Chương 285: Cho ngươi ba giây

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 285: Cho ngươi ba giây

Chương 285: Cho ngươi ba giây

Vị La gia tộc cùng Diệp gia là minh hữu, cho nên Vị La Thiên Hi mới nói nhiều như vậy. Nàng không hi vọng nhìn thấy Diệp gia xảy ra mâu thuẫn nội bộ, mặc dù Diệp Phàm thật là một cái phế vật, nhưng bất kể nói thế nào, Diệp Phàm không có thực lực, không có quyền lực, nhưng năng lực kiếm tiền của hắn lại không kém. Cho nên hắn mới có thể tùy ý tiêu tiền mà không bị hạn chế gì, nếu không một cái phế vật như thế Diệp gia sẽ không cho hắn quá nhiều kim tệ, càng đừng nói tới việc tiêu pha tại Vị La Tửu Quán.

Bản thân hắn nắm giữ tới ba phần kinh tế của Diệp gia, cho nên dù hắn phế vật cỡ nào thì hắn cũng là một nhân vật quan trọng của Diệp gia. Nếu Diệp Nhất Đao giết Diệp Phàm, như vậy Diệp gia mặc dù không tới mức suy sụp, nhưng chắc chắn sẽ bị các thế lực khác đè không ngóc đầu lên nổi.

Đây không phải điều nàng muốn thấy.

"Ta!". Diệp Nhất Đao muốn phản bác, nhưng mà lại nói không ra lời. Hắn mặc dù tức giận, nhưng cũng chưa mất lý trí tới mức giết Diệp Phàm. Bình thường hắn có thể chèn ép một chút, nhiều nhất là đánh một trận, chứ làm quá hơn thì Diệp gia chắc chắn sẽ đem hắn nhốt lại.

Lạc Cảnh Thiên thấy Vị La Thiên Hi nói những lời kia, hắn nhìn về phía Diệp Phàm, lại nhìn Diệp Nhất Đao. Khóe miệng khẽ nhếch lên, xem ra Diệp gia cùng Vị La gia có quan hệ không đơn giản a.

"Bất kể nói thế nào, tiểu Ái cũng là người ta nhắm trúng, đây là sự thật mọi người đều biết. Nhưng hắn lại làm như thế, mặt mũi ta ném đi chỗ nào?". Diệp Nhất Đao hít sâu một hơi, sau đó lạnh lùng nói.

"Chẳng phải còn tiểu Thi sao? Mất một vẫn còn một, ngươi để hắn bồi thường ít tiền không phải xong?". Vị La Thiên Hi nhíu mày nói.

Lạc Cảnh Thiên vô thức nhìn qua nữ nhân đang đứng trước mặt hắn, nàng trên mặt lộ vẻ hoang mang, giống như đang muốn trốn tránh. Khóe miệng hắn hơi chút co giật…

Mẹ nó, chẳng lẽ cô nàng này chính là tiểu Thi?!

Hắc, xem ra phiền phức lại tới.

Diệp Phàm nhíu chặt lại lông mày, mặc dù hắn ngủ tiểu Ái cũng không phải ngoài ý muốn, mà là dùng tiền đập. Nhưng mục đích chính là muốn chọc tức Diệp Nhất Đao. Hắn làm sao không biết Diệp Nhất Đao vừa ý người nào chứ? Nhưng mà…

Hắn vô thức nhìn ra phía sau, lông mày nhíu chặt, lộ ra vẻ khó xử. Bất quá, một giây sau hắn lông mày liền giãn ra. Đã không thể kết thúc hoàn mỹ, liền nhân cơ hội này thăm dò một chút nội tình vị "bằng hữu" mới quen này xem sao.

"Cái đó… tiểu Thi nàng… giống như bị gọi…". Diệp Phàm còn chưa lên tiếng, một cô nàng khác liền nói.

Nghe xong, ai nấy cũng nhìn nàng một cái. Họ không phải người ngu, cô nàng này mục đích không đơn giản a, đây không phải là muốn để Diệp Nhất Đao tức chết sao?!

Vị La Thiên Hi nhìn nữ nhân kia một cái, âm thầm quyết định sau ngày hôm nay sẽ đuổi nàng đi. Bất kể nàng mục đích là thế nào, nhưng ngu xuẩn như vậy liền không có tư cách ở lại nơi này. Bởi vì trước đó nàng đã nhìn thấy tiểu Thi, nha đầu này vừa rồi còn đang đứng gần đó nhảy múa đây. Nàng cố ý không nói chính là vì không muốn Diệp Nhất Đao phẫn nộ thêm, nhưng mà bị cô nàng kia một câu liền phá hủy hết thảy.

Quả nhiên, Diệp Nhất Đao nghe xong, gương mặt hiện lên vẻ tức giận đến cực điểm.

"Tiểu Thi! Cút ra đây cho ta". Diệp Nhất Đao phẫn nộ quát lớn.

"Diệp… Diệp thiếu gia…".

Tiểu Thi không có cách nào, chỉ có thể khép nép đi tới, cúi đầu lẩm bẩm nói.

Diệp Nhất Đao ban đầu đều bị Diệp Phàm cùng tiểu Ái hấp dẫn lực chú ý, hiện tại mới biết tiểu Thi đứng tại đây suốt từ nãy tới giờ. Hắn đè nén phẫn nộ mở miệng nói.

"Ha ha, xem ra ngươi chơi rất vui vẻ? Không biết là vị "thiếu gia" nào lại có thể dùng số tiền lớn tới mời ngươi nhảy múa đây?".

"Cái đó… là Diệp tam thiếu mời nàng tới…".

Ngay tại lúc này, âm thanh nữ nhân kia lại vang lên.

Tĩnh!

Toàn bộ xung quanh yên tĩnh tới cực điểm.

Vị La Thiên Hi ánh mắt đầy sát khí nhìn nữ nhân kia, nếu như trước đó người này chỉ là vô ý, nhưng hiện tại nàng có thể khẳng định, tiểu kỹ nữ này chính là cố ý.

"Tốt, rất tốt. Ha ha ha, của ta hảo huynh đệ, xem ra ngươi một người cũng chưa có thỏa mãn, vẫn là tới hai người a. Thân thể ngươi chịu nổi sao?". Diệp Nhất Đao tức giận tới bật cười. Ánh mắt nhìn Diệp Phàm tràn đầy lửa giận.

"... Nhị ca, thực ra… là bằng hữu của ta muốn xem nhảy múa. Mà Vị La Tửu Quán cũng chỉ có tiểu Thi là múa đẹp nhất, cho nên ta mới mời nàng tới. Tuyệt đối không có ý khác". Diệp Phàm gượng gạo nói.

Thú vị!

Lạc Cảnh Thiên khóe miệng nhếch lên, hắn hiểu ý của Diệp Phàm. Nhưng mà xem ra người bạn này hắn cũng không cần tiếp tục quen biết. Đã có thể bán hắn một lần, như vậy liền sẽ có lần thứ hai.

Trên đời này, không phải ai cũng có thể biến thành Sở Như Mộng. Sở Như Mộng hố hắn không ít lần, nhưng đa phần đều là ác thú vị, hắn cũng không có bất kỳ tổn thất nào. Nhưng mà Diệp Phàm… đều đẩy hắn ra pháp trường, đao đều gác lên cổ hắn. Nếu tiếp tục cùng người này làm bạn, hắn cũng không biết sẽ bị bán đi như nào.

Họ Diệp, quả nhiên đều không phải thứ tốt gì.

"Ha ha, bằng hữu? Không biết người nào có thể trở thành Diệp tam thiếu bằng hữu đây? Ta còn thật muốn gặp một chút". Diệp Nhất Đao ánh mắt lóe lên, mặc dù rất tức giận, nhưng hắn cũng không thể làm gì quá đáng với Diệp Phàm. Nhưng mà nếu là "bằng hữu" của hắn thì lại khác, tại Vị La Đảo, thật đúng là không có người có thể vượt qua Diệp gia cùng Vị La gia.

Chỉ cần cái người gọi là "bằng hữu" kia không phải là mấy gia tộc nổi danh xung quanh đây, như vậy… hắn tuyệt đối sẽ rất thảm.

Diệp Phàm vô thức nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên, nhưng ngay sau đó lập tức thu lại ánh mắt hiện lên vẻ bối rối.

Lạc Cảnh Thiên âm thầm cười lạnh. Ha ha, thật đúng là diễn kỹ rất tốt.

"Hắc, là ngươi sao? Ngươi gương mặt này… thật đúng là đủ đặc biệt. Bên ngoài không có nữ nhân xem trọng ngươi, cho nên liền muốn tới nơi này tìm gái sao?". Diệp Nhất Đao nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên, sau đó lập tức liền trào phúng.

Gương mặt của Lạc Cảnh Thiên thật quá đặc biệt.

Nói hắn xấu đi? Nhưng hắn thật không xấu, nhiều lắm liền là có chút khủng bố.

Nói hắn đẹp trai đi? Nhưng trên mặt hắn thật không có bất kỳ điểm nào cùng hai chữ đẹp trai có quan hệ gì. Nhưng phân biệt độc lập mỗi chi tiết ngược lại là rất tốt, nhưng con mắt kia lại phá hủy hết thảy mỹ cảm.

Người như này nếu là người của đại gia tộc, chắc chắn sẽ nổi danh. Nhưng Diệp Nhất Đao trước giờ chưa từng nghe nói qua người này, càng đừng nói là nhìn thấy. Cho nên hắn quan niệm đầu tiên chính là chắc chắn Lạc Cảnh Thiên không phải người của đại gia tộc, quan niệm thứ hai chính là… có thể ra tay.

Thế nên hắn mới vừa mở miệng liền trào phúng như vậy.

Vị La Thiên Hi cùng Tạ Doanh Doanh thấy người là Lạc Cảnh Thiên, cả hai đều trợn tròn mắt.

Tại sao lại là hắn?!

Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt liếc nhìn Diệp Nhất Đao một cái, sau đó liền nhìn tiểu Thi nói.

"Tiếp tục, ngươi còn chưa múa xong đây".

"Ngươi mẹ nó muốn chết phải không? Ta đang hỏi ngươi đây?!". Diệp Nhất Đao nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên không thèm nhìn hắn, hắn liền giận. Mẹ nó, một cái Luyện Linh cảnh phế vật lại không thèm để ý ta? Cho nên hắn trực tiếp đi lên tóm lấy cổ áo Lạc Cảnh Thiên nhấc lên quát lớn.

Có lẽ hắn bị tức giận choáng váng nên không nhận ra, hắn là một tên Tử Linh cảnh đỉnh phong, vậy làm nhấc không nổi một tên Luyện Linh cảnh phế vật.

"Dừng tay cho ta!". Tạ Doanh Doanh cùng Vị La Thiên Hi đồng thời lên tiếng. Vị La Thiên Hi còn dễ dàng, nàng không có chứng kiến qua sự khủng bố của Lạc Cảnh Thiên, nhưng vẫn rất e ngại hắn nên mới lên tiếng ngăn cản.

Mà Tạ Doanh Doanh, nàng mồ hôi lạnh trực tiếp chảy đầy sống lưng.

Tên này điên rồi đi? Muốn chết sao?!

Mặc dù nàng không quan tâm Diệp Nhất Đao, nhưng mà Diệp gia lại là đối tác quan trọng của Thiên Địa Tiền Trang, nàng không muốn Diệp Nhất Đao xảy ra chuyện tại đây.

Lạc Cảnh Thiên nhìn cánh tay đầy lông lá của Diệp Nhất Đao, ánh mắt hắn hiện lên vẻ chán ghét, sau đó đứng dậy, đối mặt với Diệp Nhất Đao nhàn nhạt nói.

"Cho ngươi ba giây buông tay ra, nếu không tự gánh hậu quả".

Diệp Nhất Đao vốn bị âm thanh của Vị La Thiên Hi cùng Tạ Doanh Doanh làm sửng sốt, nhưng sau đó lại nghe thấy lời nói của Lạc Cảnh Thiên, hắn trên trán nổi lên đầy gân xanh…