Chương 249: Đây không phải uy hiếp, chỉ là cảnh cáo mà thôi
Lam Khả Vi đứng chết chân một chỗ, gương mặt ngơ ngác nhìn đám người trước mặt.
Đây không phải điều nàng muốn, nàng không muốn như vậy.
Làm… làm sao lại như thế? Một câu xin lỗi không phải là xong sao? Ngươi vì cái gì cố chấp như vậy? Là ngươi lớn tiếng trước, ta… ta chỉ muốn ngươi xin lỗi mà thôi.
Nàng hiện tại vô cùng hoảng loạn, làm phượng hoàng trong lồng bao nhiêu năm qua, nàng luôn nghĩ rất đơn giản, nhưng cũng có lẽ vì vậy nàng đánh giá sai Lạc Cảnh Thiên. Hắn không có ý định nhắm vào nàng, chẳng qua chính nàng đứng ra cho hắn làm mục tiêu mà thôi.
Cũng không phải ngẫu nhiên Tiêu Nhược Thủy cùng Lạc Thiên Y xuất hiện tại nơi này. Đều là do hắn sắp xếp từ trước.
Ban đầu hắn muốn thăm dò một chút thực lực của Bách Long Sơn, muốn dẫn ra người đứng đầu. Trong kế hoạch của hắn, sẽ khá phiền toái để làm được điều này, nhưng Lam Khả Vi đột nhiên nhảy ra, hắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội này. Cho nên liên tục khiêu khích nàng, liền dẫn tới tình trạng hiện tại.
Hắn thừa biết huy chương Long Đầu đại biểu cho cái gì, chính vì vậy hắn mới đem nó ném xuống đất, càng dùng lời nói khiêu khích hội trưởng lão.
Liếc mắt qua Lam Khả Vi, nhìn nàng ngơ ngẩn ở đó, nội tâm hắn khẽ cười. Tiểu nha đầu này vẫn rất ngây thơ a.
"Muốn tạo phản đúng không?". Đại trưởng lão sắc mặt trầm xuống, nhìn mấy người Lạc Cảnh Thiên quát lên.
"Tạo phản? Ta dùng qua tài nguyên của Bách Long Sơn? Hay Bách Long Sơn bảo hộ qua ta? Nói giống như các ngươi nuôi ta không bằng. Còn tạo phản? Người lớn như vậy lại nói ra câu trẻ con như vậy, ha ha". Lạc Cảnh Thiên cười nhạt đáp.
"Tốt, rất tốt. Hôm nay dù Lạc gia tới, không bỏ ra cái giá lớn cũng đừng mong đem ngươi đưa về. Đem hắn bắt lại, dám phản kháng, trực tiếp đánh tàn phế cho ta". Đại trưởng lão lạnh lùng nói.
Trưởng lão hội có rất đông, nhưng xử lý chính vụ cũng chỉ có vài người này. Cho nên Lạc Cảnh Thiên đối mặt không phải toàn bộ trưởng lão hội, cũng chỉ là 5-6 tên Thánh cảnh trung kỳ mà thôi.
Hắn cũng không ngu xuẩn tới mức đi khiêu khích toàn bộ trưởng lão hội, đây đơn thuần là muốn chết.
Xẹt!
Lạc Thiên Y rút kiếm, linh lực quán thâu. Toàn thân kiếm trong nhánh mắt biến thành một thanh hỏa kiếm. Ngay sau đó, nàng dùng chưa tới một giây liền lao vào đám trưởng lão.
Tiêu Nhược Thủy đứng bên cạnh Lạc Cảnh Thiên, dùng linh hồn lực khống chế khôi lôi phụ trợ Lạc Thiên Y.
Có lẽ là sống chung lâu ngày, hai người phối hợp vô cùng ăn ý. Mặc dù Tiêu Nhược Thủy nắm giữ sức mạnh còn chưa đối phó được một tên Thánh cảnh trung kỳ, nhưng mà thân thể khôi lỗi lại cực kỳ rắn chắc, Lạc Cảnh Thiên mỗi tháng đều dùng ma pháp gia cố, độ cứng rắn không phải vài tên Thánh cảnh trung kỳ có thể tùy tiện phá hủy.
Lại thêm Lạc Thiên Y nắm giữ thực lực rất khủng bố, không kém gì một tên Thánh cảnh nào ở đây. Về mặt kinh nghiêm thực chiến, nàng so với toàn bộ Bách Long Sơn cộng lại cũng phong phú hơn vô số lần, dù rơi vào thế hạ phong, đám trưởng lão hội cũng đừng mơ đánh bại nàng trong thời gian ngắn.
Đại trưởng lão có chút kinh ngạc với chiến lực của hai người, đặc biệt là cỗ máy kia, đây là lần đầu tiên ông ta biết trên đời lại có loại đồ vật thần kỳ như vậy. Nhưng mà dưới con mắt sắc bén của mình, ông ta biết Lạc Thiên Y chống đỡ không lâu.
Với thân phận của ông ta, dù Lạc Cảnh Thiên có dùng ngôn từ công kích, ông ta cũng sẽ không đích thân động thủ. Thứ nhất, Lạc Cảnh Thiên không phải kẻ thù, thứ hai chính là ông ta là đại trưởng lão, ra tay với một tên đệ tử, sẽ rất mất mặt.
Nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên ung dung đứng đó, đại trưởng lão nhíu mày lên tiếng.
"Ngươi muốn phản kháng tới cùng sao? Mặc dù ta không biết thứ kia nàng lấy từ đâu, nhưng dựa vào độ cứng cáp, dù chịu được Thánh cảnh trung kỳ công kích, nhưng sớm muộn cũng sẽ bị hủy. Mà nha đầu kia cũng chống đỡ không được bao lâu, ngươi cứ như vậy nhìn người của mình chịu thiệt thòi?".
"Đại trưởng lão quả nhiên là ánh mắt rất tốt, hơn nữa cũng rất có phong thái. Quả nhiên như tin tức nói, ngươi sẽ không ra tay, nếu không với thực lực Thánh cảnh đỉnh phong như ngươi, họ sớm đã bại". Lạc Cảnh Thiên mỉm cười đáp.
"Ngươi... cố ý?". Đại trưởng lão ngẩn ra, sắc mặt xuất hiện vẻ ngạc nhiên.
"Ta cũng không có nói ta muốn đối đầu với Bách Long Sơn. Lại nói, dù cho ta có ý đó, thời gian dài như vậy, người Lạc gia sớm đã xuất hiện. Không phải sao?". Lạc Cảnh Thiên cười đáp.
"... Làm như vậy có lợi gì cho ngươi?". Đại trưởng lão cau mày hỏi.
"Ta nghĩ điều này ngươi quyết định không được".
Lam Khả Vi ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, nàng ngạc nhiên nhìn qua Lạc Cảnh Thiên. Vô thức thốt lên.
"Ngươi vừa rồi... đều là diễn?".
"Cũng có chút thông minh, đáng tiếc phản ứng có chút chậm". Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng cười nói.
"Ngươi!".
"Ra là vậy". Đại trưởng lão đột nhiên lên tiếng, ánh mẳ nhìn Lạc Cảnh Thiên đầy vẻ xem thường nói.
"Ngươi mặc dù mục đích ban đầu đạt được, nhưng muốn đạt được thứ ngươi muốn, hoặc là nói... người ngươi muốn gặp. E rằng làm không được, dù ta không ra tay, thì các ngươi cũng sẽ bị bắt lại trong thời gian ngắn mà thôi".
"Ha ha, ta nghĩ, sự xuất hiện của ta từ một tháng trước cũng đã khiến các ngươi chú ý. Tin tức về ta các ngươi hẳn là cũng rõ ràng, như vậy ngươi hẳn là biết, Lạc Thiên Y nàng là ai. Hắc Y chi chủ không phải là hư danh". Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.
"Thật sao? Nhưng thật lại như thế nào? Nếu là ám sát, với danh tiếng của Hắc Y, có lẽ ta còn có chút e ngại nếu như nằm trong mục tiêu. Đáng tiếc đây là quần công, nàng có bản lĩnh hơn nữa còn có thể tàng hình sao?". Đại trưởng lão cười ha hả đáp.
Một cái sát thủ, nếu không thể mai phục, dùng nhất kích tất sát, như vậy còn có thể gọi là sát thủ sao? Đó chỉ là chờ chết mà thôi.
"Ta còn chưa động thủ đây". Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.
Đại trưởng lão ngẩn ra, nội tâm xuất hiện vẻ bất an.
Lạc Cảnh Thiên dưới chân xuất hiện một cái vòng tròn, tay hắn đột nhiên lật ra, Vận Mệnh Chi Trượng xuất hiện trên tay hắn, miệng lẩm bẩm chú ngữ, sau một giây, Lạc Cảnh Thiên dậm duôi trượng xuống đất. Trong nháy mắt, một luồng xung kích tản ra xung quanh.
Đại trưởng lão giật mình, nhưng chợt phát hiện, thứ này giống như không có lực công kích, thế là ông ta nhìn Lạc Cảnh Thiên, đang chuẩn bị mở miệng trào phúng thì Lạc Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.
"Y Y, bắt đầu đi".
Lạc Thiên Y gật đầu, Tiêu Nhược Thủy khống chế khôi lỗi cho nó rút lui, vào đúng thời khắc này, Lạc Thiên Y động.
Nàng đột nhiên tăng lên tốc độ thoát khỏi vòng vây, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chayh xung quanh đăm trưởng lão hội tạo thành một cái vòng lửa vao hơn 10m bao quanh lấy đám trưởng lão hội.
"Trò trẻ con". Một tên trưởng lão khinh thường lên tiếng, tay ông ta bắn ra một cột nước lao về phía vòng lửa. Vốn cho rằng thuộc tính sẽ khắc nhau, nhưng không ngờ rằng hoả thuộc tính của Lạc Thiên Y càng cao hơn một bậc, nó đem thủy chiêu của tên kia ôm lấy, sau đó lao thẳng lên trời giống như một cái vòi rồng được tạo ra từ lửa và nước.
Mà trung tâm của vòi rồng chính là đám trưởng lão hội.
"Xiềng Xích Linh Hồn". Lạc Cảnh Thiên nhẹ phun ra bốn chữ.
Đại trưởng lão đột nhiên cảm thấy có đồ vật gì đó vô cùng nguy hiểm xuất hiện. Mà ngay lúc này, Lạc Thiên Y đột nhiên xuất hiện trên không trung, kiếm trong tay hoá thành một cái châm cài tóc, sau đó toàn thân nàng ẩn vào bên trong vòng xoáy.
Toàn bộ nhân loại cùng yêu tộc xung quanh bị khung cảnh tráng lệ này làm chấn động. Không có ai chú ý tới Lạc Cảnh Thiên vừa rồi làm bao nhiêu động tác, ngoài Lam Khả Vi cùng đại trưởng lão, có lẽ không có người thứ ba biết hắn đang giở trò quỷ gì.
"Ngao!".
"A...".
"Cứu mạng!".
Bên trong vòng xoáy đột nhiên truyền ra những tiếng kêu thảm thiết.
Lam Khả Vi cùng đại trưởng lão sắc mặt biến đổi, đại trưởng lão muốn lao vào bên trong xem chuyện gì xảy ra, nhưng Lạc Cảnh Thiên cánh tay nhanh hơn, ngay khi đại trưởng lão chuẩn bị lao tới, hắn liền đưa tay ra ném cho ông ta một cái trọng lực thuật toàn lực.
Phát hiện bản thân bị định trụ, đại trưởng lão cả kinh nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên.
"2000 năm trước, thế giới tồn tại một loại chân lý, được gọi là khoa học. Trong đó có một thứ gọi là trọng lực, hay đúng hơn là lực hút của địa cầu".
"Cơ thể càng nặng, chịu sức hút cũng càng lớn. Hiện tại dưới chân ngươi là một cái trọng lực thuật, tăng lên trọng lượng thân thể của người lên hơn hai vạn kg, ngươi mặc dù có thể di chuyển chậm chạp, nhưng muốn cưỡng ép phá hủy một chiêu này cũng phải tốn trên 10 giây".
"Bản thân ta còn có thể thi triển 14 lần trọng lực thuật. Dù cho ngươi ba giây phá giải một lần, cũng cần tiêu hao 42 giây để thoát khỏi khống chế của ta. Trong thời gian đó, Y Y nàng hoàn toàn có đủ thời gian để làm thịt toàn bộ trưởng lão hội". Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt lên tiếng.
"Ngươi!".
"Nếu như ta là kẻ địch, ta có thể kìm chân ngươi lại 12 giây, còn 30 giây còn lại ta sẽ đem trọng lực thuật sử dụng lên phạm vi hơn ngàn mét, đến lúc đó Thập Tông... quên, là Cửu Tông người kế nhiệm sẽ bị làm thịt trong thời gian ngươi bị cầm chân đó".
"Cho nên, tốt nhất nên an tĩnh tại đó xem kịch, hoặc là gọi người kia tới. Đây không phải uy hiếp, chỉ là một loại cảnh cáo mà thôi". Lạc Cảnh Thiên sau lưng đột nhiên xuất hiện một bộ bàn ghế, hắn cứ như vậy đặt mông ngồi xuống, tự pha trà tự thưởng thức xem kịch hay diễn ra.