Chương 37: Một đêm

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 37: Một đêm

Chương 37: Một đêm

Sau khi đội thăm dò trở về từ khu 24 một cách an toàn, đã liệt kê ra thiệt hại về người trong chuyến đi lần này là rất ít, chỉ tổn thất ở trong con số ba mà thôi, một con số rất khá so với những lần thăm dò của những đội khác ở trong quá khứ trước đây.

Nếu nói về độ thê thảm thì phải kể đến hai năm trước đó, từng đội thăm dò thâm nhập vào đến đâu thì đều bị tiêu diệt sạch đến đấy một cách rất bí ẩn, mà mỗi đội đều có một thanh tra cao cấp dẫn đầu cuộc thăm dò, đủ để hiểu độ may mắn lần này của đội Itsuki Marude hoàn toàn sống sót, đa phần là nhờ có sự xuất hiện của Gojou làm ảnh hưởng đến toàn cục diện.

Nhưng vì thế cũng khiến cho bản thân Gojou gặp một đống rắc rối lớn, nào là bị cấp trên khiển trách, những người đồng nghiệp xung quanh đều nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ và đầy sự dè bỉu.

Bởi vì cái mà họ nhìn thấy và đánh giá qua về Gojou, chỉ là một kẻ hèn nhát và ích kỉ đã bỏ lại đồng đội, mà hốt hoảng chạy đi lo cho tính mệnh của chính mình mà thôi, người như vậy thì thật không đáng để cho bản thân đi kết giao lấy một chút nào.

Gojou cũng đành phải bất đắc dĩ mà thở dài trước kết quả như vậy, quả thật là một sai sót lớn khi không tính toán đến điều này, sau khi cậu thoát khỏi cái thân phận kia thì đã lập tức trở lại ngay tổ đội mà không bị một ai nghi ngờ cả, trái lại còn bị Marude và những người còn lại quở trách rất nặng nề.

Nhưng có một số người lại ra mặt và nói đỡ cho Gojou ngay lúc đó, không ai khác chính là chủ nhiệm Kasuka và chồng của cô, Mado Kureo.

Trong lòng của Gojou tăng lên rất nhiều sự cảm kích đối với đôi vợ chồng nhà Mado, kể cả khi có biết được hành động hèn nhát của cậu cực kì đáng chê trách, nhưng họ lại chỉ đưa ra vài lời khuyên và nhẹ nhàng an ủi, như sợ rằng Gojou không chịu nổi đả kích mà đi làm những việc ngu ngốc có hại đối với bản thân mình.

Cậu không có thái độ gì quá mức về câu chuyện lần này, sau chuyến trở lại trụ sở chính tại quận 20, Gojou cũng không bị lãnh hình phạt quá nặng từ lệnh của cấp trên, hiện tại thì cậu đã bị đưa vào đội 3 để được giám sát và tăng cường huấn luyện bởi các thành viên rất có tiếng ở trong đội.

Gojou tưởng rằng sẽ gặp phải rất là nhiều vấn đề tồi tệ, khi bản thân cậu hiện đang mang danh nghĩa là một kẻ hèn nhát, gia nhập vào một tổ đội đặc biệt như vậy làm cho Gojou có chút không quá thoải mái, rất nhiều lý do bất tiện như là phối hợp cùng nhau hoặc nhiều vai trò quan trọng của mỗi thành viên được phân công trong đội chẳng hạn.

Nhưng không..., sau khi được đưa vào trong đội 3 do chính Urie Mikito làm đội trưởng lãnh đạo, Gojou đã được đối xử một cách rất công bằng khi ở trong đội, với tính cách trầm ổn và điềm đạm của cậu cũng không có gây ra sự khó chịu đối với các thành viên khác quá nhiều, họ chỉ mặc kệ cho bản thân cậu thích làm gì thì làm như không quản tâm một dạng, Gojou cũng không để ý đến quá nhiều về cái vấn đề đơn giản như thế này làm gì cho thêm phiền vào người, thỉnh thoảng mới hỏi qua đối phương vài câu cho có lệ mà thôi.......

Ban đêm, tại trong căn hộ nào đó, có một cặp trai gái tuyệt phối đang ôm trầm lấy nhau, cùng nằm trên chiếc giường đôi mà âm thầm tình tứ những lời đường mật.

" Anh cũng không có trông mong gì quá nhiều về việc đó, dù cho em có đặt niềm tin vào anh hay không, thì điều đó cũng không còn quan trọng đối với anh... ".

Gojou ôn nhu thở một hơi vào tai thiếu nữ vài câu, vòng tay nhẹ siết lấy cơ thể đẫy đà của nàng dán chặt lên tấm ngực săn chắc đã được phơi trần, làm cho thiếu nữ phải thẹn thùng đến đỏ cả mặt mà tránh né đi ánh mắt đến từ người nam tử trước mắt, nàng úp xuống khuôn mặt nhỏ vào cơ thể của chàng trai mà đăm đuối ở trong đó, tại tâm trí đang kìm nén lấy sự rộn ràng và khảo khát đến khó hiểu đang phát ra.

" Em tin anh không phải là người như vậy, dù bọn họ có nói gì về anh đi nữa, em sẽ chẳng thèm quan tâm đến điều đó có ý nghĩa như thế nào "

" Chỉ cần anh vẫn còn giữ an toàn cho chính bản thân mình, mà không gặp một chút nguy hiểm hay khó khăn nào để trở về bên em..., đối với em như vậy đã là quá đủ rồi " Chiemi nghẹn ngào nói ra hết nỗi lòng của bản thân mình.

Đôi mắt cô đã hơi ươn ướt mà rươm rướm nước mắt, từng ngấn nước thấm qua khoé mi tuyệt mỹ như điêu khắc trên khuôn mặt, sinh ra hai hàng lệ lăn thật dài trên đôi má hồng đào của cô.

Gojou mang biểu cảm xót xa nhìn chăm chú lấy thiếu nữ đang úp mặt vào lồng ngực của bản thân, cậu nhận ra những giọt nước mắt đang rơi xuống, biết được người mình yêu đang rất buồn và u sầu đến nỗi không muốn khóc ra tiếng.

Trong lòng Gojou nổi lên một trận áy náy mà oán trách lấy bản thân mình không làm được việc, gây ra rắc rối không mong muốn đến cho nàng, khiến nàng gặp phải khá nhiều phiền phức về danh tiếng tại nơi làm việc.

" Anh xin lỗi, vì đã làm liên lụy đến em, Chiemi... " Gojou nhẹ giọng an ủi thiếu nữ, cậu biết cô đã phải chịu đựng những lời dèm pha và thị phi trong ba tháng nay nhiều lắm, mà như vậy thì tinh thần chắc chắn sẽ suy sụp đi rất nhiều.

Chiemi bỗng nhiên giật mình, vội vàng ngước lên nhìn chàng trai và lắc đầu nói " Không phải là lỗi của anh, ham sống là điều mà ai cũng muốn cả, chỉ là... ".

"? " Gojou nét mặt không hiểu.

" Nếu như em gặp nguy hiểm trong trường hợp như vậy..., anh sẽ không bỏ lại em một mình chứ, Gojou? " Nàng nhìn thật sâu vào ánh mắt của chàng trai trước mặt, như muốn kiểm chứng lấy sự thật mà anh sắp nói ra.

Gojou có chút dở khóc dở cười ở trong lòng, cậu cũng khá bất ngờ về câu hỏi lần này của cô nàng, mặc dù không tính là khó khăn để trả lời cho một cách thoả đáng.

Nhưng làm sao phải lột tả được cảm xúc chân thành nhất khi trả lời những câu hỏi hóc búa như thế này từ chính người phụ nữ của mình, khiến cho nàng hiểu được tình cảm chân thật được ẩn giấu sâu trong nỗi lòng bản thân.

Mất vài giây đứng hình để suy nghĩ ra câu trả lời thích hợp nhất dành cho nàng, Gojou đáp lại thiếu nữ bằng ánh mắt ôn nhu hương, giọng nói mang nhẹ âm thanh từ tính hút hồn, và xen lẫn sự kiên quyết rót vào tai của nàng từng chút một.

" Nghe này, cô gái của anh ".

Chiemi chớp chớp lấy đôi mắt to đã đọng lại tầng tầng hơi nước, thân thể đang nằm trên người của đối phương không tự chủ được khẽ nhích lại gần hơn, sát với khuôn mặt của chàng trai như muốn nghe rõ những lời mà anh sắp nói ra.

" Bất cứ kẻ nào dám làm tổn thương, hay kể cả là có làm mất đi một sợi tóc ở trên người vợ sắp cưới của anh, Gojou này tuyệt đối sẽ cho hắn sống không bằng chết, chết nghìn lần cũng không đủ bằng một vết xước ở trên người em ".

" Hay là dành cho hắn một vé lên thiên đường không kém hơn địa ngục bao nhiêu ".

" Hay tháo thành tám khối riêng biệt cho chó ăn ".

Chiemi khoé miệng co giật, có chút cảm thấy thật sự mất mặt về người thanh niên trước mắt này, cô khẽ đưa tay lên cái miệng nhỏ để che đi nụ cười thầm.

" Đủ rồi, Gojou! ".

" Hửm? Em có chuyện...!!! " Gojou nghiêng đầu tỏ ý muốn hỏi, gặp cô nàng rướn nhẹ lên tấm thân tràn đầy mỹ cảm của mình, đôi môi đỏ mọng và ướt át cũng vì thế mà hiện ra ngay trong tầm mắt Gojou.

[Cô ấy bật đèn xanh rồi? Có nên nắm chắc cơ hội lần này hay không?]

[Thức ăn đã đến tận cửa miệng cho rồi? Làm sao mà chối thế nào cho được]

Trong vài cái tích tắc để cho hai bên thiện ác thi nhau đấu tranh, giành lấy ý chí làm chủ tâm trí, cuối cùng Gojou cũng đành phải ngả mũ về bên phía có cái cặp sừng nhọn kia một cách triệt để.

Thời cơ chỉ đến có một lần duy nhất! Kẻ lựa chọn sẽ chỉ là người đến sau cùng để tuột mất cơ hội, vậy thì tại sao không vào vai kẻ tiểu nhân thử một lần đâu?

Không có tiếp chần chừ làm mất đi phong thái của một người nam nhân, Gojou mạnh mẽ lật ngược thân thể của cô nàng ra giường, nhanh chóng đón nhận lấy đôi môi của thiếu nữ đang chờ đợi.

[Anh ấy...] Dưới sự ngỡ ngàng, Chiemi chỉ cảm nhận được đầu lưỡi của mình như bị vật nóng ran kì lạ xâm chiếm lấy từng chút một, nó quấn chặt như không muốn thả lỏng ra để cho cô trốn thoát.

Đôi má đã ửng đỏ cùng với nhịp tim đập lên liên hồi vì sự hồi hộp, tiếng thở dồn dập và nặng nề được phát ra từ chính thiếu nữ như minh chứng cho sự chờ mong của giây phút này.

Hai bầu vú nóng hổi nhẹ cương lên trong vô thức, kết hợp với chiếc áo hai dây mỏng làm lộ ra hai nhũ hoa mỹ diệu của thiếu nữ, đường cong mê người như ẩn như hiện xuyên qua lớp vải mỏng cực kì rõ ràng đến từng chi tiết bên trong, tôn lên làn da trắng hồng nõn nà mà bóng bẩy của nàng.

Gojou có chút nhịn không được, thật sâu mà đắm đuối vào khoái cảm tuyệt diệu của thiếu nữ mang lại, chợt lướt nhìn xuống đôi ngọc thỏ trắng hồng mờ mờ hiện ra trước mắt, cậu ngay lập tức âm thầm sững sờ lấy một câu.

[To quá *-*!]

Gojou to gan lấy ngón tay thử chọt chọt vào phần đỉnh nhô lên của chiếc áo.

" Ưhhh ~~ " Một tiếng rên rỉ mê hồn đến tận xương phát ra, Chiemi ngượng đỏ mặt hận không có chỗ để chui xuống, lập tức tránh đi ánh mắt nóng bỏng của nam tử trước mắt, mặc kệ cho hắn đi khám phá hết mọi ngõ ngách bí mật trên cơ thể của nàng.

[Chết tiệt...] Gojou thấy bên dưới phần hạ thân đột ngột tăng cao nhiệt độ, nó dần to lên như muốn phá tan đi lớp quần dày của cậu mà chọc thẳng lên trời, có chút luống cuống khi mới va vào trường hợp như thế này.

Nhưng với sự điềm đạm mà trời ban cho bản thân, cậu rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh và quyết đoán tìm ra hướng giải quyết dành cho nó.