Chương 22 Tàn sát
Cũng không bao lâu thì đội vận lương cũng đã xuất hiện bên bờ Bắc của con sông, đúng như Nguyên Quốc dự liệu một nhóm binh sĩ cầm trường mâu tầm 30 người tiến hành vượt sông trước tiên, sau đó họ ở bờ Nam mà lập nên hàng rào thương chĩa về hướng các dân phu.
Các dân phu này đều bị trói bằng dây thừng vào thân xe trâu. Hoặc trói tay vào hai đầu đòn gánh mỗi hai người lại gánh một bao lương thực. Nói chung là nếu không có bất ngờ thì khả năng chạy trốn của họ là không.
Dân phu lần lượt vượt qua khúc sông hẹp tầm 30m này. Vì đáy bùn hơi nhão, bánh xe lún gây nên khó khăn rất nhiều cho việc vận chuyển. Xe trâu qua sông, một số tên lính Dương Việt nhảy xuống dòng nước mà vút roi tới tấp thúc dục dân phu đi nhanh.
Nguyên Quốc để ý đến những người dân phu này cường tráng một cách khác thường so với những người dân thường, có lẽ họ là binh lính chính quy của người Lạc Việt bị bắt làm tù binh.
Sau cùng thì chiếc xe bò cuối cũng được vận chuyển xuống lòng sông, đám lính Dương Việt bên bờ Bắc cũng bắt đầu tiến xuống tiến hành qua sông. Nhưng ngay khi một nửa số binh lính của Dương Việt Đông Ngô tiến nhập dòng sông thì một loạt mũi tên từ trong bụi lau sậy bắn ra về phí họ. Tầm 30 mũi tên bắn bừa vào nhóm hơn 100 người đang quay lưng lại phía các cung thủ. Phải nói rằng độ chuẩn xác rất là cao vì với mật độ người dày đặc chen chúc nhau xuống Sông, mũi tên bắn ra không trúng người này thì trúng người khác, không phải đầu thì phải tai.
Tiếng chiêng thúc chiến vang lên dồn dập. Đội trường thương binh dựng lên cây thương dài quá 3 m của mình mà chạy vội ra bờ sông. 100 trường thương binh nhanh tróng xếp thành phương trận 5 hàng hai hàng đầu đang chĩa thẳng mũi thương về phía trước mà bước đều. Hai bên cánh của họ có tầm hai mươi đao thuẫn thủ bảo vệ, sai lầm do thiếu người lần trước không thể để lặp lại một lần nữa.
Cung thủ vẫn cứ bắn lên tục vọt qua đầu mấy tên trường thương binh mà tấn công về phía trước. Họ không hề nhìn thấy mục tiêu mà chỉ bắn theo hiểu lệnh của tên đội trưởng đang
được công kênh lên vai để có thể quan sát địch nhân. Nếu có Voi chiến thì việc quan sát có vẻ thuận lợi và bao quát hơn.
Đã có lác đác vài mũi tên của quân đông ngô bắn về phía Đội hình trường thương để phản công nhưng số lượng ít và cũng không mấy hiệu quả với giáp mây của quân Đại Việt. Đông Ngô 120 quân đang một nửa dưới nước một nửa trên bờ vậy nên việc tổ chức lại đội hình 7 người để tấn công trở nên cực kì khó khăn.
Mũi tên của quân Đại Việt vẫn rất hiệu quả tuy không có tầm nhìn. Họ đã học cách bắn theo lệnh rất thuần thục rồi, chỉ cần một lượt bắn dò là lượt thứ hai tên trung đội trưởng Lý Tứ sẽ cho ra được phương án chuẩn nhất để tiến hành đả kích địch nhân. Từng nhóm từng nhóm quân Ngô ngã tròn vũng máu, giáp da thô sơ của họ không chống lại được mũi tên đồng Tam Lăng Thứ. Tất nhiên sau mỗi lượt sử dụng các mũi tên đồng coi như phế, rất khoa tận dụng lại. Chỉ có thể đem đi nấu rồi đúc lại mà thôi, đấy là điểm hạn chế vì đồng rất mềm, dẻo.
Quân Tường thương đã áp sát quân Dương Việt mà tiến hành đâm, chọc. Đây là một cuộc tàn sát đúng nghĩa của nó. Lấy chủ động đánh bị động, lấy nhiều đánh ít, lấy trang bị tốt đánh trang bị kém hơn, lấy dài đánh ngắn, lấy địa hình tốt đánh địa hình xấu. Nói chung quân Đại Việt chiếm hết mọi lợi thế nếu họ không chiến thắng áp đảo thì thật vô lý. Hàng đầu chọc nhuyễn tay liền theo khe hở của hàng 2 mà lui lại. Giờ đây hàng hai lại thành hàng đầu mà tiến hành đâm tới tấp. Vũ khí đối phương không hề với tới được trường thương binh nên việc của họ là đâm hết sức. Đâm đến khi mệt sẽ lui xuống theo đội hình. Uy hiếp đến trường thương là cung thủ của đối phương xong giáp mây của họ phòng thủ rất tốt, chỉ bị thương mà thôi không hề nguy tính mạng. Càng yên tâm thì quân trường thương càng hung bạo mà từ trên cao đâm xuống phía dưới bờ sông nơi quân địch đứng lúc nhúc.
Đã có vài lần quân Dương Việt tính tổ chức đột phá từ hai cánh của nhóm trường thương binh nhưng bị các đao thuẫn binh đánh lui ngay lập tức. Tuy các đao thuẫn binh này mới chỉ có vài ngày làm quen cùng đao mới và được truyền dạy vài thức cơ bản dùng đao của Nguyên Quốc nhưng họ đã dư sức đối phó với một nhóm quân xuống tinh thần. Ngoài ra đao của họ cực nhẹ so với đối phương nên linh hoạt vô cùng. Thông thường bên Dương Việt Chém được 1 phát vào thuẫn mây của họ thì các binh sĩ Đại Việt đã làm được hai nhát vào đối phương một cách nhẹ nhàng. Mà đao đao thấy máu, đao đao ngậm thịt. Căn bản thuẫn gỗ đơn sơ của đối phương không chịu được đến phát chém thứ 2 của quân Đại Việt.
Cuộc chiến nghiêng hẳn về một bên, nhưng để tàn sát hết 120 kẻ có thân thủ cao cường của Dương Việt cũng không phải trong chốc lát. Trong khi đó theo đúng như những gì Nguyên Quốc dự đoán thì nhóm quân sĩ bên kia sông thấy hậu quân bị tấn công liền quay về cứu trợ. Rất tiếc là những binh sĩ này cầm trường mâu vậy nên khi đi qua những tên dân phu lực lưỡng kia liền bị cận than tấn công bất chợt, chớp thời cơ 20 đao thuẫn thủ từ bên bờ nam xông ra tiến hành cận chiến mà chém giết trường mâu binh của đối phương. Trường mâu binh mà bị áp sát coi như nắm chắc cái chết, mặc dù họ vứt trường thương lôi ra kiếm ngắn hai lưỡi nhưng cũng chỉ là dãy dụa thêm vài giây sự sống đối với các binh sĩ mặc giáp mây cầm Katana chém bừa kia. Chỉ trong phút chốc thì hơn 30 quân trường mâu của Đông Ngô bị tàn sát bởi đao thuẫn thủ của Đại Việt cộng thêm sự hỗ trợ hết mình của dân phu.
- Biết chiến đấu không… Lý Tam liếm vết máu của kẻ địch văng trên môi hắn mà hất cằm hỏi một tên dân phu cường tráng..
- Chúng ta biết…- một đám dân phu nhao nhao trả lời.
Lý Tam cắt day trói cho một lũ dân phu rồi chỉ vào trường mâu và đoản kiếm của bọn Đông Ngô binh vừa bi sát hại.
- Cầm lên theo ta chiến đấu, nghe lệnh cảu ta cấm làm trái nếu không trảm.
Cũng có vài ngày được làm lãnh đạo vậy nên tên Lý Tam này nói cũng có chút khí thế bá đạo khiến cho các dân phu này không thể phản bác mà cùng" Dạ " vang. Ngay lập tức quân Đại Việt được bổ xung hơn 100 quân đánh bọc từ bờ Nam xuyên thẳng vào lưng địch. Số quân này bao gồm 40 quân binh sĩ Đại Việt, hơn 30 dân phu cầm trường mâu, 30 dân phu cầm đoản kiếm.
Đang tập trung đối phó quân trường thương phía trước mặt bỗng nhiên hậu quân nổi lên tiếng chém giết tưng bừng. Đông Ngô quân quay lại thì kinh hồn tang đảm khi thấy một nhóm quân đông đảo vũ khí nơi tay đang chém giết cung thủ của họ. Đến lúc này thì quân trường thương cũng không đứng trên bờ mà ùa xuống đâm loạn, phút chốc máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng song, chiết dịch này quá máu tanh, không một tên Dương Việt Quân nào còn sống. Quân chính quy Đại Việt chỉ bị thương 20 người không người tử vong hay thương nặng. Dân binh do không có bảo hộ nên bị chết 4 người trọng thương 3 người bị thương nhẹ 13. Nói tóm lại đây là một chiến dịch cực kì hoàn mĩ thành công.