Chương 69: Thủy Tinh
Đông Ngô đã từng nghĩ đến chuyện lấp sông nhưng hoàn toàn thất bại. Bở vì họ chỉ cần tụ tập bên bờ song ngay lập tức sẽ có những mũi tên chứa dầu ập đến từ tầm xa ngoài 200m. Thứ này là cháy lan nên rất khinh khủng. Chỉ cần 2-3 mũi tên thì chắc chắn cả một đám sẽ bỏng một cách nặng nề. Giờ đây quân Đông Ngô xây dựng doanh trại dọc bờ đông sông Lục Hải, nhìn thế trận này khả năng họ sẽ chiến đấu lâu dài. Bên phía quân Đại Việt còn rầm rộ xây dựng gấp cả trăm lần, từng cọc gỗ tho to được vận chuyển đến dọc bờ sông rồi đóng xuống tạo thành những bức tường thành cao gần 10m. Chuyện lần trước bị đổ bộ đánh ráp mặt đã khiến cho quân Đại Việt rút kinh nghiệm. Họ dựa vào ưu thế có các dụng cụ như cưa thép, búa máy đóng cọc v.v. mà xây dựng cực nhanh hàng rào phòng thủ này. Rất nhiều dân phu đã được huy động để thực hiện công trình. Nhưng đó là chuyện tại tiền tuyến nơi bờ sông Lục Hải. Giờ đây Nguyên Quốc cùng các trợ lý về mặt dân chính của hắn đang bàn bạc về kế hoạch phát triển dân sự. Một cuốc gia hung mạnh, hay nói đúng hơn về tình hình lúc này là một thế lực muốn hùng mạnh không chỉ chăm chút mỗi vào quân đội. Việc phát triển hậu phương cũng quan trọng không kém.
- Khởi bẩm chủ công, lần này thu hoạch khoai vậy mà đủ để 8 ngàn người ăn trong ba tháng. Chúng đều được sấy khô theo lời của chủ công. Lương thực ở trong kho cộng thêm lương thực vận chuyển về từ Nam Triệu đủ để 2 vạn người ăn trong một năm. Vấn đề lương thực chúng trong năm tới đúng là không lo lắng nhiều. Những củ khoai to đã để riêng cho lên mầm đào tạo giống tiếp tục trồng ở vùng đất đồi. Vấn đề ruộng lúa giờ đây rất phức tạp vốn dĩ có thể gieo trồng tại thượng lưu sông Lục Hải cả hai bên bờ, giờ đây chỉ có thể gieo trồng bên Bờ Tây, phía bờ đông khả năng không kịp gieo mạ mạ rồi.Thuộc hạ đã cho khai hoang mở rộng lấn sâu vào phía trong bờ sông nhưng vấn đề cấp nước là không thể bởi vùng này quá cao so với những con mương, nếu dùng sức người tát nước lên thì không đủ nguồn lực. Nếu chỉ gieo trồng ở những thửa ruộng cũ thì năm tới chỉ đủ lương thực cho 5 ngàn người mà thôi. Tuy có lương trong kho và khoai thì không đáng lo ngại nhưng về lâu vê dài thì không phải cách thích hợp…. đây là bản ghi chép chi tiết của thuộc hạ.
Lúc này bên trong căn nhà cao nhất của thành Khúc Dương đang diễn ra hội nghị thuộc về phần dân sự và quân hậu cần. Lão Già Nguyễn Kê Đản sau một thời gian làm "quan to" và được học chữ cẩn thận thì đã ra dáng qua to lăm rồi. Ăn nói gọn gang, lại còn có thể viết bản tấu chương lên tấm vải đay một cách rất chuyên nghiệp. Nói đến vải đay thì xung quanh Khúc Dương Thành trồng toàn đay, chỗ nào có đất thừa không phải nông nghiệp thì trồng đay bằng hết. Nguyên Quốc nói rồi, lụa có thể dệt nhưng đó không thể dùng cho toàn dân, người Việt phát triển vải đay là phù hợp điều kiện nhất, ngon nhanh bổ rẻ.
- Việc dẫn nước lên chỗ cao ta có cách. Các ngươi chỉ cần đắp mương máng cho cẩn thận đảm bảo sau 1 tháng thì sẽ có các cỗ máy ngày đêm dẫn nước cho các ngươi. Quân hậu cần tình hình phát triển ra sao rồi.?
- Bẩm chủ công, nước khoáng cô đọng thành chất bột màu trắng cho thêm vào cát trắng quả thật có thể nung chảy cho ra thứ trong suốt mà chủ công gọi là thủy tinh, xong chúng có màu xanh mà không phải màu trắng trong xuốt. Nếu mài theo hình thù Chủ công yêu cầu thì rất khó vì thứ này quá cứng, sau khi mài thì bề mặt chúng bị xước và trở nên mờ đi rất nhiều. Nhưng theo cách chủ công hướng dẫn là cho các "thủy tinh" khi đang nóng chảy đính vào que sắt rồi thổi thì rất dễ dàng chế tạo ra bát, bình, chai lọ cực kì đẹp mắt…. đây là sản phẩm ạ…
Tên Lý Ngũ vừa nói vừa dương dương tự đắc là chưng ra một loạt sản phẩm thủy tinh bình, bát, chai, lọ… xấu như mà lem, cong cong vẹo vẹo kiểu như tác phẩm trìu tượng của các nghệ sĩ hiện đại vậy. Nguyên Quốc mắt tròng mắt dẹt nhìn thằng này đang thắc mắc không hiểu nổi cái khiểu thẩm mĩ của hắn là như thế nào thì cả một mảng ông ào dấy lên trong khan phòng. Các quan chức trong bộ máy hành chính dân sự của Đại Việt bộ xôn xao, tên Cố Thích còn cầm lên một cái bình méo mó mà xuýt xoa…
- Thật kì diệu a,, cát mà có thể tạo ra thứ đẹp như ngọc, sang trong hơn cả ngọc…. này lão Ngũ ngươi rảnh làm ta một cái thủy tinh hình dáng ngọc bội đeo chơi… hồi nhỏ ở nước Lỗ thấy nhiều công tử ca nhà giàu đeo ngọc bội thấy thèm quá… giờ ngươi làm cho ta một cái còn đẹp hơn chúng ấy… nửa tháng lương của ta thế nào?
- Làm cho nhà ta mấy cái bát cơm. ăn bằng thứ này chắc chắn ngon hơn bát đồng, bát sành rồi….
- Làm cho ta, cho ta nữa…..
Thì ra Nguyên Quốc quyết định chế tạo ống nhòm, thời buổi thong tin kém phát triển như vậy nếu bố trí một mạng lưới tốt các chòi báo hiệu. Mỗi chòi có thêm một cái ống nhòm thì sẽ có khả năng thu nhận tin tức phức tạp hơn nhiều. Ví dụ ban đêm đóng mở các cửa lò đốt thao chu kì nhất định. Ban ngày dùng gương đồng lập lòe ánh sáng tạo nên kiểu tín hiệu như mã mooc vậy thì có thể truyền đi những đoạn thông tin ngắn mà rất chuẩn xác. Nhưng để làm được điều này thì quan trọng nhất là phải có ống nhòm, điều đó kích thích Nguyên Quốc chế thủy tinh, bát, bình, chai lọ theo Nguyên Quốc chỉ là sản phẩm phụ mà thôi. Nhưng sản phẩn chính chưa có thành công thì sản phẩm phụ đã được hưởng ứng quá nhiệt tình rồi.
Sở dĩ Nguyên Quốc tự tin chế được thủy tinh vì Quảng Ninh thời hiện đại là trùm nước khoáng mặn thiên nhiên. Nói đùa a, ít nhất có 10 mặt hàng sản phẩm nước khoáng mặn thuộc các vùng khác nhau của quảng ninh có mặt trên thị trường đấy. Mà nước khoáng mặn có ga thì chứa bên trong chính là cacbonat natri và cacbonat kali. Mà hai thứ này pha vào cát trắng sẽ làm cho nhiệt độ nóng chảy của chúng từ 2000 ℃ giảm xuống còn 1000 ℃ do đó có thể dễ dàng nung chảy cát để làm thủy tinh… tuy nhiên có một bí quyết ở chỗ này cacbonat natri sẽ làm thủy tinh tan trong nước do đó cần cho thêm vôi sống để tránh hiện tượng không mong muốn đó. Tỉ lệ thành phần thì Nguyên Quốc không nói vì hắn cũng chẳng biết, tất cả đều phải dựa vào đám công tượng này tự làm mà thôi. Không ngờ họ có thể làm ra thủy tinh thật sự…
Nước khoáng thiên nhiên là thứ khá dễ tìm nơi này… Nguyên Quốc chỉ cần mô tả qua vị cũng như các hiện tượng khi uống loại nước này thì người bản địa tại đây khai ra một lúc tầm 5,6 con suối phun như vậy. Chỉ cần múc loại nước này đun bay hơi thu lại sản phẩm muối cacbonat natri và cacbonat kali là được rồi. Nhưng vấn đề cát trắng lại thực sự là thách thức đối với Đại Việt. Họ có cát trắng xong tỉ lệ nhiễm sắt hơi cao gây nên màu xanh cho thủy tinh. Loại thủy tinh này sẽ làm giảm đáng kể chất lượng ống nhòm.
- Màu xanh hay không giờ không mấy quan trọng…. các ngươi chịu khó thu thập nhiều mẫu cát trắng mà luyện thì sẽ cho ra được thủy tinh trong hơn. Vấn đề mài không cần nữa dùng khuôn ép khi thủy tinh đang còn nóng… chế tạo khuôn phải cực kì nhẵn…
Nguyên Quốc quyết định rồi, với thời đại này không thể đòi hỏi cao, thời buổi này kiếm đâu đa bột nhôm ô xít mà mài nhẵn thủy tinh. Thôi thì cứ dùng khuôn cầu lồi và khuôn càu lõm ép thành các thấu kinh phân kì và hội tụ. Dĩ nhiên sẽ có hiện tượng bọt trong thủy tinh, hay ép ra méo mó nhưng ép mười cái cả nhẽ không ra được 4,5 cái ưng ý. Sản phẩm thấu kính này sẽ có những gợn song bề mặt khi tạo thành ống nhòm sẽ có hiện tượng méo mó thế nhưng Nguyên Quốc cóc quan tâm nữa rồi, nhưng được là tốt còn mong muốn cài gì nữa hả trời. Quan trọng nhất đó là ống nhòm rất quan trong cho thủy binh. Nguyên Quốc đang lo lắng một chuyện tên Lục Kiên đã báo về đến Thương Ngô, Uất Lâm thì liệu thông tin Nguyên Quốc chiếm Khúc Dương đã truyền về Đông Ngô chưa. Nếu truyền về Đông Ngô sẽ rất phức tạp, vì nếu tên họ Vương, và tên Việt gian Hải mà biết được sự tồn tại của Nguyên Quốc thì họ chắc sẽ tìm cách tiêu diệt hắn. Nếu tên họ Vương dẫn thủy quân từ Vũ Xương nam hạ thì Nguyên Quốc không lo lắng vì hắn có thể chơi đóng cọc kiểu trận Bạch Đằng. Sử gia Trung quốc thường xem nhẹ Việt Nam nên hăng tên Vương không biết… nhưng nếu người lãnh binh là tên Hải thì xong… Hắn quá rành trận Bạch Đằng rồi… chiêu bài tủ của Nguyên Quốc coi như không dùng được.