Chương 41: Ý định bồi dưỡng Honda Chiemi

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 41: Ý định bồi dưỡng Honda Chiemi

Chương 41: Ý định bồi dưỡng Honda Chiemi

Sau khi Gojou rời khỏi đây chưa được bao lâu, người đàn ông tên là Shunji quay sang nhìn Eto, nét mặt tỏ ra ái ngại và nhẹ giọng hỏi " Cô lại có ý định gì với chàng trai đó vậy, Yoshimura? ".

" Anh không cần phải quan tâm đến chuyện của tôi đâu Shunji-San, việc của anh chỉ cần làm biên tập viên tốt nhất cho tôi là được rồi " Eto mỉm cười và lạnh nhạt đáp lại.

" Haizzz, tôi hiểu rồi, mong cậu ta gặp may mắn khi bị cô để mắt đến a " Shunji thở dài lẩm bẩm một câu, khiến cho Eto phải trừng lấy đôi mắt to mà nhìn anh hằm hằm.

" Haha, tôi đùa chút thôi nên đừng có làm gỏi tôi đấy nhé " Shunji cười đùa lấy một câu, vừa nhìn lại sắc mặt của thiếu nữ mà cũng vừa lui ra đằng sau vài bước.

" Anh còn chả phải chưa bị tôi ăn thịt đấy hay sao? " Eto quay người bước vào gian hàng phía trong và bình tĩnh nói, cô không có biểu hiện gì gọi là tức giận đối với trò đùa của Shunji quá nhiều.

[Haha, đúng thật a, trên cái nước Nhật Bản này chắc chỉ có mình tôi biết được cô là Ghoul quá] Shunji trong lòng cười khổ khi không biết phải phản bác ra sao.

Bởi vì anh ta đã vô tình phát hiện ra cô là ghoul được nửa năm trước đây rồi, trong một lần anh mang đồ ăn đến hộ cho cô nhưng bản thân lại ngủ đến quên không khóa cả cửa, làm cho Shiono Shunji vì gọi cô mãi không được nên mới tự động mở cửa đi vào, sẽ chẳng có việc gì nếu như đối phương không tự ý mở ra chiếc tủ lạnh được đặt ở trong bếp của cô một cách tùy tiện đâu, nhưng khi tỉnh dậy thì đã quá muộn.

Shunji đã phát hiện ra thịt người mà cô dự trữ được đóng hộp rất gọn gàng trong những chiếc khay kim loại, biểu cảm của anh lúc đấy rơi vào trong chết lặng và trái tim cứng đờ lại như không dám đập lấy một cái, cô đã bất chợt tỉnh dậy mà yên lặng xuất hiện ở phía sau vỗ nhẹ lấy bờ vai của anh, làm cho người đàn ông sắc mặt trắng bệch không đến có một tí máu.

Mọi chuyện rất may cho Shiono Shunji khi đi theo một hướng khác, thay vì bị cô giết chết mà bịt miệng để giữ kín thân phận của bản thân, anh lại được cô thả cho một con đường sống với duy nhất một điều kiện, đó là dốc sức làm biên tập viên cho tác phẩm mà cô đang tự tay sáng tác ra, giúp cho cô có được chỗ đứng trong giới của người nổi danh và dành được tiếng nói xa hơn ở trong tương lai sắp tới.

Vì muốn được sống nên Shunji rất nhanh đưa ra lựa chọn của mình, đó là thuận theo ý của đối phương theo một cách miễn cưỡng, nhưng khi suy nghĩ lại vấn đề này một cách sâu sắc thì bản thân anh mới hiểu ra được.

Lợi ích đều về đến tay của cả hai, anh giúp cô có được danh tiếng lan rộng và có sức ảnh hưởng về sau lớn hơn và đáp lại, cô cũng giúp anh mang lại rất nhiều chi phí và khoản tiền mặt lời lãi trong chuyện làm ăn lần này của hai bên.

Vậy thì có lý do gì khiến Shiono Shunji có thể bán đứng Eto được cơ chứ? Chỉ có thằng ngu ngốc mới đi làm như vậy!

Và nửa năm của cuộc đời anh cứ thế trôi qua rất yên bình, mặc dù nhiều lúc cô nàng rất hay bỏ quên đi nhiệm vụ viết lách của mình, khiến cho anh thường xuyên bị cấp trên thân phiền vì tốc độ chậm chạp của việc xuất bản, vì vậy mà hàng ngày phải đến tận nơi để quở trách lấy thái độ làm việc và cái cách sinh hoạt thiếu khoa học của Eto.

Mọi lời trách móc và than vãn của Shunji không có khiến cho Eto phải để tâm đến quá nhiều, có khi cô còn nhởn nhơ mang lấy vẻ bất cần đời của một thiếu nữ chưa trưởng thành mà lơ đi tất cả những lời nói của anh như gió thổi ngoài tai đâu...........

Trên con đường lưu thông có đa số các phương tiện ô tô qua lại, bên trong một chiếc xe màu vàng mang kiểu dáng rất phổ thông đang di chuyển, Gojou thư thả ngồi dựa lưng vào hàng ghế phía sau, khuỷu tay tựa sát bên khung cửa sổ để chống cằm nhìn ngắm qua từng con phố đang lướt nhanh trước mắt.

Bởi vì thời gian không còn nhiều, đi bộ từ chỗ tiệm sách đến trụ sở theo như cậu tính toán thì chí ít mất đến gần hai mươi phút đi, mà cậu đã hẹn đội trưởng Urie Mikito là mười lăm phút nữa sẽ có mặt tại văn phòng của anh, cho nên Gojou phải bắt tạm một chiếc xe Taxi mà thuận tiện đi đến.

Nét mặt đăm đăm hiện ra một vẻ trầm ổn nhưng lại như là có điều gì suy tư, được biểu hiện thấy rất rõ ở cặp mắt dưới đôi lông mày.

[Quận 20 hiện tại cũng đã khá hơn nhiều trong ba tháng nay rồi]

Trong ba tháng nay Gojou cũng không có ngồi chơi không mà đòi xơi lương cao.

Vào ban ngày, cậu luôn tự thân mà đi điều tra và hoàn thành nhiệm vụ một mình, các vụ án liên quan đến ghoul ăn thịt người đã đều được cậu giải quyết hết, đa số là phân bố trên địa bàn của quận 20 xung quanh, khiến cho những con ghoul ở nơi này sinh sống phải tỏ ra e dè mà theo đó cũng ngày càng giảm đi các vụ thảm sát hơn rồi.

Ban đêm thì biến thành cái gối ôm hình người cho bạn gái ôm ấp đến tận bình minh rồi mới lục đục dậy đi làm a, sinh hoạt bình thường của Gojou cứ lặp đi lặp lại ngày qua ngày như vậy đến hết ba tháng.

[Hiện tại thì Mikito-San vẫn chưa gặp phải vấn đề gì quá liên quan đến tính mệnh, nên chắc mình cũng không cần phải lo lắng nữa]

Cậu được điều vào đội 3 để bị quản thúc chặt chẽ về mọi mặt, Gojou không có tỏ ra khó chịu mà ngược lại cậu muốn cảm ơn người đã đưa cậu vào đây còn không hết ý chứ, cũng là một công đôi việc cho bản thân a, cậu đỡ phải mất công cầm bút viết đơn xin gia nhập vào tổ đội, rồi lại đi qua vài cái bài kiểm tra trắc nghiệm thực lực kỹ năng nhạt nhẽo gì đó, còn tiện thể vừa âm thầm giám sát và bảo vệ cho Urie Mikito được an toàn a.

Án phạt thì đã được thu hồi lại từ phía thượng cấp do những thành tích mà cậu đạt được gần đây, nhiều người trong cơ sở đã nhìn cậu bằng một ánh mắt khác xa so với vài tháng trước, cũng giúp Chiemi vì thế mà nở mày nở mặt hẳn ra với các nữ đồng nghiệp.

Số điểm từ các nhiệm vụ mà cậu hoàn thành đã đủ để đổi lấy một cái Quinque cấp S, hoặc thăng từ thanh tra hạng hai lên thanh tra hạng nhất a, cậu không có tìm hiểu về cái này quá nhiều nên cũng không rõ mà chỉ biết được tổng quát đến vậy, cuối cùng Gojou đã đưa ra quyết định của mình.

Cậu sẽ tự tay nghiêm khắc huấn luyện và rèn giũa lấy cô nàng kia để trở thành một điều tra viên tài giỏi, với mục đích tăng lên năng lực tự thân bảo vệ cho Chiemi, dù có đổi hết số điểm tích được để lấy một cái Quinque cấp S cho cô thì cậu cũng bằng lòng.

Gojou không phải lúc nào cũng kè kè bên cạnh mà bảo vệ cô an toàn mãi cho đến hết cả đời được, điều này thì cậu đã có chia sẻ rõ với Chiemi để cho cô hiểu ra được mức độ quan trọng của nó, xong cô cũng đành hết cách mà gật đầu nghe theo lời khuyên của cậu.

Mười phút sau.

Tay tài xế Taxi rất nhanh đã trở Gojou đến trụ sở CCG, nét mặt mang lấy vẻ điềm đạm mà bước xuống khỏi chiếc xe, bình tĩnh đi về hướng một toà nhà thuộc cơ sở cao tầng đứng sừng sững ở trước mắt.

Gặp cánh cổng tự động quét nồng độ RC được đặt đằng sau cửa ra vào cách có vài mét, cậu cũng không có tỏ ra ngần ngại mà trực tiếp đi qua.

" Bíp " Vẫn là chiếc đèn thông báo màu xanh lá hiện lên sau mỗi lần Gojou bước qua, đa phần là do bản thân đã có năng lực để điều khiển các tế bào mới lạ tại trong cơ thể theo như ý muốn của cậu.

" chào cậu, Gojou-Kun! Hạng đặc biệt Urie sáng nay đến rất sớm để hỏi cậu đấy " Một người thanh niên đang sách chiếc vali đi ngang qua nhẹ giọng nói, ánh mắt anh nhìn về phía Gojou đầy thiện cảm.

" Tôi biết rồi, cảm ơn anh Fura-Senpai! " Gojou mỉm cười đáp lại, ngay sau đó nối tiếp nhau là những tiếng xì xào bàn tán phát ra từ những ánh mắt đang tập trung rất kĩ để soi xét lấy cậu.

" Cậu ta chẳng phải chính là người đã liên tục hoàn thành những nhiệm vụ mang độ khó khá cao gần đây hay sao? ".

" Fumetsu Gojou chính là tên của cậu ấy đấy, do anh mới đi làm lại nên không biết đấy thôi ".

" Nghe bảo cậu ta vì lãnh hình phạt từ cấp trên gì ấy, bản thân muốn tìm lại những công trạng bị trừ mất nên đã cật lực mà đi điều tra và giải quyết gần hết các nhiệm vụ ở quận 20, để lấy lại sự tin tưởng từ những người khác đó ".

" Cậu ta bao nhiêu tuổi rồi? ".

" Nghe được có ai nói là chưa hơn quá mười bảy tuổi a ".

" Trẻ như vậy? cậu ta thuộc thanh tra hạng bao nhiêu rồi? chắc là cao lắm đúng không! "

" Tôi nghe được phòng tài vụ nói là số điểm công trạng của cậu ta đã thừa để thăng lên từ hạng hai lên hạng nhất rồi a, mà không biết ý định của cậu ta thế nào? ".

" Cái gì? Hạng nhất! Nghe quả thật rất khó tin a, nhưng nhìn cậu ta cao lớn thế kia chắc cũng mạnh lắm đấy, vậy là chúng ta lại có thêm một người trẻ tuổi tài giỏi a " một người đàn ông cảm thán.

" Ừm, nhưng có vẻ như tâm tính có chút không được cứng rắn đâu? "...........