Chương 64: Mạnh mẽ cân hai!(Hạ), Test thử phòng thủ và khả năng tái tạo mang lại

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 64: Mạnh mẽ cân hai!(Hạ), Test thử phòng thủ và khả năng tái tạo mang lại

Chương 64: Mạnh mẽ cân hai!(Hạ), Test thử phòng thủ và khả năng tái tạo mang lại


Vừa chém rơi hai thanh Kagune của Cú, Gojou không có dừng lại thế tấn công, bất ngờ vạch ra một lưỡi thương tại trên ngực nó thêm một đạo dài vết rách.

Cú hãi hùng lùi lại vài bước, hai cái trảo thủ cầm cự lấy miệng vết thương, máu đang liên tục tuôn ra nhiều như nước suối, Eto chịu không được cơn đau truyền đến từ dây thần kinh, cô bực dọc gắt lên ở trong lòng:

"Chết tiệt, cái cây gậy sắt trên tay hắn là cái thứ gì vậy chứ, Kakuja của mình không thể nào mà đả thương đến được!".

Phải biết Kakuja là một bộ giáp được nâng cấp từ Kagune của Ghoul mà nên, đồng nghĩa với mọi khả năng của chúng sẽ được tăng tiến hơn rất là nhiều, cả về tấn công lẫn phòng thủ, khiến cho mọi sát thương gây nên hay tác động vào nó đều sẽ được giảm đi khá nhiều.

Muốn phá hủy chúng không phải là một kiện dễ dàng gì sự tình, nhưng cũng có cách để từ khó khăn chuyển thành dễ dàng.

Điều thứ nhất và cũng là trọng yếu nhất, đó là mỗi một thanh tra phải sở hữu cho mình thật nhiều kinh nghiệm trong thực chiến, để đảm bảo an toàn mạng sống của bản thân cho đến hết cuộc chiến.

Điều thứ hai cũng được xem là khá quan trọng, nó chiếm hai phần ba trong việc đánh giết Ghoul.

Đó là một vũ khí mạnh, một Quinque cùng cấp hoặc không sai biệt lắm về khoảng cách trong cấp độ.

Đối với Ghoul có kagune bình thường thì chỉ cần một cái quinque cấp thấp là đủ dùng.

Còn với Ghoul đã sở hữu Kakuja, tất nhiên là quinque bình thường thì chỉ đủ gãi ngứa cho nó mà thôi, thế nên là phải cần đến một cái quinque được rèn ra từ chính Kakuja của Ghoul.

Giờ thì trước mắt Eto đang thấy là cái gì?

Một tên đồng loại sử dụng quinque, mà còn là đẳng cấp không thấp.

Vậy thì Kagune của hắn đâu?

Chẳng phải là Eto đã suýt bị giết chết sau khi chứng kiến lấy tận mắt ba dạng kagune của hắn hay sao?

Đến cô cũng không thể tin được rằng một tên đồng loại chưa thức tỉnh hoàn toàn Kakuja lại mạnh hơn cả mình.

Như thế thì việc gì phải dùng quinque?

Kagune của hắn đâu?

Hay hắn muốn thể hiện kỹ năng cá nhân?

Nếu không đặt mình vào vị trí của đối phương thì thật không thể hiểu được chính kẻ đấy đang nghĩ cái gì ở trong đầu.

Thử hỏi xem có ai là không nghi vấn cho bằng được?

Noro thấy được vẻ thống khổ và chật vật của Cú, hắn nhịn không được cơn tức giận đang sục sôi, tái tạo bốn cái đuôi bị chém đứt trở lại nguyên vẹn, chúng lập tức nghe theo ý niệm của Noro mà bắn về phía Hắc Quỷ.

Gặp bốn cái đại khẩu rất nhanh đã xuất hiện ở phía trên, chỉ còn cách vài mét nữa thôi là nó có thể thành công ngoạm trúng người cậu.

Khua động thanh hắc thương một cách đầy biến ảo, do độ thuần thục đã chạm vào cảnh giới nhập môn nên Gojou có thể dễ dàng thực hiện được những động tác khó trên bốn dạng vũ khí, khiến cho cậu trông giống như một người sử dụng thương điêu luyện.

Gojou híp lại ánh mắt, lắc mạnh cổ tay chém ngang một đoạn dài phía trước, đỉnh nhọn của lưỡi thương loé lên một tia sắc bén, nhẹ nhàng cắt qua đầu của một cái động khẩu như cắt vào một miếng đậu phụ, vài hạt máu rỉ ra theo đường lưỡi thương đi qua gần hết lúc.

"Phốc" một tiếng, cả cái đầu rời rạc cùng với huyết hoa toé ra một mảnh trên không trung.

"Cái đầu tiên!" Gojou nhếch miệng cười một tiếng, nhìn thấy ba cái đuôi xích sắc to lớn lại lần lượt bay đến há ra cái miệng rộng, Gojou liền đạp mạnh hai chân xuống mặt đất, lấy tốc độ cực nhanh mà bắn về phía ba cái động khẩu, cậu căn chuẩn ba cái đầu bay đã gần bay đến mà đánh ra ba nhát thương.

"Phốc" một tiếng đứt, một cái đầu đã không còn nguyên vẹn rơi lăn lốc trên mặt đất.

"Cái thứ hai!" Gojou có một cỗ không hiểu lực lượng sát tâm đang dâng trào ở trong người, khiến cho cậu rất khó ổn định lại tâm tình dao động ngay khi vừa đánh ra đòn đánh mang nặng sát chiêu.

"Phốc".

"Cái thứ ba!".

"Phốc".

"Cái thứ tư!".

Cả ba cái động khẩu đều bị Gojou nhẹ nhàng gỡ xuống, vẻn vẹn lặp lại cái động tác vẩy nhẹ thân thương đúng ba lần là dễ dàng chặt đứt từng cái một rồi, đủ để hiểu trình độ sử dụng thương hiện tại của cậu nay đã tiến bộ đến mức nào.

Cú đứng ở đằng sau Noro đang vừa hồi phục vết thương vừa quan sát, gặp hắn đang khó khăn chống đỡ lấy từng đòn áp đảo từ đối phương, âm thầm kêu một tiếng hỏng bét, nó ngay lập tức nhảy đến cứu trợ cho đồng đội.

Nhìn thấy bốn cái đuôi bị đứt lìa của Noro rất nhanh đã tái tạo lại, không có hứng thú để tiếp tục dây dưa với cái tên này, cậu không tỏ ra chần chừ mà lao thẳng đến để tiếp cận, nhấc nhẹ lên thanh trường thương trên tay, Gojou nhanh trong chớp mắt hướng về phía trước vẩy ngang một thương thật mạnh.

Noro làm sao mà có thể bì kịp được với tốc độ ra đòn của Gojou, ngay khi tầm nhìn của hắn vừa bắt được lưỡi thương đang chém đến lúc.

Hắn muốn tránh nhưng đã chậm!

"Soạt"

Đầu của Noro đã không hẹn mà bay ra ngoài dưới lưỡi thương sắc bén đi qua, trên cổ là một màn huyết vũ tung bay tán loạn, chúng dính rất nhiều lên trên mặt nạ và trang phục của Gojou, khiến cho ngoại hình của cậu lúc này trông càng thêm đáng sợ và tà dị, như là cuồng huyết chiến binh một dạng.

Ở xa, Mikito dựa vào góc tường mà quan sát hết thảy không chừa một giây, trên trán của anh đã thấm ướt vài giọt mồ hôi hột, trong lòng không ngừng âm thầm than:

[Quả thật là đáng sợ, hắn không gặp một chút trở ngại nào mà đã có thể dễ như bỡn chém bay đầu của tên kia xuống, mạnh quá..., Nếu như CCG đi đối địch với hắn thì thật sự là một chuyện không tốt đẹp gì!]

[Vả lại, hắn là một con ghoul thì tại sao lại không đi xài Kagune của bản thân để mà chiến đấu? Việc gì phải dùng đến quinque dạng trường thương như thế kia? Chẳng phải là bất tiện hơn quá nhiều hay sao?]

Ánh mắt của Gojou bỗng loé qua vài tia hung ác, nhìn đến Cú đang gầm rú mà lao vọt về phía cậu lúc, không nói một câu nào liền lướt ngang qua cỗ thi thể mất đầu như không bận tâm.

Thấy Hắc Quỷ đã chủ động tiếp cận, Eto liếc nhìn qua cỗ thi thể không đầu ở đằng sau hắn mà âm thầm đánh cược một phen vào nó.

"Grrrrraaahhah".

Cú hung mãnh gầm lên một tiếng, nó nhấc lên hai thanh đại đao đã lành nguyên vẹn mà trảm hạ hướng của Gojou.

Một bộ thần sắc lãnh đạm đằng sau chiếc mặt nạ, cậu nhấc lên thân thương nhanh chóng đáp trả lại, vạch ra một đạo thương trảm hướng về phía hai thanh đao đang mạnh mẽ hạ xuống.

Lưỡi thương gần chém qua má đao lúc, Gojou sử dụng toàn lực của gân cốt để dồn vào cẳng chân và cơ tay, chúng lập tức nở ra dưới lớp hắc phục.

"Xoẹt" hai thanh đại đao vẫn không thể nào mà đọ lại được với thanh hắc thương ở trên tay Gojou, chúng bị lưỡi thương cắt qua một đạo tàn nhẫn vết rách rồi mới dẫn đến đứt rời hẳn mà văng lên không trung.

Chưa kịp để đánh ra đòn kế tiếp, đột nhiên Cú nhảy vọt qua vị trí của Gojou đang đứng, khiến cho bản thân cậu có chút bất ngờ mà đứng lại ngước lên nhìn.

Đây là chính Gojou có niềm tin vào thực lực của mình nên mới làm vậy, vì có niềm tin nên cậu mới không sợ đối phương giở ra cái hoa chiêu muôn hình vạn dạng gì.

Đây không phải là cái tính cách được hình thành từ sự kiêu căng và tự ngạo, mà đây chân chính là tự tin về sức mạnh tuyệt đối của bản thân!

Nhưng trái ngược với Gojou, Cú cứ nghĩ rằng cậu sẽ cố gắng ra tay để ngăn chặn nó trốn thoát, lập tức hướng phía bên dưới bắn ra một số lượng lớn tinh thể bén nhọn.

Gojou nhận biết được điều đó nhưng lại không tránh đi, vì cậu chợt không tự chủ được mà nảy ra một ý nghĩ cực kì là điên rồ, đó là thử sức chịu đựng từ phòng thủ và khả năng hồi phục của bản thân, nên cậu đã lựa chọn cách đứng yên như phỗng để hứng trọn hàng loạt tinh thể đâm xuyên qua người.

Nhưng Gojou cũng không có nghịch dại quá liều mà gây ra hậu quả khó lường, ngay khi chúng đem cậu xỏ xuyên thành một cái sàng hình người thời điểm, cậu đã đem hắc thương chặn lại ở chính diện trước mặt, với mục đích là bảo vệ phần đầu khỏi bị đâm nát qua, để không bị mất một lần hồi sinh vào vấn đề đâu đâu, và quan trọng hơn là bảo hộ cho cậu nhỏ được bình an vô sự.

Cậu thật sự là không muốn gặp lại cái cảm giác thốn đến tận rốn đó thêm một lần nào nữa đâu.

Suy nghĩ của Gojou ngay lập tức bị gián đoạn lại bởi rất nhiều cơn đau tê tái mà nó mang đến.

"Phập phập phập phập phập..." Tiếng bén nhọn đâm xuyên vào da thịt tại nhục thân vang lên liên hồi.

Từng tia tinh thể hình thoi nhằm vào từng bộ phận trên cơ thể cậu găm xuống không ngừng.

Về phía Eto, cô đã tỏ ra thật sự kinh ngạc khi quay lại nhìn về phía Hắc Quỷ, thấy hắn đang hứng chịu cơn mưa tinh thể của cô, liền cũng không có mảy may cảm thấy vui chút nào, ngược lại là càng thấy quỷ dị hơn.

[Hắn bị cái gì vậy? Tại sao lại không né chúng?].

Phải biết là trước khi Eto phóng ra từng đoàn tinh thể về phía Hắc Quỷ, mục đích chỉ để cản đường hắn vài bước chân và khiến cho hắn chậm lại khi có ý định truy đuổi cô mà thôi.

Không biết đến bao nhiêu lần mà hắn đã trốn thoát được khỏi những sát chiêu mà cô tung ra, thậm chí là còn thành công phản công lại, khiến cho Eto phải chịu đựng rất nhiều ủy khuất đâu.

Cho nên tuyệt không có chuyện đả thương hắn được một cách dễ dàng như vậy!

Nghĩ cũng không muốn tiếp tục phí thời gian để nghĩ, cô lập tức đi nhặt lên đầu lâu đang nằm trơ trọi ở gần đó, rồi đến bên cạnh bộ thi thể không đầu.

Nhìn xuống cỗ thi thể không toàn vẹn, Eto chợt thoáng qua vẻ thương tiếc hiện lên trong ánh mắt.

Tình hình của Gojou lúc này.

Trên thân thể của cậu tàn tạ đến mức không thể tưởng tượng được, nói đúng hơn là ở trong tình trạng sống không bằng chết.

Vị trí mà cậu đứng đã bị nhuộm đỏ thành một vũng máu đang lan tràn ra khắp nơi.

Hắc phục trên thân đã không còn nguyên vẹn, nó rách rưới đến độ lộ ra bên ngoài cả phần xương cốt trắng hếu dưới lớp vải.

Bả vai, ngực và đùi bị mạnh mẽ đâm xuyên qua mà đính ngày tại chỗ, còn tàn nhẫn hơn khi đối với phần chân và cánh tay của Gojou như bị xé nát ra hoàn toàn, liên tục rỉ ra máu thành từng dòng chảy xuống dưới mặt đất.

Đằng sau chiếc mặt nạ hiện lên thần sắc của Gojou đã trở nên vô cùng tái nhợt và không còn tí máu, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa trên khuôn mặt, hai hàm răng mạnh cắn chặt lại cố nhịn xuống cơn đau của xác thịt, nó cứ dồn dập lặp lại khiến cậu có chút sắp không chịu nổi mà khuỵu xuống, nhưng do có trường thương để chống đỡ nên vẫn còn trụ vững được một chút.