Chương 50: Tà Hỏa Rias và Ma Long Gargon

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 50: Tà Hỏa Rias và Ma Long Gargon

Chương 50: Tà Hỏa Rias và Ma Long Gargon

Mười cái xúc tu màu đen dày đặc bao trùm lấy Gojou, chúng kéo cậu đi về hướng quả trứng chứa ấu long.

Thấy khoảng cách giữa bản thân và con ấu long đang bị rút ngắn đi, tâm tình cậu ngay lập tức trầm xuống, bởi vì Gojou biết chuyện này sẽ không ổn.

Gojou thực sự không biết được là nó đang có ý định gì khi cứ bắt ép cậu tiếp cận đến gần với nó.

Nếu chẳng may ngoài ý muốn bị nó diệt đi linh hồn và chiếm lấy thể xác thì sao?

Đúng, hình như gọi là đoạt xá thì phải.

Gojou lại có cảm giác như từ ngữ này từng rất quen thuộc, không hiểu tại sao vào lúc này lại nhảy ra trong ý thức của cậu.

Nhưng dù gì cũng không phải là chuyện tốt đối với cậu đi.

Cậu đã thử câu thông với hệ thống nhưng vô vọng, ý thức của bản thân dường như đã bị những chiếc hắc xúc tu khống chế, khiến cho cậu không thể nào mà câu thông được với hệ thống qua tiềm thức được.

Nhưng Gojou vẫn chưa bỏ cuộc!

Bỏ cuộc là bỏ đi tất cả mọi thứ mình đang có hiện tại, chính vì thế nên cậu vẫn còn rất muốn gắng gượng, dù chỉ là một mảnh ý chí cầu sinh thôi cũng tốt.

Ngay lúc này.

Ngọn lửa màu máu nhưng lại tỏa ra nồng đậm làn hắc khí bao trùm, không biết từ nơi nào dấy lên, nhưng nếu nhìn kỹ lại thì nó giống hệt như ngọn huyết viêm tồn tại ở đầu sợi dây tinh thần bên kia vậy.

Gojou tất nhiên là không biết điều này, chính cậu vẫn còn đang cứng rắn chống trả lại những hắc xúc tu.

" Chết thật ".

Gojou không làm cách nào để di chuyển được bản thể tinh thần, nhúc nhích đi một li thôi là điều rất khó và bất khả thi đối với cậu hiện tại.

Mười chiếc xúc tu màu đen quấn xung quanh tại thể tinh thần của Gojou, cảm giác như là bị hàng loạt những dây xích rắn chắc bao quanh và trói chặt lấy toàn thân, hoàn toàn bị nó gắt gao giam cầm lại.

" Đến đây... ".

Một giọng nói non nớt vang lên làm cho Gojou phải sững sờ nhìn lại.

" Đến đây... ".

Giọng nói lần nữa lại vang lên, nhưng lần này Gojou đã biết chủ nhân của nó là ai.

Đúng lúc này, ấu long chậm rãi mở ra cặp mắt sắc bén, mang đôi đồng tử đỏ như máu nhìn chằm chằm Gojou, nhất thời mang lại cho cậu cảm giác không rét mà run lên cầm cập.

Quanh thân của ấu long xuất hiện dày đặc những tơ máu bao phủ, chúng liên tục phát ra ánh sáng màu huyết sắc quỷ dị mà đẹp mắt đến lạ thường.

" Ngươi là thứ gì...? " Gojou trở giọng hỏi, cậu đang không ngừng khó khăn ra sức chống đỡ lấy từng đợt kéo lê đi của nó.

Cả một khoảng không đen tối rơi vào trong im lặng vài giây.

" Ta là thứ gì?... Tại sao ngài lại hỏi như vậy? " giọng nói khó hiểu phát ra từ con tiểu long.

Gojou bình tĩnh đáp lại " Một thứ như ngươi đã tồn tại trong cơ thể của ta hơn 1 năm mà đến ta cũng không hay biết, làm ta rất là lo lắng đâu? ".

" Mà ngươi có thể bỏ cái thứ này đi ra khỏi người ta được không? Nó làm cho ta sợ rồi đấy ".

" Ngươi không định ăn ta hay chiếm đoạt thể xác gì đó đâu nhỉ ".

Không nhận được phản hồi từ ấu long, Gojou có chút bối rối, khoảng cách của cả hai giờ đây đã bị rút ngắn lại khoảng hai mét, vẫn đang không ngừng rút ngắn đi, nếu cứ để như vậy thì thật sự không ổn cho cậu tí nào.


------------------------


" Thì ra là vậy... ta hiểu ra rồi. Tâm nguyện của ngài để lại, ta sẽ đáp ứng, thưa Gojou-Sama ".

Ấu long tự mình khẽ nói, giọng nó non nớt như là đứa trẻ lên hai tuổi.

Đôi mắt mèo màu huyết sắc nhẹ dâng lên tầng tầng hơi nước, chúng đọng lại thành ngấn lệ rồi nhẹ nhàng lăn xuống, đi qua cặp mắt nhỏ ở bên dưới vẫn còn hơi khép hờ như chưa mở hết.

Là nước mắt!

Nó rơi lệ vì người cha đã qua đời của mình.

Người quan trọng và là tất cả đối với nó, sinh mệnh này là do được cứu sống, sức mạnh này là của hắn ban cho, và cả những ký ức tươi đẹp còn đọng lại sâu trong tâm trí của nó.

Tất cả mọi thứ là do người đàn ông đó dành tặng cho nó.

Nó nhớ lại được chính mình đã chết dưới tay của kẻ thù cực mạnh, mạnh đến nỗi nó bị áp đảo đến không có một chút cơ hội để phản công lại.

Dù được thừa hưởng mọi khả năng của ngài ấy, nhưng nó vẫn không địch lại được kẻ đó, thật là đáng mất mặt.

Và nó đã rất sợ hãi, sợ phải làm người đó thất vọng, sợ bị chính hắn vứt bỏ như một thứ vô dụng không hơn không kém.

Nhưng...

Nó đã sai...

Sai hoàn toàn.

Trước khi nhắm mắt và mất đi ý thức, nó đã không bị chỉ trích và trách mắng, khác với những gì nó tự tưởng tượng, ngài ấy dùng ánh mắt ôn nhu và an ủi để nó cảm thấy ấm áp đi được phần nào, điều làm cho nó hưng phấn hơn là được nhìn thấy sự băng lãnh của người đó giết chết kẻ kia đến hấp hối và thê hơn cả thảm.

Như vậy là nó đã mãn nguyện lắm rồi.

" Gon, ngươi cũng thức tỉnh? " Giọng nói của nữ nhân ở đâu đó vang lên.

Nó sững sờ vài giây rồi trả lời " Hửm? Ngươi là... Tà Hỏa Rias? ".

" Là ta ".

Gon nghe vậy liền ngoài mặt vui vẻ.

Tà Hỏa Rias là bằng hữu của nó từ rất lâu về trước, cho nên nó rất vui vẻ khi người thứ hai bắt chuyện lại là nàng, chứ không phải là cái tên hàng giả trước mắt này.

" Rias, ngài ấy có nguyện vọng nào cần ngươi làm không? ".

Rias " Có, và ngươi cũng vậy? Phải không, Ma Long Gargon ".

" Đúng vậy, ta cứ nghĩ rằng mình đã chết và lạc lõng trong không gian vô tận, nhưng ngài ấy đã lưu lại một sợi tàn hồn của ta trong thế giới tinh thần của chính ngài, để bảo tồn nó vĩnh viễn không bị tan biến theo thời gian. Ta bất động trong khoảng thời gian đó, cho đến khi nghe được nguyện vọng cuối cùng của ngài... trước khi ngài biến mất " Đôi mắt mèo màu huyết sắc của Gargon ảm đạm, nó tự trách bản thân mình, đã không thể nhảy ra để trợ giúp cho chủ nhân của mình vào thời khắc quan trọng nhất.

Nhưng là tàn hồn nho nhỏ thì giúp ích được cái gì cơ chứ?

Mà nếu xảy ra chuyện như vậy thì chủ nhân chắc chắn sẽ ngăn cản nó lao đầu vào chỗ chết, kẻ địch mà chủ nhân không đánh lại được thì kể cả nó có trở lại thời kỳ đỉnh phong cũng đếch làm gì được.

Nó không yếu, chỉ do kẻ địch quá mạnh mà thôi.

Rias " Ta sống lâu hơn ngươi nhiều chút, nhưng ký ức của ta không biết bị cái gì, nó rất mơ hồ và mờ nhạt đi rất nhiều. Ta chỉ nhớ được có người rất quan trọng đối với ta, cũng như ngươi, ngài cũng để lại nguyện vọng cho ta trước khi biến mất ".

" Đó là... ".

" Giúp hắn trở nên mạnh hơn! " Cả hai cùng đồng thanh nói.