Chương 45: Vật phẩm đại dụng: Thông báo hệ sự

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 45: Vật phẩm đại dụng: Thông báo hệ sự

Chương 45: Vật phẩm đại dụng: Thông báo hệ sự

Một màn huyết vụ từ phía sau lưng của Gojou văng ra, in rõ trên nền đất, từng giọt chất lỏng màu đỏ sẫm chảy dòng dòng từ trên cánh tay của cậu xuống tong tỏng.

" Giờ thì làm sao? " Gojou sắc mặt trắng bệch cầm trên tay Kakuhou hình cầu yếu ớt hỏi, rất nhanh thần sắc đã tự động khôi phục lại bình thường như lúc ban đầu.

" Ngài hãy đưa nó qua cái màn hình có chữ Luyện kia đi, nếu ngài thả nó ra thì nguyên liệu sẽ tự động xuất hiện ở trong màn hình ".

Gojou đưa bàn tay có nắm cái hình cầu Kakuhou kia xuyên qua màn hình thứ hai, rất lạ là tay của cậu lại bị nó nuốt chửng dừng ngay ở phần cổ tay, nhẹ thả tay để quả cầu rơi ra, cậu chậm rãi rút lại.

Chỉ thấy trên màn hình luyện khí thêm ra một cái biểu tượng nhỏ hình cầu màu đen y hệt như Kakuhou của Gojou, nằm gọn trong ô vuông được đặt bên cạnh chữ Luyện.

" Nếu ngài còn nguyên liệu nào thì hãy cho vào đi, hoặc có thể dùng thêm Kakuhou của ngài cũng cực kì tốt " Hệ thống thúc giục.

Hả?

Ta làm gì còn cái Kakuhou nào a...

Không, thật sự có cách!

chỉ cần trực tiếp khôi phục là được rồi!

" Có giới hạn số lượng Kakuhou của bản thân khi đem ra làm nguyên liệu không thế? " Gojou nghiêm túc hỏi.

" Có, năm cái là giới hạn của nó đạt được rồi ".

Quả thật khó tin!

Nhưng như vậy liền tốt nha, năm cái cùng với năm lần hồi phục thì ta chịu nhịn được thống khổ.

Gojou nảy ra hứng thú cười nhạt, mồ hôi trên trán vừa lau xong đã lại chảy xuống.

Không phải là cậu sợ đau a, mà là bản thân rất ngại đau đâu?

Hồi phục!

Rút!

" Phốc ".

Hồi phục!

Rút!

" Phốc ".

Hồi phục!

Rút!

" Phốc "....

Sau năm lần tự hành hạ thể xác của mình, Gojou rất nhanh đã hồi phục lại sức khoẻ như lúc ban đầu, phải nói đến khả năng tái tạo của cậu quả thật rất mạnh mẽ đến phi thường.

Vết thương sau lưng cứ rách ra một phát là sau vài giây tự động liền lại như chưa xảy ra chuyện gì.

Thật là trâu bò một dạng.

Gojou nhìn vào màn hình luyện khí lúc này, số lượng Kakuhou đã hiện ra chữ số sáu trên đó, chứng tỏ đã có sáu cái Kakuhou mà cậu bỏ vào.

" Ấn vào nút này ư? ".

" Đúng vậy ".

" Thời gian mất bao lâu để luyện ra một cái vũ khí hoàn chỉnh? ".

" 10 giờ đồng hồ thưa ngài... ".

" Sao lâu vậy? ".

" Bởi vì quy trình luyện chế cần phải được ta thực hiện một cách kĩ càng thưa ngài ".

Ừm.

Chắc hẳn đồ xịn nên mới ra lò lâu như vậy đi, có thể tạm chấp nhận được.

Hôm nay Gojou cũng không có việc gì quá bận cho nên có thừa thời gian để đợi, chợt nhớ đến chuyện gì mà rút ra một cuốn sách ở trong túi áo.

Là cuốn tiểu thuyết có tên Trứng của dê đen mà cô nàng kia đã đưa cho cậu, nhìn đăm đăm cuốn tiểu thuyết trên tay, Gojou bắt đầu mở ra đọc.

Mới đọc được trang đầu, Gojou đã bị ấn tượng về nội dung được giới thiệu đầu cuốn sách.

Thể loại tiểu thuyết kinh dị.

Không phải sở thích của cậu a, nhưng vì nhiệm vụ nên mới phải đọc, tiện thể muốn xem xem cái gọi là tiểu thuyết có cái gì thú vị.

Mười phút sau.

Gojou mang vẻ mặt kinh ngạc như không thể tin một dạng, hai tay cầm cuốn sách thỉnh thoảng nhẹ run rẩy, ánh mắt của cậu loé qua một đạo tinh quang rồi biến mất.

Hảo sách!

Vậy mà cốt truyện lại như thế cuốn!

Gojou trong tâm cố gắng đè nén sự kích động.

Đây là lần đầu tiên cậu được tiếp xúc với cái gọi là tiểu thuyết văn học, còn là lần thứ nhất đọc được một tác phẩm hay đến vậy.

Đủ kinh dị •-•!

Tuy nội dung hơi hướng mạnh về hắc ám và bi kịch, nhưng Gojou lại không để ý về cái khoản đó, cái cậu quan tâm là ý nghĩa thật sự đằng sau được thể hiện ra từ nó.

Nhìn qua màn hình luyện khí hiện ra thời gian, Gojou chán ngán lắc đầu cặm cụi đọc tiếp.

Năm tiếng sau.

Chậm rãi thả xuống cuốn sách, vì sở hữu năng lực đọc hiểu hơn người trưởng thành bình thường, nên rất nhanh Gojou đã đọc gần hết một cuốn tiểu thuyết dày gần bảy phân.

Tâm trạng rơi vào trong trầm ngâm, thông qua cả câu chuyện về thế giới quan của các nhân vật trong truyện

Đọc hết kĩ thì mới hiểu được những nội dung được bao hàm ở bên trong...

Mang đậm hiện thực tàn khốc, đi lệch khỏi cái chuẩn mực tích cực của mỗi người rồi a.

Aizzz.

Có cảm tưởng như người viết ra cuốn tiểu thuyết này, là cô gái mang lại cho cậu cái cảm giác thân cận kia.

Có cái nhìn không tốt về thế giới này hay sao?

Điều gì đã khiến cho cô ấy có cái cảm xúc tiêu cực như vậy?

Quá khứ của cô ta ra sao?

Trong đầu của Gojou bây giờ liên tục đầy những dấu hỏi chấm lớn về cô nàng này.

Đang trong lúc cậu suy tư đầy đầu, thì không hiểu được tự nhiên có âm thanh phát ra.

" Hoàn thành nhiệm số 9 ".

" Nhận được một vật phẩm ".

À, thì ra là nhiệm vụ số 9 hoàn thành.

Nhận được vật phẩm cũng tốt.

Nên mở luôn hay thôi?

Dù có mở trước hay mở sau thì cũng giống như nhau hết a.

Mở!

" Mở vật phẩm đi " Gojou không có gì là vẻ cao hứng, đa phần là do cuốn sách kia đã ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu đi.

" Chủ nhân may mắn nhận được chức năng Thông báo hệ sự " Hệ thống nói.

" Dùng như thế nào? ".

" Chủ nhân muốn theo dõi ai hay quan tâm đến người nào thì có thể thêm vào danh sách hảo hữu của Thông báo hệ sự ".

" Những việc làm, hành động, hay là vị trí ở bất cứ nơi nào của người đó đều sẽ hiện thị trên màn hình của Thông báo hệ sự ".

Tác dụng lớn!

Như vậy ta là cái bóng theo dõi của toàn thể thế giới rồi?

Gojou đã lấy ngay lại sự hưng phấn, trên khuôn mặt anh tuấn treo lên một nụ cười toát ra mị hoặc.

" Nhưng phải là người có mối quan hệ tốt và tích cực đối với chủ nhân thì mới sử dụng được "....

Aizzz, nói gì thì nói.

Vẫn có hạn chế được đưa ra a, không thì quá ảo rồi.

" An nguy của họ có được hiện thị hay không? " Gojou chờ mong hỏi.

" Có, nếu vật gì có thể đe doạ đến tính mệnh của họ, thì nó sẽ thông báo cho ngài trước mười phút ".

Tốt!

Như vậy cũng là đã tốt lắm rồi.

Tìm kiếm sức mạnh là điều mà cậu đặt lên hàng đầu, nhưng dùng để bảo vệ người thân an toàn a.

Nếu cái thứ hai không có thì làm sao có cái thứ nhất?

Hiện tại đã có Radar nên cũng rất thuận tiện cho việc xác định vị trí của từng người một cách dễ dàng.

Như vậy là việc lo lắng cho người ở bên cạnh có gặp nguy hiểm gì đến gần hay không, đã không còn là điều đáng phải lo ngại nữa rồi.

Gojou tò mò thử kích hoạt chức năng Thông báo hệ sự, một màn hình màu vàng trông lạ mắt hiện ra ngay bên cạnh màn hình chính, cậu quan sát chăm chú.

Thông Báo Hệ Sự:

< Honda Chiemi: Đang ngủ (Ấn xem) >

< Kirishima Arata: Đang dọn dẹp trong nhà hàng (Ấn xem) >

< Kirishima Touka: Đang ngủ (Ấn xem) >

< Kirishima Ayato: Đang ngủ (Ấn xem) >

< Mado Kasuka: Đang dạy học (Ấn xem) >

< Mado Kureo: Đang dạy học (Ấn xem) >

< Urie Mikito: Đang trong văn phòng làm việc (Ấn xem) >

< Arima Kishou: Đang ngủ (Ấn xem) >

< Take Hirako: Đang ngủ (Ấn xem) >

< Kuroiwa Iwao: Đang trong văn phòng làm việc (Ấn xem) >..

Vậy mà chỉ có mười người là nằm trong danh sách hảo hữu?

Gojou trầm ngâm được một lúc, nghĩ đến thời gian vẫn còn nhiều, nên cậu đã tự ý đi xem qua thông tin cá nhân của từng người một.

Nửa giờ sau.

Nhíu mày nhìn thật kĩ cái danh tự Arima Kishou, Gojou thật bất ngờ khi biết Arima lại sở hữu dòng máu bán nhân loại.

Bán nhân loại mang một nửa huyết mạch của người bình thường và nửa kia là ghoul, vì huyết mạch của người bình thường lại chiếm nhiều hơn trên một nửa nên vì thế mới được gọi là bán nhân loại.

Sở hữu thể chất và sức mạnh vượt xa người trưởng thành, không thể điều động ra Kagune vì không tồn tại Kakuhou, chỉ có thể hấp thụ dinh dưỡng như một con người bình thường, nhưng tuổi thọ lại chỉ dừng lại không quá 30 tuổi.

Bán ghoul thì lại khác, chúng sở hữu huyết mạch của ghoul chiếm hơn phân nửa, sở hữu thể chất và sức mạnh hoàn toàn áp đảo nhân loại, chúng hoàn toàn kiểm soát và tự do sử dụng những thứ vũ khí được gọi là Kagune, với tuổi thọ nhỉnh hơn con người bình thường một chút.

Có thể thấy được bán nhân loại thiệt thòi hơn bán ghoul là quá nhiều.

Điều này chỉ làm cho Gojou có hơi bất ngờ một chút mà thôi, cái cậu để ý ở đây là gia tộc của anh ta.

Gia tộc Washuu?

Chẳng phải là họ của Hạng đặc biệt Matsuri và tổng giám đốc tại trụ sở quận 1 Yoshitoki hay sao.

Còn có làm việc cho Tổ chức V?

Lẽ nào...

Gojou âm thầm suy đoán.

Cậu chắc chắn một điều rằng, cả ba người này đều có liên hệ với nhau, cả gia tộc với tổ chức V kì lạ kia cũng đều không thoát được khỏi cái quan hệ này.

Trên thông tin cá nhân của Arima Kishou có ghi bản thân anh là Điều tra viên có đẳng cấp thanh tra hạng hai, và trước khi đến CCG, anh đã học việc tại Sunlit Garden (Khu vườn ngập nắng).

Như vậy là cái vỏ bọc để che đi phía sau cái tổ chức kì lạ kia là CCG đi.

Ồ, thật đáng kinh ngạc!

Một bí mật lớn mà Arima Kishou giấu diếm với những người xung quanh a, Gojou đang cảm thấy rất là cao hứng, khi biết được một bí mật cực kì quan trọng của đối phương.

Có nên vạch trần?

Không.

Gojou sẽ không làm điều chán ngắt như vậy.

Vì sao phải vạch trần đối phương để gây mâu thuẫn cho cả hai phía đâu?

Và điều đó cũng không mang lại lợi ích gì cho cậu.

Ngược lại là rước hoạ vào thân thì đúng hơn.

Gojou vẫn chưa biết được thế lực mang tên Tổ chức V lớn mạnh và có sức ảnh hưởng lớn đến đâu, vì thế nên cậu sẽ không liều mạng mà đối đầu với chúng khi chưa có đủ thông tin về kẻ địch.

Ngộ nhỡ gọi ra một con quái vật miểu sát sạch bản thân thì sao?

Đến cơ hội để khôi phục tái tạo cũng chả có mà dùng đi.

Gojou đưa ra quyết định.

Sẽ vờ như chưa biết đến chuyện này và mọi thông tin có được đến từ Arima.

Bắt đầu từ bây giờ, cậu sẽ thật thận trọng để quan sát lấy từng động tĩnh của Arima Kishou, tránh cho anh làm điều gì ngu ngốc mà gây ảnh hưởng đến mục đích cuối cùng của bản thân.