Chương 36: Eto bóng ma

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 36: Eto bóng ma

Chương 36: Eto bóng ma

Ban đêm ở quận 11, tại trong một căn phòng rộng lớn mang đậm vẻ hoang sơ và ảm đạm, trên trần nhà chỉ có vài ba cái ánh đèn chiếu sáng không được ổn định, thỉnh thoảng lấp loé lên vài lần rồi mới phát sáng trở lại bình thường như những cái bóng đèn khác.

Chính giữa căn phòng được đặt duy nhất một cái bàn gỗ và hai cái ghế salon, bề ngoài của chúng đã rất cũ kĩ và bám đầy mảng bụi, như chưa bao giờ được động chạm và bảo dưỡng một cách chu đáo.

Trên chiếc ghế có một thân ảnh nhỏ nhắn như thiếu nữ ngồi yên tại vị, trên thân nàng được khoác lên chiếc áo choàng dài đỏ sẫm, có chiếc mũ trùm liền áo che phủ kín đi trên đỉnh đầu và đằng sau gáy của nàng, chỉ để lộ ra khuôn mặt bị quấn kín mít của những sợi băng vải, chừa ra một đôi mắt to sâu hoắm như là hắc động không đáy khiến người nhìn phải bị hút vào mà lạc trong nó, hai phần tay áo như bị cắt xén mà uyển chuyển ra cặp cánh tay thon dài quấn đầy băng trắng, cả đôi chân nhỏ đang nhẹ nhàng đu đưa cũng thuộc vào tình trạng như vậy.

" Chuyến trở về nhà của cô lần này diễn ra một cách suôn sẻ chứ, Eto? " Giọng nói khàn khàn của nam giới vang lên.

Một người đàn ông cao lớn chậm rãi bước đến, hắn khoác trên mình một chiếc áo choàng dài màu trắng, diện mạo trên khuôn mặt chỉ để lộ ra một nửa từ phần sống mũi đi lên, còn lại là đều bị giấu đi sau chiếc mặt nạ hàm màu đỏ, mái tóc dài màu bạch sắc cùng với đôi đồng tử đỏ như máu toát ra vẻ hàn băng lãnh huyết, nhưng có thể nhìn ra được hắn khá là trẻ tuổi nếu so với vẻ lạnh lùng được thể hiện ra bên ngoài.

Thiếu nữ cũng không có tỏ ra quá bất ngờ về sự có mặt của người này ở đây, phải biết là xung quanh nơi này giờ đã thuộc về địa bàn của một tổ chức ghoul.

Một tổ chức được thành lập ra chỉ quan trọng duy nhất hai mục đích, thứ nhất là giúp cho loài ghoul được chung sống hoà thuận và hạnh phúc.

Thứ hai, cùng đồng tâm hiệp lực chống lại lũ bồ câu và lật đổ đại tổ chức của con người, mang tên CCG.

Mà người duy nhất được nắm giữ quyền cai quản, và cũng là thủ lĩnh bậc nhất của loài ghoul trong Cây Aogiri, không ai khác lại là thiếu nữ nhỏ bé đang ngồi trên chiếc ghế kia.

" Đã có được thứ mà tôi muốn có rồi, nhưng trên đường lại gặp một chuyện là rất ngoài ý muốn đâu... " Eto mang vẻ hờ hững nói ra.

" Rất ngoài ý muốn? " Tatara loé lên tia quang mang kinh ngạc, có chút hiếu kỳ về điều này, hắn lại tiếp tục hỏi tiếp.

" Đúng vậy..., điều mà tôi sắp nói tới đây có thể sẽ khiến anh rất sốc đấy! ".

"..." Tatara tỏ ra im lặng không có trả lời lại, như đang chờ đợi lấy câu chuyện có thể khiến bản thân anh rất là sốc đâu.

" Tôi đã suýt bị giết bởi một kẻ lạ mặt... " Eto không có tiếp tục giấu giếm đến vấn đề này mà thẳng thừng nói ra, cô cũng không quá làm ra lo lắng về giá trị của bản thân mình bị hạ thấp ở trong mắt của kẻ khác, kể cả là người đang đứng trước mắt này có là cấp dưới của cô đi chăng nữa.

" Thì ra là...,!!!! " Tatara đang định nói ra điều gì, nhưng đột nhiên thấy bất thường thì ngay lập tức thu lại câu nói vừa rồi vào trong miệng.

[Cái gì!]

" Hửm...? Không thể nào có chuyện đó được! Cô thật sự không có nói đùa? "

"..." Eto không có đáp lại câu hỏi của hắn, như là đang âm thầm thừa nhận lấy câu trả lời của bản thân cô.

"..., là Bồ câu? " Tatara bắt gặp biểu tình của thủ lĩnh không có phủ nhận, cũng không tiếp tục xác nhận thật giả trong câu nói, mà lại hỏi sang thân phận của kẻ này.

" Nếu tôi nói..., hắn là một con ghoul mạnh nhất mà tôi từng gặp, sở hữu cả ba loại Kagune kì lạ và khác nhau trong cùng một cơ thể, thì liệu anh có tin hay không? " Giọng nói ma mị của Eto phát ra có chút run rẩy, làm nàng nhớ lại cái khoảnh khắc mà sinh mệnh của bạn thân sắp tiệm cận với bàn tay tử thần ấy, nó đáng sợ đến nỗi rất khó để quên được trong ký ức của nàng, thậm chí đã để lại một bóng ma vô tận hun hút dưới đáy lòng sâu thẳm của thiếu nữ nhỏ bé này.

" Chuyện này... là thật " Tatara hít vào một ngụm khí lạnh, một cảm giác tê rần không tự chủ được chạy dọc qua sống lưng, khiến cho cơ thể anh có chút run run lên vì dự cảm không tốt.

" Có nhìn được ra diện mạo của hắn không? ".

" Không, hắn hoàn toàn không để lộ ra một chút sơ hở nào hết ".

Trong tâm trí Eto tự dưng không hẹn trước mà thoáng hiện qua thân ảnh đen tuyền cao lớn kia, từng đường nét săn chắc bỗng chốc càng rõ ràng lên, được ẩn giấu dưới lớp chiến phục như hắc ám tinh dạ bảo quanh, diện mạo được giấu đi sau chiếc mặt nạ bạch sắc kèm theo vài vệt lửa đen uốn lượn, cặp mắt sắc bén làm toát ra đại khí chất thần bí của hắn, khiến cho nàng cảm thấy bản thân mình như có một chút bị quyến rũ bởi hình ảnh của người nam tử tà dị ấy.

" Lý do gì mà khiến hắn phải tấn công cô? ".

" Là vì một người phụ nữ ở trong tổ chức của lũ bồ câu, khi tôi sắp giết được ả, thì không biết hắn đã từ đâu xuất hiện mà cản trở để cứu lấy ả ta một mạng, rồi mới nhắm mục tiêu vào tôi ".

" Đồng minh của CCG? Hay là vì mục đích khác? " Tatara trong đầu đi ra rất nhiều nghi vấn để dò hỏi.

Nghe được câu hỏi của Tatara, nàng đứng hình mất vài giây để đi tìm câu trả lời.

[Đồng minh của CCG! Không thể nào có chuyện đó đi, ghoul làm sao có thể đi giúp những kẻ luôn săn chính mình chứ, vậy là mục đích gì đây...]

" Mồ, nói chung là cái tên này động cơ rất không rõ ràng đâu, nếu hắn ngầm bảo vệ sự an toàn cho bọn chúng thì cũng rắc rối to đây " Eto suy nghĩ nhiều đến nỗi cũng phải đi vò đầu và tỏ ra bực dọc, kết quả là không tìm ra được mục đích phía sau của kẻ lạ mặt nguy hiểm kia, cuối cùng cả hai người người đều phải tìm cách để đối phó, nếu chẳng may đụng độ với hắn thì còn có cái để xử lý được.

" Có lẽ hắn chỉ có một người mà thôi, tổ chức gì đó thì chắc không có rồi ".

" Làm sao cô biết? Lỡ như... "

" Được rồi, tôi muốn anh nghe rõ điều mà tôi muốn nói sau cùng đây, Tatara-San ".

" Điều gì? " Tatara không có tỏ ra khó chịu về người thủ lĩnh nhỏ bé này như lần đầu gặp mặt nữa, anh đã bình tĩnh mà chấp nhận cô là người lãnh đạo đứng đầu của tổ chức này, để có thể trả thù cho người anh em đã bị giết hại của mình, bởi những kẻ mang danh nghĩa là điều tra viên CCG kia.

[Yan, Fei...]

" Bắt đầu từ bây giờ trở đi, nếu không may mà tổ chức chạm mặt với kẻ này, thì tuyệt đối không được lao đầu vào mà tìm lấy cái chết, hắn... không phải là người mà chúng ta có thể trêu chọc vào! " Eto nói xong câu cuối cùng, liền nhảy xuống chiếc ghế mà chậm rãi rời đi khỏi căn phòng này.

"..., nếu cô đã nói vậy thì được thôi " Tatara không có phủ nhận lấy lời cảnh báo của Eto, ngay lập tức đi theo phía sau của thân hình nhỏ bé kia để rời đi khỏi đây.

[Hắn thật sự nguy hiểm như lời cô nói đến vậy sao? Ta thật sự rất muốn đối đầu với hắn một phen trong tương lai đấy].