Chương 44: Hang đá và căn hầm, Bắt đầu luyện khí

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 44: Hang đá và căn hầm, Bắt đầu luyện khí

Chương 44: Hang đá và căn hầm, Bắt đầu luyện khí

Gojou lúc này đang trên đường đi về nhà, cậu không có quên mua một cái bánh sinh nhật cho Touka, nên khi đi ngang qua tiệm bánh thì cậu đã ghé vào và lựa chọn một cái thật to và đẹp để dành cho cô.

Trên nét mặt của Gojou hiện ra nụ cười nhạt ôn hoà, đôi mắt kiên nghị lộ ra đầy sự thần phấn khởi như biểu hiện cho tâm trạng đầy cao hứng của cậu.

Đúng, cực kì là cao hứng!

Vì sao?

Chuyện là sáng hôm nay, sau khi lấy lý do để đi làm thêm nhiệm vụ, Gojou đã âm thầm không để cho ai biết mà trực tiếp rời khỏi trụ sở CCG, bí mật gọi một tài xế Taxi và đi đến khu rừng nằm ngoài thành phố, cách trụ sở gần 10km.

Sau khi đến được bìa rừng, Gojou bình tĩnh nhìn lấy cánh rừng to lớn trước mặt, cậu không có vẻ gì là chần chừ mà ngay lập tức tiến sâu vào trong khu rừng, đi khoảng 200m thì rốt cuộc mới đến nơi mà Gojou cần đến.

Trước mắt cậu là một cái hang đá to lớn, nó tồn tại ở phía dưới chân núi và gần như là bị che khuất đi bởi những gốc cây thông mọc lên đứng san sát vào với nhau, chắc chắn rằng nếu không có ai thật sự để ý kĩ hoặc là nhãn lực không cao, thì sẽ khó mà có thể phát hiện ra được có một cái hang đá nằm ngay tại đây.

Cái hang đá này là do lúc trước Gojou đi tập luyện mà vô tình phát hiện ra được, với sự ảm đạm, hiu quạnh của khu rừng mang lại và những vụ về ghoul ăn thịt có từ ngày xưa, nơi đây đã chẳng còn có mấy ai dám bén mảng đến, hay thậm chí là những điều tra viên của lực lượng phòng chống ghoul rất ít khi lui tới nữa.

Cả ghoul cũng không dám ở lại vì điều kiện sinh hoạt ở nơi đây rất là thiếu thốn về mặt lương thực và môi trường.

Và chính điều đó là điều mà Gojou đang cần vào lúc này, một nơi mà cả người và ghoul không có một ai biết và được biết.

Nơi mà Gojou bí mật dùng để tập luyện và thí nghiệm những phản ứng tác động đối với cơ thể của mình.

Nhưng Gojou cũng biết là nơi này sớm hay muộn cũng sẽ bị người ngoài phát hiện ra mà thôi, vì thế nên cậu đã ra quyết định, phải thật là điệu thấp trong việc rèn luyện của bản thân, để ít đi những thiệt hại gây ra cho khu rừng, khiến kẻ khác tò mò mà để mắt đến thì thật đúng là một cái phiền phức không nhỏ đâu.

Bước chân vào trong hang đá, mọi thứ bên trong đều không thể trốn qua được thị giác của Gojou, hoàn toàn là trống trơn chả khác gì những cái hang bình thường khác.

Nhìn lấy xung quanh và làm qua khích lệ nhận xét, diện tích của nó khá là lớn rơi vào khoảng 20m vuông theo như cậu tính toán, bề mặt từ nền đất cho đến trần hang cao đến 3m, cộng thêm từ cửa hang cách với cuối hang đến 10m đủ để hơn chục người sống ở bên trong này.

Cảm nhận đầu tiên của Gojou là một hơi thở ấm áp của làn gió thoang thoảng nhẹ phiêu qua làn da của cậu.

Tiếng gió cũng theo đó mà rít qua bên tai cùng với những tiếng chảy róc rách của mặt nước...

Khoan!

Tiếng nước?

Gojou có chút ngạc nhiên khi có thể nghe được tiếng nước chảy phát ra từ cuối hang, gió là đến từ phía bên ngoài thổi vào đây mà ra là đúng rồi, mà bây giờ còn có cả âm thanh của nước?

Theo lý thì rất có thể là tồn tại một mạch nước ngầm nằm bên dưới cái hang này, do nó có kẽ hở ở chỗ nào đó nên thính giác của cậu mới có thể nghe đến cực kì kĩ thì mới phát giác ra được.

Mang theo sự tò mò mà đi đến cuối hang, sau khi kiểm tra được vài lần thì cậu mới phát hiện thấy có một kẽ hở trên mặt tường đá, bởi vì nó nằm ở trong góc khuất nên bây giờ cậu mới để ý đến.

Nó không quá nhỏ, miệng hở dài đến 10 phân và rộng bằng 5 phân, qua cái khe nhỏ đó, cậu có thể cảm nhận được một ít hơi lạnh phả ra, kèm theo vài tiếng nước chảy róc rách và mùi đất ẩm ướt bốc lên từ đó.

Gojou thật muốn xem qua bên khe hở kia sẽ trông như thế nào.

Bên trong cơ thể của cậu lúc này, hàng vạn các tế bào màu đỏ đen kì lạ chạy theo đường thông của máu, tập trung lại vô số ở một chỗ, rất dễ để nhận biết được chúng đang tụ hợp lại ở phần cơ vai chạy dọc xuống cẳng tay của cậu.

Bàn tay rất nhanh nắm thành quyền đầu, cánh tay phải rắn chắc gồng lên một cách mạnh mẽ mà siết chặt lại, một lực lượng không hiểu từ đâu tràn vào đó khiến cho gân tay nổi lên chi chít.

Gojou ngay tức khắc đấm mạnh xuống nơi có vị trí của cái kẽ hở kia.

" Ầmmm, rát rát " Tiếng va chạm vừa dứt thì âm thanh vỡ vụn của đất đá lại vang lên.

Xong!

Một quyền là thuận tiện.

Nhìn thấy được một đường hầm xuất hiện phía trước, lại để ý đến độ dày của bức tường mà bản thân vừa phá.

Thật đủ dày đến 1m a!

Không ngờ lực đấm của cậu lại mạnh đến vậy, bức tường này dày nhiều nhất khoảng gần 1m, với độ cấu tạo cứng rắn của đá nơi này thì Gojou đoán.

Nếu nó dày tầm 1m trở lên thì cậu ít nhất sẽ phải tung số lượng quả đấm trên hai lần.

Chứng tỏ rằng ghoul dưới cấp SSS tuyệt không chịu nổi đấm thứ hai của cậu đi!

Một đấm nhất định là gây trọng thương đến thể nội hoặc thậm chí là tử vong cho ghoul cấp SS, chính xác là không được quá hai đấm nha!

Nhưng Gojou nhận ra được, dạo này cậu quá chểnh mảng đến việc tăng thực lực cho bản thân, suốt ba tháng qua toàn đi lo những chuyện bao đồng, khiến cho sức mạnh không có tăng tiến lên quá nhiều mà dẫm chân tại chỗ.

Cũng chỉ vì cái thoả thuận mà cậu tự đưa ra với đám người kia để đổi lấy sự tự do từ họ.

Nếu để cậu trui mài và tìm hiểu sâu đến năng lực đang sở hữu hiện tại, phát huy đến mức tận cùng của nó thì chẳng phải sợ kẻ địch mạnh chạy đến nữa rồi.

[Haizzz, Xong việc này cũng nên sắp xếp lại lịch làm việc thôi...] Trong lòng âm thầm thở dài một câu.

Gojou không lại tiếp tục suy nghĩ, chui qua cái lỗ thông sang phía bên kia, hai chân chạm đất đứng dậy mà phủi phủi qua bộ quần áo, cậu bình tĩnh đưa mắt quan sát xung quanh nơi đây.

Rộng! Thật sự rất rộng!

Rộng gấp bốn lần diện tích của hang đá bên ngoài.

Gojou ngay lần đầu phát hiện ra một vũng hồ nhỏ nằm chính giữa căn hầm, mặt hồ trong xanh như nước biển nằm lằng lặng ở đó, chỉ có tiếng kêu róc rách từ phía trên nền trần của căn hầm chảy xuống, cùng với vô số những mỏm đá lởm chởm không theo thứ tự bao quanh lấy nó.

Cậu đoán đây là mạch nước ngầm tích đọng lại trong nhiều năm qua đi, nhưng mấy năm để hình thành một cái tiểu hồ như thế này thì cậu lại không rõ, chắc trên chục năm gì đấy.

Nhưng...

Tồn tại được bao nhiêu năm thì mắc mớ gì đến cậu hiện tại?

Mục đích của Gojou tới đây chủ yếu là để thử nghiệm chức năng mới mà Hệ thống vừa mở ra a.

Và cuối cùng thì cậu cũng tìm ra được một nơi rất là phù hợp với mình đâu?

Vừa yên tĩnh, vừa không có người phát hiện ra liền tốt!

Một nơi rèn luyện miễn phí hoàn hảo mà không sợ bị lộ ra ngoài cho ai biết!

Gojou mang vẻ mặt vui mừng đi xung quanh khám phá qua một chút xem có điều gì bất thường, được vài phút sau thì mới thu lại tâm tình mà tỏ ra nghiêm túc, ngồi khoanh chân bên cạnh cái hồ nhỏ.

Cậu đi điều động Hệ thống thức tỉnh " Hệ thống! ".

" Vâng, thưa chủ nhân? " Âm thanh máy móc vang lên.

" Ta muốn sử dụng chức năng Vũ Khí Bản Mệnh, cho nên phiền ngươi hướng dẫn ta cụ thể quá trình thực hiện, có gì lưu ý thì nói luôn nhé, tránh từ ngữ úp úp mở mở đi ".

" Vâng, thưa ngài ".

" Tíchhhh "

Màn hình giả lập màu xanh quen thuộc hiện ra trước mắt Gojou.

Đã thật lâu cậu không có nhìn qua cái bảng thông tin cá nhân, bây giờ thấy nó xuất hiện thì có chút chăm chú nhìn kĩ lại.

Thông tin cá nhân:

Tên: Fumetsu Gojou

Tuổi: 17 (800)

Chủng tộc: Bất tử, Ngạ quỷ

Sức mạnh: C (Đỉnh)
- Tấn công: 90
- Phòng thủ: 105
- Nhanh nhẹn: 109
- Linh hoạt: 90
- Thể lực: 85

Năng lượng: 1000 (1s/2)

Kỹ năng:
- Nội tại: Hăng máu (0 mana)
- Khống huyết: Cấp 1 (50 mana)
- Siêu hồi phục: Cấp 2 (100 mana)
- Hấp thụ: Cấp 1 (0 mana)
- Kagune: SSS (0 mana)
- Thức tỉnh: 20% (700 mana)

Nghề nghiệp: Diệt ghoul

Mọi thứ vẫn như cũ từ ba tháng trước kể từ khi Gojou đi tập trung dẹp loạn khu 20, bất đắc dĩ mà mỉm cười lắc đầu.

Nhiều việc đúng thật rất phiền a!

" Chủ nhân! Hãy ấn vào chức năng mới được hiện thị dưới mục cửa hàng đi " Hệ thống nói.

Gojou thấy chữ { Vũ Khí Bản Mệnh } thì chạm nhẹ vào đấy, ngay lập tức trước mặt xuất hiện thêm một cái màn hình giả lập thứ hai khác ngay bên cạnh, chữ " Luyện Khí " rất to xuất hiện trên cái màn hình thứ hai kia như chỉ cần được một lần nhấn là sẽ giống với ý nghĩa của nó.

" Ngài hãy tách Kakuhou trong cơ thể của ngài ra đi ".

" Hửm? Có ý tứ gì? " Gojou sửng sốt hỏi lại.

" Nếu ngài muốn chế ra vũ khí bản mệnh của riêng mình thì phải có đặc thù nguyên liệu chứ? " Hệ thống kiên nhẫn nói.

" Cái gì là đặc thù nguyên liệu? ".

" Bởi vì ngài không có nguyên liệu nào đáng quý hơn là cái Kakuhou trong cơ thể, nó cũng gắn bó và là nơi tinh hoa của sức mạnh thuần túy tồn tại ở bên trong ngài nhiều nhất, cho nên một khi đã thành công luyện ra được vũ khí, đảm bảo độ tương thích sẽ rất cao đâu! "

Hảo! Nhưng đau lắm a, muốn tách ra đâu phải là chuyện dễ...

Mặc dù có hồi phục vượt trội nhưng không phải là không cảm thấy đau đớn a.

" Ta tự chặt đứt Kagune của mình đi được không? Kagune có thể luyện ra chứ? "

" Như vậy thì hiệu quả sẽ yếu hơn cái kia rất nhiều "

Thôi được!

Thà rằng cắn chịu cơn đau để đổi lại bảo bối lớn thì quả thật không có chịu thiệt gì quá nhiều, chỉ cần ăn đau khổ chút chút thôi...

" Phốc " âm thanh đâm vào thịt vang lên, đã thấy Gojou tự lấy tay đâm thấu qua tấm lưng của bản thân, nét mặt hiện lên sự thống khổ nhưng vẫn còn giữ lại đôi mắt kiên cường dứt khoát ấy, mồ hôi trên trán nhẹ chảy qua thái dương của cậu.

Rút!

Gojou ngay lập tức kéo mạnh Kakuhou hình cầu ra khỏi lưng của mình.

" Phốc " Âm thanh ghê rợn lại vang lên lần nữa, một quả cầu hắc sắc xen lẫn huyết văn được cầm trên tay của Gojou, thỉnh thoảng đập nhẹ lên vài cái như có sự sống vậy.