Chương 52: Hoả Dực

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 52: Hoả Dực

Chương 52: Hoả Dực

Chương 52:

"... ".

Rias cạn lời không còn từ gì để nói.

Không muốn tiêu tốn quá nhiều thời gian ở thế giới tinh thần, phải nhớ là buổi sinh nhật của Touka rất là quan trọng đối với cậu, và sự có mặt của cậu là không thể thiếu đối với con bé được, nên chuyện bí ẩn của cuộc gặp mặt này cũng phải dừng lại ở đây thôi.

Gojou lòng như lửa đốt nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác hỏi.

" IS, hãy để cho ta nắm quyền điều khiển ngươi dưới dạng Kakuhou được chứ? ".

IS ngơ ngẩn nhìn lại Gojou như không hiểu.

À.

Cậu mới nhận ra là nó vẫn chưa hiểu thuật ngữ Kakuhou là gì, nên Gojou lại bỏ ra vài phút để giải thích.

Năm phút sau.

" Ngươi bắn ra ba đôi cánh từ lưng của ta á, hiểu chưa? ".

" Ong ong ".

IS gật gật.

Gojou cười khổ.

Gần ba mươi phút của cậu từ khi đặt chân vào đây a.

Tại sao cậu lại biết rõ thời gian như vậy?

Tất nhiên là cậu đã không ngừng tự nhẩm thời gian từng giây một từ khi đặt chân vào đây rồi.

" Rias, Gargon " Gojou gọi tên với cái giọng không cao không thấp.

Một lửa một long như nghe được ý chỉ của vua, thật nhanh đáp lại.

" Có chúng thần ".

" Có vấn đề quan trọng gì cần nói vào lúc này thì nói đi ".

"? " Rias và Gargon nhìn nhau như không hiểu ý của vương.

" Ý của ta là có chuyện gì quan trọng hay có vấn đề nguy cơ cao nào đó mà ta không biết, các ngươi nên nói với ta vào lúc này. Nếu không thì để sau này đi, bây giờ ta còn có việc phải làm " Gojou không tiếp tục dài dòng dây dưa.

" Thưa Gojou-Sama, thật ra là có, nó liên quan đến sức mạnh của ngài " Rias nhẹ giọng nói.

" Vậy thì để sau đi, giờ ta có chuyện cần thiết hơn ".

Rias nghe thế liền chú ý đến Gojou rõ hơn một chút.

Có ý tứ.

Sức mạnh là thứ cốt lõi để tồn tại ở trong thế giới được mạnh yếu thua này, dù trí nhớ không được chi tiết nhưng nàng biết rất rõ tham vọng của vương đời thứ nhất là gì.

Là truy cầu vô hạn sức mạnh, hoàn hảo đến mọi mặt và không có khuyết điểm nào được phép tồn tại ở trong đó.

Vị vương cầu toàn đó tuyệt sẽ không bỏ qua những lợi ích đem lại sức mạnh cho hắn.

Giờ thì hắn lại có chuyện quan trọng hơn điều mà nàng sắp nói cho hắn biết a.

Phải chăng là sự tồn vong của vị diện?

Chắc vậy đi.

Nếu không thì còn vấn đề nào quan trọng hơn điều đó.

Rias nhìn từ phía sau Gojou, thấy hắn đứng đực ra liền nghi hoặc.

" Ngài vẫn chưa rời đi? Có chuyện gì hay sao? ".

Tất nhiên là có chuyện!

Câụ vẫn chưa biết phương pháp để rời khỏi thế giới tinh thần a.

Gojou không ngần ngại hỏi cả hai.

" Làm cách nào để ta trở lại ý thức thực? ".

" Hahaha...Khục khục... ".

"...Đừng cười tân vương của chúng ta như vậy chứ, Gon " Rias đang cố gắng ko cười.

" Ngươi lầm rồi, ta đâu có cười " Gargon dứt khoát từ chối sự thật.

Không trách được.

Lần đầu đặt chân xuống dưới này nên không biết cũng là điều dễ hiểu.

Gojou thấy vậy liền tâm tình như bãi phân ngâm.

Có quỷ mới biết các ngươi không cười đểu ta a.

Cậu không quá để ý đến suy nghĩ của mấy kẻ này, dù gì thì cũng mới nhận được huyết mạch không hoàn chỉnh của Bất Tử Vương đời trước, nên các thuộc hạ cũ ở dưới trướng không dành quá nhiều sự tôn trọng cho cậu là lẽ đương nhiên.

Gargon nói " Ngài chỉ cần đọc lên trong ý thức hai từ thoát biến, thì ắt sẽ có tác dụng ".

" Cảm ơn ngươi ".

Không tiếp tục dây dưa tại đây, Gojou nhanh chóng niệm lên trong ý thức hai chữ " Thoát biến "....


Bên ngoài thế giới tinh thần.

Gojou chậm rãi mở ra đôi mắt màu xanh dương, điều đầu tiên cậu làm đó là quan sát xung quanh thật kỹ xem có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn trong khoảng thời gian ở thế giới tinh thần hay không.

Rất tốt là không có vấn đề gì.

Cậu lấy ra chiếc đồng hồ đeo tay từ túi chứa không gian, nhìn được một lúc thì cậu mới ngớ người ra.

Chuyện kì lạ gì đây?

Mười tám giờ ba mươi phút.

Thời gian trên chiếc đồng hồ đeo tay của cậu vẫn y nguyên kể từ lúc đi vào thế giới tinh thần.

Không, không hoàn toàn là y nguyên, khác cái là kim giây đã gần điểm sang phút tiếp theo rồi.

Gojou không tin vào mắt mình, lập tức lấy ra chiếc điện thoại từ trong túi không gian.

Thời gian hiện trên điện thoại là 18:31.

Nó thật sự không thay đổi gì kể từ lúc đó, chẳng lẽ...

Cậu lâm vào trong suy đoán.

[Thời gian sẽ dừng lại nếu như ý thức của mình đi vào thế giới tinh thần hay sao? Hay nói cách khác, thời gian ở trong đó và thời gian ở bên ngoài là hoàn toàn tách biệt].

Thở phào ra một hơi nhẹ nhõm.

Vậy cũng tốt.

Gojou đeo lên chiếc mặt nạ rồi nhẹ giọng hô.

" Ukaku ".

Một làn hắc huyết chi sắc thiểm điện loé lên, kèm theo những âm thanh xẹt xẹt của tia chớp, nó như ẩn như hiện liên tục bắn ra từ trên lưng Gojou.

Roẹt.

Sáu chiếc cánh hiện.

Hình dáng của chúng nay đã khác hơn trước rất nhiều, không còn là chiếc cánh bám dày đặc những lông vũ màu đen tuyền, nay chúng rực cháy như là ngọn lửa hắc ám vĩnh cửu.

Trung tâm mỗi hoả dực chứa đựng hình thù của một cái nhãn cầu màu đỏ tươi, bám quanh nó là những đường gân mạch máu hình rễ cây, chúng mang màu đỏ của dung nham, được phân bố đều trên hai mặt trước và sau của hoả dực.

Gojou ngoái đầu lại nhìn để đánh giá qua về hình dạng mới của nó.

Ân, nhìn rất đẹp mắt.

Đặc biệt là con mắt màu đỏ trên chiếc cánh, chỉ nhìn thôi mà tâm thần đã muốn hãm sâu vào trong đó, thật đúng là mê hoặc tâm trí của người nhìn.

Đan hai bàn tay vào nhau rồi dãn ra trước ngực, cậu mỉm cười với vẻ thoả mãn.

" Đến lúc phải về rồi ".

Vụt.

Phút chốc Gojou đã xuất hiện trên khoảng trời tối đen, dưới ánh bán nguyệt chiếu lọi làm nổi bật lên một thân hắc phục với ba đôi hỏa dực hòa lẫn trong bóng đêm............


Trên bầu trời.

Gojou đang bay với một độ cao không tưởng, ước tính từ khoảng cách mặt đất cho đến vị trí của cậu là tám nghìn mét, nếu muốn thì cậu có thể bay cao hơn thế, nhưng không nhiều, cùng lắm mười một nghìn mét là kịch kim, vì đã thử nên cậu mới biết.

Đây đúng là độ cao lý tưởng để tránh tai mắt người thường, nên muốn bị phát hiện ra là một điều rất khó, nhưng cậu vẫn cẩn thận che đi diện mạo thì tốt hơn, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Trên đường bay.

Gojou lơ đãng nhìn xuống.

Thành phố lớn giờ đây đã được thu nhỏ lại ở trong tầm mắt của cậu, có li ti những ánh đèn sặc sỡ sắc màu hiển hiện nối phiên nhau thắp sáng ở mọi nơi, các cơ sở cao tầng dù có cao lớn chọc trời đến mấy khi nhìn từ dưới lên, thì lúc này chúng ngược lại là rất nhỏ khi nhìn từ trên cao xuống.

Chà chà, thật là một khung cảnh có một không hai trên độ cao tuyệt vời như thế này a.

Còn có cả những con kiến đang di chuyển kia đâu.

Nhầm, là người nhưng do quá nhỏ nên cậu lầm tưởng đến những chú kiến đen a.

Hắc hắc.

Gojou nhịn không được muốn cười lên một tiếng.

Thị giác của cậu dù có tốt đến mấy cũng chỉ nhìn được đến cự ly năm trăm mét đổ lại, nếu xa hơn thế thì đành chịu.

Thị giác của cậu sớm hay muộn cũng sẽ phát triển hơn nhiều trong tương lai đấy thôi.

Nhắc đến thì cậu mới để ý.

Gojou đã sinh sống ở trên vị diện này được hơn một năm rồi a.

Nhìn lại quá khứ hơn một năm về trước, cậu cảm thấy khá là thần kỳ khi lần đầu tiên đặt chân đến vị diện này.

Cậu không có sự bài xích hay ghét bỏ gì đối với con người nơi đây, ngược lại là nhiều hơn sự cảm thông và quen thuộc dành cho họ, vì thế cho nên cậu rất nhanh đã hoà hợp được vào môi trường sống ở nơi này.

Nhiều khi có người tự đem Gojou đi so sánh với người cùng lứa tuổi, ai cũng phải nhận ra sự khác biệt về tâm tính và khí chất phát ra trên người cậu ở độ tuổi thanh thiếu niên này.

Điểm cộng thêm là ở cái diện mạo ưa nhìn của cậu rất có ảnh hưởng đối với phái nữ, sở hữu hình thể cao lớn, hoàn mĩ đến từng góc nhìn như vận động viên thể thao và khả năng ghi nhớ rất tốt của một thiên tài.

Ai cũng nghĩ Gojou là con đẻ của một gia đình giàu có nhất nhì trên cái nước Nhật này, nhưng khi tìm hiểu được kĩ đến thông tin cá nhân của cậu.

Ai ai cũng phải té ngã một vố đau khi biết về sự tình của gia đình Gojou.

Họ liên tục cảm thán và tiếc nuối thay cho cậu.

Còn Gojou đối với loại sự tình này cũng không làm sao cả, chúng chỉ là những thông tin giả do Hệ thống hack vào mà thôi, không đáng để bận tâm.

Còn về ký ức.

Tự cậu biết được bản thân không bị mất đi ký ức hoàn toàn.

Vì Gojou vẫn còn nhớ được một chút.

Đúng, là một chút.

Chúng giống như được gọi là các mảnh vỡ của ký ức vậy, chưa được ghép nối lại với nhau để trở thành một cái hoàn thiện ký ức.

Mình từng là chân chính con người, đã từng có gia đình rất hạnh phúc.

Hay thậm chí là.

Rất nhiều người tình đi...

Ặc.

Sao cậu tự dưng lại nảy ra từ đâu cái ý thứ ba ấy a.

Bản thân cậu trước khi đặt chân vào vị diện này mới chỉ là một thằng nhóc đang ở độ tuổi thanh thiếu niên đâu, làm gì có chuyện tí tuổi đã đến độ yêu đến chục người a.

Nghe thôi đã biết là không thực tế.

Mà đã đến lúc phải hạ cánh rồi.

Nhớ ra có thứ cần phải mua, Gojou chợt dừng lại trên không, quan sát thật kĩ ở phía dưới, thấy không được rõ nên cậu tiếp tục hạ cánh xuống thấp hơn để dễ quan sát.

Cậu đang đi dò vị trí lý tưởng để đáp xuống, nơi không có người qua lại hoặc là không có ai nào để ý.

Sau vài phút mò tìm, cuối cùng thì cậu cũng tìm được vị trí để hạ cánh hợp lý.

Gojou lập tức thả người rơi xuống một cái cơ sở cao tầng ngay gần đó.