Chương 294: Manh mối

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 294: Manh mối

Chương 294: Manh mối

Trên đời này thiếu người đáng thương sao? Không thiếu. Thiếu người chân thành sao? Càng không thiếu.

Hắn cũng không phải là đang cảm thấy nàng đáng thương, cũng không phải vì tài sản hay thân thể nàng mà bị đả động. Cứu nàng là cái tình, không cứu nàng là bản phận, đây chỉ đơn thuần là xuất phát từ lợi ích.

Tạ Doanh Doanh năng lực cũng không cần bàn cãi, mặc dù không sánh bằng được Đinh Tiểu Vân hay Tiêu Nhược Thủy, nhưng cũng là một nhân tài hiếm có. Hơn nữa thứ hắn coi trọng là hiểu biết của nàng với Thần địa. Những thứ khác không có cũng chẳng sao.

Có Chân Giải Chi Nhãn, hắn có thể thấy được nàng có thật lòng hay không. Dù sao con mắt đỏ kia mang tới cho hắn thống khố, cũng mang tới cho hắn một cái bug. Tác dụng không lớn, nhưng thiếu nó lại không thể.

Nhìn Tạ Doanh Doanh, Lạc Cảnh Thiên lâm vào trầm tư.

Trước sự mong đợi của Tạ Doanh Doanh, Lạc Cảnh Thiên chậm rãi lên tiếng.

"Ta có thể giúp ngươi, cũng không cần phải nhờ tới Tây Mạc Ma Tộc, bản thân ta có thể giải trừ hắc ám nguyền rủa trên người ngươi. Nhưng đổi lấy, ta cần ngươi…".

Lời còn chưa dứt, Tạ Doanh Doanh đã lập tức chén lời.

"Có thể, bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần có thể để ta thoát khỏi thứ đáng chết này, ta bằng lòng trả giá mọi thứ".

"... Để ta nói hết có thể không?". Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.

"Ngươi… ngươi nói". Tạ Doanh Doanh cũng biết mình gấp gáp, nàng liền ngượng ngùng nói.

"Ta có thể giải trừ hắc ám nguyền rủa, nhưng đổi lấy, ta cũng không cần tài sản hay bản thân ngươi. Cái ta cần là tất cả những thứ ngươi biết về Thần địa. Hơn nữa trong 10 năm tới, ngươi nhất định phải làm việc cho ta. Như vậy ta có thể giúp ngươi". Lạc Cảnh Thiên nói.

"10… 10 năm sao?". Tạ Doanh Doanh ngẩn ra, lẩm bẩm nói.

Nàng làm cho Thần địa hơn 5 năm đã chịu đựng không được, hiện tại Lạc Cảnh Thiên muốn nàng làm việc cho hắn 10 năm? Cái này làm nàng nhất thời rơi vào do dự. Nàng sợ Lạc Cảnh Thiên sẽ lợi dụng nguyền rủa trên người nàng, hạn chế tự do của nàng. Như vậy so với Thần địa cũng chẳng khác chút nào.

Lạc Cảnh Thiên cũng đoán được nàng đang nghĩ cái gì, thế là hắn liền nói.

"Chỉ cần đáp ứng, ta có thể lập tức giải trừ giúp ngươi. Cũng sẽ không vận dụng bất kỳ một thủ đoạn nào tới khống chế ngươi".

"Ngươi… ngươi nói là thật?". Tạ Doanh Doanh ngẩn ra, sau đó gương mặt hiện vẻ mừng rỡ hỏi.

"Đương nhiên, ta cũng không cần thiết phải vận dụng mấy thủ đoạn này tới áp chế một người. Ngươi cũng có thể không tin, đây là lựa chọn của ngươi". Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.

"Ta đương nhiên tin, mặc dù ngươi uy danh rất đáng sợ, nhưng mà ít ngươi chưa từng nuốt lời". Tạ Doanh Doanh nói.

"Ngươi… biết ta?". Lạc Cảnh Thiên giật mình, nhướng mày hỏi.

"... Ngươi là có ý gì?".

"Đừng giả ngu, ngươi hiểu ta đang nói gì". Lạc Cảnh Thiên sắc mặt trầm xuống, hắn hiện tại có một chút muốn thay đổi chủ ý. Nếu nàng không nói thật, như vậy đừng nói là giúp nàng, hắn thậm chí có thể vận dụng mọi thủ đoạn moi ra tất cả những thứ trong đầu nàng.

Tạ Doanh Doanh im lặng một lúc, sau đó duỗi tay ra nói.

"Giúp ta đem nó giải từ, ta sẽ đem tất cả nói cho ngươi biết".

Lạc Cảnh Thiên cau mày nhìn nàng một lúc lâu. Tạ Doanh Doanh lúc này nội tâm rất hoảng sợ, nàng sợ Lạc Cảnh Thiên sẽ không giúp nàng. Dù sao bí mật kia thật sự quá lớn, lớn tới mức nàng không dám đánh cuộc nói ra nó. Nếu Lạc Cảnh Thiên không cứu được nàng, như vậy nàng chỉ có thể dựa vào nó tự cứu lấy mình.

Sẽ không có ai đem tất cả vật đặt cược của mình gom chung lại một chỗ, đây là quy luật bất biến. Chừa đường lui cho mình mới là tốt nhất.


Mặc dù rất sợ, nhưng Tạ Doanh Doanh vẫn cắn răng duỗi tay chờ đợi Lạc Cảnh Thiên lên tiếng.

Sau một lúc lâu, Lạc Cảnh Thiên ánh mắt mới hòa hoãn xuống một chút, lại nhìn lên cánh tay của nàng, cánh tay hắn nâng lên, bàn tay đặt cách dấu hiệu đen của nàng chỉ có một chút, ngay sau đó, bàn tay hắn sáng lên.

Một vòng tròn ma pháp xuất hiện bao phủ dấu hiệu đen.

Hắc ám nguyền rủa muốn giải trừ không phải khó gì, càng đừng nói tới trên tay Tạ Doanh Doanh là một loại hắc ám nguyền rủa bản đơn giản hóa. Yếu tới mức kém cỏi, chỉ cần vận dụng một cái ma pháp giải nguyền liền có thể giải trừ.

Chẳng qua, khi đang vận dụng ma pháp giải trừ nguyền rủa, Lạc Cảnh Thiên ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén. Vừa rồi hắn cảm nhận được một tia phản kháng, như vậy… người thi triển nguyền rủa… vẫn còn sống!

Bất quá, người này có vẻ không có nắm giữ sức mạnh ma pháp, hiển nhiên không phải là pháp sư. Tinh thần lực rất yếu ớt, bị hắn dễ dàng nghiền ép. Đáng tiếc là không cách nào tìm được vị trí.

Sau một lúc, dấu hiệu đen trên tay Tạ Doanh Doanh biến mất hoàn toàn, không còn lấy một cái dấu vết nào.

Tạ Doanh Doanh nhìn cánh tay của mình trở về bình thường, trên thân cũng không có cảm nhận được sự khó chịu như trước, nàng liền kìm nén không được sự vui sướng, tại chỗ ngồi xuống ôm mặt khóc lên.

Lạc Cảnh Thiên bó tay rồi. Cô nàng này là chuyện gì xảy ra? Làm sao tự nhiên liền khóc?!

"Này, ngươi khóc đủ chưa?". Một lúc sau, Lạc Cảnh Thiên thật sự nhịn không được nữa, âm thanh bất mãn vang lên.

"Xin lỗi, ta... ta không nhịn được liền... nó giày vò ta quá lâu, cho nên ta nhịn không được mới khóc". Tạ Doanh Doanh lau nước mắt nói.

"Hiện tại có thể nói cho ta biết được chưa?". Lạc Cảnh Thiên hỏi.

Tạ Doanh Doanh nhẹ gật đầu, sau đó lên tiếng.

"Thực ra, tin tức của ngươi cũng không phải bí mật gì. Nhất là cách đây một tháng, ngươi xuất hiện phá vỡ kế hoạch của Thần địa. Cho nên Thần địa đã liệt ngươi vào danh sách nhất định phải diệt trừ".

"Khi ngươi lên đảo ta cũng không biết đó là ngươi. Nhưng sau khi ngươi cùng Diệp gia xảy ra xung đột ta lúc đó mới biết người đó chính là ngươi. Cho nên ta mới đặt cược vào ngươi như vậy".

"Tin tức lan truyền nhanh như vậy?".

"Ta cũng không rõ ràng. Bởi vì Thần địa dùng một loại truyền tin đặc thù nào đó, từ đại lục tới biển chỉ mất chưa tới hai ngày. Hơn nữa họ cũng không phải chú ý ngươi ngày đầu tiên, thực tế đã chú ý từ rất sớm". Tạ Doanh Doanh nói.

"Ngươi biết được những gì?". Lạc Cảnh Thiên nhíu mày hỏi nàng.

"Ta biết tất cả về ngươi, đương nhiên cũng không phải toàn bộ. Chỉ là Thần địa biết gì thì ta biết cái cái đó. Thần địa có một bảng danh sách của tất cả các thiên tài trên Thiên Linh Đại Lục. Nói ra có thể ngươi không tin, nhưng Thần địa thế lực sớm đã trải rộng toàn thế giới, bao quát bên trong Tây Mạc Ma Tộc cùng Thánh địa".

"Ngươi nói cái gì?". Lạc Cảnh Thiên kinh hãi đứng phắt dậy. Hắn khó có thể tin vào lỗ tai mình. Thần địa vậy mà đã thẩm thấu vào trong Tây Mạc Ma Tộc?!

"Ta biết điều này rất khó tin, nhưng đây là sự thật. Hơn nữa những việc ngươi làm trong Tây Mạc Ma Tộc, bao gồm cả việc ngươi cùng Thập Tông quan hệ ra sao, tất cả liên quan tới ngươi đều bị Thần địa biết tới".

"Chỉ là...".

"Chỉ là cái gì?".

"Trước đó, mặc dù ngươi cũng có trong danh sách cần chiêu mộ. Đây là danh sách thiên tài có thể chiêu mộ vào Thần địa. Nhưng kể từ một thánh trước, ngươi không chỉ biến mất khỏi danh sách này, còn rơi vào tầm ngắm của cao tầng Thần địa".

"Điều này làm ta rất kỳ quái. Bởi vì chúng hạ lệnh cần bắt sống ngươi, nhưng lại nói nếu phản khánh có thể mạt sát. Ngươi cùng Thần địa rốt cuộc có quan hệ gì? Cao tầng đích thân hạ lệnh, chứng tỏ ngươi cùng chúng có quan hệ không tầm thường". Tạ Doanh Doanh khó hiểu hỏi.

"Ta còn thật muốn biết đây là vì cái gì. Nhưng đáng tiếc ta không biết. Đúng, ngươi nói chúng truyền tin tới, ngươi làm sao nhận được? Là có người đưa hay thế nào?". Lạc Cảnh Thiên hỏi.

"Ta xem trên cái này". Tạ Doanh Doanh lấy ra một quyển sách đưa cho Lạc Cảnh Thiên rồi nói.

Lạc Cảnh Thiên ánh mắt đột nhiên co rút lại.

Đây là một cái ma pháp vật phẩm. Trên đó hắn có thể cảm nhận được ma pháp trận cực kỳ rõ ràng. Đây là truyền tin ma pháp, hơn nữa còn là ma pháp trận phụ thuộc. Tại nơi khác, muốn truyền tin qua rất đơn giản, chỉ cần ở trên ma pháp trận chủ điền vào thứ mình muốn viết, như vậy trên những ma pháp trận phụ thuộc khác sẽ xuất hiện giống y như vậy, tùy vào khoảng cách bao xa mà thời gian xuất hiện sẽ tăng lên.

Như vậy hiện tại có thể khẳng định, Thần địa có liên quan tới tên đệ tử của Thượng Cổ Tôn Giả, cũng chính là tên pháp sư mà bà ta nói tới.

Xem ra tên này sau khi chết để lại không ít thứ, chỉ là có vẻ thời gian chết đã rất lâu, ma lực trên quyển sách chỉ có thể dùy trì được vài năm nữa thôi.

"Như vậy... ngươi có biết được ai là người của Thần địa không? Có đặc điểm hay dấu hiệu nào không?". Lạc Cảnh Thiên hỏi.

"Đặc điểm mà ta biết được duy nhất chính là dấu hiệu đen. Trên thân đám người Thần địa ai cũng có một cái dấu hiệu này, nhưng nghe đồn một số người cũng không có. Ta cũng không biết là thật hay không". Tạ Doanh Doanh đáp.