Chương 35: Thoả thuận

Bất Tử Vương Tại Dị Giới

Chương 35: Thoả thuận

Chương 35: Thoả thuận

" Ừ... " Hirako nhàn nhạt đáp.

" Thân thể hắn cứ như được rèn ra từ kim loại cao cấp vậy, lưỡi kiếm như Yukimura hoàn toàn không để lại thương tích gì cho hắn ".

" Còn có cái thứ tốc độ hư cấu kia nữa, năng lực cảm nhận và phản xạ của hắn cũng thật là đáng sợ, nếu không cẩn thật sẽ bị hắn bóp chết như chơi đấy, Arima "

Hirako nhìn về phía Gojou mà liên tục đưa ra những lời đánh giá rất cao.

Cậu đã quan sát rất kỹ từ lúc Arima chủ động lao vào tấn công Hắc Quỷ, với sự nhanh nhẹn của Arima khi vừa di chuyển và ra đòn dứt khoát của từng cú vung kiếm, nếu nó nằm trong khả năng tính toán của cậu, chắc chắn đối phương có thể bị gọt đi một hai cái chi mà gặp ngay trọng thương.

Nhưng không..., Hắc Quỷ vậy mà nằm ngoài khả năng trong tầm tính toán của cậu, hắn không gặp một chút chấn thương nghiêm trọng nào, hay thậm chí là gây ra vài cái vết xước trên người hắn không nổi.

Hắn chỉ lặp đi lặp lại duy nhất vài động tác tránh né đơn thuần, cùng với sự linh hoạt và tốc độ phản xạ mà hắn đã thể hiện ra, cậu ngay lập tức biết được, nếu bản thân mình mà còn trơ mắt ra đứng nhìn như bao người khác, thì chắc chắn rằng, Arima sẽ không chống đỡ nổi một chiêu của hắn mà gặp nguy hiểm.

Trong hơn một năm nay, chưa từng có một con ghoul nào có thể sống sót sau khi đối mặt với cậu và Arima, hầu như chúng đều bị diệt sát trong một khoảng thời gian ngắn dưới sự dồn ép của cả hai.

Đặc biệt là Arima, anh ta luôn là người chủ động tấn công và dứt khoát kết liễu kẻ địch một cách gọn gàng nhất, dù có là cấp SS hay SS+ đi chăng nữa, cũng chỉ là vấn đề về thời gian ngắn hay dài mà thôi, nhưng hiện tại thì lại có hơi khó khăn một chút.

" Vụt "

" Cẩn thận, hắn tiếp cận! " Arima thấy bất thường mà ngay tức khắc hô to lên một câu, đã gặp Hắc Quỷ như một bóng đen lướt nhanh về phía hai người.

" Soạt " làn gió nhẹ đi qua da mặt của Arima và Hirako, khiến cho cả hai đều phải run nhẹ lên một vì một trận tê dại cả da đầu, như cảm nhận được vị hắc tử thần đang kề lấy con dao sắc bén ở trên cổ, chỉ chờ để bị hái xuống tính mạng và mất đi một cách nhẹ nhàng.

[Nhanh quá! 10m là điều không thể...]

[Mình không thể bắt rõ lấy di chuyển của hắn...]

Biểu cảm khó nhìn ngay lập tức hiện lên trên nét mặt của Arima và Hirako, thật khó tin là đối phương đã xuất hiện ngay phía sau bọn họ, trong một khoảng thời gian rất ngắn với một cự ly khá dài tầm 10m.

Điều làm cả hai phải âm thầm mà thở ra kinh ngạc không chỉ có đến vậy, chưa đến một giây mà đối phương đã di chuyển được với tốc độ như thế, thì đã quá đủ hoặc thừa sức để diệt sát hết cả đội có mặt tại đây trong vài phút rồi.

" Chết tiệt! "

" Tất cả chặn lại hắn! "

Marude nét mặt ngưng trọng lớn giọng hô to lên vài câu, các thanh tra viên đứng xung quanh nhận được hiệu lệnh, lập tức bao vây lại thành vòng tròn, mặt ai cũng lộ ra sự nghiêm trọng mà chĩa thẳng Quinque, tập trung về phía hắc thân ảnh kia.

Kasuka có chút lo lắng nhìn về phía vị trí của Hắc Quỷ, và hai người đang bị khống chế bởi Kagune của đối phương.

[Ngươi tuyệt đối không thể giết họ] Kasuka âm thầm trong lòng cầu may, không phải là cô tỏ ra sự quan tâm dành cho hắn, mà là vì tất cả những người đồng nghiệp đang có mặt tại đây, nếu để kẻ này nhịn không được mà nổi giận thì quả thật rất thê thảm đâu.

Gojou lạnh lùng nhìn qua đám người một lượt, đằng sau cậu không biết từ khi nào đã xuất hiện hai cái hắc sắc xúc tu trong hình dạng sắc bén, chúng được đặt sát vào cổ của hai người thanh niên như chỉ đợi chờ lấy một cái ý niệm của chủ nhân để cắt qua.

" Điều gì khiến ngươi phải ra tay tấn công ta? " Giọng nói âm trầm sâu chiếc mặt nạ vang lên, cậu hơi không hiểu về hành động của Arima chỉ là ngu ngốc nhất thời hay có tính toán được đặt ra từ trước rồi, nếu là cái thứ nhất thì Gojou sẽ mạnh tay mà cho đối phương ăn một chút quả đắng, để nhớ được cậu chính là kẻ hung thần đại ác sát, tuyệt không phải dạng dễ trêu chọc mà gây ra hoạ sát thân.

Cái thứ hai thì lại có hơi rắc rối, Gojou có lẽ cũng sẽ ra tay như đối với cái thứ nhất vậy, làm vậy là quá công bằng rồi còn gì.

[Tạm thời cứ đánh lên danh tiếng của cái thân phận giả này đi, biết đâu có khi về sau còn có cái để mà dùng được vào nhiều việc không tiện tay làm thì sao]

Gojou điều khiển lấy hai chiếc xúc tu, hơi đưa lên cứa qua da cổ của cả hai người, khiến cho vài giọt máu chảy xuống lưỡi đao sắc lẻm và rơi ra từng giọt.

Arima hơi nhíu lại đôi mày, vì anh cảm giác được một trận đau xót phát ra từ cổ của bản thân, trong lòng lập tức kêu lên không ổn khi liếc nhìn sang người thanh niên bên cạnh, thấy nét mặt của cậu cũng tỏ ra khó chịu về vết thương trên cổ, Arima không có chần chừ để mà liên lụy đến người khác, nhẹ giọng nói ra một câu.

" Ta cần phải tự mình xác thực xem chính ngươi có thể sở hữu thực lực để đưa quận 20 vào thế ăn toàn hay không! ".

" Tại sao ngươi lại đối với bản thân lộ ra sự tự tin như vậy? Ngươi tự cho mình là đại diện của CCG và có thực lực khiến ta phải đàm phán hay sao? ".

"..., ta có thể đảm bảo điều đó thay cho những người đang đứng ở đây, và ta cũng là một nhân vật rất quan trọng không thể thiếu trong CCG ".

" Ồ, phải không? " Gojou có chút kinh ngạc về sự khẳng định của Arima, làm ra vẻ lạnh lùng liếc sang Kasuka để hỏi.

" Đúng vậy, cậu ta đã được bộ phận cấp trên của chúng ta bổ nhiệm, và đã nắm giữ vai trò không thể thiếu trong CCG được, cả người bên cạnh cũng là... " Kasuka nghiêm túc giải thích, cô cố tình để cho đối phương biết được, một khi đã giết chết một nhân vật quan trọng có sức ảnh hưởng trong CCG, thì chắc chắn sẽ gặp vô số đợt càn quét thành trừng đến từ phía tổng bộ CCG và các trụ sở chi nhánh khác, lúc đấy sẽ không thể tránh được thương vong không đáng có xảy ra.

" Vậy sao..., chắc giết chết hai người các ngươi, ta chẳng có quả ngon để mà ăn đâu nhỉ? ".

" Mà ta cũng sẽ gặp một rắc rối rất lớn đâu, cho nên... "

" Vụt " Gojou như không báo trước, thoáng cái đã biến mất tại vị trí vừa rồi.

Trên bầu trời lúc này, mặc dù mang đậm vẻ âm u của ban đêm, nhưng dưới ánh sáng mờ ảo của vòng bạch nguyệt soi rọi, mọi thứ đều trở nên xen lẫn với sự mơ hồ và hiện thực mộng ảo, một thân ảnh đen tuyền cùng với ba đôi hắc dực to lớn treo tại phía sau đang liên tục đập cánh như, hình ảnh của một vị hắc ám sa đoạ thiên sứ bỗng chốc hiện lên trong ánh mắt của họ, màu đen tuyền thần bí và khí thế ma mị phát ra khiến cho ai nấy tim đều đập nhanh.

[Đẹp quá]

Gojou không có tiếp tục làm dài dòng mà mất thời gian, cũng đã đến lúc phải kết thúc vấn đề lần này một cách suôn sẻ, giọng nói âm trầm lạnh lẽo tiếp tục phát ra sau chiếc mặt nạ.

" Ta tạm bỏ qua cho tất cả các ngươi việc này, vì sự yên bình của quận 20 mà ta sẽ mang đến trong tương lai "

" Chỉ có ta và những người có mặt ở đây mới được biết đến chuyện này ".

" Cho dù các ngươi có từ chối hay phản đối bất cứ điều gì đi chăng nữa, thì lợi ích mà các ngươi nhận được hoàn toàn là bằng không, và chỉ đem đến thiệt hại nhiều hơn mà thôi ".

" Nào, hãy lựa chọn đi ".

" Không thấp thuận và chôn cùng nhau ở tại đây, quận 20 và các quận khác cũng sẽ không được yên ổn ".

" Chấp thuận, ta sẽ thả sống các ngươi rời đi vô điều kiện, quận 20 sẽ trở nên yên bình như chưa từng có và dần dần các quận khác cũng sẽ như vậy ".

" Các ngươi có 10 giây để đưa ra quyết định, bắt đầu ".

[Thằng khốn muốn được nước lấn tới hay sao, nó nghĩ muốn làm chủ điều kiện lần này mà nó đưa ra? Chết tiệt!]

Marude lộ rõ sự bức xúc muốn chửi tục lên vài câu, nhưng ý chí cầu sinh lại ngăn cản anh làm ra điều ngu ngốc đó, trong lòng âm thầm nuốt một ngụm trọc khí vì đã không tự mình đi tìm đường chết.

" Nhưng... " Marude đang định nói ra ý kiến trái chiều của bản thân, thì bắt gặp ánh mắt của cấp dưới Arima khiến cho anh phải rút lại lời vừa rồi.

" Hừ... " Hừ nhẹ lên một tiếng rồi ngoảnh mặt đi chỗ khác, như không có quan tâm đến ý tứ của người thanh niên đang cố nhắc nhở khéo cho anh một dạng.

Arima thấy vậy cũng không có thể hiện ra vẻ bất mãn hay dè bỉu, cậu đây là đang cố tìm cách giúp cho cả đội được an toàn mà rời khỏi cái tên ma quỷ thất thường này, dù cho có đồng ý đến lời thoả thuận của đối phương hay gì đi nữa, thì sống sót chắc chắn phải đặt lên trên hàng đầu, thế nên...