Chương 162: Nguyệt Thần

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 162: Nguyệt Thần

Mặc dù không biết Lạc Cảnh Thiên có làm được hay không, nhưng Sở Như Mộng tin hắn nói là thật. Tuy biết hắn có nhiều bí mật, nhưng Sở Như Mộng cũng không có truy hỏi.

Ai lại không có bí mật đây? Dù hắn dò hỏi biết được thì đối với hắn cũng không có chỗ tốt nào.

"Đúng, ngươi kêu tiểu Nguyệt cùng bọn nhỏ vào đây. Ta cần giúp chúng tăng lên thực lực". Lạc Cảnh Thiên nói.

"Chúng mới chỉ là đứa bé, tiểu Nguyệt nàng mới có 17 tuổi, mấy đứa kia cũng mới 15 tuổi. Ngươi định để chúng lên chiến trường rồi?". Sở Như Mộng kinh ngạc nói.

"Cũng không phải không thể, nhưng trước tiên ta cần để chúng tăng lên thực lực đã. Sau đó mới để chúng tham gia chiến đấu, đối với chúng có lợi, mặc dù là có chút tàn nhẫn, nhưng điều này đối với chúng tốt". Lạc Cảnh Thiên nói.

"Vậy được rồi, ngươi hôn mê gần một tháng qua, chúng ta đã đem phía Đông cầm xuống, nhưng là chết không ít người. Thương đội của Đinh Tiểu Vân cũng đã trở về, nhiệm vụ của họ cũng hoàn thành, trong khoảng vài tuần tới, có lẽ Bích Thủy Đàm sẽ tới dò xét. Ngươi vẫn là chuẩn bị một chút đi, nếu chúng có nghi ngờ kế hoạch của chúng ta có thể tuyên bố thất bại đấy". Sở Như Mộng nói.

"Ta đã biết, ngươi nói cho trưởng thôn, kêu ông ta chuẩn bị đi, nửa tháng tới chúng ta bắt đầu hành động". Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

"Biết rồi, vậy ta đi trước, ngươi cũng nên đi xem một chút Tiêu Nhược Thủy đi. Nàng những ngày qua đều trông nom ngươi, ngủ rất ít".

Lạc Cảnh Thiên nghe thế khẽ cười lắc đầu.

Một lát sau.

"Ca ca, ngươi tỉnh rồi". Tiểu Nguyệt thấy Lạc Cảnh Thiên tỉnh lại, mừng rỡ chạy tới.

"Ha ha, ta cũng chỉ ngủ một chút thôi. Không cần lo lắng". Lạc Cảnh Thiên cưng chiều xoa đầu nàng một cái. Ánh mắt rơi vào trên người bốn đứa tiểu yêu còn lại.

Đây chính là năm đứa tiểu yêu Lạc Cảnh Thiên năm đó giữ lại. Tiểu Nguyệt nàng tuổi lớn nhất.

Năm người, trong đó hai người là một đôi Miêu tộc, một Hùng tộc, một Xà tộc, cuối cùng chính là tiểu Nguyệt - thỏ tộc.

Một đôi Miêu tộc kia, một nam một nữ, chính là năm đó bị Lạc Cảnh Thiên "tàn nhẫn" đe dọa cái kia. Qua năm năm, hai người đều đã 15 tuổi. So với lúc trước lớn hơn nhiều. Nữ tên Miêu Tiểu Miêu. Nam gọi Miêu Kiếm. Hắn gọi nữ là tiểu Miêu, nam gọi là tiểu Kiếm.

Thiếu niên Hùng tộc kia gọi Lãnh Hải.

Mà xà tộc cô bé kia, ban đầu thấy cô bé là xà tộc, hắn liền nhớ tới Medusa, tạo hình quả thật giống vô cùng, tuy nhiên ánh mắt lại không giống Medusa lạnh lùng như vậy, ngược lại rất lanh lợi. Hắn gọi nàng tiểu Điệp.

Tiểu Miêu, tiểu Kiếm, tiểu Lãnh, tiểu Nguyệt, tiểu Điệp.

Tiểu Miêu thân là miêu tộc, cho nên tốc độ của nàng so với những người cùng cấp bậc nhanh hơn rất nhiều, cho nên hắn muốn tạo cho nàng một cái yêu đan phong thuộc tính. Cũng không phải thuộc tính như ở thế giới này, mà là ở thế giới khác, cũng chính là thế giới của gió. Sức mạnh gió ở thế giới đó so với nơi này mạnh hơn nhiều lắm.

Tiểu Kiếm…

Hắn nhớ rõ như in cái ánh mắt ngày đó tên nhóc này nhìn mình, nếu như tạo cho nó một cái yêu đan hắc ám thuộc tính, không biết tương lai nó có đem mình thọc một đao hay không?!

Mặc kệ, dù sao cũng không quản được nhiều như vậy. Hơn nữa chưa chắc nó đã có gan làm chuyện này, giải quyết tình hình trước mắt rồi tính sau.

Tiểu Lãnh vốn là Hùng tộc, thân thể cũng rất lớn, lực lớn vô cùng. Tuy mới chỉ 15 tuổi, nhưng bàn về sức mạnh thân thể, tiểu Lãnh hoàn toàn có thể nghiền ép Lạc Cảnh Thiên.

Nếu như kết hợp yêu đan địa thuộc tính, kia không thể nào tốt hơn. Hắn bất chợt nhớ tới Đại Địa Chi Hùng, hung thú mà ác niệm từng giết. Nếu như tu luyện theo kiểu đó… có lẽ tương lai tiểu Lãnh sẽ nắm giữ sức mạnh khó mà tưởng tượng.

Tiểu Nguyệt là thỏ tộc, hắn muốn để cô bé tu luyện Nguyệt lực. Đây có thể xem như là một trường phái pháp sư, cũng chính là chuyên môn thuộc về chữa bệnh cái chủng loại kia. Nhưng cũng không phải đơn thuần pháp sư, cũng chẳng phải võ giả. Cho nên hắn muốn hỏi ý kiến của cô bé trước đã.

Nắm giữ Nguyệt lực lượng, sức mạnh ánh trăng, cô bé sẽ không biến thành Nguyệt thần chứ? Hắn thật có chút chờ mong ngày đó đây.

Về phần tiểu Điệp, hắn có chút đau đầu.

Để nàng nắm giữ thuộc tính nào mới tốt đây? Nàng là xà tộc, cho nên độc thuộc tính? Không được, thứ này sẽ biến nàng thành một con rắn độc không hơn không kém.

Hủy diệt thuộc tính? Dù hắn muốn cũng làm không được. Thực lực hiện tại còn không cho phép hắn có năng lực làm cái này.

Chờ một chút, nếu như là ám sát…

Để nàng tu luyện quang minh chi lực, có thể tùy thời dùng ánh sáng ẩn thân. Chậc chậc. Hắn thật có chút không dám nghĩ sẽ là cái cảnh tượng gì. Hơn nữa tính cách của tiểu Điệp cũng rất thích hợp làm cái nghề này.

Tuy nhiên nghĩ là như vậy, nhưng hắn vẫn đem những thứ này nói ra để cho bọn nhỏ lựa chọn.

Đám tiểu yêu không có ý kiến gì, nhất là tiểu Nguyệt, nàng thậm chí còn rất cao hứng. Điều này làm cho hắn có chút khó hiểu, không có sức mạnh tự vệ, chỉ có thể trị bệnh, cô bé vì cái gì vui vẻ như vậy?!

Quên đi, không nghĩ.

Hắn lập tức bắt đầu giúp từng người thúc đẩy quá trình hình thành yêu đan.

Ngoài tiểu Nguyệt, nhưng đứa nhỏ khác đều chưa hình thành yêu đan, cho nên Lạc Cảnh Thiên thông qua Nhẫn Giới, hút lấy năng lượng của từng thế giới giúp bọn nhỏ cường hóa thân thể. Thậm chí vì phòng ngừa, hắn còn lấy một giọt máu cho mỗi đứa ăn vào.

Rất nhanh, đám nhỏ yêu đan dần hình thành.

Cảm nhận uy năng từ yêu đan của chúng phát ra, Lạc Cảnh Thiên gật gù không thôi. Loại sức mạnh này so với sức mạnh tại thế giới này mạnh hơn nhiều.

Tuy nhiên hắn còn cần tốn chút thời gian chế tạo một cái vật phẩm ma pháp chứa đựng năng lượng, cũng chính là một thứ tương tự Nhẫn Giới, nhưng muốn có uy năng của Nhẫn Giới là không thể nào.

Nó chỉ có thể chứa đựng năng lượng mà thôi.

Hắn để bọn nhỏ trở về phòng củng cố cảnh giới, chỉ còn lại một mình tiểu Nguyệt ở lại. Bởi vì hắn cần chờ tới ban đêm mới có thể giúp nàng thay đổi.

Tiểu Nguyệt có chút phiền phức, nàng bản thân yêu đan là Mộc thuộc tính, muốn đem Nguyệt lực thay vào có chút phiền toái.

Rất nhanh, ban đêm buông xuống.

Lạc Cảnh Thiên chế tạo một cái trận pháp, đem tiểu Nguyệt đặt vào chính giữa. Đây là một loại trận pháp có thể hấp thụ sức mạnh của mặt trăng. Chẳng qua, hắn rất nhanh liền phát hiện vấn đề.

Mặc dù trận pháp có thể hấp thu sức mạnh mặt trăng, nhưng chính là hắn lại không có cách nào vận dụng nó giúp tiểu Nguyệt.

Những đứa nhỏ khác hắn dùng năng lượng từ thế giới khác, nhưng thế giới kia là vô chủ. Nhưng Nguyệt lực thì khác, Nguyệt Giới là có chủ, chính là Nguyệt Thần.

Lạc Cảnh Thiên cấp bậc này là không dám đi trêu chọc loại này tồn tại, nếu như Nguyệt Thần biết hắn lén lút rút lấy sức mạnh từ thế giới của nàng, chỉ sợ sẽ một tay xé nát không gian tìm tới hắn chứ?!

Đắn đo một lúc lâu, Lạc Cảnh Thiên quyết định cùng Nguyệt Thần liên lạc. Hắn muốn rút lấy Nguyệt lực, như vậy nhất định phải có sự cho phép của nàng.

Cổ ngữ từ trong miệng hắn phát. Một lát sau, một đạo ánh sáng từ mặt trăng chiếu xuống, một thân ảnh lả lướt đứng dưới ánh sáng của mặt trăng, cao quý, xinh đẹp, lại thần thánh vô cùng.

Nàng ánh mắt như từ trên cao nhìn xuống Lạc Cảnh Thiên. Đương nhiên, hình ảnh này cũng chỉ có một mình Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy, bởi vì hắn là người kêu gọi Nguyệt Thần.

Thấy Nguyệt Thần xuất hiện, hắn vội đi tới thỉnh an.

"Nguyệt Thần nữ vương, ta là đồ đệ của Thượng Cổ Tôn Giả, là ta kêu gọi ngài, mong ngài tha thứ cho ta sự vô lễ này". Lạc Cảnh Thiên làm một cái pháp sư nghi lê hướng về phía Nguyệt Thần cúi đầu.

Trong giới pháp sư có một cái quy tắc bất thành văn, đó chính là cấp bậc không đủ, tuyệt đối không được hướng về thần linh đòi hỏi một cuộc giao dịch. Chỉ có thể hiến tế để đổi lấy thứ mình muốn.

Bởi vì cấp bậc chưa đủ mà dám đưa ra yêu cầu giao dịch, như vậy nhẹ thì biến thành tàn phế, nặng thì sẽ bị tắt cả các pháp sư trong vũ trụ trả thù, sau đó linh hồn sẽ bị tra tấn cho tới hồn phi phách tán.

Đây cũng không phải là đe doạ, mà là sự thật.

Giống như lúc trước Lạc Cảnh Thiên thỉnh thần nhập thân, đó là một loại khế ước tạm thời vô cùng bất lợi cho pháp sư, thần sẽ đem một chút sức mạnh cho ngươi dùng, đổi lại sẽ rút đi tuổi thọ của ngươi. Đó là lý do Lạc Cảnh Thiên không dám rút lấy năng lượng trong địa ngục.

Mà kêu gọi giao dịch cùng thần linh, đó là một loại ngang bằng giao dịch, lấy thứ mình muốn, trả thứ giá trị tương đương.

Cấp bậc không đủ lại dám dùng loại ma pháp này kêu gọi thần, đây là một loại khinh nhờn thần linh, nếu như thần tức giận sẽ đem ngươi giết, hoặc là thần sẽ đem chuyện này truyền ra, như vậy tất cả các thần khác sẽ không lại tiếp tục chấp nhận ban cho pháp sư sức mạnh khi dùng ma pháp thỉnh thần nhập thân.

Cái này đơn giản chính là gây chiến với toàn giới pháp sư cùng các vị thần trong vũ trụ.

Mà Lạc Cảnh Thiên vừa rồi chính là dùng loại ma pháp kia, Nguyệt Thần tức giận cỡ nào, không cần nói cũng biết.