Chương 34:Đừng đả kích một kẻ độc thân

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 34:Đừng đả kích một kẻ độc thân

Khuôn mặt Bạch Dạ đen lại, bản thân hắn cũng rất xấu hổ khi hỏi Vương Đông câu này, nhưng lại càng xấu hổ hơn khi đến hẹn lại như pho tượng không nói không làm gì cả.Tất nhiên Bạch Dạ không thể nào chọn cái sau được.Bạch Dạ lạnh giọng nói:

"Thế nào? Ngươi có dự định giúp ta không? Hay là để ta nói cho Hoắc Vũ Hạo tên kia rằng ngươi thích hắn? Sao nào? 2 cái chọn một" Bạch Dạ nhếch mép, híp mắt thành sợi chỉ, cười nói.

Vương Đông run lên, cảm nhận được từng tia ác ý tỏa ra từ lời uy hiếp của Bạch Dạ, Vương Đông run giọng nói ra hai chữ:

"Ác quỷ"

"Và ngươi sắp phải giúp con ác quỷ đó đấy"Bạch Dạ cười rạng rỡ nói

Cuối cùng Vương Đông lựa chọn thỏa hiệp với con ác quỷ Bạch Dạ, tất nhiên là dưới sự uy hiếp liên tục của Bạch Dạ.Vương Đông đồng ý giúp Bạch Dạ tìm hiểu cách nói chuyện, quần áo và cả địa điểm hẹn hò.Tuy nói là bị uy hiếp nhưng Vương Đông lại rất hứng thú với cặp đôi này.Có lẽ là do hắn là gái? Có lẽ vậy.

"Này Vương Đông, tác dụng của Thăng Hồn đan là gì vậy? Giúp hồn lực tăng cấp à?"Trước lúc vào học, Bạch Dạ quay đầu hỏi Vương Đông.

Vương Đông cũng sảng khoái nói ra tác dụng của Thăng Hồn Đan.Về cơ bản thì tác dụng chủ yếu của Thăng Hồn Đan chính là giúp Hồn Lực tăng lên, bản thân nó là do vài loại thiên tài địa bảo làm thuốc dẫn luyện chế mà thành. Mỗi một Hồn Sư cả đời chỉ có thể dùng một viên, biên độ tăng trưởng Hồn Lực ước chừng tương đương giúp cho Hồn Sư ba mươi cấp tăng lên ba mốt cấp, có khi nhiều hơn vậy. Tăng lên một bậc Hồn Lực, đây chính là thứ tốt hiếm có a! Nhưng nếu như ăn nhiều thì sẽ ảnh hướng tới tiềm lực tu luyện của bản thân kẻ người sư dụng.Cho nên chỉ cần ăn một lần là được, không nên dùng nhiều

Hơn nữa Thăng Hồn Đan nếu so sánh với Huyền Thủy Đan có chút giống nhau, bởi vì ngoài mục đích kích thích tiềm năng ra còn cung cấp dinh dưỡng là chính, bởi vậy dược tính cũng ôn hòa. Chỉ cần hồn sư cấp mười trở lên là có thể dùng được.

"Nói vậy là ngươi và Hoắc Vũ Hạo ít nhất có thể tăng lên một cấp hồn lực à?"Bạch Dạ thấy Vương Đông hai tay nâng niu viên Thăng Hồn Đan liền tràn đầy ghen tị nói ra.

"Ta không chắc chắn lắm về hiệu quả của Thăng Hồn Đan lên người Vũ Hạo, phải biết lúc hắn mới tiến vào học viện thì mới tới cấp 11 a.Cộng thêm ngày hôm qua hắn còn sử dụng cả Huyền Thủy Đan nữa, cho nên ta nghĩ hắn rất có thể tăng lên cấp 14 hay thậm chí là 15.Chỉ có thể trông chờ vào hắn thôi"Vương Đông dường như nghĩ đến điều gì, Vương Đông hai tay ôm lấy viên Thăng Hồn Đan của hắn.Cảnh giác nói ra:

"Ngươi dự đinh đổi ý? Không được! Ta đã hứa sẽ giúp ngươi về buổi hẹn nhưng viên Thăng Hồn Đan này không thể đi đâu hết! Nó là của ta!"Vương Đông nói, hai tay vẫn cầm chặt viên Thăng Hồn Đan trong tay, dường như chỉ cần sơ hở một chút là Bạch Dạ có thể lao lên cướp bất cứ lúc nào vậy.

Bạch Dạ:"Ngươi cứ giữ đi, dù sao thì nó cũng không có ý nghĩ với ta"Kế hoạch hack cấp của Bạch Dạ đã tan vỡ từ lâu, hắn cũng không muốn bị Chu Tước cho ăn chửi nữa.

Vương Đông thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy hạnh phúc khi bảo vệ được viên Thăng Hồn Đan, bỗng nhớ ra điều gì, hắn lại hỏi Bạch Dạ:

"Này Bạch Dạ, làm sao mà ngươi lại có Thiên Niên Hồn Hoàn khi chỉ mới Đại Hồn Sư? Ta cũng phải liên tục sử dụng thiên tài địa bảo mới có thể chịu được Thiên Niên Hồn Hoàn a! Chẳng lẽ người nhà của ngươi giúp?"

Bạch Dạ vừa nghe đến hai chữ người nhà liền cười:"Ta không có gia đình, cha mẹ của ta cũng không còn.Về vụ hoàn hoàn thứ hai thì ta xin phép giữ bí mật.Sắp vào học rồi đó.Về lớp thôi"

Bạch Dạ nhanh chóng rời đi, thành công kết thúc cuộc nói chuyện với hai chủ đề mà hắn không muốn nhắc đến.Thiên Niên Hồn Hoàn là một bí mật của hắn, gia đinh hắn không còn ai thì đó là sự thật, Bạch Dạ cũng không cảm thấy gì gọi là buồn bã, chỉ là hắn không muốn nhắc đến thôi.

Nhưng Vương Đông phía bên kia lại tự hiểu là như vầy:Cha mẹ chết, gia đình không còn ai, đi nhảy núi, gặp kì ngộ, tu luyện,được một ông lão râu tóc bạc trắng giúp,có được Thiên Niên Hồn Hoàn,đến học viện,có bạn bè và người yêu nhưng vẫn đau khổ về cái chết của cha mẹ.

Thì ra hắn cũng rất cực khổ a!

Vương Đông tự gắn cho Bạch Dạ cái mác "một người bạn đáng thương", trong lòng lại tự trách mình vì đã gợi lại nỗi đau trong lòng người ta.

Nhất định ta sẽ giúp ngươi vượt qua nỗi đau mất mác gia đình! Vương Đông kiên định nghĩ đến.

Nếu Bạch Dạ mà biết được Vương Đông đang nghĩ gì thì không biết hắn có phun mấy lít máu mà chết bất đắc kì tử không nữa.Khả năng não bù của Vương Đông thật quá ảo lòi, từ một hành động nho nhỏ mà không biết hắn đã suy nghĩ đến tận chân trời nào rồi nữa.

Nhưng rất tiếc là Bạch Dạ lại không biết những điều này, lúc này hắn đã đến lớp học.Băt đầu một tiết học lý thuyết buồn chán.Bạch Dạ ngán ngẩm vô cùng nhưng cũng phải cố gắng đề cao tinh thần mà nghe giảng.

Lúc này tại đảo nhỏ giữa hồ Hải Thần, trong mật thất Mã Tiểu Đào đang ngồi xếp bằng tu luyện.

"Thật không ngờ thanh đao của tên nhóc Bạch Dạ kia có thể hấp thu tà hỏa.Tuy rằng chỉ là trị ngọn bỏ gốc nhưng lại giúp ta thoải mái tu luyện trong một thời gian ngắn.Lần sau phải tìm hắn tiếp mới được"

Bạch Dạ đáng thương, không biết rằng bản thân đang bị tính toán bởi cô nàng Mã Tiểu Đào.

Một âm thanh già nua vang lên:"Tiểu Đào, lần này ngươi đã phạm sai lầm lớn, cũng may ngươi gặp được người tối qua, ta cũng không ngờ tới ngọn lửa của hắn lại có thể áp chế ta hỏa của ngươi.Giờ thì nói đi, lúc bên bờ hồ đã xảy ra chuyện gì?"

Mã Tiểu Đào cung kính tường thuật lại cả quá trình chiến đấu,không thiếu một chi tiết nào.Cả căn phòng yên tĩnh, chỉ có âm thanh của Mã Tiểu Đào vang lên.

m thanh già nua lại vang lên lần nữa:"Có lẽ như vũ hồn của tên nhóc kia là Vũ Hồn Biến Dị, chỉ có giả thiết này mới có thể hoàn hảo giải thích ngọn lửa kì lạ xuất hiện trên vũ hồn của hắn.Không những biến dị mà còn là biến dị mạnh lên, ta cũng không nghĩ tới nó lại có thể áp chế thậm chí hấp thu tà hỏa của ngươi.Theo ta thấy thì vũ hồn của hắn còn có khả năng tinh lọc hồn lực của ngươi mà biến thành của mình.Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao với thiên phú của hắn mà đến tận bây giờ mới có thể đột phá cấp 22"

Nếu Bạch Dạ mà nghe thấy những lời này chắc chắn sẽ kinh hãi vì người này đoán gần như chính xác hoàn toàn, đã vậy còn đoán tới công năng tinh lọc hồn lực của Tứ Linh Vệ Hồn.Tuy rằng suy đoán của hắn hơi sai lệch nhưng cũng không kém quá nhiều so với sự thật.

m thanh già nua đó lại nói:"Nhưng mà qua lần này thì ngươi cũng nên hiểu rằng dồn nén càng lâu khi bùng nổ lại càng khủng khiếp.Lần này may mắn kịp thời ngăn cản nhưng những lần sau thì sao? Ngươi là đệ nhất thiên tài của Sử Lai Khắc trong vòng vài trăm năm trở lại, ngươi không nên vì một chút hấp tấp mà tự hủy hoại mình.Ngươi cứ tu luyện một thời gian ngắn, ta sẽ cho người mời Bạch Dạ tới giúp ngươi.Nhưng trong khoảng thời gian này ta sẽ giám sát ngươi"

"Vâng thưa viện trưởng"Mã Tiểu Đào cung kính đáp lại.

Căn phòng một lần nữa chìm vào yên lặng.

Lúc này cả hai giờ học tiết sáng và chiều của Bạch Dạ đã kết thúc,hắn nhìn về phía Thiên Xích và Tiêu Tiêu mà cười khổ.Cả hai thần thần bí bí như vậy hắn cũng không tiện chen vào.Đành rủ Hoang Vũ đi ăn nhẹ một chút.

Vừa tới cửa nhà ăn Bạch Dạ liền gặp một cặp đôi rất thú vị:Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam.Vừa thây được hai người này, Bạch Dạ và Hoàng Vũ liền hiểu ý nấp một bên xem trộm.

Từ Tam Thạch vẻ mặt ân cần nhìn Giang Nam Nam, trên tay hắn lại cầm hai con cá nướng mua từ chỗ Hoắc Vũ Hạo.Theo góc nhìn của Bạch Dạ thì cuộc nói chuyện diễn ra như thế này:nam chính ân cần hỏi thăm nữ chính, trên tay lại là một món sơn hào mĩ vị,nam chính nói rằng sẽ chỉ yêu nữ chính cả đời rồi lại bị người kia lãnh đạm từ chối,còn nói là địa vị ngăn cách nên cả hai không thể đến với nhau,nữ chính đau lòng nhưng vẫn đạm mạc bỏ đi,để lại nam chính đau lòng trút cơn đau lên món ăn của Hoắc Vũ Hạo, nam chinh cảm thấy cá nướng vừa thơm lại ngon, vừa kích thích vị giác, thầm nghĩ sẽ giới thiệu bạn bè và độc giả đến quầy hàng cá nướng của Hoắc Vũ Hạo.

Không biết từ lúc nào mà cuộc nói chuyện của Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam qua lời kể của Bạch Dạ đã biến thành một bộ phim Hàn nhưng kết phim lại là một màn quảng cáo cá nướng của Hoắc Vũ Hạo.

Giang Nam Nam rời đi, Bạch Dạ và Hoàng Vũ bước ra, thần sắc đau đơn ôm lấy vai Từ Tam Thạch từ hai bên.

"Không sao đâu học trưởng, độc thân có gì sai cơ chứ? Học trưởng không sai! Sai là cô gái kia! Sai là thế giới này!"

"Ta không biết câu nói đó ngươi lôi từ đâu ra. Nhưng Bạch Dạ ngươi nói chuẩn vãi nồi. Học trưởng anh không cần buồn, đời còn dài, gái còn nhiều mà"

Từ Tam Thạch có người an ủi,nhưng nghe Hoàng Vũ nói vậy liền phản bác:"Không! Ta chỉ yêu một mình Nam Nam. Những cô gái khác, có hay không, không quan trọng"

"Học trưởng ngài thật uy vũ, ta thích những người si tình như anh.Nếu anh đã yêu cô ấy như vậy thì phải theo đuổi nàng đến cùng trời cuối đất. Chỉ cần da mặt anh dày như vũ hồn của anh thì chắc chắn sẽ thành công thôi!"

"Cảm ơn ngươi Bạch Dạ, nhưng tại sao ta cảm thấy dường như ngươi đang mắng ta mặt dày vậy?"

"Hoc trưởng anh đang tưởng tượng đó mà, cố gắng thoát kiếp độc thân nhé.Ta biết rằng tới tuổi này, với thực lực như này mà không có bạn gái thì hơi buồn thật nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ thành công nếu anh kiên trì"

Từ Tam Thạch cảm thấy cuối cùng cũng có người hiểu nỗi lòng của mình, hắn xúc động nói với Bạch Dạ và Hoàng Vũ, lời chưa kịp ra khỏi miệng liền bị một giọng nói khác ngắt lời:

"Bạch Dạ, về thay đồ mau! Ngươi không muốn đi hẹn hò nữa sao mà còn lảng vảng với mấy tên độc thân kia"

Vương Đông không biết từ đâu ra nói một câu làm con tim Từ Tam Thạch võ nát, thì ra tên nhóc kia đã có người yêu a.Từ Tam Thạch cay đắng nhìn thân ảnh Bạch Dạ rời đi, nhưng ít nhất hắn vẫn còn một người anh em khác vẫn đang độc thân.

Từ Tam Thạch tràn đầy lòng tin nhìn về phía Hoàng Vũ.Chỉ thấy có một cô bé xinh xắn đang ngượng ngùng nói với Hoàng Vũ:

:"Ngươi có muốn ăn tối với ta không?"

Tên kia đáp:"Được thôi". Hắn lại quay đầu nhìn về phía Từ Tam Thạch, nói:"Tạm biệt học trưởng, ta đi ăn đây"

Nói rồi Hoàng Vũ đi cùng cô bé kia vào nhà ăn.Để lại Từ Tam Thạch hóa đá quỳ gối ở đó, nhìn lấy hai đứa nhóc đã có gái đang dần đi xa,trong lòng không ngừng gào thét

Lòng tin tưởng cơ bản nhất giữa người ở đâu hả hai tên nhóc chết tiệt kiaaaaaaa!!!!

(Ta cũng từng gặp tình huống này, 3 thằng bạn cùng hứa năm 30 tuổi mới kết hôn mà cả hai thằng đều có bồ, chỉ có một tên là vẫn lẻ loi khóc thầm trong đêm)