Chương 63: Mạnh mẽ cân hai! (Thượng)

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 63: Mạnh mẽ cân hai! (Thượng)

Chương 63: Mạnh mẽ cân hai! (Thượng)

Mikito đang một bên nhắm một bên mở thì bất chợt nhìn thấy thứ gì sắp rơi xuống chỗ Hắc Quỷ, anh trợn to mắt cầm cự lấy cơn đau lớn giọng hô.

" Cẩn thận phía trên! ".

Gojou nghe được Cú Một Mắt tiếu âm lẫn Mikito hoảng hốt thanh âm như vậy mà vẫn một tư thế bình thản đứng đấy.

Bạch!

Một cái đuôi cự đại động khẩu không biết xuất hiện từ đâu bất ngờ nuốt trọn cả người Gojou.

Sau đó, từ trên rơi xuống một thân ảnh mặc áo choàng đỏ cao lớn mang mặt nạ hình cái miệng kì quái màu trắng, không ai khác chính là cấp dưới của Cú, hình nhân Noro!

" Tốt lắm Noro! Đem hắn nhai thành thịt nát xương tan ấy, đừng chừa lại miếng cặn nào! " Cú vang lên tiếu âm thật lớn, như vừa được cứu khỏi bàn tay của ác ma tàn nhẫn, nó không thể biểu đạt hết được tâm tình phấn khích của Eto đang biểu hiện ngay lúc này.

Cô có niềm tin rất lớn đối với Noro, tuy anh chỉ là một con rối nhưng về sức mạnh tổng thể thì chỉ yếu hơn cô một cái cấp độ, là chân chính Ghoul cấp SS, đặc biệt hơn là Kagune của Noro thuộc dạng Bikaku, mỗi chiếc đuôi Bikaku sở hữu một bộ phận tiêu hoá riêng biệt của thể trực tiếp cắn nuốt qua mỗi cái động khẩu to lớn trên đó, đến cả Eto trong hình dạng Kakuja cũng phải kiêng kị một hai.

Hắc Quỷ dù có sức bền lớn đến đâu nhưng tuyệt sẽ không biến thái quá từ trong tưởng tượng của Eto, vì thế nên cô mới nghĩ rằng hắn đơn giản là sẽ bị nhai thành một đống thịt nát cho đến chết.

Eto thở phào nhẹ nhõm.

Thật may mắn cho Eto khi Noro vừa hay đến đúng thời điểm để núp ở phía trên, đã sớm nhận ra được vì cô cảm nhận thấy bước sóng của Kagune trên người Noro truyền tới, vì cô đã cấy vào người Noro rất nhiều tế bào từ Kagune của bản thân để có thể tự do điều khiển anh theo ý muốn, kèm theo đó là khả năng định vị được vị trí của nhau mà không cần phải thông qua thiết bị điện tử.

Noro thành thật gật đầu đáp lại ý muốn của Eto, cự đại động khẩu trên chiếc đuôi của hắn theo ý niệm đĩnh ngửa lên phía trên, hai hàm răng liên tục một động tác cắn nhai qua lại khiến nó phát ra từng tiếng nhóp nhép đến rợn người, hắn đây là muốn triệt để hấp thụ hoàn toàn nhục thân đã bị nhai nát của Hắc Quỷ.

" Tatara thành công đưa các tù nhân về căn cứ rồi đúng không? " Cú quái khí hỏi.

Noro không đáp lại nhưng trên đầu vẫn là gật gât vài cái.

" Tốt, một phần tư kế hoạch hoàn như vậy là xong! Giờ thì... Xử lý nốt ngài thanh tra kia rồi ra về nào! "

Nhìn trước mắt tràng cảnh éo le đến cực điểm, cả người Mikito liền chết lặng theo, như mất đi tấm bùa hộ mệnh một dạng.

Chết tiệt!

Quả thật ngu ngốc!

Mạnh đến mấy mà chủ quan cũng có thể bị lật thuyền trong mương a!

Cảm giác được một trận đau nhức dẫn đến hoa mắt,, Mikito trong nội tâm thở dài [Haizz, hắn chết rồi... Tiếp viện cũng không thể tới kịp để ứng cứu, dù sao một thân tàn phế như mình có được cứu thì cũng chẳng sống được là bao lâu...].

Nghĩ đến đây, Mikito chuẩn bị nhắm mắt mặc kệ đời sống chết lúc.

" Xoạch " một tiếng bén nhọn, nghe được âm thanh quen thuộc này khiến cho Eto lạnh tóc gáy vội vàng mà quay lại nhìn, cả Noro và Mikito cũng vậy.

Chỉ gặp mũi thương từ bên trong đâm xuyên qua đầu của cái động khẩu to lớn, " Roẹt " một tiếng xé vang, khuôn mặt của nó bị một đường mũi thương rạch nát làm xuất hiện thêm cái miệng máu, khiến cho cái đuôi to lớn của Noro liền chết không kịp ngáp ngày tại chỗ, một cánh tay cứng rắn thò ra từ bên trong để mở ra cái miệng máu, ngay sau đó là hình ảnh của Gojou đang chậm rãi bước ra.

" Ồ, đánh lén như vậy là không được đâu nhé " Cậu mỉa mai một câu, hướng về phía Cú và Noro đi tới với vẻ hiên ngang, trông rất là oanh liệt hình tượng, trường thương trong tay còn không quên vẩy ra một vệt máu dính trên mặt đất.

Cú và Noro không tự chủ được mà giật lùi lại cơ thể về phía sau, giữ một khoảng cách khá xa đối với Gojou, trên mặt của Eto hiện tại ngưng trọng đến cực điểm.

Gojou nhìn đến động tác của cả hai bị đọa cho sợ, không hiểu sao có cái cảm giác rất muốn cười lên thành tiếng, trong lòng âm thầm đạo vài câu.

Ta vẫn chưa ăn thịt các ngươi đâu á, mà chưa gì đã làm ra bộ dáng đề phòng như vậy rồi? Chẳng phải người bị đánh lén là ta hay sao?

Trước đó thì Gojou đã biết được có kẻ mai phục ở phía trên nhờ vào khả năng của thính giác, và cũng đặt niềm tin vào nhục thân có cường đại lực phòng thủ này, vì thế nên cậu mới cố tình bị dính chiêu để hai kẻ này có cái gọi là biểu tình đắc ý, xong lúc sau thì cậu dành tặng cho chúng một sự bất ngờ a.

[Không thể nào! Hắn vậy mà không có chết?].

Không, đáng lẽ ra là hắn phải tàn tạ với một đống vết thương nghiêm trọng mới phải!

Nhưng giờ thì nhìn trước mắt một màn, sắc mặt của Eto kịch liệt run rẩy, cô tuyệt đối không tin tà, phải biết là mỗi cái đuôi của Noro có lực cắn cực kì ghê người, nó thậm chí còn có thể xé nát cả bộ giáp Kakuja của cô ra ấy chứ.

Nhưng đối với Hắc Quỷ ngược lại là không có bao nhiêu thương tổn, đáng nói hơn là không gây nổi một vết xước ở trên trang phục chứ chưa nói đến miếng da tại trên người.

Eto lâm vào trong mơ hồ.

Chẳng lẽ nói thân thể của hắn còn cứng rắn hơn cả Kakuja? Nghe thôi đã cảm thấy hoang đường đến khó tin, nhưng nó lại diễn ra rất chân thực ở ngay trước mắt đâu?

Một dòng điện mang tên " sự bất an " đánh ngang qua tâm trí của Eto, khiến cho cô cảm thấy có chuyện không ổn sắp xảy ra, có thể thấy được vài giọt mồ hôi chảy trên gương mặt của cô lúc này.

Eto đã bắt đầu tỏ ra thoái chí khi sắp phải đối đầu với Hắc Quỷ thêm một lần nữa, dù có thêm Noro về số lượng nhưng lại không chắc ăn ạ.

[Haha, ông trời thương mình rồi] Mikito cười gượng một tiếng khi thấy Hắc Quỷ vẫn còn an toàn, sự sống chết của anh giờ đây hoàn toàn phụ thuộc vào người hắn a, nên không tránh khỏi có chút mong chờ một điều kì diệu xảy ra.

Gojou không muốn tiếp tục câu giờ, cậu quan sát thật kĩ về phía đối phương có hai người, xét về kỹ năng và thực lực thì Gojou nắm chắc phần thắng trong lòng bàn tay, hoàn toàn có thể miểu sát được hai kẻ này trong thời gian ngắn.

" Grhaaaaaa... " Cú gầm lên vài tiếng quái khí để hiển uy và làm ra bộ dáng đánh đến không chết không thôi, không biết từ bao giờ mà Noro đã vào ngay tư thế chuẩn bị chiến đấu như gặp một tôn đại địch, chính trực giác đã mách bảo nó rằng kẻ trước mắt rất là đáng sợ.

" Chuẩn bị để hai cái mạng lại đi " Gojou cười tà một tiếng, lộ ra một cặp răng nanh dữ tợn cùng với ánh mắt đỏ đậm toát ra nồng nặc sát khí đằng sau chiếc mặt nạ, cậu không quên khua nhẹ trường thương trên tay vài vòng theo thói quen, mỗi khi trở nên thực sự nghiêm túc thì cậu rất hay làm như vậy trong vô thức.

Hai bên cách nhau một khoảng cách là ba mươi mét, cả hai đều phát ra sát ý đối chọi gay gắt, bầu không khí trong lành liền sắp đến hồi kết.

" Soạt " Gojou bắt đầu di chuyển đầu tiên, một chân lấy đà gạt nhẹ xuống mặt đất, tuy nhìn thấy là nhẹ nhưng lại mang rất nhiều lực lượng cơ bắp ẩn chứa ở trong đó, khiến cho thân thể của cậu hướng về phía trước bắn mạnh.

Cú cũng phải giật mình khi chứng kiến tốc độ lần này mà Hắc Quỷ thể hiện ra, nhanh chóng làm ra phản ứng trước khi để hắn tiếp cận, tứ chi cấu nát cả mặt đất, nó lao thật nhanh về phía trước như một con thú hoang, chùm gai sau lưng khẽ nghênh lên mạnh phóng ra hàng loạt các tinh thể xích sắc hướng về Hắc Quỷ mà bay đến.

Gojou hừ nhẹ một tiếng, vẫn là một chiêu mở đầu cho cuộc chiến cũ rích như vậy của Cú Một Mắt, bản thân cậu còn mong chờ nó có bao nhiêu bản sự liền thể hiện hết ra đâu?

Đôi chân của cậu đột nhiên tăng mạnh tốc độ, chỉ với một cái bước chân mà đã có thể gần tiếp cận đến ba mét khoảng cách rồi, chúng phối hợp với nhau một cách ăn nhập làm tăng thêm sự ảo diệu trong cách di chuyển của cậu, Gojou rất dễ dàng mà né tránh được hết tất cả các tinh thể đã bay tới trong nửa giây thời gian.

Đã gần tiếp cận tiếp cận được với Cú lúc, không đợi Gojou đưa ra hành động kế tiếp, bốn cái đuôi xích sắc mọc ra cự đại động khẩu từ phía sau Cú bất ngờ phóng hạ về phía cậu.

[Ừm... Có chút môn đạo trong trí thông mình, nhưng chúng lại không đủ để đe doạ đến sức phòng thủ của ta hiện tại].

Gojou chỉ với một cái bình tĩnh liếc mắt cũng hiểu ra được vài vấn đề nhỏ nhặt, đầu tiên là Cú phát động thế công tầm xa để đánh lạc hướng tầm nhìn, khiến cho cậu không thể không đặt sự chú ý vào nó để mà đối phó, rồi tranh thủ lúc đó là cái tên kì dị không nói một lời nào từ đầu đến cuối kia nấp ở đằng sau Cú, chỉ trực chờ thời cơ để bất ngờ tung ra sát chiêu hạ gục cậu trong nháy mắt.

Gojou áp thân thương sát vào lưng, cơ thể lấy một độ cong quỷ dị và vặn vẹo tránh đi cái động khẩu thứ nhất lao đến, thành công né được là lúc Gojou phải phản công lại, chỉ gặp thanh hắc thương nằm trong hai bàn tay cùa cậu liên tục được biến hoá đến rất nhiều cái khó lường động tác.

" Xoẹt " một tiếng cắt nhất thời vang lên cùng với một dư ảnh của lưỡi thương trảm qua.

Một cái đầu động khẩu thứ nhất liền rơi xuống.

" Xoẹt " tiếng cắt lần nữa vang lên cùng với dư ảnh đó.

Cái đầu động khẩu thứ hai rơi!

" Xoẹt " Tiếng cắt lại tiếp tục thoáng qua với dư anh kia.

Cái đầu động khẩu thứ ba, đứt!

" Xoẹt " Tiếng cắt mang theo dư ảnh một lần nữa.

Cái thứ tư lại đứt!

" Xoẹt " tiếng bén ngọt vang lên cùng với tàn ảnh của vết trảm được dành cho lần cuối cùng!

Cái thứ năm!

Đã không còn cái đầu thứ năm nào để mà đứt nữa, thay vào đó là hai thanh đao thịt bị khuyết thiếu một nửa rơi xuống, kèm theo một vũng máu to lớn phun ra đến.

" Grhuuuuaaaaaa!!! " Nhịn không được một trận đau rát mà rống lên một tiếng thảm thiết.


--------- Hết chương ---------

Cảm ơn hai bạn Sotacon chi thần và Thánh Hân đã ủng hộ mình!

Rất vui khi được đồng hành cùng cả hai đến cho hết truyện!!!