Chương 40: Tiểu thuyết gia Takatsuki Sen

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 40: Tiểu thuyết gia Takatsuki Sen

Chương 40: Tiểu thuyết gia Takatsuki Sen

" Thôi, tôi gọi cô là Yoshimura-San nghe thuận hơn đấy " Gojou cảm thấy gọi thẳng tên của đối phương ra lại không quá phù hợp, khi hai người không có mối quan hệ quen biết nhau mà tự dưng tỏ ra thân thiết đến như vậy quả thật là không có lý, để cho người quen biết của cậu bắt gặp được thì còn dễ để nói chuyện, nhưng nếu bị Chiemi tóm được ngay tại trận thì là lúc đấy khá là khó giải thích đấy.

Gojou chưa bao giờ tự nhận mình là người đàn ông chính trực trong các mối quan hệ, cậu xem ai là bạn thì người đấy sẽ được công bằng mà đối xử, còn khi đã để cậu phải chướng mắt hay cho vào danh sách đen thì lại là một câu chuyện khác.

" Ồ vậy tùy anh thôi, tôi cũng gọi anh bằng Fumetsu-San là được rồi " Eto thở dài một hơi nói, có chút tiếc nuối khi thất bại trong việc đánh lên quan hệ của hai người tới gần hơn.

Nếu ai đó muốn thắc mắc rằng vì lý do gì mà cô có ý định như vậy, thì xin được trả lời là mục đích của Eto thì chỉ có mình cô là người rõ ràng hơn ai hết, đó là tìm hiểu người thanh niên trước mắt này có liên hệ gì đến giấc mơ của cô lúc trước hay không.

" Tối nay anh rảnh chứ? Fumetsu-San ".

" Cô có việc gì sao? " Gojou có chút ngạc nhiên mà hỏi lại.

" Lúc trước anh có nói rằng chính mình cảm thấy một sự quen thuộc khi gặp được tôi, có đúng không? ".

" Đúng vậy, mà sao cô lại hỏi điều này? ".

" Không giấu gì Fumetsu-San..., tôi cũng từng xuất hiện qua cái cảm giác như vậy khi vừa nhìn thấy anh " Eto bình tĩnh nói ra, khiến cho Gojou ánh mắt ngay lập tức co rụt lại mà quan sát rất kĩ lấy cô gái.

[Lời cô ta nói là sự thật???] Suy nghĩ thoáng qua trong ý thức của cậu, bản thân Gojou cũng không biết có nên tin tưởng vào trực giác mách bảo hay không, nếu dính vào trò đùa của đối phương thì quả thật nhục nhã cả đời a.

" Ring Ring " Âm thanh điện thoại ở trong túi áo của Gojou vang lên.

" Xin lỗi cô, tôi phải nghe điện thoại một lát " Nét mặt hiện lên vẻ áy náy nói.

" Không sao đâu " Eto vui vẻ đáp lại.

Gojou móc chiếc điện thoại ra, rồi nhìn trên màn hình có dòng chữ " Mikito-San ", cậu không có chần chừ trực tiếp mở lên để nghe.

" Anh có chuyện gì sao, Đội trưởng Urie? ".

" Đến văn phòng làm việc của tôi ngay đi, tôi có chuyện muốn bàn giao với cậu đây " Giọng nói chững chạc ở bên đầu dây kia truyền ra.

" Vâng, tôi biết rồi, sau mười lăm phút nữa tôi sẽ có mặt tại văn phòng của anh " Gojou từ tốn nói, xong tắt đi chiếc điện thoại rồi thả vào lại túi áo.

[Không ngờ Mikito-San lại gọi vào đúng lúc này a, thôi đành phải hẹn cô ta hôm khác vậy] Gojou trong lòng có chút rầu rĩ.

Eto nhìn thấy chàng trai có vẻ không vui mà thở dài, cô nhẹ giọng hỏi " Anh có chuyện quan trọng sao? ".
sang
" Đúng vậy, tôi hẹn cô khi khác gặp mặt để nói kĩ hơn về chuyện này được chứ? " Gojou mỉm cười rồi nói.

" Ừ, vậy cũng được " Eto cũng thân thiện mà đáp lại một câu.

" Yoshimura! Cô đã chuẩn bị bản thảo mới tiếp theo cho tôi chưa vậy? " Tiếng gọi khá to phát ra từ hướng cửa ra vào khiến cho cả hai phải nhìn lại, một người đàn ông dáng khá thấp với dung mạo so với bình thường thì chưa đến đang từ từ đi vào.

Shiono Shunji cau mày nhăn mặt nhìn lướt qua trước mắt chàng trai lạ lẫm đang đứng kia, anh tỏ vẻ không màng hệ sự đến Gojou mà trừng mắt nhìn về hướng Eto với biểu tình như trách lỗi.

" Cô đã có ý tưởng gì cho cuốn tiếp theo chưa a, tôi làm biên tập viên cho cô cũng là vất vả lắm a, nên làm ơn đừng có làm chậm tiến độ của tác phẩm nữa, tôi bị ban bên kia chỉ trích rất là nhiều đấy cô có biết không hả? " Shunji giọng mếu máo nói, như là muốn ăn vạ thiếu nữ lấy bằng được.

[Hả?].

" Cô là... " Gojou nghi hoặc nhìn Eto.

Eto cũng không hiểu là vì sao cậu ta lại tỏ ra nghi hoặc mà nhìn mình, vài giây sau mới ngờ ngợ ra là vấn đề của Gojou đang nhắc đến, cô mỉm cười rồi nói.

" Quên không nói cho anh biết, hiện tại tôi đang viết ra một cuốn tiểu thuyết đó a ".

" Ra là vậy, tôi rất ít khi đọc sách nên không có hiểu về cái này nhiều lắm, sẵn tiện tên tác phẩm của cô là gì nhỉ? Để tôi mua về đọc một lần cho thử biết " Gojou gật gật cái đầu khá hài lòng với câu trả lời của thiếu nữ, cậu chưa có nói hết câu mà cô đã có thể nhìn ra nét mặt để đoán được câu hỏi, thì rất giỏi một cái ánh mắt nhìn đâu.

Shunji nét mặt khó xem khi bị hại người lơ đi, không có tiếp tục làm trò mất hết hình tượng của một thằng đàn ông, anh thắc mắc nhìn về phía chàng trai để hỏi.

" Cậu trai đây là người ở đâu vậy? ".

Gojou đang định nói gì thì bị ngắt lại bởi giọng nói của Eto.

" Là người quen của tôi thôi, tên của anh ta là Fumetsu Gojou ".

Shunji hơi giật mình mà nhìn lại Eto, thấy cô đáp lại bằng ánh mắt đầy ẩn ý thì tim anh đập lộp bộp vài cái, ngay lập tức rời qua người thanh niên trước mắt, trên trán và đằng sau tấm lưng toát ra mồ hôi lạnh đã thấm ướt, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo và nói " Người quen..., à thất lễ thất lễ, tôi tên Shiono Shunji, là biên tập viên cho cô Takatsuki đây, rất... vui được gặp cậu! ".

[Lạ thật đấy...].

Gojou như phát hiện ra điểm bất ngờ từ thái độ của người đàn ông, vài giọt mồ hôi trượt xuống trên trán của hắn bị cậu nhìn được, còn hơn thế, với khoảng cách ba người đứng gần chưa đến 1m như vậy, thính giác của cậu có thể bắt lấy từng nhịp đập rất nhanh và mạnh của đối phương như tiếng trống vang lên bên tai rất rõ nếu tập trung để ý kĩ.

Gojou không có ngay lập tức vạch ra, chỉ nhẹ mỉm cười và đưa bàn tay ra dưới ánh mắt của Shunji, thân thiện nói " Rất vui được gặp anh, Shunji-San! ".

" Haha, khách khí khách khí " Shunji vội vàng cười cười, có chút lúng túng mà bắt lấy bàn tay của Gojou không một chút nghi ngờ, vì anh nghĩ đây như là cách chào hỏi của hai người đàn ông với nhau mà thôi.

[Nhiệt độ cơ thể tăng cao lên 0,5 độ và đang giảm đi, các mạch vừa đập nhanh nhưng đã được bản thân anh ta áp chế mà chậm lại như bình thường] Gojou làm ra phán định ngay sau khi bắt tay với người đàn ông, nếu như cậu đoán không sai.

Đối phương là đang tỏ ra sợ hãi như bị đe doạ! Khiến cho cơ thể bản thân phải nhận lấy áp lực mà dần tăng cao cường độ hoạt động, vì thế nên mới xảy ra một hiện tượng sinh lý khoa học hết sức đơn giản như vậy.

Mặc dù chỉ trong thời gian rất ngắn, nhưng lại bị cậu nhạy bén mà để ý đến rất kĩ thì mới phát hiện ra được, người đàn ông tên là Shiono Shunji này tỏ ra phản ứng như thế, chắc chắn là có liên quan đến thiếu nữ Yoshimura Eto đang đứng tại đây.

" Ah! Đợi tôi đi lấy thứ này cho anh " Eto nhỏ giọng hô lên như nhớ ra được cái gì, dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai người, cô nhanh chóng chạy vào gian phía bên trong đựng tủ sách để lục lọi tìm thứ gì đó.

Có vẻ như bản thân cô hoàn toàn không biết được đến suy nghĩ hiện tại của Gojou, nếu biết được chắc chắn sẽ phải kinh ngạc lên không ngừng, và trách móc lấy tại thân quá lộ liễu từ lúc nhìn về phía ánh mắt của Shunji.

[Cô ta định làm gì đây?] Gojou có chút hứng thú ở trong lòng rời mà đi ánh mắt khỏi Eto, xác thực muốn xem cô gái này là loại người như thế nào, mà có thể chỉ với cái nhìn đã gây nên sự sợ hãi cho một người đàn ông đâu.

Vài giây sau.

" Trứng của dê đen, tác giả Takatsuki Sen... ".

Gojou chăm chú lấy cuốn sách được đặt trên tay, đọc qua tên của cuốn sách thì không có làm sao, nhưng khi nhìn lướt xuống phần dưới dòng có ghi lên vài chữ, thì nét mặt cậu lập tức cứng lại trong giây lát, rất nhanh mới trở lại vẻ bình tĩnh vốn có.

" Takatsuki Sen là bút danh của cô à, Yoshimura-San? " Gojou liếc sang Eto rồi mới hỏi.

" Ừm " Eto ừm nhẹ một tiếng, nét mặt lộ ra vẻ chờ mong khi quan sát lấy biểu tình của Gojou.

Eto rất nhanh nhẹn mà mở miệng nói, khi thấy chàng trai lấy chiếc ví ra để trả tiền cho cuốn sách của đã cô đưa " Tôi tặng anh cuốn sách này đấy, xem như là lần đầu gặp mặt của chúng ta cũng có cái món quà để ghi nhớ lại đi ".

Gojou nghe được thiếu nữ nói như vậy cũng không có từ chối, cậu vui vẻ nhét lại chiếc ví cho vào túi rồi mới nhận lấy cuốn sách.

Người ta đã có ý tốt thì việc gì phải từ chối đâu? chẳng bằng bản thân đừng có dài dòng mà nhiều lời, thà nhận đi làm họ vừa lòng cho xong.

Eto không có gì là khó chịu về tác phong của Gojou, thay vào đó là một ý nghĩ hài lòng nở ra, cô còn hỏi thêm " Mà anh làm việc ở đâu nhỉ? Khi nào có lúc rảnh rỗi thì tôi sẽ ghé qua chỗ anh để hỏi thăm một câu ".

" Công việc của tôi là một thanh tra chống và diệt ghoul, cô biết trụ sở chính của CCG ở quận 24 này rồi chứ? " Gojou không có giấu diếm mà nói ra, âm thầm quan sát nét mặt của Eto biểu tình.

Yoshimura Eto hiện lên vẻ kinh ngạc mà tán thán lấy vài câu dành cho Gojou " Ồ, tôi có biết đường đến nơi đó rồi, mà tôi nghe bảo công việc này rất là nguy hiểm đó nha, phải liều bằng cả tính mệnh để chiến đấu chống lại lũ quỷ và bảo vệ người dân a, thật là mang trên mình một chức trách rất lớn đầy sự chính nghĩa đâu! ".

" Cảm ơn cô về món quà và lời khen a, Yoshimura-San "

Nói xong một lời cảm tạ, Gojou không muốn lãng phí thời giờ của bản thân và cô, nhìn lại chiếc đồng hồ được đeo trên cổ tay thì thấy thời gian còn lại đã không còn nhiều, cậu đành phải nói lời tạm biệt với hai người họ và rời đi.

Trước khi đi ra khỏi tiệm sách, thì cậu cũng không có quên xin số điện thoại liên lạc của Eto, hẹn cô vào ngày khác gặp mặt để nói tiếp về vấn đề mang tính chất bí mật này.