Chương 66: truy nã

Thế Gian Kịch

Chương 66: truy nã

Chương 66: truy nã

Trần Long vẫn nằm ra đất, quần áo sộc xệch, con mắt bất cần đời, đầu tóc hắn rối bời, khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng.

Một thân ảnh nhỏ bé hiện lên trong tầm mắt hắn, nàng tầm tuổi hắn, khuôn mặt xinh xắn, buộc hai bím tóc, chống nạnh nhìn hắn nói:

" Ngươi chính là con nuôi của cha ta sao, thật không ngờ lại bị hai tên phế vật kia đánh. Bây giờ ngươi đi theo ta, ta bảo kê ngươi đến cuối đời ".

Trần Long liền cười lạnh, cho dù lão tổ nhà nàng chỉ cần không chú ý cũng bị hắn độc chết, đấy chính là khả năng đáng sợ của môn công pháp nghịch phẩm, đánh tan sợi xích tu vi, vượt cấp giết địch.

Hắn nhìn về phía nàng, không biết hắn nghĩ cái gì trong đầu chỉ híp mắt lại nói:

" Ngươi vẫn quá yếu chưa thể bảo vệ ta được ".

Nàng ta khuôn mặt ngờ nghệch, một lúc sau liền lắc đầu không tin, nói với giọng điệu chắc chắn.

" Không thể nào có chuyện đấy, ta chính là đệ nhất thiên tài của Nguyễn gia trong trăm năm nay, tương lai có thể đạt đến cảnh giới lập lâu ".

Trần Long liền phá lên cười, lập lâu bị hắn lừa giết không ít đâu. Nếu như đúng theo kế hoạch của hắn, Thái gia cấp độ 2 bên trong có một lão già cảnh giới sơn hà cũng bị phơi xác rồi, căn bản là khó sống. Còn lúc 5 tuổi thì hắn đã một mẻ hốt gọn hơn 23 vị lập lâu.

Nàng ta vẫn không tin, nhìn vào tên bần hèn trước mắt, khiến cho nàng đỏ ửng mặt lên vì xấu hổ, giống như tên đằng trước lần đầu tiên nghe thấy chuyện cười vậy.

" Ngươi cười cái gì chứ, ta nói không đúng sao ".

Trần Long gạt đi nước mắt, con mắt hắn nghiêm túc nhìn về cô bé khiến cho nàng nuốt nước lùi lại một bước, môi hắn hơi nhếch lên nói:

" Lập lâu trên đại lục này đầy như những ánh sao, chỉ được xếp vào hàng sơ trung mà thôi, ra bên ngoài cũng phải cẩn thận nhìn trước sau ".

Một câu nói khiến cho cô bé sững sờ, lần đầu tiên nàng nghe thấy câu này, nàng tưởng lập lâu là vô cùng hiếm có cơ, chỉ trong vùng này tông sư nhất trọng đã là trần nhà rồi.

Còn muốn gặp lập lâu phải đi vào vùng trung tâm, đấy cũng chính là ước mơ của nằng, đến những nơi như thế để mở mang tầm mắt, tranh tài một phen.

Trần Long nhìn cô bé trước mắt giống như hiểu lời hắn nói, suy nghĩ một lát hắn mới nói tiếp.

" Tầm mắt ngươi quá hạn hẹp, tuy lúc này biết nhiều là không tốt, ảnh hưởng đến trí tiến thủ của ngươi, nhưng muốn đi xa hơn, tầm mắt cũng phải nhìn xa hơn ".

Điều này hắn nói cũng được, không nói cũng chẳng sao, dù sao đứa con gái kia cũng chẳng liên quan đến hắn, cái này chỉ là do hắn nghĩ ngợi vài thứ lên mới nói ra thôi.

Trần Long từ từ đứng dậy, phủi sạch quần áo trên người con mắt nhìn sang đứa con gái vẫn đang suy nghĩ, một lúc sau nàng mới ngẩng đầu nhìn Trần Long.

" Điều ngươi nói ta xin khắc cốt ghi tâm ".

Nàng cúi người xuống tỏ sự tôn trọng cùng với biến ơn, sau đó liền nói:

" Các trưởng lão gọi ngươi đến chính điện có việc cần bàn ".

Trần Long liền gật đầu đi theo, hắn không nhìn đường mà nhìn lên bầu trời, nhìn những vì sao bên trên, không biết tương lai của hắn có chen được vào những ánh sao kia không, hay lại chết đi một cách lãng xẹt.

Khi đôi chân của hai đứa trẻ đang bước đi, cả hai đại lục đều đang rung chuyển nhẹ một cái, nhưng để lại một cơn sóng ngầm, 1 tờ truy nã từ cửu trụ đều áp đặt lên một đứa trẻ, một điều cho đến giờ vô cùng hiếm có.

Đào Minh Y đang ở trong một căn nhà gỗ, con mắt hắn nhìn tờ truy nã liền lắc đầu, thật không hiểu tại sao thằng nhóc kia lại có giá trị cao đến như vậy, theo đúng như kế hoạch của hắn, thì sẽ đá đít Nguyễn Hải thay người hắn vào, cùng với thằng nhóc kia.

Ai ngờ tìm kiếm hơn 3 năm, đến tận bây giờ mới nghe thấy thông tin của hắn, người này Thành quốc đã không thể dung, ít lâu nữa thôi, Thành quốc chính là nơi hỗn tạp cực kì, dù sao nơi đây là nơi duy nhất có thông tin của Trần Long.

Trong một cùng điện dưới lòng đất, xung quanh ngư long hỗn tạp, kẻ ra người vào không kể xiết, trên mặt đều đeo một chiếc mặt nạ lên không thấy rõ dung nhan.

Tại trung tâm của cung điện, một đứa trẻ đeo mặt nạ của một con lợn chạy lại đến một tấm bảng, khiến cho mọi hoạt động con người ở đây đều dừng lại, chăm chú hành động tiếp theo của thằng nhóc.

Thằng nhóc lấy ra trong người hình ảnh của Trần Long dán lên đầu bảng, yêu cầu duy nhất là bắt sống thần trí rõ ràng, giá cả không để, tương đương là vô giá.

Khiến cho mọi người ở nơi đây đều lạnh lùng, kẻ treo thưởng tên kia có lẽ người của Cửu trụ rồi, giá cả thì khỏi phải nói, còn mục tiêu chính là một con cừu non.

Tại chính điện của Nguyễn gia, Trần Long đang quỳ dưới đất, trước mặt hắn là Nguyễn Long, anh trai ruột của Nguyễn Minh, xung quanh còn đứng thêm một đám người nữa.

Nguyễn Long con mắt hờ hững, ngón tay gõ vào ghế nói:

" Ngươi đã cứu sống Nguyễn Minh, cộng thêm gia đình của ngươi bị cuốn vào chuyện nhà ta mà thiệt mạng, vậy lên bây giờ ngươi có hai lựa chọn ".

Hắn dừng lại lời nói nhìn vào biểu cảm chăm chú của Nguyễn Long mới nói tiếp.

" Một ngươi bây giờ vào Nguyễn gia ta, hai ta cho ngươi một số tiền lớn 4 đời nhà ngươi không cần lo ăn uống ".

Trần Long không nghĩ nhiều lập tức nở nụ cười trên môi, khuôn mặt hắn chở lên rạng ngời khi đón sức sống mới, giọng hắn chở lên chắc nịch.

" Cháu chọn ở lại Nguyễn gia ".

Người đàn ông nghe được câu trả lời liền lập tức rời đi, đoàn người nhìn qua Trần Long một chút rồi nối bước cùng với người đàn ông kia ra khỏi đây.

Khuôn mặt Trần Long liền chở lại bình thường, đầu hắn quay ra sau, con mắt hắn nhìn về phía đoàn người híp mắt lại, nếu không phải Tà Mệnh ấn chỉ có tác dụng với người hơn mình hai cảnh giới, thì Nguyễn tộc bây giờ chỉ là con rối của hắn.

Nhưng đấy cũng chỉ là mộng mơ, muốn giết lão tổ của Nguyễn gia bây giờ cũng khó, mà muốn gieo thêm một ấn nữa chân khí hiện tại của hắn không đủ dùng.

Tà Mệnh ấn trong tà kinh vô cùng quỷ dị, nó không chỉ giúp cho chủ nhân mà còn giúp cho nô lệ, chẳng hạn hắn gieo ấn lên Nguyễn Minh, thì Nguyễn Minh sẽ gia tăng khả năng vận dụng chân khí lên 6 thành, một con số vô cùng khủng bố, gần gấp đôi so với bình thường. Nó còn mang tác dụng, Nguyễn Minh đẻ con, thì đứa con của hắn cũng bị gieo ấn trừ khi người gieo ấn không thích.

Tuy nhiên cả đời của người bị gieo ấn sẽ dính vào người gieo ấn, không cách nào gỡ ra được, thậm chí nếu hắn cũng có thể đoạt xá người bị gieo mất, tu vi hay tuổi thọ cũng sẽ bị hắn cướp đoạt, đây chính là trường sinh đúng nghĩa.

Trần Long bình tĩnh đứng dậy, tay hắn để ra sau, con mắt hắn nhìn lên bầu trời suy đoán, lúc này tông môn của hắn cũng lên bắt đầu hành động rồi đi.

Hắn bước về căn tiểu viện của hắn, lúc này cô bé vừa rồi đứng trước mắt hắn nói:

" Cha ta gọi ngươi vào ăn cơm ".

Hắn gật đầu sau đi theo cô bé, khuôn mặt hắn vẫn giữ khuôn vẻ lạnh lùng, con mắt hắn đen xì nhìn vào cô bé phía trước, đột nhiên hắn nở ra một nụ cười khó hiểu.