Chương 32:Mã Tiểu Đào

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 32:Mã Tiểu Đào

Đêm hôm đó cả hai cũng không nói gì với nhau thêm nữa, trải qua một đêm yên tĩnh.

Buổi sáng Bạch Dạ đã dậy tương đối sớm, thói quen khó bỏ từ lúc làm lính khiến đồng hồ sinh học của hắn luôn đúng giờ, có muốn cũng không thể ngủ thêm được.

"Vẫn còn 2 tiếng nữa mới bắt đầu đi học, Hoàng Vũ thì vẫn đang ngủ, Thiên Xích dậy giờ này mới là chuyện lạ. Làm gì giờ? Chẳng lẽ ngồi tu luyện?"Bạch Dạ lẩm bẩm, lúc trước sống chung nhà với Thiên Xích khiến hắn lúc nào cũng có chuyện để làm, giờ thì lại rãnh rỗi khiến hắn hơi khó chịu.

"Chu Tước, bây giờ dung hợp tiếp Chu Tước Hỏa Diễm được không? Ta buồn quá đi mất"

"Nếu ngươi muốn bị phát hiện và đưa lên phòng thí nghiệm thì cứ việc. Ta không quan tâm. Nếu ngươi có thời gian rãnh để ngồi suy nghĩ lung tung thì đi tu luyện đi!"Chu Tước cáu gắt nói.

Bạch Dạ nghe thế, liền từ bỏ suy nghĩ dung hợp Chu Tước Hỏa Diễm. Nhưng hắn lại ngồi thừ ra.Vẫn không biết nên làm gì.

Chán Chán Chán quá đi!

Bạch Dạ khó chịu vô cùng,vò đầu suy nghĩ nên làm gì, bỗng bụng hắn kêu lên "ột ột" khiến Bạch Dạ nhớ ra vẫn chưa ăn gì. Thế là hắn xuống nhà ăn là một bữa đơn giản, cuối cùng quyết định ra bờ hồ tu luyện một chút.

Nhà ăn lúc này vẫn không có quá nhiều người vì vẫn còn khá lâu mới đến lúc nhập học, Bạch Dạ ngồi ăn mà xung quanh lại hoàn toàn yên tĩnh, cô bán thức ăn cũng chỉ nhận tiền rồi để hắn tự chọn món rồi tự lấy, bản thân lại bắt đầu nấu thức ăn.

Vì vẫn còn quá sớm nên vẫn chưa có nhiều thức ăn, Bạch Dạ chon 2 cái bánh bao và một bát canh làm buổi sáng đơn giản.Mãi đến lúc hắn ăn xong mà nhà ăn vẫn chưa có ai tới.

Nhanh chóng xử lý buổi sáng,Bạch Dạ rời khỏi nhà ăn, vòng ra sau Giáo Học Lâu tân sinh, dọc theo hướng đông nam quảng trường, đi một lát đã đến đường mòn Bờ Hồ.Hắn cũng không dự đinh đến chỗ bờ hồ tối qua, rừng cây chỗ đó giờ này chắc đã bị thiêu đến không nhìn ra hình dạng rồi.Bạch Dạ thầm xin lỗi người làm vườn.Bản thân lại bắt đầu nhìn ngắm Hải Thần Hồ.

Đây cũng là lần đầu tiên Bạch Dạ đến Hải Thần Hồ vào buổi sáng sớm như thế này, buổi đêm và buổi sáng làm cho Hải Thần Hồ dường như có tới hai bộ mặt.Bạch Dạ bước đi, đôi mắt nhìn xuyên qua tán cây, từng làn sóng nước lăn tăn hiện ra trước mắt Bạch Dạ,Hắn cảm nhận từng đợt không khí mát mẻ truyền tới,cảm nhận hơi nước dịu mát ập đến. Tuy là hồ nhân tạo nhưng nước hồ xanh thẳm, mặt hồ hiền hòa trong veo như đôi mắt cô gái in bóng hàng cây xung quanh.

Bạch Dạ có rất ít lần đi ngắm cảnh, kể cả kiếp trước lẫn kiếp này cũng vậy.Lấn ngắm cảnh này cũng khiến tâm tình của hắn được buông lỏng nhiều.

Thoải mái vươn vai, Bạch Dạ cũng không dự định tu luyện mà quyết định lười biếng một lần.

Khó được một lần nhìn ngắm cảnh đẹp như vầy, tu luyện thì tiếc quá, đi dạo vậy!

Bạch Dạ nhàn nhã dạo bước bên bờ hồ,đôi mắt lại liếc về phía trung tâm Hải Thần Hồ, Bạch Dạ nghe nói đó là nơi các học viên của nội viện học tập, chỉ có những học viên ưu tú nhất mới có thể vào đó.Bạch Dạ tin tưởng một ngày nào đó hắn cũng sẽ trở thành một thành viên của nội viện.Hắn cũng nhớ rằng cha mẹ của hắn cũng đã từng là học viên của nội viện, không biết rằng lúc đó họ như thế nào a…

Bạch Dạ lắc đầu xua tan những suy nghĩ trong đầu,hắn cũng không muốn nghĩ đến hai người cha mẹ trên danh nghĩa này,dù gì thì họ cũng không phải là gia đình của hắn a!

Nếu là gia đình thì chỉ cần một mình Thiên Xích là đủ. Còn lại có hay không, không quan trọng!(Câu kéo chút phim người phán xử)

Bạch Dạ bỗng nhiên nhớ đến cuộc hẹn tối nay, hắn lại mỉm cười.Trong đầu lại hiện lên khung cảnh cô nàng xấu hổ mời hắn một cuộc hẹn.

Gặp được nàng quả thật là một may mắn.Bạch Dạ nghĩ đến. Hồn nhiên không để ý đến bên ngoài đã xảy ra chuyện.

Trong lúc Bạch Dạ đang chìm trong suy nghĩ thì bỗng một luồng khí nóng rực ập đến, quét tan không khí mát mẻ của Hải Thần Hồ. Bạch Dạ cũng tỉnh lại,bản thân hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra.Cảm nhận trung tâm của những dòng hồn lực đang tập trung tới.Bạch Dạ phát hiện nơi mà hơi nóng phát ra cũng chỉ cách hắn có 50m. Đồng thời lại cảm giác được hai luồng hồn lực quen thuộc.

Là Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông! Bọn họ làm gì ở đây? Dường như luồng khí nóng ấy tập trung về phía họ. Không được! Phải đến xem chuyện gì xảy ra!

Ý nghĩ nhanh chóng xẹt qua đầu, Bạch Dạ gia tốc cước bộ, thân ảnh hắn trở nên mờ hồ vì tốc độ quá nhanh.Bạch Dạ càng đến gần vị trí của Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo thì không khí lại trở nên càng nóng hơn, Bạch Dạ một lần nữa xác định vị trí của hai người kia, tốc độ lại tăng cao mấy phần.

Lúc Bạch Dạ đến thì toàn bộ cây cỏ xung quanh đã biến thành màu vàng khô do không thể chịu nổi hơi nóng phát ra từ một người.

Người đó đôi mắt đỏ rực,mái tóc màu đỏ, trên mặt lại là một tấm mặt nạ màu đỏ, không khí xung quanh người đó như bị vặn vẹo,mơ hồ còn có một ít hơi nước bốc lên.

Thình lình lại chính là cô gái đêm qua đến chỗ Bạch Dạ!

Giờ phút này cô gái ấy đang toát lên một luồng khí túc âm lãnh mà lại cuồng bạo, đôi mắt ánh lên vẻ bạo ngược, hoàn toàn đã mất đi thần trí.

Bạch Dạ vừa đến liền gọi ra vũ hồn,thần sắc khó coi nắm chặt thanh Byakuya đã xuất hiện trên tay của hắn, hai vòng hồn hoàn bay lên không trung.

Thình lình lại chính là một vàng một tím!!! Một bộ hồn phối vượt cấp giống như Thiên Xích và Vương Đông!

Nhưng lúc này không có ai có tâm tình quan tâm đến hồn phối không theo lẽ thường của hắn.Bạch Dạ cũng thầm hô không ổn, bản thân cũng dự định dùng hết tất cả vốn liếng để mà đánh, bởi vì hắn phát hiện ra người này lại mang khí thế giông Chu giáo sư.

Không những vậy mà còn có phần vượt qua, hiển nhiên người trước mặt ít nhất có tu vi Hồn Đế trở lên!!

Tu vi cách biệt quá to lớn! Ta nhất định không thể đánh lại! Nhưng mà nếu cả hai cùng là người dùng lửa thì chưa chắc ai hơn ai!

Bạch Dạ nghiêm túc nghĩ đến,tay lại càng nắm chặt thanh Byakuya thêm mấy phần.Hắn dự đinh sử dụng Chu Tước Hỏa Diễm để mà đánh.Bởi vì chi so về cấp độ thì nó đã xa xa vượt lên khỏi ngọn lửa trước mặt.

"Ngọn lửa này có gì đó không tầm thường! Cẩn thận một chút!" m thanh Chu Tước vang lên nhắc nhở Bạch Dạ.Kì thực Bạch Dạ cũng đã phát hiện ngon lửa này có gì đó sai sai, một ngọn lửa bình thường không thể nào vừa cuồng bạo mà vẫn giữ lại sự âm lãnh thấu xương này được.

"Bạch Dạ!!"Vừa thấy Bạch Dạ xuất hiện, Vương Đông vui mừng hô lớn.Bản thân hắn cũng không chú ý đến hai vòng hồn hoàn của Bạch Dạ.Lúc này hắn đã sử dụng vũ hồn, đôi cánh xinh đẹp che chở lấy bản thân và Hoắc Vũ Hạo, há miệng gọi to:"Bạch Dạ mau chạy, chúng ta không phải là đối thủ của vị học trưởng kia!!"

Vương Đông thần sắc hoảng hốt,Bạch Dạ thấy vậy vẫn không nói gì, đưa đao nâng lên ngang vai, đưa tinh thần lực vào kí tự "Hỏa" trên thân đao.Thần sắc hắn nghiêm túc, ý đồ kêu gọi Chu Tước Hỏa Diễm.

Vương Đông bên kia chỉ thấy một ngọn lửa đỏ thẫm bỗng chốc phừng lên trên lưỡi đao của Bạch Dạ,nhiệt độ chung quanh lại cao thêm mấy phần. Nhưng điều kì lạ là ngọn lửa phát ra từ vị học trưởng nội viện kia dường như bị áp chế lại, không thể lan ra thêm một tấc nào nữa.Ngọn lửa màu đỏ thẫm của Bạch Dạ đã hoàn toàn áp chế người kia!

Vương Đông kinh hãi nhìn lấy màn này, bản thân lại điều khiển đôi cánh bướm bảo vệ lấy Hoắc Vũ Hạo, đôi mắt vẫn nhìn chăm chú về phía Bạch Dạ.

Bạch Dạ khuôn mặt lạnh nhạt, hững hờ nhìn lấy ngọn lửa phía bên kia đang dần dần bị Byakuya từng ngum từng ngum nuốt lấy.Nhiệt độ một lần nữa dâng cao khiến những cái cây xung quanh bị đốt ra tro rồi, nhưng điều kì lạ là quần áo của hắn lại không bị tổn hại gì cả.

"Dường như đây là tà hỏa thì phải.Dường như tà hỏa đang ăn mòn thần trí của cô gái này.Theo ta nghĩ thì cô gái này có huyết mạnh phượng hoàng đấy.Nếu như nàng cùng ngươi tu luyện thì có thể lên cấp nhanh hơn đấy"

Bạch Dạ lại hỏi Chu Tước:"Huyết mạch Phượng Hoàng? Thế là giông Thiên Xích à?"

"Không, Thiên Xích là một trường hợp khác.Bản thân nàng là Huyết tộc nên huyết mạch Phượng Hoàng của nàng là do dung hợp mà có. Còn người trước mắt thì là huyết mạch Phượng Hoàng tinh khiết.Cả hai có sự khác biệt.Ta nghĩ là ngươi nên dùng Tứ Linh Vệ Hồn tinh lọc lại tà hỏa của nàng một chút, những hồn lực sau khi tinh lọc lại sẽ rất nhiều đó.Hấp thu hết thì chắc cũng lên cấp 22"Bạch Dạ định hỏi thêm thì dị biến phát sinh.

Chỉ thấy ngọn lửa phía bên kia gần như tan biến hết thì lại một lần nữa bùng lên

Một tiếng gào phát ra từ miệng người bên kia, âm thanh hoàn toàn không giống con người mà lại hơi hướng về một con thú hơn.

Bạch Dạ nhíu mày nhìn cảnh này, dường như cô gái kia vẫn còn một chút thần trí, nàng có vẻ đang chống lại tà hỏa đang xâm chiếm.

Bạch Dạ tiến từng bước về phía cô gái, những ngọn lửa cuồng bạo hoàn toàn không thể chạm được vào người hắn một chút nào.Tất cả đều bị Byakuya nuốt hết.Cảm nhận từng dòng hồn lực tinh khiết thông qua Tứ Linh Vệ Hồn tiến vào cơ thể, Bạch Dạ vui sướng khi thấy bản thân đã lên cấp 22.

Từ giờ Bạch Dạ đã trở thành một Đại Hồn Sư cấp 22! Nhờ vào hấp thu những hồn lực cuồng bạo nhưng lại tinh khiết hơn bình thường, đặc biệt còn rất nhiều! Bạch Dạ đã thành công vượt qua cấp 21 đạt đến cấp 22.

Nhưng giờ thì sao? Bạch Dạ không biết làm gì với cô gái đang ôm đầu gối trước mắt.Những ngọn lửa tỏa ra đều bị Byakuya hấp thu hết.

Tình cảnh lâm vào khó xử.

Bạch Dạ gãi đầu, rồi bỗng ngồi xuống,từ phía sau chăm chú ôm lấy người con gái trước mắt.Cảm nhận thân thể nàng hơi run lên,Bạch Dạ càng ôm chặt hơn, dự định không để cho cô phản kháng.Mặc cho nàng dẫy dụa cách mấy, Bạch Dạ cũng không buông ra.

Tầm 1 phút sau.Cô gái cũng không còn dẫy dụa nữa,Bạch Dạ thấy thế liền nhẹ giọng hỏi:

"Cô tên gì?" m thanh rất nhẹ, mang theo một luồng ma lực kì lạ.

Cô gái khẽ ngẩn đầu lên, lớp mặt nạ đã vỡ nát từ lúc nào, cô khẽ mở môi đào, nói:

"Mã...Mã Tiểu Đào"