Chương 38: Tsuneyoshi không thể bình tĩnh

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 38: Tsuneyoshi không thể bình tĩnh

Chương 38: Tsuneyoshi không thể bình tĩnh

" Go... Gojou, bây giờ vẫn chưa phải lúc để làm chuyện đó " Chiemi lấy chút sức lực còn lại nói ra, hai tay cố tình che lại đôi ngọc thỏ đã lộ ra sau lớp vải mỏng, ngăn không cho chàng trai tiếp tục được đà lấn tới.

" Đang giữa chừng đâu -_- " Gojou tỏ ra tiếc nuối nói, có chút không nỡ mà bỏ qua việc.

" Gojou, ngoan nghe em đi, đợi một hai năm nữa nha " Cô nàng nhẹ nhàng nói, dỗ ngon dỗ ngọt đối với chàng trai đang đè lên thân thể của mình.

Gojou thẫn thờ lâm vào trong suy nghĩ vài giây, thở dài lấy một hơi nhưng không có dừng lại động tác.

" Thời đại nào rồi mà còn chờ với đợi nữa? Chiemi ".

" Đêm nay, nếu anh không thịt được em thì đều không xứng đáng với thằng bé ở bên dưới này " Gojou biểu hiện như hổ đói sói vồ doạ thiếu nữ một phen.

" Ahhh, cái tên khốn Gojou này, không chịu nghe lời em gì hết *-* " Chiemi hiện ra vẻ giận dỗi.

Gojou cũng không có tiếp tục trêu đùa cô nàng này, chỉ vì dục hoả bừng bừng đang trỗi dậy bên dưới phần hạ thân kia chưa được dập tắt, trái lại còn đang mạnh mẽ nhen nhóm như muốn quật khởi, phá tan phá nát ý chí của cậu.

Nói thật ra, nếu đàn ông ai ai đều nhìn thấy khung cảnh mỹ lệ tràn ngập dụ hoặc như thế này, rất khó để giữ lại sự bình tĩnh và đưa ra những phán đoán chính xác về hành động tiếp theo của bản thân họ.

Gojou không tự nhận mình là người chính nhân quân tử, chính cậu cũng không có đặt ra hình tượng như vậy để mình trở thành, điều mà bản thân cậu theo đuổi chỉ đơn giản là tùy tâm sở dục theo lối sống bình thường mà thôi.

Vậy nên... cứ quyết đoán mà hành động như một đại nam nhân vốn nên có là được rồi.

Bàn tay cứng cỏi trực tiếp bắt lấy hai cái cổ tay nhỏ của nàng áp chặt tại phía trên đầu, tay còn lại không có rảnh rỗi mà nhẹ vuốt qua phần eo nhỏ, chạm đến chiếc quần ren mỏng thì mới đột ngột dừng lại.

[Chỉ mặc một chiếc quần lót???] Gojou âm thầm bất ngờ, che đi nụ cười xấu xa đang tỏ ra khoái trí ở trong lòng.

Rõ ràng là ngoài miệng liên tục ngăn cản lấy hành vi của cậu, nhưng nhìn phía bên dưới mà xem, xác thực rành rành mang mỗi chiếc vải mỏng ba lỗ xuyên thấu nha.

Còn thấy rất rõ nét đám cỏ đen đã trưởng thành đến dụ cả người nhìn, giọt nước lóng lánh và ươn ướt tại trên mặt lông đen nhánh của chúng, đi kèm một mùi hương kỳ lạ khẽ thoang thoảng hoà lẫn vào không khí, chen chúc lấy nhau như đang kêu gọi phần thú tính thức tỉnh ở bên trong cậu đâu.

Ừm, Gojou lại rút được ra một kinh nghiệm sống rất có ý nghĩa sau chuyện này.

Nói phụ nữ rất khó hiểu là một điều sai hoàn toàn, bạn chỉ cần hiểu ngầm những điều mà các chị em nói, luôn trái ngược với ý muốn mà bản thân của chính họ mong muốn là được.

Chiemi cố gắng dùng một phần sức lực còn sót lại, muốn chống đỡ lấy từng đợt tấn công mang sức ép cường mãnh của tên ác ôn ở trước mắt.

Nhưng toàn bộ sự phản kháng mãnh liệt đều được thu lại trong tầm mắt của Gojou, trông nó yếu đuối đến một cách lạ thường, dù cho nàng có giãy dụa mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể nào mà thoát ra khỏi ma trảo của hắn.

" Aaahhhhhh " Tiếng hét thảm thiết vang xa tận ngoài căn phòng.

" Ah ư ư..., ư ư... đừng... nhẹ thôi ~~ " Tiếng rên rỉ tiêu hồn quanh quẩn trong gian phòng của đôi nam nữ, đồng thời hoà lẫn vào với âm thanh của da thịt va chạm lạch bạch, tạo nên một bản giao hưởng kích thích rất mạnh đến thính giác.

Một đêm dài lắm mộng của cặp đôi này cứ thế mà trôi qua rất chậm cho đến gần rạng sáng.......

Thông tin cá nhân:

Tên: Fumetsu Gojou

Tuổi: 17 (800)

Chủng tộc: Bất tử, Ngạ quỷ

Sức mạnh: C (Đỉnh)
- Tấn công: 90
- Phòng thủ: 105
- Nhanh nhẹn: 109
- Linh hoạt: 90
- Thể lực: 85

Năng lượng: 1000 (1s/2)

Kỹ năng:
- Nội tại: Hăng máu (0 mana)
- Khống huyết: Cấp 1 (50 mana)
- Siêu hồi phục: Cấp 2 (100 mana)
- Hấp thụ: Cấp 1 (0 mana)
- Kagune: SSS (0 mana)
- Thức tỉnh: 20% (700 mana)

Nghề nghiệp: Diệt ghoul

Màn hình giả lập được hiện thị ở trước mặt Gojou, nhìn thoáng qua và tạm đưa ra nhận xét là không có sự thay đổi gì quá lớn kể từ hai tháng nay.

Yếu tố tấn công và linh hoạt từ 85 lên 90 là rõ ràng nhất, Gojou đã phân nửa số điểm của nhiệm vụ 7 vào hai yếu tố này từ trước.

Bắt đầu từ bây giờ, Gojou đã có ý định muốn thăng lên cấp B thật nhanh chóng để tăng mạnh thực lực, mục đích của cậu là đạt được cái thứ gọi sức mạnh tuyệt đối thuộc về tự thân kia.

Nhưng với số lượng tài nguyên ít ỏi của hiện tại thì rất khó để làm được điều đó, bởi vì đa số thời gian của Gojou là dành cho công việc của một điều tra viên chân chính, cậu vẫn còn đang trong thời hạn bị quản thúc của đội 3 đâu.

Gojou ban đầu không có quá nhiều sự chú ý đến các đội được thành lập ra tại CCG.

Nhưng ba tháng trước, theo như thông tin kĩ lưỡng mà cậu tìm hiểu qua được, có ba đội được thành lập ra mang ý nghĩa tồn tại rất quan trọng của CCG, đặc biệt phòng chống hiểm hoạ và luôn trong tình trạng đối phó với nguy hiểm do chính ghoul gây ra, vì thế nên việc lựa chọn các thành viên trong đó cũng rất là nghiêm ngặt và cực kì chi tiết qua từng quá trình sàng lọc.

Nếu như trực giác của Gojou đoán không sai, thì chính bản thân cậu đã được hợp cách để trở thành một thành viên của đội 3, theo sự sắp đặt từ phía cấp trên hoặc do ai đó có tiếng nói ủy thác đi.

Cậu không rõ được đối phương có mục đích gì khi làm điều này, mà cậu cũng không có nhu cầu bỏ sức ra để đi quan tâm đến chuyện này.

Vì sao?

Khi ta không làm gì mà tự dưng rơi xuống lợi ích vào trên đầu mình, tại sao phải từ chối nhận lấy đâu?

Chỉ là thế gian sẽ không bao giờ có tiên nhân hiện ra giúp đỡ mỗi khi ta gặp khó khăn gian nan, người cũng sẽ không có món ngon miễn phí may mắn vào lúc sắp chết đói, mọi thứ ta nhận được đều mang ý nghĩa đánh đổi hoặc phải trả một cái giá lớn.

Gojou đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến nỗi tự nhảy quá sâu vào cái tròng mà nhiều kẻ sắp đặt đã bày ra cho chính mình, nên biết rằng cái gì gọi là tương kế tựu kế của người ra trò, để cho hắn biết được, hắn hoàn toàn là người làm chủ trò chơi này.

Nhìn qua thân thể trắng muốt không một vết xước của thiếu nữ ở bên cạnh, mái tóc xanh lam khẽ rũ xuống nửa khuôn mặt nhỏ, che phủ đi dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của nàng.

Gojou lộ ra nụ cười nhẹ, đưa tay vén lên mái tóc của nàng sang một bên, quan sát chăm chú đôi môi đỏ mọng được một lúc, rồi mới liếc sang bờ trán cao rộng như quyết định lấy điều gì, cậu hạ thấp đầu và đặt đôi môi chạm nhẹ xuống thật sâu, thấy nàng run lên nhè nhẹ nhưng không có lập tức tỉnh dậy.

Nghĩ đến đêm qua hai người làm đến gần năm hiệp thì mới nghỉ ngơi, cậu nghĩ chắc nàng cũng đã mệt lử mà say giấc nồng nên cũng không muốn đánh thức dậy, xong mới rời khỏi giường để di chuyển đến nhà tắm.........

Trong căn phòng thô sơ mang ít kiểu cách thuộc về thời phong kiến ngày xưa, mọi đồ vật treo trên kệ đều đã rất cũ, nhưng đều được trưng bày rất ngăn nắp và sắp xếp theo thứ tự.

Tại đây, chỉ xuất hiện hai thân ảnh tỏ ra im lặng đến trịnh trọng ngồi đối diện với nhau.

Lão giả mang vẻ bề ngoài đã rất gần đất mà xa trời, sự cằn cỗi hiện qua trên những nếp nhăn đã mọc lên từng đốm tàn nhang của làn da, râu tóc bạc trắng dài đến sát đất của lão đã gần che kín đến toàn bộ khuôn mặt.

Đối diện với ông lão là một người thanh niên tóc xanh dương đang tỏ ra cung kính hành lễ.

" Mọi chuyện vẫn còn ổn thoả chứ, Kishou? " Nhìn về phía người thanh niên mà nhẹ giọng hỏi, lão đưa chén trà lên miệng nhấp qua một ngụm thật dài rồi mới hạ xuống.

Arima ngay lập tức biến mất đi thái độ cung kính, nét mặt tỏ ra lạnh nhạt hướng về phía ông lão và bình tĩnh nói.

" Lần này đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thưa cha ".

" Ừm? Nói đi ".

" Một ghoul lạ mặt đã xuất hiện ở Khu 24, hắn ra tay thành công cứu được một tổ đội thăm dò đi xuống nơi đó, và... " Arima không còn giữ vẻ bình tĩnh khi nói đến câu tiếp theo.

" Và? " Tsuneyoshi cau lại đôi mày.

" Hắn muốn xoá hết mọi sự truy sát hướng đến hắn, để đổi lại sẽ giữ hoà bình cho quận 20 theo đúng nghĩa đen, nếu có thể thì các quận khác cũng sẽ như vậy "

" HOANG ĐƯỜNG! " Không kiềm chế được cơn giận dữ mà đập mạnh xuống mặt bàn.

" Ầm " Chiếc bàn gỗ đã rất cũ theo năm tháng nên không thể chịu một lực mạnh như vậy, ngay tức khắc chia năm xẻ bảy nằm gọn ở mỗi góc trong căn phòng.

Arima không có hiện ra vẻ sốt sắng hay lo lắng gì đến thái độ phẫn nộ của ông lão, anh đưa tay lên ấn nhẹ chiếc gọng kính của mình theo thói quen như thường ngày.

" Kishou, nói rõ ràng qua cho ta về kẻ này! " Tsuneyoshi chưa bao giờ tức giận đến như vậy, phải biết rằng mọi chuyện dù có trắng hay đen, thì cũng đều nằm trong lòng bàn tay chưởng khống của lão.

Hắn cực không ưa những chuyện gì vượt quá khỏi tầm kiểm soát của bản thân, điều đó sẽ chỉ khiến cho hắn cảm thấy bản thân như bị đe doạ và đánh mất đi thứ quyền lực hiện tại đang nắm giữ.