Chương 58: Trại giam Cochlea, Cuộc đối thoại của người thanh tra và gã linh mục

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 58: Trại giam Cochlea, Cuộc đối thoại của người thanh tra và gã linh mục

Chương 58: Trại giam Cochlea, Cuộc đối thoại của người thanh tra và gã linh mục



Buổi tối hôm đó, Urie Mikito cùng với một số thành viên của đội 3 đều chuẩn bị những thứ cần thiết để đi đến quận 23, trong nhóm không có các thành viên chủ chốt như Fumetsu Gojou, Kuroiwa Iwao, Arima Kishou, Take Hirako, họ đều có việc riêng của mình nên anh không có triệu tập, mà cũng chẳng phải là nhiệm vụ nguy hiểm gì liên quan đến tính mạng cả, nên không đáng để lo, điểm đến của cả đội lần này là Trại giam giữ Ghoul đặc biệt.

Cochlea!

Là một trung tâm giam giữ Ghoul nằm ở quận 23 thuộc sở hữu của CCG. Những con Ghoul bị bắt sẽ bị giam giữ ở đây sau khi quyết định giữ chúng sống sót để lấy thông tin, tài liệu quinque hoặc bất kỳ nhu cầu đặc biệt nào khác từ chúng. Trong thời gian giam giữ, chúng sẽ bị suy yếu bởi các chất đàn áp Rc, nên việc trốn thoát rời khỏi đây là một điều bất khả thi đối với chúng.

21:30.

Hai chiếc xe ô tô dừng lại trước trại giam Cochlea, người xuống xe đầu tiên chính là Mikito, nhóm của anh đã di chuyển rất nhanh từ quận 20 đến quận 23 trong một thời gian khá ngắn.

Nhìn trước mắt bước tường màu trắng cao đến hai mươi mét, Cochlea được thiết kế như một toà thành rộng lớn có hình ngũ giác, các phần tường thành hay nguyên liệu được xây dựng ở đây đều làm từ thép Quinque, để chống ghoul hay tiềm ẩn rủi ro nào đó từ chúng, phần trên của nó không có bất cứ thứ gì che đậy nên người đứng bên trong ngước mắt lên là có thể nhìn thấy được bầu trời xanh thẳm.

Kiểu thiết kế này quả thật rất độc lạ, trong bức tường thành có một ngôi nhà nằm ngay ở vị trí chính giữa, ngôi nhà này thoạt nhìn bên ngoài rất nhỏ.

Đúng là rất nhỏ!

Bởi vì nó là ngôi nhà nối liền với cả vô số các phòng giam ở bên dưới lòng đất, được thiết kế thành hình cầu thang với dạng xoắn ốc, con đường dẫn xuống phía dưới.

Các cấp độ nguy hiểm của Ghoul được phân chia rõ ràng cùng với vị trí nhà giam được chỉ định.

Tất cả là có bốn tầng.

Tầng thứ nhất được dành cho Ghoul cấp A, vì là độ nguy hiểm thấp cho nên nhà giam được ưu tiên xếp ở đây, số lượng của chúng chiếm trọn hơn nửa ở nơi này cho nên diện tích ở tầng này cũng phải lớn.

Tầng thứ hai, giam giữ Ghoul cấp S, số lượng không nhiều nhưng độ tiềm ẩn nguy hiểm lại khá cao, cho nên được gắn khá nhiều các thiết bị báo động ở đây.

Tầng thứ ba là đặc biệt giam giữ các con Ghoul cấp SS, không cần phải nói đến độ nguy hiểm hay thiệt hại mà chúng có thể gây ra, nơi này được trang bị các thiết bị đàn áp tế bào RC nhiều nhất, để hạ thấp đi khả năng tự vệ của chúng.

Tầng cuối cùng, hoàn toàn là dành cho mức độ nguy hiểm tiệm cận SSS hoặc hơn thế, mọi thứ ở đây đều được làm tỉ mỉ hơn cả ba tầng đầu, khiến cho nơi này là nơi khó ở nhất đối với Ghoul, nhưng chưa có một đối tượng nào được đưa đến tầng này cả.

Phải biết, muốn bắt sống một con ghoul cấp SS đã phải trả không ít nhân mạng của các thanh tra CCG đâu? Mà đây lại là cấp SSS, độ khó tăng gấp ba bốn lần là điều hiển nhiên, một là giết hoặc để bị giết chứ không thể dùng cách bắt sống được đối với chúng.

Vậy nên cái tầng bốn này chỉ để trưng cho đẹp.........




Trên đỉnh toà tháp Tokyo, có đứng đấy ba người, họ đều mặc chung cùng một bộ trang phục giống nhau, là chiếc áo choàng màu đỏ dài đến tận chân, đặc biệt là ở mặt sau của nó có in hình phượng hoàng giang cánh, đây chính là biểu tượng dễ thấy và nhận ra nhất thuộc về tổ chức Ghoul.

Tree Aogiri!

" Nhiệm vụ lần này tuyệt đối không được có chuyện gì ngoài ý muốn để xảy ra thất bại, tránh trường hợp giao chiến với bọn thanh tra nhiều nhất có thể! Được chứ? Tatara-San " Lời nói ma mị xen lẫn với nữ nhân thanh âm vang lên, nó phát ra từ phía người đứng ở giữa, ả có vóc dáng nhỏ nhắn và mảnh khảnh của thiếu nữ tuổi mới lớn, diện mạo được che khuất đi bởi những chiếc băng vải trắng, từ khuôn mặt cho đến tay chân, chúng đều được băng kít mít.

" Ừ... " Ở phía sau có một người nhẹ ừ một tiếng đáp lại, hắn có vóc dáng khá cao cùng với mái tóc trắng đặc biệt, nửa khuôn mặt đã được che đi bởi chiếc mặt nạ màu đỏ, hắn chính là Tatara, thủ lĩnh thứ hai của tổ chức cây Aogiri.

Còn kẻ thứ ba chưa thấy có động tĩnh gì, gã cao hơn hẳn Tatara một cái đầu, với chiếc mặt nạ không có hình thù gì ngoài cái cặp răng nhe ra chiếm trọn một nửa khuôn mặt của gã, trông rất gây ám ảnh đến người nhìn.

Gã cứ đứng im lặng từ đầu đến cuối nãy giờ, nên rất dễ để đoán được, đây chính là Noro, một kẻ đã chết nhưng lại được phục sinh bởi chính tay Eto tạo ra.

" Đi thôi! " Dứt lời, cả ba người đồng thời biến mất tại chỗ.........




Tại trại giam Cochlea, tầng ba.

Urie Mikito đang ngồi trên chiếc ghế, ánh mắt lạnh lẽo như sắp bắn ra hàn khí, nhìn chăm chú vào người đàn ông qua cửa kính ngăn cách.

Còn người đàn ông kia thì mang một biểu cảm rất " Không sao cả ", hắn còn treo một nụ cười khiêu khích trên môi với vẻ chọc tức, nhẹ nhàng đáp trả lại đối với cái ánh nhìn của người thanh tra.

" Không định nói gì khi gặp tôi à? Thằng khốn linh mục, nếu không thì chuẩn bị đi chết đi! " Mikito nghiến răng nói, còn không quên trừng cặp mắt như muốn ăn thịt về phía tên linh mục đã nghỉ hưu.

" Hahaha, tôi biết là cậu sẽ tự thân đến đây để gặp tôi mà, vậy nên tha cho tôi cái mạng già này nhé... Đúng như lời hứa, tôi sẽ tiết lộ một ít thông tin có được từ kẻ gọi là Shachi kia, có hứng thú muốn biết chứ? " Donato Porpora cười lên một cách khoái chí rồi cố nhịn được nói.

Hắn cợt nhả như vậy là vì bản thân hắn có đủ tự tin để giữ lại cái mạng sống của mình ở đây, cách mà hắn dùng để tồn tại chính là bán miễn phí thông tin mật của đồng loại cho bên CCG.

Vậy nên Donato Porpora đối với các thanh tra CCG có tác dụng trong việc " quét dọn " rất lớn, nói hắn như là một tấm bản đồ hay là cái máy định vị thì quả thật không sai.

Vì có sự tự tin đó nên nhiều lúc hắn không thật sự nghiêm túc để mà phối hợp với các thanh tra viên đi điều tra.

" Biết được cái gì liền nói cái đó, hoặc mày đi chết đi " Mikito nhổ nước bọt vào mặt Donato nhưng lại bị cửa kính ngăn cách chặn lại, có thái độ xấc láo như vậy là vì anh thật sự cảm thấy rất kinh tởm khi phải ngồi nói chuyện với một kẻ lấy việc ăn thịt những đứa trẻ làm niềm vui thú, mà bản thân anh còn có một cậu con trai đang còn rất nhỏ đâu?

" Hahaha, Urie à... Tính cách của cậu vẫn còn nóng như kem đấy a, điều đó không thật sự tốt cho cơ thể của cậu đâu... Bạn trẻ à, à không đùa nữa! " thấy sắc mặt của người thanh tra đã âm trầm đến cực điểm, Donato sợ phải chọc vào tổ kiến lửa nên ngay lập tức dừng lại thái độ cợt nhả, thay vào đó là sự nghiêm túc chưa hề thấy được trước đó.

" Shachi, hắn có tên thật là Kimishiro Matasaka, là một con ghoul đặc biệt đủ thú vị... " Nói đến đây thì hắn dừng lại để quan sát vẻ mặt của người thanh tra.

Mikito nghi hoặc " Một con ghoul thú vị? Nói tiếp đi và đừng có dừng lại ".

" Đây đây, điểm thú vị của hắn là một con Ghoul biết sử dụng võ thuật của con người, thậm chí còn được một tên võ sư nghỉ hưu nhận nuôi nữa cơ đấy, haizzz, đúng là một tên đồng loại đủ khổ,

ta từng nghe cái tên đó nói, hắn chưa bao giờ đối với con người yếu đuối thể hiện sự tàn nhẫn để giết chết hoặc ăn thịt, ta cứ ngờ ngợ đến điều mà hắn nói, nhưng làm sao mà ta tin được miệng của một tên đồng loại cũng ăn thịt giống như mình cơ chứ? Để thử lòng hắn,

ta đã tiện tay giết chết đi một đứa trẻ sống gần đó vào ngày hôm sau rồi mang đến tận võ đường của hắn, sau khi tự tay ném cái xác không đầu vào người hắn... Ta thật không thể tin được!!! Thật không thể tin được chuyện mà ta thấy ở trước mắt! Hắn vậy mà tỏ ra đau buồn và khóc thương cho cái miếng thịt hình người hảo hạng đó... Sau đó... " Donato như nhớ lại chuyện kinh tâm khủng thế gì lắm mà sự hoảng sợ hiện rõ ở trên khuôn mặt.

Ở phía đối diện, người đang lắng nghe lại câu chuyện của hắn, sắc mặt Mikito đã âm trầm đến cực điểm, gân xanh nổi đầy ở trên khuôn mặt anh, không biết bàn tay đã siết chặt thành nắm đấm từ bao giờ, tất cả những biểu hiện trên của Mikito không đủ để nói lên sự phẫn nộ bên trong anh ngay lúc này.

[Thằng khốn này...].

Điều mà anh muốn làm nhất cho đến hiện tại, đó là băm vằm cái thằng chó chết đang ngồi nhàn nhã ở trước mắt này ra thành nhiều mảnh.

Trong lúc Mikito đang kìm nén cơn tức giận của bản thân, thì Donato đột nhiên nổi lên phấn khích nói.

" Sau đó thì hắn hung hăng lao vào tấn công ta a! Hắn... Quá mạnh, ta thật sự không biết rằng hắn lại mạnh mẽ đến vậy, mặc kệ cho ta có toàn lực sử dụng Kagune để tấn công nhiều đến mấy, hắn...hắn đều dễ dàng tránh thoát được đòn tấn công của ta bằng với tốc độ nhanh nhẹn và sự linh hoạt dẻo dai đó, thay vì sử dụng Kagune của chính mình...

Hắn ta lại chỉ dùng tay không và cái đôi chân trần đó để đối phó với ta... Khặc khặc, ta đã nghĩ hắn thật sự quá ngu ngốc khi làm một việc thiếu suy nghĩ đó.

Nhưng ta lại sai hoàn toàn...

Từng cú đấm không biết từ nơi nào đã giáng thẳng vào các chỗ yếu huyệt trên cơ thể ta, ngươi không biết cảm giác đau đớn đó thoáng hiện qua rồi lại liên tục hiện đến với ta đâu, lúc đấy ta nghĩ mình đã sắp chết đến nơi rồi đấy chứ...

May mà lúc đấy ta nhanh trí chộp được cái xác của thằng nhỏ kia rồi ném ra phía sau hắn, vậy mà hắn lại bỏ ta để chạy về đỡ lấy đứa nhỏ...

Thế là ta liền chạy bán sống bán chết thành công khỏi con quỷ đó a hahaha ".

Tiếng cười điên loạn vang lên khắp phòng giam ngay sau đó, hoà lẫn vào bầu không khí ngột ngạt dày đặc sát khí phát ra từ người thanh tra...