Chương 15: Voi Chiến xuất trận
Theo nhịp điệu thì quân Đại Việt vẫn tiến lên như những cỗ máy. Sau khi thiệt hại đến hơn 20 người qua lần xung phong thứ nhất thì quân Dương Việt không lao mạnh lên nữa mà tiến hành lui lại. Dùng khiên nhỏ đỡ gạt các mũi thương đang đâm thẳng, họ còn dùng kiếm hai lưỡi cố gằn chém kiên tục để chặt đứt các mũi thương. Xong hiệu qua không cao. Những thanh kích dài tầm 2m 50 của quân Dương Việt Hoàn toàn không có tác dụng trong kiểu chiến đấu này. Chúng quá ngắn để với đến địch thủ. Giờ đây trận chiến lại biến thành đọ sức của những vũ khí tầm xa của hai bên.
Thật ra quân Ngô có đến 150 người nhưng họ phải để lại một số để canh trại cộng thêm canh giữu các nô lệ đang khai khoáng, nếu không những người thanh niên cường tráng đang khai khoáng hoang toàn có thể nổi dậy mà đâm một kích sau lưng họ. Thành thử ra quân số quân Ngô tuôn ra ngoài trại chỉ có tầm Trăm người mà thôi. Nhưng lúc đầu tiên đã bị cung thủ mồi nhử của Đại việt bắn hạ tầm 15 người, vừa rồi va chạm thiệt hại thêm 15 người nữa vậy nên quân số cảu họ chỉ còn tầm trên dưới 70 người mà thôi. Sau đó những binh sĩ Dương Việt vô kỉ luật lại tự động phân binh do vật số binh xĩ đang tham chiến tại đây chỉ còn lại 50 người mà thôi. Trong khi đó quân số của Đại việt cũng là 50, so sánh về số lượng thì hai bên đang cân bằng nhau, nhưng so sánh về thế trận thì quân Đại việt nhỉnh hơn một chút. Giờ đây Đại Việt mới là người ép đến, mới là người tấn công.
Giờ đây thế trận lại trở thành thế dằng co thực sự. Hai bên không hề lao vào cận chiến vật lộn, cuộc chiến lúc này là sự đọ sức của vũ khí tầm xa của hai bên. Trong khi Đại việt có Mười cung thủ và hai mươi tay ném lao thì bên Dương Việt có 20 cung thủ với những chiếc cung phức hợp của đông Ngô chế tạo tầm xa cũng đạt đến 80-85m do vậy về khoảng cách thì cung Đại Việt không hề chiếm ưu thế. Nhưng khi nói về phòng chống tên bắn thì phe Nguyên Quốc lại là kẻ vượt trội với 20 bộ giáp mây che kín ngực bụng và vai, cộng thêm chiếc mũ rộng vành, nói chính xác là chiến nón hình chóp nhọn.
Tên của quân Dương việt là tên bẹt hai cạnh rất khó xuyên qua lớp giáp mây đan khít mà chặt này, cho dù có đâm xuyên thì cũng bị cản lại quá nhiều mà không gây nên sát thương trí mạng. Còn mũi tên của quân Đại Việt là mũi tam lăng thứ, tuy bằng đồng nhưng vãn nhẹ nhàng xuyên qua giáp da cảu quân Ngô. Quan trọng nhất là một nhóm 20 người ném lao cực kì hiệu quả ở khoảng cách 10m. mà hai bên chỉ cách nhau 3-4m mà thôi.
Phải nói những hàng đầu của cả hai bên đều chịu đả kích đau đớn nhất, phía quân Đại Việt đã có rất nhiều người trúng tên, xong họ vẫn kiên cường đứng vững những mũi tên trúng ngực bụng của họ phần lớn là đâm xuyên không sâu chỉ gây nên chảy máu đứt da mà thôi. Nhưng cũng có một số mũi tên trúng các bộ phận như đùi và cánh tay khiến họ đau đớn không thôi. Nhưng không có một vết thương trí mạng nào đủ tầm để hạ gục họ cả. Trái lại bên quân Đông Ngô thì thê thảm hơn nhiều, nhân số có thể chiến đấu của họ giảm mạnh theo thời gian. Giờ đây tổng quân số cảu họ chỉ còn lại 35 người mà thôi, nhưng trong lúc dầu sôi lửa bỏng nhất của quân Dương Việt thì một tên trong đó la lớn: " Tách ra tấn công vào hai cánh".
Như nhìn ra được ánh sang cuối con đường thì hơn ba mươi binh sĩ còn lại của Đông Ngô tách thành hai hàng ngũ tấn công vào hai cánh của quân trường thương Đại Việt. Khoảng cách quá gần và quân Dương việt Thân thủ quá nhanh khiến cho quân Đại Việt không thể phản ứng kịp, hay nói đúng hơn đây vốn dĩ là điểm yếu muôn thủa của phương trận trường thương Phalanx. Bình thường những phương trận này luôn có những nhóm đao thuẫn thủ bảo vệ hai cánh, nhưng Nguyên Quốc không có đủ nhân số vậy nên hắn đành phải bố trí cung thủ cầm đoảng kiếm tiến hành bảo vệ đội hình trường thương khi họ bị tấn công hai bên.
Thương vong của quân Đại việt bắt đầu gia tăng trên diện rộng khi ngay lập tức có hơn 5 người bị hạ sát bởi Kiếm sắt hai lưỡi và vài người phải vứt trường thương bỏ vị trí mà chạy. Tình thế trở nên cực nguy hiểm xong lúc này thì vị cứu tinh của quân Đại Việt đã xuất hiện. Thớt voi chiến ngang nhiên xông ra từ trong rừng rậm.
Tại sao không cho voi chiến xông ran gay từ đầu. Đơn giản chỉ cần voi chiến xuất hiện thì nhóm quân Đông Ngô này sẽ quay đầu chạy về doanh ngay lập tức. Mà với tốc độ và thân thủ của họ thì việc đuổi theo là vô vọng. Mà nếu lũ Dương Việt này thủ trại cùng với cung phức hợp Đông Ngô thì ngay kể cả có Voi Chiến thì 60 người rất khó công vỡ hơn trăm người phòng thủ.
Giờ đây thớt voi chiến toan thân bọc giáp mây được tung vào chiến trường. Cùng lúc đó 20 tên ném lao bỏ đi lao mà cầm lên trường thương hỗ trợ đồng đội phía trước. Các cung thủ của Đại Việt thì bắn thẳng mà không bắn cầu âu qua đầu những binh sĩ trường thương nữa, vì đàm lính Đông Ngô đã lộ diện trước mặt họ. Thế công của Quân Ngô bị chặn đứng ngay tức thời họ không thể tiếp tục ra tay tàn sát thoải mái hai hàng đầu của quân trường thương Đại Việt nữa.
Đến lúc này thì thớt voi chiến đã xông thẳng vào hàng ngũ đám quân Ngô mà dày xéo, mọi sự kháng cự trở nên vô ích. Ba cung thủ trên lưng voi thoải mái mà thu gạt tính mạng cuả quân thù. Đội hình của lính Dương Việt tan tác một cách triệt để. Họ bị các Trường thương binh chia tốp ba tốp bốn mà xiên chết, số còn lại không thoát khỏi chiếc xe tăng mang tên Đại Tượng.
Nói thật ra một câu công bình thì Voi chiến không lợi hại như mọi người tưởng tượng. Có thể nó sẽ gây kinh sợ cho Giặc bắc, bọn họ chưa từng gặp qua loại quái thú này thế nên chỉ thấy thể hình to lớn của Voi Chiến là đã kinh hãi mà mất tinh thần chiến đấu. Nhưng sự thật đó là Voi Chiến rất dễ bị đối phó bởi các tộc Việt với độ nhanh nhẹn cực kì cao. Voi để xung trận, đánh tan đội hình lớn cảu quân chính quy phương bắc thì tỏ ra hiệu quả. Nhưng một khi Voi chiến bị xa lầy vào đám người thì nó lại cực kì dễ bị đối phó. chỉ cần có giáo, thương dài giơ về phía chúng là quá đủ rồi. Hay đối với Việt tộc nhanh nhẹn thì chỉ cần lăn một vòng qua bên hông rồi đâm chân hoặc bụng gây đau đớn khiến voi hoảng sợ mà bỏ chạy. Ngay kể cả bắn tên làm voi đâu hay bắn chết nài tượng cũng là phương pháp.
Nhưng mọi phương pháp kể trên đã bị Nguyên Quốc phong kín với bộ giáp mây hai lớp cho thớt Voi chiến này. Chúng không hề nặng nề nhưng phòng tên và đao kiếm thật tốt. Những động tác lăn mình đâm chọc hay bắn tên đều là vô nghĩa với cỗ xe tăng bọc…." mây" này. Từng người bị dày xéo, bị ngà xiên chết bị cuốn lên. Tất nhiên giữa các tầm giáp mây có các khe hở được kết nối với nhau bằng những sợi dây hỗn hợp da, gân, đay để Voi chiến có thể hoạt động thoải mái. Những người Dương Việt có thể tấn công vào đây thì vẫn có thể gây tổn thương cho voi. Nhưng quả thật nói thì dễ làm khó vô cùng. Trong tình cảnh chiến đấu tốc độ cao, cả hai bên cùng di chuyển thi làm được điều này chỉ có các siêu nhân ở Hollywood mà thôi.