Chương 59: Tên lửa

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 59: Tên lửa

Mọi tính toán đều phải gác lại, giờ đây Nguyên Quốc đang phải nhanh nhất để tính toán kế hoạch mới.

- Ta vốn tính toán để quân địch tập trung tấn công Đồng Khe lơi là với hạm đội của chúng mà tiến hành áp sát cận chiến chiếm thuyền cứu các đồng bạn người Hán của các ngươi đang làm nô lệ chèo thuyền..... Nhưng với tình hình này có lẽ chúng ta phải tấn công hủy diệt từ xa. Vì nếu quân Đông Ngô tiến sâu vào Khúc Dương thì đội thuyền này chắc chắn sẽ rời đi, đến lúc đó trời biển mênh mông chúng ta sẽ rất khó dò tìm.


Thì ra Nguyên Quốc đang lo lắng cho tính mạng của những người Ngụy Thục làm nô lệ trên thuyền. Trong mắt hắn thì đây là con dân Đại Việt rồi, vậy nên nhiệm vụ giải cứu họ cũng được đưa lên mộ t tầm rất quan trọng.

- Chủ công, nhân đức của người không ai có thể sánh bằng, học trò bội phục. Nhưng sống trong thời loại a... Vô độc bất trượng phu...

- Xin chủ công quyết định, chúng ta không để lỡ thời cơ được.

Cả Cố Thích và Lý Nguyên Bảo đều mồn năm miệng mười mà can gián. Họ biết Nguyên Quốc nhân đức, mọi mệnh lệnh, mọi chính sách của hắn đều là nhân đạo. Nhân đao ngay cả với những tù binh Dương Việt cũng như tù binh Đông Ngô. Nhưng đôi lúc trên chiến trường thì đôi khi phải làm việc độc ác và quyết đoán, về điểm này thì Nguyên Quốc khá không thích hợp trong vai trò dẫn quân. Ít nhất là trong lúc này hắn đang rất lưỡng lự.


- Vậy đành xin lỗi các huynh đệ Ngụy Thục rồi,.... Lệnh toàn quân tiến vào phạm vi 250m tiến hành phóng hỏa.

Nguyên Quốc nói xin lỗi là để cho các tướng sĩ Việt gốc Hán nghe, quả thật đưa ra quyết định vô nhân đạo này hắn cũng hết sức khó chịu. Nhưng không thể làm cách nào khác trong trường hợp này.

Trên bãi lầy một loạt 10 thuyền Đông Ngô đang mắc kẹt tại đây. Trong trận chiến ban ngày họ đã lao thẳng vào bãi lầy để đổ quân. Nên lúc này dù có cố gắng khơi thông thì 100 chiến thuyền này vẫn chưa thể ra khơi được. Tường thành cháy rất lâu mới tắt. Vậy nên họ đành đóng quân trên bãi đất cứng mà chờ đợi. Lương thực nhu yếu phẩm đang được họ vận dụng các nô lệ Ngụy, Thục vận chuyển lên bờ để phục vụ cho 3000 quân còn lại công kích Khúc Dương Thành.

Lúc này đèn đuốc trên các thuyền Đông Ngô đang sáng chưng để phục vụ cho công việc vận chuyển. Cả một con đường được lợp từ cây cỏ và, dơm và các bảng gỗ nối liền từ các thuyền chiến đến bãi đất cứng, con đường này xuyên qua bãi bùn lầy lội của bờ biển Đồng Muối. Những nô lệ Ngụy, Thục như những con kiến bò trên con đường này mà khuân vác những bao lương thực cũng như tài nguyên chiến lược khác.

Nhưng ngay lúc này phía ngoài khơi lờ mờ ánh trăng bỗng lù lù xuất hiện những bóng đen ăm sát hạm đội Đông Ngô đang đậu sát bờ biển. Một loạt đốm lưa nhỏ từ các bóng đen này được đốt lên, ngay khi quân Đông Ngô chưa kịp phản ứng, hay nói đúng hơn là họ chưa định hình được thứ quái dị phía xa là gì thì dị biến nổi lên.

Chỉ thấy các đốm lửa từ phương xa bay lên trời, vẽ lên những đường cong màu đỏ tuyệt đẹp mà lao nhanh về phía hạm đội quân Đông Ngô. Những đốm lửa này lớn dần trong mắt nhóm nhỏ các binh sĩ Đông Ngô đang đứng canh gác. Để rồi các đốm lửa này trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, chúng là các mũi tên khổng lồ, to như ngọn lao. Điểm đặc biệt là sức xuyên thấu của chúng cực thấp, và gần như không thể xuyên thủng bất kì thứ gì trên thuyền chiến. Xong khi tiếp xúc với bất kì vật gì thì chúng sẽ vỡ tung mà bùng cháy ra những ngọn lửa lan tràn khắp nơi. Đây chính là mũi tên chứa dầu của quân Đại Việt, trên chiến hạm của quân Đại Việt được trang bị hoàn toàn là các cỗ đại nỏ Ballista với cánh làm từ gỗ Thanh Thùng với hệ dây kéo trợ lực. Lý do trang bị chúng quá đơn giản, ở cái thời này đừng mơ mà dùng máy bắn đá bắn chìm được chiến hạm của đối phương. Căn bản trong tình thế cả hai cùng di chuyển thì máy bắn đá Catapult coa độ chính xác cực thấp. Nhưng nỏ phóng tên thì độ chuẩn xác lại rất cao và cơ động. Hải chiến trong thời này có 3 cách, 1 là đâm thủng thuyền đối phương, lai là dùng tên lửa bắn cháy thuyền, ba là áp sát tiến hành cận chiến. Nhưng cách chiến đấu của quân Đại Việt nghiêng hẳn về hỏa công, bởi họ có vũ khí chiến lược đó là dầu hỏa. Họ lại có cơ cấu nỏ lớn Ballista với công năng vượt trội. Và quan trọng nhất là họ có được mũi tên dầu bá đạo ho một tên binh sĩ thuộc quân doanh hậu cần sáng tạo ra. Cấu tạo của mũi tên này là ống nứa đã loại bỏ các khớp mắt mà chứa đầy dầu. Nhưng đó chỉ là phần đơn giản mà thôi, phức tạp nhất là phần mũi đồng của tên này khồm hai phàn mũi và thân có cấu tạo như chiếc xi lanh. Khi chạm mục tiêu thì phần mũi sẽ bị đẩy trượt vào trong phần vỏ và đẩy một kết cấu khiến cho phía đuôi của mũi đồng nở to làm tách vỡ, dầu bên trong mũi tên sẽ lan tràn ra ngoài mà bốc cháy. Đây là một cấu tạo đơn giản nhưng cực thông minh và hiệu quả.

Mỗi chiến thuyền rộng dài 20m rộng 10m này chứa đến 6 chiếc nỏ lớn Ballista này. Điểm quan trọng là chúng không hề cố định mà hoàn toàn có thể đẩy qua lại trên thuyền với những chiếc bánh nhỏ phía dưới. Chính điều này đã tạo nên khả năng tập trung hỏa lực cho chiến hạm Đại Việt. Các mũi tên đều được cất giữ cẩn thận trong các thùng gỗ bọc đồng để tránh bắt hỏa khi quân thù tấn công bằng hỏa tên.

Độ chính xác của các mũi tên lửa quân Đại Việt là không thể chê được, chỉ có một số ít mũi tên trượt mục tiêu mà thôi phần lớn chúng đều găm đầy thuyền chiến Đông Ngô mà bốc lửa hừng hực. Cũng phải nói đèn đuốc trên chiến thuyền Đông Ngô quá sáng điều này khiến chúng trở thành mục tiêu quá lớn và rõ ràng trong đêm.

Quân Đông Ngô chưa hết kinh hoàng thì đợt tên thứ hai đã đến rồi. Với hệ thống trợ lực đong dọc tại cánh thì lực kéo của các nỏ Ballista đã giảm được hơn 50%. Cộng thêm hệ thống bánh răng quay lấy đà của những chiếc đại nỏ này thì lực kéo dây lên đạn của những chiếc Ballista này cực nhẹ. Chính vì lý do này chỉ cần 2 binh sĩ là có thể điều khiển một chiếc Ballista cánh gỗ này.

Tên lửa liên tục được bắn về phía chiến thuyền Đông Ngô không ngưng nghỉ. Khoảng cách 250m hoàn toàn nằm ngoài tầm phản công của quân Đông Ngô trên chiến thuyền cũng như trên bờ. Sau 5 lượt công kích có tới gần 400 mũi tên lửa bay vào nhóm chiến hạm Đông Ngô đang mắc kẹt không thể di chuyển. 400 mũi tên lửa là một nửa số tên của quân Đại Việt trên 6 chiến hạm của họ rồi. Chế tạo mũi tên hoàn toàn không dễ dàng một chút nào. Lượng dầu có được từ đốt than cũng không phải vô cùng vô tận. Nhưng chừng đó tên lửa cũng tương đương với 700 lít dầu được vẩy lren 100 chiến thuyền gôc mà đốt, với thời đại này thì đó là một tai họa không có cách khắc phục. Trong đêm 10 chiến thuyền Đông Ngô cháy bùng như mười ngọn đuôca khổng lồ. Số người thiệt hại của quâm Đông Ngô thì không nhiều, chỉ khoảng 100 binh sĩ và 200 nô lệ Ngụy Thục. Nhưng thiệt hại về lương thực thì vô số kể vì họ mới chỉ chuyển được 1/3 số lương thực lên bờ mà thôi. Đây là toàn bộ số lương thực cho cả thủy bộ binh Đông Ngô lần này đấy. Vì vạn chuyển lương bằng đường bộ quá vất vả và không an toàn do đó thủy quân vận lương là lựa chọn tốt nhất. Không tốn lực, không có uy hiếp, và nhanh chóng. Xong chính phán đoán sai lầm này của quân Đông Ngô đã tạo nên hiểm họa chết người như vậy đấy.