Chương 43: Cảm giác bất an của Chiemi

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 43: Cảm giác bất an của Chiemi

Chương 43: Cảm giác bất an của Chiemi

" Vâng thưa đội trưởng, nếu anh không còn việc gì nữa thì hiện tại tôi sẽ đi xuống phòng nhân sự làm chiếc thẻ mới " Gojou có chút tỏ ra phản ứng với câu hỏi của Mikito mà bình tĩnh trả lời lại.

" Ừ " Mikito gật đầu.

Thấy Gojou đang chuẩn bị đứng dậy để rời đi, anh chợt nhớ ra hôm nay là kỷ niệm của ngày thành lập đội như mọi năm, nên buổi tối sẽ có một buổi ăn mừng liên hoan của đội 3, anh không có chần chừ mà ngay lập tức gọi lại Gojou " Gojou-Kun, tối hôm nay cậu có bận việc gì không? "

Gojou khựng lại bước chân, xoay người lại hỏi Mikito " Có chuyện gì cấp bách hay sao, Mikito-San? ".

" Không có gì cấp bách cả, chả là tối nay đội 3 của chúng ta sẽ đi ăn mừng ở một nhà hàng nào đó thôi, nhân ngày thành lập đội như mọi năm ấy mà, nên tôi mới hỏi cậu buổi tối nếu mà không có việc gì quan trọng thì tham gia cùng chúng tôi cho vui ".

" Ah... ".

[Gojou-Nii! Hôm nay là ngày sinh nhật của Touka đấy ạ].

[Anh...anh nhớ phải có mặt nha, không là em sẽ không vui đâu].

Giọng nói lanh lảnh bỗng dưng chợt vang lên trong đầu cậu, kèm theo đó là hình ảnh của một bé gái tóc tím có vẻ ngoài xinh xắn và nhút nhát hiện ra trong đoạn hồi tưởng vừa rồi của Gojou, giọng nói của cô bé như đã chạm lấy trái tim của chàng trai làm cho đáy lòng cậu nổi lên từng tia ấm áp.

Gojou cảm thấy không nỡ, và cũng không muốn bản thân thất hứa mà bỏ rơi tiểu la lị kia, nên cậu đành phải lấy qua loa vài lý do " Tôi xin lỗi nhé, tối này tôi có chuyện rất quan trọng đối với mình nên không thể đi cùng mọi người được rồi, cảm ơn anh đã mở lời mời a, Mikito-San... ".

Mikito nghe được chàng trai từ chối thì thở dài ra một hơi rồi nói " Aizzz đáng tiếc thật, không có gì đâu, nếu vậy thì hẹn cậu hôm khác vậy ".

" Xong tôi cũng có chút việc đột xuất phải đi làm ngay bây giờ, khi nào anh bắt đầu khởi hành đi đến quận 1, thì có thể báo cho tôi trước một câu nhé ".

" Được ".

Nhận được câu trả lời trực tiếp của người đàn ông xong, Gojou mới quay người lại để bước ra văn phòng, trước khi cậu rời đi khỏi trụ sở thì không có quên ghé qua phòng nhân sự để đổi lấy thẻ cấp chức thanh tra mới.

" Của cậu đây, Gojou-San " Nữ nhân viên nở một nụ cười tươi, cô tận tay đưa cho Gojou một chiếc Card.

Nhận lấy chiếc Card từ tay nữ nhân viên, Gojou nhìn lướt qua mặt thẻ, rất nhanh đã đọc hiểu những thông tin có ở trong đó, đây chính là cấp chức hạng nhất có ghi trong tấm Card thanh tra này của cậu a.

Xác nhận qua thấy không có gì sai lệch, Gojou mới mỉm cười, nhìn về phía nữ nhân viên mà nói " Cảm ơn chị, tôi về đây ".

" Ừm " Cô đáp lại một tiếng, nhìn bóng lưng cao lớn của người thanh niên đang bước đi kia, nhịn không được mà âm thầm trong lòng cảm thán.

[Cậu ta tài giỏi thật, chưa đến 18 đã có thể ở trên vị trí như thế này, đúng là rất tiện nghi cho cô nàng nhà Honda kia đâu].........

Buổi tối, vầng trăng bán khuyết đã treo ở trên bầu trời đen.

Trong gian phòng bếp đã cực kì sáng sủa dưới ánh đèn, lúc này vang lên những tiếng hát ngâm nga đều đều theo từng nhịp của giai điệu đã có vẻ say sưa quanh quẩn tại đây.

Chính giữa gian là một chiếc bàn gỗ với sáu chiếc ghế được dùng cho việc ăn uống, vì là bàn ăn nên đã được lau chùi đến sạch sẽ và bóng bẩy, trên mặt bàn được bày ra rất nhiều những món ăn hải sản cầu kì và đẹp mắt.

Một thiếu nữ đang trở mình loay hoay dọn dẹp ở gian bếp núc, hôm nay Chiemi mặc một cái áo cộc tay màu trắng kèm theo một chiếc váy ngắn có chân xếp màu đen, để lộ ra cặp chân trắng nõn và thon dài của mình.

Mái tóc dài màu lam đậm hơi uốn nhẹ có phần đuôi tóc được búi cao ra phía sau, đằng trước là hai lọn tóc dài hơi vén nhẹ được bổ luống sang hai bên.

[Đến lúc gọi anh ấy về rồi, còn sang mời gia đình nhà Kirishima nữa] Dọn dẹp sạch sẽ xong xuôi, Chiemi mới quay lại để nhìn chiếc đồng hồ được treo trên tường, sực nhớ ra là thời gian đã đến, cô lấy ra chiếc điện thoại, trực tiếp gọi báo cho Gojou biết để anh còn nhanh chóng mà đi về.

Vì hôm nay là ngày sinh nhật của Touka, cho nên Chiemi đã phải dồn rất nhiều tâm sức của mình để làm ra một bữa ăn lớn cho buổi tối nay.

Touka là tên của một cô bé có quen biết và rất thân thiết với Gojou, cô mới cùng gia đình của mình chuyển đến đây ở từ tháng trước đây, ngay sát căn phòng bên cạnh mà Chiemi và Gojou đã từng xem qua nhưng không mua lại, vì một vài lý do sở thích của cá nhân cô cho nên đã lựa chọn căn phòng bên cạnh rộng rãi nhưng lại đắt tiền hơn.

Theo như những gì cô biết được trước đây, gia đình nhà này chỉ có ba người mà thôi, là một người đàn ông tên Kirishima Arata và có hai đứa con một trai một gái, theo thứ tự người chị là Kirishima Touka và người em trai tên là Kirishima Ayato.

Hàng ngày thì bố của chúng rất hay đi làm, nên hai đứa trẻ đặc biệt thường xuyên chạy sang bên phòng của Chiemi và Gojou chơi, thay vì có những cảm xúc khó chịu và phiền phức thì cô lại cảm thấy rất cao hứng và chào đón chúng chơi đùa bên này.

Một phần là cái tính cách ưa thích được nhìn thấy trẻ con chơi đùa vui vẻ của cô, phần còn lại là vì nghĩ đến gia đình họ đều là người thân duy nhất của Gojou mà anh đã rất quan tâm và để ý đến.

Cho nên trong lòng của Chiemi luôn luôn hiện ra một vẻ nhã ý và xử sự hài hoà để đối xử với hai đứa nhóc.

Bố của hai đứa trẻ đã tỏ ra rất xúc động và chân thành cảm tạ với Chiemi về vấn đề này, nhưng cô cũng chỉ nói đó là điều đương nhiên, vì cả hai nhà đều là gia đình có quen biết và rất thân thiết với nhau cho nên không cần phải quá khách khí, gò bó làm gì cho quá mức.

Trải qua ba tháng gắn bó với gia đình nhỏ ở bên cạnh như thế này, cô xem Touka và Ayato như hai người em ruột của mình vậy.

Đến các bữa ăn trong nhà đều là do chính bản thân cô nấu cho bọn trẻ mỗi khi bố của chúng bận việc mà không chăm được, mặc dù ăn rất ít và hay thường xuyên bỏ thừa lại, nhưng cô cũng không trách móc về điều đó cả, bởi vì nghĩ đến dinh dưỡng của chúng hấp thụ ít hơn so với những đứa trẻ khác nhiều nên cô đành hiểu cho mà bỏ qua, như không để ý đến quá nhiều về việc đó.

" Ting toong... ting toong " Tiếng chuông báo vang lên, Chiemi chợt tỉnh người lại sau khi hồi ức về quá khứ ba tháng trước, cô nhanh chóng rửa đi đôi bàn tay đã dính xà phòng để đi ra mở cửa đón khách quý của ngày hôm nay.

Tâm tình vui vẻ đi với nụ cười nhẹ trên đôi môi hiện lên, bước đến cánh cửa ra vào, cô vặn cái tay nắm cửa rồi mới kéo nhẹ vào, trong tầm mắt của Chiemi ngay sau đó hiện ra ba thân ảnh của người nhà Kirishima.

Không đợi cho Chiemi nói trước, hai đứa trẻ nhà Kirishima là Ayato và Touka mang vẻ mặt vui tươi cùng nhau đồng thanh nói " Chionee-Chan! Bố với hai chúng em một cô bé mới cùng gia đình của mình chuyển đến đây ở, ngay sát căn phòng bên cạnh mà Chiemi và Gojou đã từng xem qua nhưng không có mua

" Chào cháu, Chiemi-Chan " Người đàn ông mỉm cười nhẹ giọng nói, trên vai anh đang cõng lấy hai đứa nhỏ là Ayato và Touka không giấu được vẻ mặt tươi tắn.

Trái ngược với nét mặt của anh mang đậm vài nét tiều tụy, nhưng lại không làm mất đi những nét hiền hậu đã vốn có từ trước kia của nó, chỉ làm cho anh tăng thêm vài vẻ phiền não như được giấu tận sâu trong đáy lòng, không muốn đem ra ngoài ánh sáng để bày tỏ vậy.

" A! Là Arata-San và hai em, ba người vào nhà đi ạ, cháu đã làm xong và đang đợi ba người lâu lắm rồi đấy " Chiemi nở nụ cười mà nhẹ giọng hô, cô đón cả ba người vào nhà một cách nhiệt tình nhất có thể, khiến cho ai nấy đều vui vẻ mà cười tươi.

Touka ánh mắt tràn đầy sự háo hức nhìn xung quanh căn phòng như đang tìm lấy thứ gì quan trọng.

Bỗng dưng bản thân không tìm thấy được hình bóng của chàng trai cao lớn kia đâu, tâm tình tự nhiên có chút cảm thấy mất mát mà hiện lên vẻ buồn rầu trên nét mặt, khiến cho cô ngay lập tức phải nhanh nhảu hỏi lấy Chiemi.

" Chionee-Chan ơi, Gojou-Nii đâu rồi ạ? ".

Chiemi đang định đi lấy vài món đồ, nghe được câu hỏi ngây ngô của cô nhóc không thể không trả lời ngay, nhẹ nhàng nói " Anh ấy đang trên đường mang chiếc bánh cho em về đây rồi, Touka-Chan yên tâm đi nhé... ".

" Vâng ạ " Touka ngoan ngoãn đáp lại, làm cho Chiemi suýt nữa không nhịn được mà cười khổ.

Cô cũng biết được đứa bé này rất là quấn quít ở bên người yêu của mình trong vài tháng gần đây, Gojou lúc nào cũng chiều chuộng theo mọi ý muốn của cô bé này nhất, khiến cho bản thân của Chiemi có một loại cảm giác bất an thoáng chạy qua trong ý thức.