Chương 2: Trận Chiến Của Tiên Nhân.

Đế Thanh

Chương 2: Trận Chiến Của Tiên Nhân.

Chương 2: Trận Chiến Của Tiên Nhân.

Khi Giang Thanh mở mắt nhìn xung quanh, hắn chỉ thấy trước mắt là một bức tường màu trắng. Ở bên cạnh là một máy đo nhịp tim đang vang lên những thanh âm nhè nhẹ.

Trong căn phòng chỉ có duy nhất một chiếc giường của hắn,Giang Thanh vẫn chưa biết mình đang làm gì và ở đâu.

Lúc này mới cố gắng ngồi dậy, nhưng khuôn mặt hắn ngay lập tức biến sắc. Hắn cảm nhận được một sự đau đớn kịch liệt làm cho toàn thân tê dại. Mỗi một chỗ trên cơ thể hắn là sự đau đớn đến không thể tưởng tượng.

Giang Thanh cố gắng áp chế thanh âm không cho nó vang lên. Lúc này hắn mới biết bản thân đang ở trong bệnh viện.

Nằm trên giường bệnh Giang Thanh ngắm nhìn thế giới qua khung cửa sổ. Nhìn thấy những con chim đang bay lượn trên bầu trời mà lòng hắn nặng trĩu những suy nghĩ.

" Không lẽ Thạch Lão nói đúng, ta nên sống ở hiện thực!" Hắn nghĩ lại lúc bị đám người Phách Lạc đánh mình.

Rồi nhớ lại suy nghĩ của bản thân lúc ấy mà tự giễu." Ta thật là ảo tưởng, cũng may là chưa bị đánh chết!"

Đột nhiên hắn nghe được thanh âm của Giang Trúc từ bên ngoài vọng vào.

" Bác sĩ cháu tôi thế nào rồi!"

Chỉ nghe được thanh âm của một nam tử. Trong thanh âm mang theo sự trầm ấm, rất là cuốn hút.

" Cô đừng lo, thằng bé đã bình phục hiện tại đang trong phòng hồi sức."

Nghe được lời nay Giang Trúc như được thả lõng. Vội vàng cảm ơn, trong ánh mắt nàng lúc này đã lộ ra sự vui mừng.

" Cảm ơn bác sĩ vậy khi nào Tiểu Thanh mới được xuất viện?"

Người trung niên kia như rơi vào trầm tư, sau đó nói.

" Ít nhất cũng phải hơn một tháng nữa!"

Giang Trúc nghe lời này trong lòng nhẹ thở phào. Nàng còn đang lo là Giang Thanh không thể xuất viện vì vết thương quá nặng.

" Vậy tiền viện phí là bao nhiêu. Nếu có thể tôi sẽ trả ngay bây giờ."

Thanh âm của nam tử kia lạnh nhạt vang lên, như là một con dao đâm thẳng vào tim Giang Thanh.

" Năm trăm bạc!"

Giang Trúc như chết đứng. Ở Thành phố Thanh Hải một trăm đồng sẽ bằng một bạc.

Nàng dù bán cơm cả tháng cũng chỉ có hơn một trăm bạc. Chưa nói đến năm mươi bạc tiền bảo kê của Âm Xà Bang.

Hiện tại còn mất thêm năm trăm bạc tiền viện phí, đây là một áp lực quá lớn với nàng.Nàng cảm ơn bác sĩ một tiếng rồi lặng lẽ bước vào phòng của Giang Thanh.

Giang Trúc nhìn bộ dáng toàn thân là băng của Giang Thanh mà nước mắt không tự chủ được mà chảy ra.

Giang Thanh tuy đã tỉnh, nhưng hắn vẫn cố ý nhắm mắt. Vì hắn không giám đối diện với Giang Trúc.

Giang Trúc không phải là mẹ của hắn, nàng là một người bạn tốt của mẹ Giang Thanh  khi xưa.Nhưng sau này không biết vì nguyên do gì. Mà mẹ hắn lại chết đi một cách bí ẩn. Sau khi mẹ hắn chết họ hàng những người thân quen với hắn đều không nhận nuôi hắn.

Có một số người còn muốn đưa hắn vào côi nhi viện. Nhưng may mắn hắn lại được Giang Trúc nhận về nuôi. Chăm sóc như con ruột của mình.

Nên Giang Thanh đối với Giang Trúc rất là kính trọng cùng yêu thương như mẹ ruột của mình.

Nhưng hiện tại chỉ vì một phút nông nổi không kiềm chế được bản thân, mà hắn đã làm cho gánh nặng của nàng càng thêm nặng nề.

Hắn sợ khi mở mắt ra sẽ không giám nhìn thẳng nàng,không giám đối diện với nàng. Giang Trúc nhìn hắn như vậy một lúc lâu. Sau đó xoay người rời đi.Hiện tại nàng có quá nhiều thứ phải lo liệu, nên không thể mãi ở với Giang Thanh được.

Một lúc sau Giang Thanh mở mắt ra. Theo sau đó là hai dòng lệ nóng.

" Dì à là cháu đã làm cho dì khổ cực rồi!"

Ánh mắt Giang Thanh lúc này đột nhiên lộ ra sự bất lực, nước mắt cứ không ngừng chảy xuống.

" Cái gì mà tiên nhân, thần thánh luôn bảo vệ phàm nhân chứ! Ta luôn thành kính thờ cúng các người vậy mà..."

Nghĩ đến nỗi buồn trên mặt Giang Trúc Giang Thanh lại càng cảm giác được sự bất lực.Hắn bây giờ mới cảm giác được trong thế giới này, chỉ có mạnh được yếu thua. Hiểu rõ được câu cá lớn nuốt cá bé.

" Nếu ta mạnh mẽ hơn, thì làm gì có ai giám khinh thường ta. Nhưng làm sao để ta mạnh mẽ lên đây?"

Giang Thanh trong lòng càng thêm bất lực, hắn bây giờ lại càng thêm khao khát  sức mạnh. Sức mạnh để bảo vệ được người thân của mình, để có thể tự bảo vệ mình.

Giang Thanh thở dài rồi nhắm mắt lại ngủ một giấc, hắn muốn quên đi hiện thực, quên đi cảm giác bất lực này. Hiện tại chỉ có giấc ngủ mới làm hắn nguôi ngoai đi sự mệt mỏi này.

Thời gian trôi qua rất nhanh chớp mắt đã là trời tối.Lúc này ở bên ngoài là từng đám mây đen chằng chịt giăng kín cả bầu trời. Từng tiếng sấm nổ đì đùng không dứt.

Đây là lần đầu tiên ở thành phố Thanh Hải xuất hiện, cảnh tượng mây đen dày đặc như  thế này.Ngay cả những chương trình dự báo thời tiết cũng không thể đoán trước được.

Một tiếng sấm nổ vang lên, cả thành phố Thanh Hải như rung chuyển. Từng gốc cây to thì bị quật cho bứng gốc. Theo sau đó là vô số tiếng sấm đánh vang cả bầu trời.  Trải qua không biết bao lâu một cột sấm khổng lồ từ trên bầu trời giáng xuống.

Đánh mạnh lên mặt đất ở một ngọn núi lớn. Đùng một tiếng nổ lớn cả thành phố Thanh Hải rung chuyển dữ dội.Cả một ngọn núi khổng lồ ngay lập tức liền bị sang thành bình địa. Sau đó những đám mây lớn kia liền bay đi. Để lộ ra một vầng trăng sáng.

Giang Thanh lúc này đang chìm vào sâu trong giấc ngủ. Đột nhiên hắn mở mắt ra, chỉ thấy xung quanh là một khoảng không vô tận màu trắng.

Hắn chậm rãi bước đi trong không gian này. Mà trong lòng trống rỗng, qua một lúc lâu Giang Thanh dừng lại trước một tấm gương lớn. Giang Thanh trong lòng đột nhiên khó hiểu, hắn không biết vì sao nhưng cơ thể hắn lại tự động chạy đến đây.

Tấm gương to hơn mười mét và dài hai mươi mét. Giang Thanh nhẹ chạm vào mặt gương thì một đoàn hào quang từ trong gương chiếu ra.

Hình ảnh từ trong gương bắt đầu hiện lên. Chỉ thấy tại trên không trung một mảnh hoang địa. Khắp nơi chỉ tồn tại những vết nứt to đến rợn người.Từng cột sống nhung nham không ngừng tràn ra làm cho cả một thế giới rộng lớn như biến thành địa ngục.

Bầu trời là một mảnh hắc ám, từng đám mây to giăng kín cả bầu trời. Từng tia lôi đình hóa thành vô số hình dạng. Có Chân Long. Kim Liên... Từ trên đánh xuống, tạo ra những trận lôi âm kinh thiên động địa.

Giang Thanh nhìn mà ngơ ngác, những cảnh tượng vừa rồi còn chân thật hơn cả trong phim. Cứ như là hắn đang tận mắt chứng kiến nó vậy.

Một tiếng nổ lớn từ trên không trung, sau đó là một cột sấm sét đánh mạnh xuống mặt đất. Sau đó thân ảnh  một nhóm hơn một trăm người đang điên cuồng chém giết xuất hiện.Có cự nhân hai tay mạnh mẽ xé nát thân thể một con Chân Long. Còn có thân ảnh cự nhân bị vô số xiềng xích kéo cho nổ tung thành vô số mãnh.

Từng tòa tinh cầu thay phiên nổ tung, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ. Trong đám người chia thành hai phe đối lập.

Một bên là hình dạng ma thần mình người ba đầu vạn cánh tay. Ma khí cuồn cuộn làm cho không gian biến thành u ám. Một bên là nhân tộc cùng yêu tộc. Có cự nhân cao hơn vạn trượng tay cầm cự phủ. Có Thải Phượng to hơn vạn dặm. Còn có Kim Ô hai móng mang theo một Mặt Trời lớn.

Bọn họ lao vào chém giết đến thiên băng địa liệt, hào quang phóng ra không dứt. Lúc này bọn họ đột nhiên dừng chiến đấu. Tất cả liền phi thân cách chiến trường hơn vạn dặm.

Cả hai phe đều đứng sau lưng hai thân ảnh to lớn. Bên nhân tộc là một thanh niên khuôn mặt anh tuấn. Khoác trên người một bộ bạch y. Khí tức phiêu nhiên thoát tục  tựa như  tiên nhân.

Hắn hai tay nâng một cái chuông nhỏ, trên chuông khắc vô số kí tự huyền diệu khó hiểu. Từ trên chiếc chuông từng dòng đạo âm không ngừng ngân vang. Cùng thiên địa nơi đây cộng hưởng với nhau.

Còn bên thần ma thì đứng sau lưng một vị ma thần thân cao ngàn vạn trượng. Khuôn mặt dữ tợn thân hình có vạn cánh tay. Ở trước người hắn phiêu phù một thanh cự phủ. Từ trên cự phủ một luồn uy áp làm cho không gian phụ cận vặn vẹo rồi vỡ tan.

Cả hai bên đều không nói gì ánh mắt lộ ra sự ngưng trọng. Trong chớp mắt cả thanh niên lẫn ma thần đều thi nhau bắt quyết.

Đám người phía sau hai bên cũng thi nhau đánh ra những pháp quyết huyền diệu. Trong thiên địa như nổ tung. Đạo âm đạo tác từ trong thiên địa điên cuồng hướng cái chuông nhỏ mà đi đến.Mỗi khi một đầu đại đạo xuất hiện là thiên địa liền ảm đạm đi một chút.

Đây là thiên địa đại đạo. Trong mỗi một thế giới đều tích chứa ba ngàn đại đạo. Và một thiên đạo. Có đại đạo cùng thiên đạo,  phàm nhân mới có thể tu chân. Vạn vật mới có thể không ngừng sinh sôi.

Nhưng đại đạo trong thiên địa rất là khó mượn đến, vì nó quy tắc của cả một thế giới.Nếu muốn mượn đến sức mạnh của đại đạo. Cần có một pháp bảo gọi là đạo bảo.Nhưng muốn vận dụng được uy lực của đạo bảo cần một lượng pháp lực rất lớn.

Đạo âm du dương, hào quang đầy trời. Đám người bên nhân tộc như trở thành những vị thánh nhân vì chúng sinh mà tiêu diệt cái ác.

Về phía ma thần, ở sau lưng hắn một vết rách không gian có phạm vi hơn ngàn dặm xuất hiện. Từ bên trong từng đầu đại đạo phát ra ma âm không ngừng xuất hiện.

Sau đó liền chui vào thanh cự phủ. Cự phủ lúc đầu chỉ có phạm vi hơn mười trượng. Nhưng bây giờ đã lớn hơn trăm trượng.

Ma âm đầy trời, ma khí cuồn cuộn. Làm cho cả thiên địa trở nên tối tăm. Đưa tay không thấy năm ngón.

Một tiếng chuông chấn động chư thiên vang lên. Theo sau đó là đạo âm vang lên không dứt. Sau đó chiếc chuông biến to vô số lần. Mạnh mẽ hướng ma thần dẫn đầu mà đánh tới.

Thanh cự phủ kia cũng một đường chém xuống, hai kiện đạo bảo mạnh mẽ va chạm vào nhau.Làn sóng xung kích của cuộc va chạm làm cho cô số hành tinh từng nổ thành phấn vụn. Từng vết nứt không gian liền xuất hiện hút tất cả phấn bụi bay đi. Để lộ ra một khoảng không trống trãi

Cảnh tượng ánh sáng cùng bóng tối mạnh mẽ va chạm vào nhau. Làm cho  Giang Thanh không thể nói nên lời.Quá hùng vĩ, nó để lại trong lòng Giang Thanh một cảm giác sợ hãi cùng hưng phấn.

Chỉ thấy những thân ảnh ở hai bên nhân ma lần lượt nổ tung. Hai kiện đạo bảo cũng bắt đầu rạn nứt.Cả tòa thế giới như muốn sụp đổ. Nó rung chuyển không ngừng, như là sắp nổ thành vô số mảnh.

Người thanh niên dẫn đầu thấy vậy liền xoay người ra sau như nói gì đó. Đám người nghe xong sắc mặt liền thay đổi lộ ra sự do dự. Thanh niên kia quát to thêm một lần nữa, đám như người như đã quyết tâm. Cắn răng thi pháp.

Chỉ thấy từ trong thế giới vô số đầu đại đạo khổng lồ dâng lên. Mỗi khi một đại đạo xuất hiện. Là một phần thế giới liền sụp đổ.

Đây là mạnh mẽ sử dụng căn nguyên của cả thế giới. Mượn nhờ đại đạo chính là mượn một ít lực lượng của thế giới.Nhưng khi đụng đến căn nguyên, có thể làm cho cả một thế giới sụp đổ mãi mãi không thể hồi phục. Nhưng đổi lại người sử dụng sẽ có được sức mạnh vô hạn chạm đến tiên nhân.

Nhưng muốn lấy lực lượng của một người mà muốn lấy đến căn nguyên của thế giới là không thể.Cần ít nhất hơn ba mươi vị đại thừa kỳ mới có thể lấy đến.

Đạo âm nổ vang chiếc chuông kia lớn lên vô số lần. Từng vết nứt lan rộng ra làm cho hào quang của nó thêm mạnh mẽ.

Đinh một tiếng. Vô số ma thần nổ tung, cả thế giới liền sụp đổ. Ở chiến trường chỉ còn lại một khoảng không vô tận.

Cự phủ lại một lần nữa mạnh mẽ chém xuống. Nhưng khi vừa va chạm với chuông nhỏ nó liền nổ tung thành vô số mảnh nhỏ. Chiếc chuông kia thừa thắng sông lên. Đinh một tiếng.

Toàn bộ ma thần liền nổ tung. Chỉ còn lại ma thần thân cao vạn trượng kia. Hắn như không muốn sống nữa. Đột nhiên thân thể bành trướng, hai mắt đỏ ngầu.

Theo sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa. Chiếc gương rung lắc dữ dội rồi rơi xuống đất vỡ tan.

Giang Thanh như chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Vẫn ngơ ngác nhìn vào khoảng không. Trong miệng vẫn không ngừng lầm bẩm.

" Tiên nhân thật sự tồn tại sao?"