Chương 299: Hiển uy

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 299: Hiển uy

Chương 299: Hiển uy

Lạc Cảnh Thiên cũng không có nói dối, thứ sức mạnh trên người tên áo đen kia đúng là hắc ám năng lượng, nhưng mà chỉ là thứ cấp thấp nhất, sử dụng nó chỉ khiến cho bản thân lâm vào điên cuồng cùng mất lý trí.

Tên áo đen cũng không có tức giận, ngược lại chỉ cười nhạt. Có vẽ như người này đã nghe quá nhiều lần những câu nói như vậy. Hắn chỉ là hiếu kỳ, trên người Lạc Cảnh Thiên có một loại sức mạnh vô cùng thần kỳ, không kém hắn bất kỳ chút nào.

Hơn nữa, điều làm hắn giật mình là, loại sức mạnh này ẩn ẩn có điểm khắc chế sức mạnh của hắn.

Điều này là dĩ nhiên, bởi vì trên người tên áo đen là loại sức mạnh hắc ám thấp kém nhất vũ trụ. Bị toàn bộ vũ trụ bài xích cũng không phải là điều khó hiểu, bởi vì loại sức mạnh này bị tất cả mọi loại sức mạnh khác khắc chế.

Nó sinh ra từ thời kỳ Tứ Đại Ma Thần đăng cơ, bị tứ đại ma thần đồng thời loại bỏ. Về mặt nào đó mà nói, loại sức mạnh này không được phép tồn tại trong vũ trụ, bởi vì nó chỉ mang lại cái hại cho vũ trụ, khác xa với loại năng lượng hắc ám bình thường.

Nhưng về mặt khác, nó lại mang tới sức mạnh rất mạnh, nhất là ở giai đoạn ban đầu tu luyện, nếu không phải tai họa ngầm quá lớn, có lẽ lại là một chuyện khác.

Tên áo đen kia trên thân bộc phát ra năng lượng rất mạnh, nếu như ban đầu hắn đã là Thánh cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thì hiện tại, hắn nắm giữ sức mạnh đã đạt tới mức độ Thánh cảnh trung kỳ.


Lạc Cảnh Thiên nội tâm có chút lo lắng, với sức mạnh của hắn hiện tại, hắn hoàn toàn có thể dưới tay Thánh cảnh trung kỳ chạy thoát. Nhưng muốn đối chiến ngang tay, hắn còn chưa làm được, trừ khi hắn đột phá tới Thánh Ma Đạo Sư tầng hai.

Thánh Ma Đạo Sư tổng cộng có 9 tầng, tầng thứ nhất chính là nắm giữ một tia quy tắc. Tầng thứ hai là đem một tia quy tắc đó nhân lên vô số lần, đem chất biến thành lượng biến, mà tầng thứ ba, là đem quy tắc dung nhập vào ma lực, để mỗi chiêu mỗi thức đều nắm giữ uy lực mạnh mẽ.

Đến lúc này, Thánh Ma Đạo Sư mới có thể được xem là cường giả cấp độ vũ trụ. Đương nhiên, cũng chỉ là cấp độ thấp nhất. Tầng thứ cao hơn vô cùng phức tạp, không phải chỉ việc lĩnh ngộ quy tắc liền có thể đột phá, nó còn liên quan tới sự vận hành vũ trụ.

Nếu đặt cấp độ ma pháp vào so sánh với võ giả, thì Thánh Ma Đạo Sư tầng thứ hai hoàn toàn có thể sánh với Thánh cảnh hậu kỳ. Mà tầng thứ ba thì sánh ngang Thần cảnh.

Mà Lạc Cảnh Thiên hiện tại mới chỉ là Thánh Ma Đạo Sư tầng thứ nhất, ngay cả bước vào giai đoạn nhân đôi quy tắc lên cũng chưa làm được, muốn đối phó một tên Thánh cảnh, có thể nói là vô cùng khó khăn.

Nhưng mà, hắn có một ưu thế, đó chính là chiêu thức không theo quy luật như võ giả. Nếu như có thể tận dụng tối đa ưu điểm này, có lẽ hắn có thể đánh một trận với tên áo đen kia.

"Hắc, xem ra ngươi ẩn dấu cũng không đủ sâu a". Nhìn trên thân Lạc Cảnh Thiên ma lực phun trào, nhưng mà uy năng lại không bằng mình, tên áo đen kia liền cười lạnh một tiếng.

"Đánh rồi mới biết". Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng đáp.

Ngay sau đó, vô số phân thân của hắn xuất hiện. Là không gian phân thân, không phải kính tượng phân thân, đồng nghĩa với việc vô số "hắn" đánh một mình tên áo đen.

"Hừ, trò trẻ con. Hỏa Nộ Cuồng Phong!".

Tên áo đen thét lớn một tiếng, xung quanh hắn thành lập một cái Vực, đem cả phiến khu vực biến thành biển lửa, thiêu đốt Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên hơi biến sắc, hắn không nghĩ tới tên áo đen không chỉ thực lực mạnh mẽ, mà ngay cả Vực cũng đã đạt tới tầng thứ hai. Hắn lập tức lui vào không gian kính tránh né.

"Rùa lại chui vào trong cái vỏ của nó, nhưng là không biết bản thân sắp bị nướng chín. Cho ta phá!". Tên áo đen nhìn thấu nơi ẩn nấp của Lạc Cảnh Thiên, ngọn lửa như được tăng lên sinh mệnh, nó đem không gian kính xé toang, lao thẳng về phía Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên nhíu mày, bàn tay giơ lên, ma pháp trận xuất hiện ngăn cản trước mặt. Ngọn lửa lao vào, sau đó cả ngọn lửa lẫn ma pháp trận vỡ tan tành, biến thành từng cánh hoa bay trên không trung. Lạc Cảnh Thiên tay bấn pháp quyết, đánh mạnh xuống đất một cái, mặt đất nhất thời rung chuẩn, từ dưới đất nhô lên một sợi dây xích khổng lồ đánh về phía tên áo đen, mà tên áo đen không tránh không né, hắn chỉ đưa cánh tay lên đỡ.

Oanh!

Lạc Cảnh Thiên sắc mặt hiện vẻ khó coi, tên áo đen đỡ một chiêu của hắn, dùng nhục thân đón đỡ, vậy mà ngay cả một vết xước cũng không có, mà sợi xích của hắn biến ra lại bị sinh sinh ép thành mảnh vụn.

"Uy lực yếu một chút, nhưng cũng không tệ lắm. Ta thấy ngươi tiềm lực cũng không tệ, nếu không ta gia tăng một chút cường độ, để ngươi đem tiềm lực ép ra?". Tên áo đen kia hài hước nói.

"Nói nhảm nhiều lắm!".

Lạnh lùng nói một câu, Lạc Cảnh Thiên lao thẳng lên không trung, tay hóa chưởng đánh ra.

Pháp Giới Hư Không Bồ Tát Ấn!

Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn!

Thiên Cổ Lôi Âm Như Lai Ấn!

Giáng Thế Bất Động Minh Vương Ấn!

Pháp Ấn tứ chiêu liên tiếp đánh ra, uy lực vô song uy chấn thiên địa, ngay cả Vực của tên áo đen cũng có chút rung chuyển.

Tên áo đen lúc này cũng nghiêm túc lại, hắn cũng không dám đón đỡ uy lực của Pháp Ấn, chỉ có thể tránh né hoặc dùng chiêu phá chiêu. Đủ thấy được, Pháp Ấn uy lực mạnh cỡ nào.

Oanh!

Một đòn chưởng pháp đánh ra, ma lực ngưng tụ thành một cái bàn tay khổng lồ đánh thẳng xuống dưới mặt nước, diện tích nó chạm phải, nước biển gần như toàn bộ bốc hơi, một cơn sóng khổng lồ xuất hiện lan ra bốn phương tám hướng.

Mà cách đó không xa, đang chiến đấu kịch liệt, mấy người Vị La Thiên Hi cũng bị một đòn uy lực này gây chú ý, nhìn thấy cơn sóng khổng lồ ập tới, cả đám đều vọt lên không trung.

Nhìn về phía khung cảnh chiến đấu của Lạc Cảnh Thiên cùng tên áo đen kia, cả đám đều hãi hùng khiếp vía.

Quả thật là… đáng sợ!

"Tránh? Ngươi có giỏi thì tránh tiếp cho ta. Vạn Tượng Thiên Dẫn!".

Lạc Cảnh Thiên quát lớn, cánh tay giơ lên trời, trên lòng bàn tay hắn xuất hiện một quả cầu khổng lồ, đem mọi thứ xung quanh hút lại. Mà tên áo đen kia cũng bị lực hút kéo tới. Nhưng mà ngay sau đó, tên áo đen kia trên thân bùng phát hắc ám khí tức, chân dẫm mạnh một cái, triệt tiêu toàn bộ lực hút do Lạc Cảnh Thiên gây ra.

Nhưng mà khi hắn đang định mở miệng, chào đón hắn chính là một quả cầu ma lực khổng lồ ập tới.

Oanh!

Phốc!

Tên áo đen còn chưa biết có chuyện gì hay không, nhưng mà dư ba của một chiêu kia phát ra đem đám người Vị La Thiên Hi toàn bộ hộc máu. Là thật bị thương, nhất là những người dưới cấp độ bán thánh, thật có chút thảm.

Tuy chưa đến mức trọng thương, nhưng cũng đủ làm cho họ mất đi hai thành lực chiến đấu.

Cả đám đều có chút oán hận, nhưng mà lại không dám nói, chỉ có thể phát tiết lên đám quân đội Thần địa. Dù sao họ đều biết Lạc Cảnh Thiên đang đối phó với một tên khủng bố thế nào, cho nên dù có oán hận, họ cũng hận không nổi.

"Tên biến thái này, làm sao mạnh như vậy". Diệp Phàm đưa tay lau máu khóe miệng, lẩm bẩm nói một câu.

"Cho nên ngươi biết mình gây nhầm người đi?". Vị La Thiên Tứ cười lạnh nhìn hắn nói.

"Ngậm miệng, ta đem ngươi nhét vào miệng ma thú bây giờ". Diệp Phàm tức giận trừng mắt nói.

"Nói ít thôi, quân đội của chúng kéo tới càng lúc càng đông, hiện tại đừng nên phân tâm". Vị La Thiên Hi nhíu mày nói.

Phía bên kia, Lạc Cảnh Thiên vừa rồi đánh ra một chiêu, nhưng mà còn chưa có xem xem tên áo đen kia có bị thương hay không thì bị đội quân của Thần địa hấp dẫn. Lít nha lít nhít bóng đen lao tới, số lượng so với ban đầu lớn hơn gấp trăm lần. Dù là thực lực tổng thể không bằng, nhưng mà số lượng thật sự là lớn lắm.

"Ha ha, quân đội ta đã tới, hiện tại ngươi làm được gì đây?". Tên áo đen từ dưới mặt biển bay lên, quần áo có chút nhăn nheo, nhưng mà lại không có bị thương gì.

"Có lẽ đối phó ngươi, ta năng lực còn thiếu một chút, nhưng mà đối phó quân đội của ngươi, ta hoàn toàn thừa sức! Hiện tại, đến lúc thu hoạch sinh mệnh rồi, giết!".

Lạc Cảnh Thiên khẽ quát một tiếng, vốn dĩ đám khôi lỗi vẫn đang đứng như tấm bình phong, hiện tại lại toàn bộ xuất động. Chúng lao lên với tộc độ nhanh chóng, so với đám người Vị La Đảo phải nhanh hơn gấp đôi.

Mà sau đó, chính là một đợt điên cuồng tàn sát.

Tên áo đen kia biến sắc, hắn không nghĩ tới Lạc Cảnh Thiên vẫn còn một chiêu này. Càng làm hắn kinh hãi hơn là, một đám khôi lỗi bị ma thú nghiền nát, chỉ sau vài giây lại hoàn toàn khôi phục như ban đầu.