Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 42:Vô

Dưới sân, lúc này Bạch Dạ và kẻ lạ mặt đã chiến đấu đến hồi cuối.Chỉ thấy từng quả đấm của cả hai Bạch Dạ đều không còn mãnh liệt như lúc đầu nữa, đối thủ cũng có thể nhẹ nhàng tránh né hết tất cả các đòn đánh.

Bạch Dạ thở hồng hộc nhìn thân ảnh không hề có chút nào gọi là mệt mỏi, cảm nhận lại thân thể đã đau nhức đến muốn mất hết cảm giác, đầu óc tuy vẫn còn minh mẫn nhưng thể lực đã thấy đáy.

Bạch Dạ cười khổ liên tục,nhưng vẫn không quên chú ý đến nụ cười trên môi đối thủ.

"Ngươi đánh không nổi nữa rồi, tuy ta không biết đây là gì nhưng thân thể ngươi đã sắp đến giới hạn rồi chứ? Có lẽ ngươi nên quỳ xuống cầu xin ta, có lẽ một ngày đẹp trời nào đó ta sẽ thả cô bạn gái của ngươi ra"

"Nín!! Ta sẽ tự mình giành lại Thiên Xích"Bạch Dạ gằn từng chữ một.Hoàn toàn không có một chữ nào vào tai hắn, kể cả âm thanh cầu xin của Thiên Xích hắn cũng mặc.

"Cứng đầu quá đấy"Nhếch môi cười, trong lòng người đàn ông cũng không ngừng suy nghĩ về phân thân thứ hai này.

Tốc độ, sức mạnh, khả năng chiến đấu không khác bản thể chút nào, trái lại còn có phần vượt trội hơn.Đánh đã lâu rồi mà vẫn không hề có chút mệt mỏi mặc cho chủ thể đã ở bên bờ sụp đổ.

Ngươi cũng thật là bí ẩn đây, Bạch Dạ.

Người đàn ông lại một lần nữa tránh thoát cả hai đòn tấn công từ cả phân thân lẫn bản thể.

Thân thể bắt đầu theo không kịp rồi.

Bạch Dạ cười khổ nghĩ đến, cái giá phải trả khi dung hợp Bạch Hổ thật sự quá to lớn, lớn đến mức mà thân thể sau 5 năm rèn luyện liên tục cũng không tài nào chịu được sức tàn phá.

Cả thể lực, hồn lực đều nhanh chóng cạn kiệt.

Tất cả đều là do Bạch Hổ Chiến Đao mang tới.Sau khi dung hợp với Bạch Hổ, Byakuya của Bạch Dạ cũng đã có thêm một kí tự "Chiến" trên thân đao, từ đó biến thành Bạch Hổ Chiến Đao.

Bạch Hổ Chiến Đao là do khát vọng chiến đấu của Bạch Hổ mà chế tạo ra.Nó cho phép Bạch Dạ tạo ra một phân thân mà Bạch Hổ có thể nhập hồn vào để chiến đấu.

Phân thân có sức mạnh, tốc độ lực phản ứng, hồn lực,....có thể nói là trên mọi phương diện đều không kém gì bản thể, ngoài ra phân thân là do Bạch Hổ tự mình điều khiển nên khả năng chiến đấu cũng có thể vượt qua Bạch Dạ.

Mạnh là mạnh như vậy nhưng cái giá phải bỏ ra cũng quá to lớn, tất cả những sự mệt mỏi, đau đớn vốn phân thân phải nhận đều chuyển hết lên người bản thể.

Một phương diện nào đó, Bạch Dạ đang phải chịu gấp hai lần sát thương để đổi lấy gấp nhiều lần sức mạnh.

Tuy nhiên đối thủ chưa ngã xuống mà thân thể đã đến giới hạn rồi sao?

Bạch Dạ nhìn về phía Thiên Xích vẫn đang ở trong ngục xích, đôi mắt lại một lần nữa dâng lên sự quyết tâm.

"Bạch Hổ, lui lại!!"Bạch Dạ truyền âm cho kẻ đang đánh quên trời quên đất kia.

Người kia vốn đang hưng phấn thì cũng khẽ nhíu mày, nói:"Chuyện gì? Đang đánh vui mà?"

Vui con khỉ!! Thân thể đã đau đến không còn cảm giác rồi đây!!

Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng Bạch Dạ vẫn bình tĩnh nói ra:"Muốn đánh vui hơn nữa chứ? Ta có thể giúp ngươi"

"Ngươi định làm gì?"Bạch Hổ tràn đầy hứng thú hỏi lại, nhưng hắn cũng lùi lại bên phía Bạch Dạ.

Thấy hắn quay trở về, Bạch Dạ cũng thở phào,trầm giọng nói ra:"Ngươi đã từng nói là Thanh Long có thể dung hợp với những người khác trong Tứ Linh đúng chứ?"

"Đúng thế! Sao nào? Có ý tưởng gì mới à?"Bạch Hổ cười, có vẻ rất hứng thú với câu hỏi của Bạch Dạ.

"Như vậy thì sẽ ra sao nếu ta cưỡng ép dung hợp cả Chu Tước và ngươi?"

"Cái chết sẽ đến với ngươi"Bạch Hổ cười nói, hoàn toàn xem nhẹ khuôn mặt đen lại của người kia.

"Nhưng trước đó thì sao? Lúc chưa chết ấy?"Bạch Dạ hỏi lại.

"Ta cũng không biết, nhưng thân thể ngươi sẽ bị tàn phá nặng nề vì sức mạnh to lớn sản sinh khi hai trong Tứ Linh dung hợp lại với nhau"Bạch Hổ nghiêm túc nói.

"Thế có nghĩa là, trong khoảng thời gian trước lúc chết, ta sẽ có được sức mạnh to lớn hơn, đúng chứ?"Bạch Dạ cười nói ra, hoàn toàn coi nhẹ cái chết có lẽ sẽ đến với hắn.

"Ngươi tính làm gì? Bạch Dạ!!" m thanh của Chu Tước truyền đến mang đầy sự lo lắng, nàng lo lắng Bạch Dạ sẽ làm chuyện gì điên rồ.

Nhưng Bạch Dạ vốn là một kẻ điên!! Và Bạch Hổ cũng vậy!!

"I Know what you mean"Bạch Hổ nguy hiểm nói ra, bộc lộ ra 100% sự điên cuồng của mình.

"Sẵn sàng điên cùng ta chứ? Bạch Hổ!!"Bạch Dạ điên cuồng nói ra, ý nghĩ này chỉ là vô tình xẹt qua đầu hắn, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần.

"Cái chết có lẽ sẽ đến với ngươi đấy"Bạch Hổ nhắc lại lần cuối, nhưng trong giọng nói không có chút nào là nhắc nhở cả.

Bới vì nhắc nhở cũng chả được gì, hãy nhìn đôi mắt kiên quyết của Bạch Dạ đi.Bạch Hổ cũng biết mình có khuyên ngăn cũng chả giúp ích gì.

"Ta hỏi lại, ngươi sẽ điên cùng ta chứ?"

"Luôn luôn sẵn sàng, quẩy tới nóc luôn!!"Bạch Hổ cười to, càng ngày hắn càng thích tên truyền nhân này.

"Đừng nói với ta là các ngươi dự định sử dụng cùng lúc Chu Tước Hỏa Đao và Bạch Hổ Chiến Đao đấy" m thanh Chu Tước lúc nầy truyền tới, trong giọng nói ẩn chứa là cả một ngọn núi lửa sắp bùng phát.

"Thì sao nào? Ngươi định ngăn cản chúng ta?"Bạch Hổ khiêu khích nói ra.

"Tất nhiên là phải ngăn cản rồi!! Làm như vậy thì thân thể của Bạch Dạ sẽ tan vỡ mất!! Ngươi nên biết là chưa từng có ai có thể dung hợp được cả hai trong Tứ Linh mà không có Thanh Long làm cầu nối!! Có thử cũng vậy thôi!! Ngươi biết điều đó mà còn không mau ngăn cản Bạch Dạ nữa?! Ngươi có biết là làm như vậy thì hắn sẽ…."

"Ngươi tốt hết nên im miệng cho ta!! Đây là quyết định của Bạch Dạ!! Mà đã quyết định thì không thể thay đổi!! Đó mới là đàn ông!!"Bạch Hổn nói ra, hoàn toàn không đếm xỉa đên Chu Tước đã nổi điên lên.

Cả hai bắt đầu cãi cọ.May là có Thanh Long đứng ra áp chế hai người, chỉ nghe hắn nói với Bạch Dạ:

"Ngươi thật sự chắc chắn với quyết định này chứ? Tuy rằng có chúng ta bảo vệ nên sẽ không nguy hiểm đến tính mạng nhưng sự thống khổ trong đó không phải là một kẻ có ý chí không kiên định có thể nếm trải"

Bạch Dạ nghiêm túc nói:"Năm năm qua, ý chí của ta ngươi cũng biết rồi đấy"

Nhìn thấy vẻ kiên quyết trong đôi mắt Bạch Dạ, Thanh Long cũng thở dài nói:"Thôi được, ý ngươi đã quyết, dù gì thì đây cũng là trận chiến của ngươi, ta có ngăn cũng không được"

Nói rồi, hắn lại quay đầu về phía hai con người vẫn đang không ngừng trừng mắt nhìn nhau,trầm giọng nói:"Tập trung phối hợp Bạch Dạ, nói sao nhỉ? Cùng hắn điên một lần vậy!!"Thanh Long hiếm thấy có một lần đùa giỡn nói ra, dường như hắn cũng vô cùng hứng thú với độ điên của Bạch Dạ.

Nghe vậy, khuôn mắt Bạch Hổ vui mừng thấy rõ,còn Chu Tước chỉ biết hừ lạnh một tiếng.

Bạch Dạ mỉm cười nhìn những kẻ này,bên tai lại truyền đến giọng nói của Huyền Vũ:

"Chúng ta sẽ là hâu phương vững chắc của ngươi, cho nên cứ yên tâm mà quẩy!"

Nói xong rồi lại im bặt, Huyền Vũ vẫn như cũ khá kiệm lời ít nói.Nhưng chỉ như vậy cũng khiến Bạch Dạ cảm động vô cùng.

Đúng a! Ta vốn không là một mình a!!

Lời cảm ơn chưa nói ra tới môi liền im bặt, Bạch Dạ bỗng nhiên thấy bản thân đang ở một không gian tăm tối, ánh sáng dường như không hề tồn tại ở không gian này.

Bạch Dạ đưa tay cảm nhận thân thể, cảm giác hoàn toàn không có gì lạ xảy ra với cơ thể mình hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây?

Đôi mắt nghi hoặc đánh giá nơi không gian tối tăm này, Bạch Dạ thử tâp trung cảm nhận xung quanh, nhưng chả có gì đáp lại hắn cả, dường như chỉ có hắn là tồn tại, còn mọi thứ là hư vô.

"Không chỉ có mình ngươi đâu" Lúc này, một âm thanh bình thản thuyền vào tai hắn, âm thanh đó không thể nghe ra bất kì cảm xúc nào, không nghe ra tâm tình gì, thậm chí chẳng thể phân được đó là nam hay nữ, già hay trẻ.

"Không cần đoán già đoán non thân phận của ta, chưa đến lúc ngươi biết đến điều đó" m thanh lại lần nữa vang lên, tuy bình thản nhưng lại mang theo một tia cảnh cáo như có như không.

"Như vậy thì ta nên gọi ngươi là gì?"Bạch Dạ tràn đầy cảnh giác hỏi ra, ở một nơi không rõ cùng với một người xa lạ, cảnh giác là không thừa chút nào.

Cho tới vừa nãy ta vẫn còn đang nói chuyện với Bạch Hổ kia mà? Thật là kì lạ.

Bạch Dạ nhíu mày nghĩ đến, thử kêu gọi Tứ Linh vài lần, nhưng không có ai đáp lại hắn cả.Cang ngày hắn càng trở nên e ngại nơi này.

"Đừng thử kêu gọi, nơi đây đã cắt đút với không gian bên ngoài rồi, cũng đã cắt đứt với thế giới tinh thần của ngươi, cho dù có kêu rách họng cũng không ai nghe đâu"

"Như vậy thì ta nên gọi ngươi là gì?" Bạch Dạ ngồi xuống hỏi, cũng không thể làm được gì, chi bằng nghe kẻ này nói thử xem.

"Cứ gọi ta là Vô hay Không tùy ngươi, dù gì ngươi vẫn không đọc được tên của ta" m thanh bình thản, Vô nói, thân ảnh của hắn cũng từ từ hiện ra trước mặt Bạch Dạ.Tuy nói là thân thể nhưng đó dường như chỉ là một luồng không khí màu trắng, ở trong không gian tăm tối này lại lộ ra vô cùng sáng chói.

"Như vậy thì Vô, đây là đâu?"Đây chính là điều mà Bạch Dạ muốn biết nhất, phải biết cho dù là Tứ Linh cũng không thể nghe thấy hắn khi đang ở đây a.

"Đây là không gian của ta, cũng là của ngươi"

Bạch Dạ khuôn mặt hơi đen lại,nhưng vẫn cố chăn lại dòng máu nóng sắp xông lên đầu,hắn lại hỏi:"Như vậy thì không gian này là gì?"

Không gian hơi im lại, Vô dường như đang suy nghĩ lại cách trả lời, Bạch Dạ cũng không làm phiền, một lúc sau Vô lại nói:

"Đây là Đao Gian, không gian trong thanh đao của ngươi"Vô nói ra một câu khiến Bạch Dạ triệt để kinh ngạc.

Đao Gian? Không gian trong thanh đao của ta?

Chưa kịp nói thêm, âm thanh của Vô lại một lần nữa vang lên bên tai Bạch Dạ:"Ngươi cũng không cần suy nghĩ gì nhiều, ngươi hẳn cũng biết đến Khí Linh chứ?"

"Linh hồn trú ẩn trong vũ khí, ý ngươi là vậy đúng không?"Bạch Dạ nói ra suy đoán của mình.

"Không sai, về một phương diện nào đó mà nói, ta cũng có thề gọi là một Khí Linh với chủ thể là vũ hồn của ngươi, còn đây là không gian bên trong vũ hồn của ngươi, ta gọi nó là Đao Gian. Giờ hiểu rồi chứ?"Vô một lần nữa chậm rãi giải thích

"Giờ thì nhìn về phía sau ngươi đi"

Bạch Dạ quay đầu lại theo lời Vô, chỉ thấy nơi đó có hai quả cầu một đỏ thẫm pha cam, một là trắng đen xen kẽ lặng yên trôi nổi.

Như là trăng sáng giữa đêm khuya, hai quả cầu ở trong không gian tăm tối này càng trở nên dễ thấy hơn.

Đó là….

"Sức mạnh của Bạch Hổ và Chu Tước đã dung hợp vào đao của ngươi đấy"Vô một lời nói ra suy đoán của Bạch Dạ.

Không để cho Bạch Dạ kịp kinh ngạc, Vô lại nói tiếp:

"Và việc của ngươi là dung hợp cả hai với nhau"