên phía Nam Cung Vạn Thông mặc dù ở thượng phong nhưng lại thua tại khí thế.

"Nạp Lan huynh. Ta và đệ đệ sẽ chặn Tam Thiên Vương cùng song Long lão gia hỏa kia. Ngươi trực tiếp xông tới xử lý Nam Cung Vạn Thông là được." Công Tôn Thượng Quang truyền âm.

"Đừng bỏ ta ở bên ngoài."

Lúc này, Tử Huyên cũng đã tỉnh lại. Mặc dù khí tức còn yếu nhưng bà vẫn thiêu đốt thần hồn, thiếp ấn khắp người lại một lần nữa hiện ra.

"Có được không?" Nạp Lan Thần hỏi.

"Trước sau gì cũng chết? Sao ta lại không lựa chọn chết cho oanh oanh liệt liệt đâu." Tử Huyên cười đáp, chỉ là khi nhìn sang Thành Nghiệp, đôi mắt dần trở nên lăng lệ, sát khí kinh khủng không chút nào che giấu.

Như có một trận gió lạnh thổi qua, Thành Nghiệp run rẩy, thân thể bấc giác lui về phía sau một bước. Hắn biết một khi đã cùng Tử Huyên vạch mặt, bản thân rất có thể sẽ trở thành mục tiêu truy sát.

Tử Huyên cười lạnh một tiếng, thân thể nháy mắt xông tới, hoàn toàn bỏ qua đám thiên vương và Song Long Chí Tôn mà chỉ nhắm thẳng Thành Nghiệp xuất thủ. Trước khi chết, bà nhất định phải đem tên phản tặc này thanh lý môn hộ.

Nếu như Tử Huyên đoán không sai, năm xưa La Thiên Chí cũng là bị Thành Nghiệp hạ độc thủ, thậm chí, phu quân của bà cũng là do kẻ này hạ độc.