Chương 300: Lạc Cảnh Thiên phiên bản nữ

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 300: Lạc Cảnh Thiên phiên bản nữ

Chương 300: Lạc Cảnh Thiên phiên bản nữ

Oanh!

"Trong chiến đấu phân tâm là tối kỵ, không biết sao?".

Tên áo đen trong lúc bị đội quân khôi lỗi của Lạc Cảnh Thiên làm phân tâm liền bị Lạc Cảnh Thiên đánh một chưởng. Mà nghe được lời của Lạc Cảnh Thiên, tên áo đen không những không tức giận, trái lại lại cười lớn.

"Ha ha ha. Không tệ, thật sự không tệ. Ngươi làm ta vô cùng ngạc nhiên, trước kia ta vẫn cho rằng trên Thiên Linh Đại Lục, không có người có thể vượt qua ta, đám lão già kia cũng luôn miệng nhồi nhét vào trong đầu ta mấy thứ gọi là vận mệnh. Nhưng thứ ta muốn vẫn luôn là một đối thủ".

"Ngươi rất tốt, mặc dù sức mạnh còn chưa phải đối thủ của ta, nhưng mà bố cục, khả năng quan sát cùng sức nhẫn nại lại không kém ta. May mắn ngày đó ta không có đuổi theo giết ngươi, nếu không thật đúng là sẽ hối hận rất lâu".

Lạc Cảnh Thiên nhíu mày nhìn hắn. Không hiểu hắn rốt cuộc đang muốn làm cái gì.

"Quên nói…".

Tên áo đen kia cười một lúc, sau đó nhìn thẳng Lạc Cảnh Thiên lên tiếng.

"Ta so với ngươi càng thích quần chiến! Tinh Hải Minh Ngư, đi!".

Vừa dứt lời, Tinh Hải Minh Ngư từ dưới mặt biển ngoi lên, tên áo đen chân đạp lên đầu nó, sau đó lặn xuống đáy biến.

Lạc Cảnh Thiên biến sắc, lao thẳng về phía mấy người Vị La Đảo.

Nhưng mà đáng tiếc, hắn trễ một bước.

Chỉ thấy vô số ma thú từ dưới mặt biển ngoi lên tập kích, phô thiên cái địa ma thú như sói rơi vào bầy cừu mặc sức tàn sát.

"Lùi lại! Lập tức lùi lại!". Vị La Chân Quân biến sắc quát lớn.

Nhưng mà, mọi thứ không phải cứ muốn là có thể làm được, hiện tại, tất cả mọi người, bảo quát Lạc Cảnh Thiên. Họ lúc này mới biết được, Thần địa khủng bố tới mức nào.


Những tên cưỡi ma thú phối hợp với nhau thiên y vô phùng, không có bất kỳ một khe hở nào, không có bất kỳ một điểm yếu nào có thể đánh vào. Mà lại chúng đều nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ, đám người Vị La Đảo chỉ giống như những nạn dân, không kỷ luật, không tổ chức. Mà chúng thì như một đội quân được huấn luyện vô cùng nghiêm minh. Càng đừng nói tới thực lực vượt lên quá nhiều.

Ai mạnh ai yếu, nhìn qua liền biết.

"Mau rời khỏi đây, nhanh lên!". Lạc Cảnh Thiên nhìn đám người quát lớn.

"Vậy… vậy còn ngươi?!". Vị La Thiên Hi lắp bắp nói.

"Ta nói rời đi, ngươi điếc sao? Lăn!". Lạc Cảnh Thiên âm thanh không có phẫn nộ, có, chỉ là sự gấp gáp.

Vị La Chân Quân cùng Diệp Tinh Hà cũng không có nói nhảm, lập tức dẫn người rút khỏi chiến trường. Họ biết Lạc Cảnh Thiên đã chuẩn bị từ trước, hắn chết không được.

Nếu Lạc Cảnh Thiên biết ý nghĩ của họ, hắn thật đúng là muốn cười. Các ngươi đánh giá ta quá cao, hiện tại ta đã trốn không được. Tên áo đen kia nắm giữ Vực ở cấp độ hai, muốn ở trong loại Vực này mở ra cổng không gian, đơn giản là nằm mơ.

Không nhìn một chút hắn đem không gian kính xé tan thế nào sao? Nếu như mở ra cổng không gian, hắn hoàn toàn có thể đem không gian xé rách, hắn cũng sẽ trực tiếp bị không gian quấy thành tro bụi.

Chạy là chạy không được, chỉ có thể liều mạng.

"Bạo!".

Lạc Cảnh Thiên rống giận quát lên.

Dù cho có nhiều người còn chưa chạy được, nhưng hắn hiện tại làm sao quản được? Hắn không chế đám khôi lỗi, lao thẳng vào đội quân Thần địa, sau đó tự bạo.

Nhưng mà một vạn khôi lỗi, cùng với mấy chục vạn đại quân, dùng phương thức tự bạo để giết chết đối phương, có thể giết bao nhiêu? Nhiều lắm là giết được gấp năm lần, cũng chính là tối đa liền năm vạn.

Mấy chục vạn… giết nổi sao?!

"Ha ha ha, các ngươi chạy không thoát, từ bỏ giãy dụa đi là vừa!". Tên áo đen cười lớn nói.

Trong mắt hắn, với khoảng cách này, hắn hoàn toàn có thể ngăn lại đám người Vị La Đảo.

"Ngươi cười hơi sớm thì phải?!". Lạc Cảnh Thiên giống như thiên thần hạ phàm, ngăn cản trước người tên áo đen kia, âm thanh lạnh lùng mang theo vẻ quyết tuyệt vang lên.

"Ngươi không nhân cơ hội trốn? Vì chúng bỏ ra tính mạng của mình, đáng không?!". Tên áo đen kia cũng không có vội vã, hắn dừng lại, nhìn Lạc Cảnh Thiên khó hiểu hỏi.

"Vì họ bỏ ra tính mạng? Ngươi nghĩ nhiều rồi. Thứ ta muốn làm chính là đem các ngươi ngăn lại mà thôi". Lạc Cảnh Thiên cười nhạt nói.

"Ha ha, muốn làm thánh mẫu cũng không cần phải dùng lí do này, còn không phải là dùng mạng của mình kéo dài thời gian cho chúng chạy trốn sao?".

"Là muốn kéo dài thời gian, nhưng không phải cứu họ. Họ rời đi, mới là cứu ta". Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng cười, hai tay giang ra từ từ dâng lên.

Xung quanh trăm dặm xuất hiện một tầng kết giới, đem toàn bộ quân đội của Thần địa vây lại. Tên áo đen cảm nhận được tầng kết giới kia cũng không có uy năng gì, chỉ giống như một bức tường kiên cố mà thôi.

"Còn nói không phải…".

Hắn lời còn chưa nói xong thì đột nhiên biến sắc, bởi vì trên thân Lạc Cảnh Thiên hiện lên một tia khí tức cực kỳ nguy hiểm. Mà xung quanh, kết giới lúc này cũng biến thành một màu đen ảo diệu.

"Ta nói! Ngươi! Nghĩ nhiều rồi!".

"Không Gian Tước Đoạt!".

Lạc Cảnh Thiên gằn từng chữ thốt lên.

Tử vong… bao phủ!

Nó như một cơn bão ập tới,quét đi mọi thứ trên đường gặp phải. Đám quân đội của Thần địa giống như bị định trụ tại chỗ, mặt ngửa lên trời, gương mặt hiện lên vẻ thống khổ cùng cực.

Tên áo đen cũng cảm nhận được từng tia nguy hiểm xung quanh.

Lạc Cảnh Thiên khẽ cắn răng. Quả nhiên như hắn nghĩ, mặc dù Không Gian Tước Đoạt rất nghịch thiên, nhưng đối phó với Thánh cảnh trung kỳ vẫn có chút khó khắn. Hắn mím môi, nhìn từng tên Thần địa bị hút đi sinh mệnh thành các xác khô, hắn quả quyết liều một phen.

Mặc dù chết không được, nhưng sẽ rất khó chịu.

Ma lực, phun trào!

Chân Giải Chi Nhãn, phát động!

Ánh mắt Lạc Cảnh Thiên giống như là cái nhìn của địa ngục, làm tên áo đen kia có chút hoảng hộ. Mà trong khoảnh khắc này, Lạc Cảnh Thiên đã dùng ma lực đem tên áo đen trói lại, một sợi ma lực chui vào trong đầu tên áo đen.

"Ngươi… đừng có nằm mơ!".

Tên áo đen kinh hãi kêu lên, nhưng sau đó hắn gằn giọng nói.

Lạc Cảnh Thiên muốn nhân cơ hội này đem tên áo đen đánh gục, nhưng mà vẫn thất bại. Hắn cắn răng, chuyển sang phương án B, sao chép ký ức!

Nhất thời, từng đợt tin tức truyền vào trong đầu hắn. Tên áo đen hiển nhiên cũng phát hiện ký ức của mình bị đọc, hắn nhìn Lạc Cảnh Thiên hiện lên vẻ cố kỵ.

Lạc Cảnh Thiên đột nhiên phát hiện, trong đầu tên áo đen như hiện lên một tầng sương mù, đem một tia ma lực hắn đặt vào đánh thành mảnh vụn, mặc dù ký ức đạt được không nhiều, nhưng cũng làm hắn đủ kinh hãi.

Tên áo đen bùng phát linh lực, Lạc Cảnh Thiên không khống chế nổi nữa, bị hắn tránh thoát khống chế.

Có lẽ dùng lực quá lớn, áo choàng ngoài thân của tên áo đen bị xé nát, tan thành từng mảnh.

Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy gương mặt của tên áo đen, ngây ra như phỗng.

Làm… làm sao lại…

Hắn…

Hắn…

Không, phải nói là nàng.

Nàng làm sao lại… có gương mặt… cùng hắn giống như đúc.

Khác biệt duy nhất chính là một bên mắt cùng mái tóc dài.

Nói đúng hơn, đây chính là Lạc Cảnh Thiên phiên bản nữ.

"Ngươi… ngươi…". Lạc Cảnh Thiên lắp bắp nói không lên lời.

Oanh!

Ngay lúc này, một khí tức khủng bố xuất hiện, đem Không Gian Tước Đoạt của Lạc Cảnh Thiên đánh tan.

Phốc!

Lạc Cảnh Thiên tay che ngực, miệng phun đầy máu. Hắn bị người kia cưỡng ép phá hủy Không Gian Tước Đoạt dẫn tới phản phệ. Hiện tại hắn đã không có bất kỳ sức phản kháng nào, bị rơi xuống trên mặt biển, nằm trôi nổi ở đó..

"Hắc. Không nghĩ tới ngươi lại còn sống, biết vậy năm đó nên trực tiếp giết ngươi, mà không phải ném vào trong rừng hoang". Âm thanh nữ tính vang lên.

Lạc Cảnh Thiên vô lực dùng mắt nhìn qua, liền thấy được một nữ tử trẻ đẹp xuất hiện. Nhưng mà từ khí chất lẫn giọng nói của người này, có thể biết được người này độ tuổi cùng cha mẹ hắn không kém.

Nhưng hắn cũng không có quan tâm tới điểm này, mà là lời nói của nữ nhân này.

Trong đầu hiện lên hình ảnh lúc xuyên qua thế giới này, cũng chính là thân xác hiện tại bị một người áo đen ném vào vùng hoang dã.

Chẳng lẽ… hắn cùng Thần địa có quan hệ?!

Người này… cùng hắn có quan hệ gì?!

Người kia… vì cái gì lại có gương mặt giống như hắn?!

"Tiểu đệ đệ, lá bài tẩy thật đúng là đáng sợ, làm ta tổn thất nhiều thủ hạ như vậy". Nữ tử có gương mặt giống hệ Lạc Cảnh Thiên kia lúc này cũng không có ẩn nấp giọng nói, trực tiếp dùng giọng nữ tính nói chuyện.

Âm thanh rất trong trẻo, thật khó thể tưởng tượng ra, người này lại nắm giữ sức mạnh cùng sát lục đáng sợ như thế.

"Ngươi… là ai? Vì cái gì… lại…".

Lạc Cảnh Thiên đã không có khí lực nói tiếp, hắn hiện tại vô cùng mệt mỏi, nếu không phải nội tâm quật cường cùng Hỗn Độn Châu chống đỡ, chỉ sợ hắn đã bất tỉnh rồi.

(Ps: hôm trước trời mưa, sét đánh, cháy Tv, cháy cục wifi, cháy mấy cái bóng đèn trong nhà, cháy cả công tắc điện, cháy luôn cái card mạng trên máy tính. Một tháng viết truyện được có 200k, sét đánh 1 cái hết 5 triệu. LOL)