Chương 65: Trí giả Việt cổ tộc

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 65: Trí giả Việt cổ tộc

Giờ đây trong Lâu các của chiến hạm có một lạt sĩ quan đang ngồi đó. Nguyên Quốc quyết định phải họp bàn lại một lần chiến lược vì thong tin tình báo do lão già Hà Tùng (cây Tùng) này mang lại khiến Nguyên Quốc cực kì rung động và làm cho kế hoạch của hắn có lẽ phải thay đổi cho phù hợp điều kiện hoàn cảnh lúc này.

- Bẩm chủ thượng, cái lá cờ in hình con chim Đại Bàng kia là ở đâu ra … nếu Ngài treo lá cờ ấy cộng thêm chiến thuyền khổng lồ của quân Hán thì đảm bảo dân chúng hai bên bờ nhìn thấy sẽ chạy hết.

Nguyên Quốc thấy lão Hà Tùng thắc mắc như vậy thì xấu hổ không thôi. Hắn đây là dựa theo một hình cách điệu chim Lạc của hiện đại mà vẽ ra, nhìn thì đẹp và hung vĩ thật nhưng khá khó tưởng tượng ra đây là con chim Lạc trên trống đồng của dân Âu Lạc… Thấy Nguyên Quốc bối rối không trả lời thì lão Hà cũng không bới móc thêm mà tiếp tục nêu ý kiến.

- Bẩm chủ công, có lai việc cần làm đó là thành lập căn cứ địa tại vùng này và vùng này. Theo mô phỏng của người thì Chủ công có công nghệ xây dựng thành quách rất nhanh, vậy rất không nên thủ tại vùng đất Khúc Dương. Đó là vùng tứ chiến, Tức là mặt nào cũng có thể tấn công tới. Khúc Dương nên tổ chức thành một lá chắn cho phương bắc mà thôi…. Các loại vũ khí thần kì của chủ công thì lão đã được nghe qua thế nên chúng ta có thể bố trí phòng dọc 3 km bờ Tây sông Lục Hải đảm bảo lớp phòng thủ thứ nhất. Từ Bờ tây đến thành Khúc Dương là tầm 5km chúng ta có thể bố trí thêm các trạm canh trên con đường này. Kể cả các cứ điểm nhỏ trên vách đá. Nếu có quân địch từ phía Bắc tràn xuống bất thì Khúc Dương sẽ là lá chắn vững chắc để chúng ta có thời gian chuẩn bị phản kích…..

Trên tấm địa đồ mà Nguyên Quốc đã tốn rất nhiều sức mới làm được thì lão nọ Hà đang cầm những mô hình bằng đồng để trình bày kế hoạch của Lão…

- Vẫn biết là bố trí như vậy sẽ rất tốt thế nhưng chúng là tập trung phòng thủ hướng bắc như vậy thì hướng Nam Phải Làm sao? binh lực của ta vố dĩ không đủ để phân tán hai nơi như vậy.

Nguyên Quốc cũng đưa ra nhận định của mình. Hắn vẫn kiên trì với lối phòng thủ co cụm bào mòn sinh lực địch.

- Chủ công, cái chúng ta cần lúc này là người, là nhân lực. Nếu chủ công co cụm phòng thủ tại Khúc Dương thì căn bản nhừng chiến binh, những bộ lạc trên lưu vực các con sông này không hề biết tới sự tồn tại của Người. CHỉ cần người bố trí một tòa thành cứ điểm tại chỗ này, cộng thêm có chiến thuyền trợ giúp thì đảm bảo chỉ cần 500 người thủ thành thì cả 5-7 ngàn người khó công. Chỉ cần đánhkéo dài, đánh kiên trì thì các lộ bộ lạc sẽ từ trong rừng mà biết tin quy tụ lại. Đến lúc đó có người thì ngay từ chỗ này chúng ta có thể đánh tới Bắc Đái, Kê Từ… thậm chí xuôi con sông này đánh Liên Lâu cướp lại thành Cổ Loa.

Lão già này chỉ vào bản đồ mà bắt đầu bày bố binh lực (Xem chú thích phía dưới). Vậy mà lão muốn bố trí một thành trì tại Thu Khê và hai căn cứ tại Trúc Động. Đây rõ rang là bố trí thành trì hoàn toàn trên một hòn đảo nổi giữa sông. Muốn tấn công lên Đảo này phải vượt sông, mà lúc này đây đây tại Giao Châu chỉ có Đại Việt mới có thuyền lớn. Nguyên Quốc nhìn mà đảm bảo một câu kể cả chục ngàn quân mà không có thuyền lớn vượt sông thì Nguyên Quốc chỉ càn cho chiến thuyền húc một vòng thì chết chìm hết. Còn xây cầu, đắp cầu hay chơi trò lấp sông, không biết ngươi có làm nổi không nhưng ta chỉ cần dùng các loại vũ khí hạng nặng trên thuyền công tới thì đố ngươi sống nổi. Điểm quan trọng là nơi này rất gần tuyến đường bộ tấn công Khúc Dương, mẹ nó chỉ cần các ngươi đi qua ông chặn tại đây đánh quân vận lương thì đảm bảo không thể nào tiến quân nổi. Nói chung cái thành này xây dựng lên là một cái gai cắm thẳng vào miệng của cả Liên Lâu, Bắc Đái và cả Kê Từ. Đảm bảo chúng không thể mạnh động khi chưa nhổ bỏ cái gai này, nhưng vấn đề là nhổ cực khó khi không có thủy quân.

- Tốt. Ý kiến xây căn cứ địa chỗ này được rất hay…. Chúng ta có thuyền bất kì lúc nào cũng có thể vận lương từ Khúc Dương tới nên không sợ thiếu lương. Khu Đồng Mỏ căn cứ cũng như khu Đồng Muối cũng cần xây dựng lại căn cứ. Căn cứ Đồng Mỏ cần xây dựng lại. Chờ cho quân địch đang tấn công Khúc Dương Lui lại thì ta sẽ về Khúc Dương chỉ đạo hậu phương. Nơi này giao cho Hà Tùng và Lý Nguyên Bảo hai người một thủy một Bộ xây dựng thành trì, căn cứ địa. Bây giờ bàn tiếp đến việc cần kíp hiện này là ngược dòng tới Vạn Kiếp uy hiếp Bắc Đái buộc quân địch phải lui binh?

Lúc này thì Nguyên Quốc vẫn chưa rõ việc quân Đông Ngô đã rút đi, việc quan trọng nhất trong thâm tâm của Nguyên Quốc vẫn là ép cho quân Đông Ngô rút binh.

- Thứ cho Lão đoán không sai thì quân Đông Ngô đã rút rồi…. Chúng ta lúc này không cần thiết đánh thành Bắc Đái.

Lão Hà lại trầm ngâm mà cất lời khiến Nguyên Quốc và chúng sĩ quan giật mình không thôi.

- Do đâu mà Lão lại nghĩ đến chuyện Đông Ngô rút quân…

Nguyên Quốc rất trịnh trọng mà hỏi lão về vấn đề này, quả thật Nguyên Quốc cảm thấy lão già này kinh nghiêm dẫn quân thật tốt. Có lẽ lão già thành tinh, có lẽ Chiến bộ của Âu- Lạc nhị tộc thực sự có trình độ quân sự khá cao mới có thể đào tạo ra những người dẫn binh tinh tường như lão.

- Nếu như chỉ có mình bộ binh Dương Việt tấn công Khúc Dương thì lúc này đảm bảo họ sẽ vẫn đang đánh thành Khúc Dương. Nhưng lần này là thủy bộ phối hợp tấn công Khúc Dương do đó chắc chắn kẻ vận lương là thủy binh. Nay Chủ công đã đốt hết thuyền của chúng thì chúng lấy đâu ra lương để chiến tiếp. Với cả chiến thuyền bọ đốt là một đòn tâm lý nặng nề. Tiếp theo chủ công lại cướp cả quân cảng của chúng, rất nhanh tin này sẽ truyền đến Bắc Đái. Sẽ có thám báo theo đường bộ gấp rút báo cho quân Đông Ngô tại Khúc Dương… với bất kể lý do gì họ đều có phải rút lui không thể khác được. Việc tấn công Bắc Đái dù chỉ là hư trương nhưng cũng nguy hiểm vì khúc song tại Vạn Kiếp là hội tụ của 3 dòng, vậy nên dòng chảy cực kì phức tạp, tại đó chúng ta rất dễ bị phục kích.

Các sĩ quan đều gật đầu tán thành suy nghĩ này của lão Hà, Nguyên Quốc cũng cho là phải.. đúng là gừng càng già càng cay. Ai bảo Việt cổ tộc không có trí giả… Một nền văn minh rực rỡ như vậy mà không có trí giả thì quá là bất hợp lý rồi..


- Được ý của lão Hà rất tốt, giờ đây chúng ta sẽ không đụng đến Bắc Đái hay Kê Từ nhưng chúng ta cũng không thể để chúng yên thân. Thủy quân Việt gốc Hán tại đây xây dựng Thành trì gỗ, ta sẽ điều thêm lương thực và chiến dụng cụ cũng như nhân lực cho các ngươi từ Khúc Dương. Những người Gốc Việt thì thành lập các tổ biệt kích 10 đến 20 người một nhóm tung ra khắp lưu vực các con song quanh đây. Ta dám chắc bọn Đông Ngô không dám ra khỏi thành sau lần thất bại này. Ngoài thành là vương quốc cảu các ngươi… hãy quấy đảo tất cả lên, tìm và thu lưu những bộ lạc đã bi đánh tan cảu người Việt, thậm chí tiếp cận các bộ lạc gần 2 thành trì kia để kéo họ về phía chúng ta. Cho phép các ngươi tùy thời hành động gặp số lượng ít quân đi lẻ Đông Ngô, Dương Việt, Mân Việt thì có thể đánh. Còn nếu gặp đông thì tránh chiến. Tốt nhất là tổ chức thành các đội ngưu kị. Việc này Lý Đại Hổ rất rành nên để ngươi và Lão Hà phối hợp. Lý Nguyên Bảo xây thành trì… Ta phải về Khúc Dương để chủ trì đại cục phía sau….

Lão Hà nghe thấy ý kiến của Nguyên Quốc thì hai mắt sáng ngời, đây quả là kế quá hay. Vừa có thể quấy cho địch không yên, vừa có thể tăng lên thực lực của chính bản thân mình. Lão này vôi quỳ xuống mà thưa.

- Chủ công anh minh vô cùng, lão phu có chết cũng quyết không phụ lòng chủ công. Vẫn biết nơi này thành lập căn cứ rất quan trọng. Nhưng hai vị Thiếu Tá, Trung Tá đại nhân đều có mặt nơi này sợ là Chủ công bên cạnh không đủ người sai bảo. Đây là hai đứa con của lão, một là Hà Thương một là Hà Thuẫn chúng cũng có chút ít biết về dẫn quân đánh trận, mong được theo hầu chủ công. Mong chủ công chỉ bảo nhiều cho bọn hắn.

Nguyên Quốc liếc mắt nhìn hai gã thanh niên đan cúi đầu đứng kia, đây chính là hai tên đã bất kính với Nguyên Quốc lúc trước, thế nhưng Nguyên Quốc không để bụng. Đặt vào hoàn cảnh đó ai cũng có phản ứng như vậy thôi. Quan trọng là sau đó có còn ương bướng hay không thôi. Lão cha của chúng là Hà Tùng với con mắt chiến thuật khá tốt như vậy thì chắc hai đứa con không thể kém được. Nguyên Quốc quyết dẫn chúng theo để xem có thể có năng lực đến bao nhiêu, có thể đào tạo hay không.

- Được rồi, mọi người theo phân phó mà công tác. Ngay mai Hà Thương, Hà Thuẫn theo ta về Khúc Dương trước tiên để các người chức Thiếu Úy, chứng minh mình có năng lực sẽ được trọng dụng, không có năng lực thì dù các người có là con trai lão Hà thì cũng chỉ có thể làm binh sĩ quèn mà thôi….

Hai tên này nghe vậy thì đồng loạt mà quỳ xuống dạ vang, giờ đây khi thực sự ra nhập vào Đại Việt bộ thì hai gã này mới biết Đại Việt cường đại đến cỡ nào. Không nói đến đao sắt,kiếm sắt, thương sắt khắp mọi nơi. Những cỗ đại nỏ kia mới là khủng khiếp uy lực. Rồi cả những cung tên 3 dây kéo rất nhẹ nhưng lực bắn cực xa nữa. Bao nhiêu thứ thần kì như vậy kiến 2 gã này dò hỏi thân binh mới biết được Nguyên Quốc chính là thần tiên đấy. Từ hơi ấm ức giờ đây hai gã trở thành cung kính như thần đối với Nguyên Quốc đấy.

* chú thích căn cứ dự định xây của quân Đại việt https://www.facebook.com/photo.php?fbid=129884447822400&set=a.104937783650400.1073741827.100024025355502&type=3&theater