Chương 58: Sĩ quan Đại Việt

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 58: Sĩ quan Đại Việt

Quay lại với tình hình trong hội nghị tướng lãnh tại căn cứ Đồng Khe. Lúc này mọi người đang nhao nhao phát biểu ý kiến của bản thân, có hay có dở nhưng quả thật tinh thần tự chủ rất cao. Về một mặt nào đó Nguyên Quốc đã thành công tuyệt đối khi đào tạo ra một nhóm sĩ quan khá có năng lực và tự chủ.

- Ta nghĩ ngay trong đêm phát tín hiệu hai đèn báo hiệu chúng ta sẽ rút lui... Từ đây chủ công sữ nhận được thông tin mà điều chỉnh kế hoạch của ngài ấy. Ta tin tưởng với sự mưu trí của chủ công thì nhài sẽ tìm ra cách thích hợp

Lý Nhị chầm chậm lên tiến nêu ý kiến của mình, ý kiến này nhận được sự đồng thuận cực cao của các tướng lĩnh trong cuộc họp. Kế đến thì các tướng lĩnh này bàn đến kế hoạch rút quân. Rút thì dĩ nhiên phải rút rồi nhưng không thể cứ như vậy mà đi, phải để cho quân Đông Ngô một bài học nhớ đời. Rất nhiều các phương án được đưa ra nhưng cuối cùng lại vẫn là hỏa công. Có lẽ dân Đại Việt mạnh nhất về khoản này.


Lần này lập công nêu ra kế hoạch lại là tên Lý Tứ thủ quân tại Đồng Khe. Việc rải dầu hỏa rồi đốt không thành hiện thực vì quân Đông Ngô đã biết về vũ khí này của Đại Việt, nếu trong trại có mùi dầu hoặc có gì nghi hoặc thì chắc chắn chúng sẽ không tiến vào. Nhưng Đồng khe là một nơi cực kì đặc biệt chỉ có Lý Tứ là người trực tiếp thi công cứ điểm này cộng thêm việc hắn trấn thủ nơi đây,do đó hắn thừa biết được cấu tạo nơi này. Kế hoạch của hắn lần nữa được đồng thuận cao của cả ban tướng lãnh, mọi người lập tức phân công nhau ra làm việc.

Khoan hãy nói đến các tướng lãnh quân Đại Việt làm gì ở Đồng Khe chúng ta hãy quay lại với vị chủ công tài năng nhưng cũng lắm sai lầm Lý Nguyên Quốc. Lúc này đây hắn và 6 chiến thuyền đang lênh đênh trên biển. Nguyên Quốc biết rằng nếu cứ để cho Đông Ngô có được thủy binh lợi hại mà chạy tới chạy lui tăng quân cho chiến trường Khúc Dương thì chắc chắn về lâu về dài Đại Việt sẽ thất thủ. Có thể không chết hoàn toàn nhưng phải ẩn vào rừng sâu mà sống tạm. Cơ hội quật khởi rất khó khăn. Vậy nên việc đánh bại liệt một đội thủy binh Đông Ngô là ưu tiên số một của Nguyên Quốc bây giờ đây.

Nguyên Quốc xuất phát chỉ với 6 chiến hạm vì hắn muốn tận dụng 3 chiến hạm còn lại những nô lệ chèo thuyền người Hán cũ biến thành Thủy binh Đại Việt tăng sức chiến đấu cho quân Đại Việt. Những người Việt gốc hán này vốn dĩ là thủy binh Ngụy Thục nên không cần đào tạo gì, chỉ cần lên thuyền thì sẽ trở thành thủy Binh rồi.

Việc di chuyển trong đêm trong vịnh Lục Hải (vịnh Bái Tử Long Và Vịnh Hạ Long ngày nay) là cực nguy hiểm vì đi gần bờ sẽ mắc cạn. Đi xa bờ dễ va vào các bãi đá ngầm hay Đảo đá Vôi rải rác trong vịnh. Nhưng điều này không làm khó khăn tên phó đô đốc Thiếu tá thủy quân Đại Việt Lý Nguyên Bảo. Tên này là một gã người Hán quê tại Hoài Âm khu Hoàng Trạch Hồ là khu thủy quân lớn nhất của quân Ngụy. Hắn chỉ là một dân chài tép riu rồi bị chưng quân rồi biến thành nô lệ của Đông Ngô khi thua trận. Nguyên Quốc đã cứu hắn và cất nhắc lên tới chức vụ đứng thứ hai trong lực lượng thủy binh Đại Việt chỉ sau Đô Đốc Trung Tá Lý Đại Hổ mà thôi. Sở dĩ Lý Đại Hổ là Đô đốc không phải hắn tài giỏi gì mà do hắn là thân tín của Nguyên Quốc thôi. Thế nhưng Nguyên Quốc đã dặn kĩ tên này là im lặng mà học tập thủy binh Việt gốc Hán đừng có cậy hơn chức rồi lên mặt. Nếu vớ vẩn thì cút về làm lính quèn cho lão tử. Chính vì sợ Nguyên Quốc một phép nên tên Lý Đại Hổ rất khiêm tốn mà học tập kinh nghiệm của các thủy Binh Đại Việt gốc Hoa. Hắn cũng nhận được sự đồng thuận cao của các binh sĩ này khi khẳ năng học tập trong 2 tháng của tên Lý Đại Hổ này cực mạnh mẽ. Chính Lý Đại Hổ và Lý Nguyên Bảo là hai người đã vạc ra ý tưởng cho việc di chuyển trong đêm tại vịnh Lục Hải.

Trong một lần đội quân thủy binh luyện tập hành quân xa xuất phát từ sông Lục Hải đi ra Đồng Muối thì gặp cơn giông. Vậy nên hạm đội phải trú trong một hõm đá vôi tránh gió. Cũng may mắn cho quân Đông Ngô vì chuyến đi này được thực hiện chỉ sau 2 tuần thời điểm quân Đông Ngô do thám. Lúc này trời đã tối vậy nên xung quanh một mảng tđen kịt. Lý Đại Hổ mới tặc lưỡi mà nói:

-Mẹ nó may mà gặp bão ban ngày thì mới thấy đường chui vào đây. Nếu là ban đêm thì chết chắc.... Nếu mà ban đêm cũng nhìn thấy nơi này thì tốt, gặp gió bão vẫn có thể tránh vào....

Lý Nguyên Bảo giờ này vẫn chưa có tên này. Hắn tên Tiểu Ngư...Trung Hoa giờ này cũng vậy, dân đen thường không có họ mà chỉ có tên. Cao cấp hơn một chút là có họ nhưng tên có chữ đêm... Ví dụ Vương Tiểu Thanh, Mã Đại Quốc, quý tộc và sĩ tộc thì tên chỉ có hai chữ mà thôi. Ví dụ. Tào Tháo, Lưu Bị, Trương Phi, Tôn Quyền...từ điểm này có thể thấy được xuấy thân của Triệu Tử Long với tên ba chữ khá là thấp. Quay lại với chuyện lúc này tên Tiểu Ngư vậy mà cho ra ý kiến lắp cho nơi này một trạm báo hiệu trong đêm đốt đèn báo hiệu cho tàu ghé vào lánh nạn. Ý tưởng này hắn lấy từ việc Nguyên Quốc cho xây dựng một hệ thống dày đặc các chòi báo hiệu. Ý kiến này nhanh được trình bày với Nguyên Quốc, và thế là vận may đã đến Tiểu Ngư được tăng một bậc từ đại úy lên thiếu Tá. Được ban họ ban tên mới là Lý Nguyên Bảo, ý nói hắn là bảo bối mà Nguyên Quốc nhặt được. Vì từ ý tưởng của tên này Nguyên Quốc đã lập ra được một sơ đồ đi trong đêm của thủy quân Đại Việt trong vùng vịnh Lục Hải.

Nguyên lý hoạt động cực kì đơn giản. Thuyền của quân Đại Việt sẽ được trang bị hệ thống ống đồng 5 cửa y như các chòi báo hiệu khi năm cửa cùng mở thì sẽ tạo thành 5 đốm sáng trong đêm, lúc này thì các chòi canh ven bờ và những đảo đá vôi phải đốt lửa bào hiệu để hạm đội căn đúng hướng mà đi. Lý thuyết là vậy nhưng cần thực hành mới có thể hiệu quả. Hai tên Lý Đại Hổ và Lý Nguyên Bảo vậy mà một tay bố trí các chòi canh và thực hiện trót lọt 8 chuyến đi lại vận chuyển muối trong hơn hai tháng qua... Vào ban đêm. Đây là một thành công cực đáng khích lệ của họ.

Lúc này đây hạm đội tiến vào trong vịnh Lục Hải, chiến hạm đi đầu đốt lên cái lò đồng đặc biệt và mở ra 5 cửa tạo thành 5 luồng sáng. Đây là tín hiệu riêng biệt của quân Đại Việt,nhận được tín hiệu này thì các chòi canh mới trả lời., nếu không có kiểu hệ thống này được phe địch sử dụng được chòi canh báo hiệu lúc đó coi như Đại Việt bế mạc.

Nhưng lần này Nguyên Quốc không nhận được báo hiệu 5 đốm lửa dẫn đường mà một loạt chòi canh 2 đốm lửa được thắp lên dọc bờ biển. Điều này chứng tỏ quân Đại Việt lại phải rút lui một lần nữa. Đồng Khe không giữ được rồi, vậy ra kế hoạch của Nguyên Quốc lại một lần nữa phải thay đổi.