Chương 51:Bí ẩn của Vô

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 51:Bí ẩn của Vô

Thì ra, trong lúc đang bảo vệ Bạch Dạ và không ngừng lăm le Tứ Linh, Vô đã truyền âm để dẫn dắt Thiên Xích đến đây.

Trên thực tế, Thiên Xích đã sớm nghe được âm thanh của Vô ngay từ khi bước vào vùng không gian này, nhưng để cẩn thận, Thiên Xích đã thử dùng Chú n để hỏi Bạch Dạ trước.Lại được chỉ dẫn bởi Bạch Dạ và Vô, Thiên Xích nhanh chóng tìm đến nơi thị phi này.

Nhanh chóng bỏ qua những kẻ đang không ngừng lăm le nhau trong sân, Thiên Xích nhanh chóng bắt lấy thân ảnh người cô cần tìm.

Đôi mắt Thiên Xích như nước tràn bờ đê ngay khi nhìn thấy Bạch Dạ trong bộ dạng thảm hại như vậy.

"BẠCH DẠ!!!"Cô chỉ có thể bật thốt lên như vậy khi thấy người kia.Cô lao lên với tất cả sức lực, hòng lại gần Bạch Dạ thêm một chút nữa.

Nhưng một luồng áp lực vô hình lại đem cô đẩy ra, lưỡi kiếm của Vô vẽ ra một đường ngăn cách trên mặt đất, từ đó dựng lên một bức tường màu trắng ngà.Tuy là màu trắng, nhưng bức tường vẫn đủ trong suốt để Thiên Xích nhìn xuyên qua.

Thiên Xích thấy được vẻ mặt bất ngờ xem lẫn giận dữ của Chu Tước, thấy được vẻ mặt nghi ngờ của Thanh Long, thấy được vẻ mặt tràn đầy hứng thú của Bạch Hổ,đồng thời cũng không hề bỏ qua khuôn mặt không cảm xúc của Huyền Vũ.

Và bên kia….là ai? Thiên Xích tự hỏi, đôi mắt không tự chủ quét về phía thân ảnh quỷ mị của Vô đứng một bên.

Không phải lúc để lo cho chuyện đó! Thiên Xích tự đánh thức bản thân, đôi mắt lại một lần nữa chuyển hướng Bạch Dạ.

Đôi mắt Bạch Dạ nhắm nghiền, đôi tay đang không ngừng run rẩy, nhưng nó lại mang theo một nhịp điệu kì la, kì lạ đến mức mỗi lần đôi tay hắn run lên lại làm cho tim ai đó gia tăng một nhịp.

Uỳnh

m thanh trầm đục vang lên, nhưng muốn làm con tim Thiên Xích rụng rời.

Một luồng sóng năng lượng bùng phát quanh thân Bạch Dạ, khí tức hỗn loạn, hủy diệt nhanh chóng khiến cô lạnh tóc gáy.

Những nguồn năng lương chưa kịp chạm đến thân thể Thiên Xích liền bị màn sáng màu sữa ngăn chặn và hấp thu, đồng hóa với nó.

Chỉ trong một khoành khắc, Thiên Xích có cảm giác như đang đối mặt với một con hung thú tồn tại từ thượng cổ, đôi mắt của nó khóa chặt vào người cô khiến thân thể cô cứng đơ.Dường như chỉ một chút nữa là nó đã có thể lấy mạng cô.

Đó là gì?!

Định thần lại,Thiên Xích không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng mỗi một người ở đây thì lại rất rõ ràng điều này đại biểu cho cái gì.

Hai nguồn năng lượng gần như đã dung hợp vào nhau!!

Đồng nghĩa với Bạch Dạ đang tiến thêm một bước nữa đến với thành công.

Nhưng nó lại không khác nào tiến thêm một bước tới địa ngục.

Và nếu như hắn sẩy chân thì cái kết của hắn sẽ không được đẹp cho lắm.

"Bạch Dạ….ngươi đã làm đến mức này rồi sao?"Chu Tước khẽ lẩm bẩm, đôi mắt hoàn toàn không thể tách rời khỏi hai quả cầu gần như đã hợp lại, thống nhất với nhau thành một cá thể.

Những đôi mắt chăm chú vào Bạch Dạ, hay chính xác hơn là thứ đang không ngừng tỏa ra những luồng sóng năng lượng mạnh mẽ mà cuồng bạo.

"Rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra ở đây?!" Thiên Xích lạnh lùng gắt, âm thanh tràn đầy phẫn nộ nói ra. Những chuyên liên tục ập đến khiến cô không tài nào bình tĩnh nổi, nhất là khi người mình thương lại đang ở trong tình trạng nguy hiểm(ít nhất la bản thân cô cho là vậy, nhưng trên thực tế cũng không khác gì nhiều đâu).

"Chúng ta cần một lời giải thích cho những chuyện này" Quả cầu lửa lại một lần nữa tụ tập trên tay, Chu Tước tràn đầy uy hiếp nói ra.

Bạch Hổ và hai người kia đứng ngay sau lưng Chu Tước, dự định làm người xem Chu Tước cho kẻ láo xược trước mắt ngậm hành.Cả ba đều rất tin tưởng vào sức mạnh của Chu Tước, nhất là khi cô đã nổi trận lôi đình như thế này.

"Đến cả ta mà Chu Tước còn dám bật, không biết tên kia sẽ như thế nào" Thanh Long thở dài nói ra, hắn cũng không dự định để tâm chuyện lúc nãy.

"Hắn sẽ bị thiêu!! Từ trong ra ngoài!! Từ thân thể đến tận cùng của linh hồn!!" m thanh Bạch Hổ tràn đầy thương hại nói ra, nhìn kẻ trước mắt với đôi mắt đồng tình.Tại sao lại là đồng tình? Bởi lẽ hắn đã từng nếm thử uy lực chăng?

"Nhưng các ngươi không cảm thấy kẻ này có gì đó là lạ à?"Huyền Vũ-kẻ vẫn giữ im lặng từ nãy đến giờ-bỗng mở miệng nói, trong giọng nói không khó để nhận ra hắn vẫn đang ôm lòng nghi ngờ với kẻ trước mắt này.

"Có gì kì lạ à? Đâu nào?" Bạch Hổ không tim không phổi hỏi lại,đáp lại hắn là một đôi mắt khiến hắn nổi điên:"Ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì hả con rùa khốn kiếp!!?"

Lại trao cho người kia một ánh mắt tràn đầy khinh bỉ,bỏ qua con hổ điên đang khua tay múa chân bên kia, Huyền Vũ lại đưa mắt về phía Thanh Long, hi vọng người kia có cùng cảm nhận với hắn.

Không ngoài dự liệu, Thanh Long trả lời với một chất giọng trầm thấp:"Như vậy là ngươi cũng nhìn ra"

Đạt được câu trả lời như mong muốn, Huyền Vũ hài lòng, nhưng vẫn giữ im lặng ra hiệu Thanh Long nói tiếp.

Bạch Hổ vốn định nổi đóa nghe vậy cũng không đinh múa tiếp, giỏng tai lắng nghe.

Thanh Long ôm cằm, hơi tổ chức lại ngôn ngữ, hắn từ tốn nói:"Quả thật, từ lúc xuất hiện đến nay, những hành động của hắn luôn rất kì lạ. Từ lời nói của hắn, ta tạm cho là hắn muốn bảo vệ Bạch Dạ đi, nhưng khi Bạch Dạ lâm vào tình thế nguy hiểm như thế thì tại sao hắn lịa ngăn cản Chu Tước cứu Bạch Dạ? Và cả làm sao hắn biết được cách để mà dung hợp hai nguồn năng lượng của Tứ Linh lại?"

Huyền Vũ một bên tiếp lời Thanh Long:"Kế tiếp, vùng không gian này là gì? Phải biết để tạo ra một không gian riêng biệt cần rất nhiều sức mạnh, kể cả Tứ Linh Không Gian cũng là do chúng ta cùng nhau tạo nên"

"Chưa kể….."Bạch Hổ chen miệng, đôi tay hắn từ từ nắn bóp lại, lập lại như vậy vài lần, hắn nói:"Các ngươi có cảm thấy…..sức mạnh của chúng ta đang bị...áp chế lại không?"

Thanh Long gật đầu nói:"Từ lúc đến đây ta đã chú ý đến điều này rồi, hẳn là Chu Tước cũng đã để ý đến điều này, nếu không thì cô ta đã lao lên ngay từ đầu rồi!!" Đôi mắt nhìn một vòng quanh Đao Gian, Thanh Long nói tiếp:"Có vẻ như đây là một vùng không gian với khả năng áp chế sức mạnh, mạnh đến nỗi Tứ Linh chúng ta còn phải bị kiềm hãm!!"

Huyền Vũ trầm thấp nói:"Kẻ này…. chắc chắn không tầm thường!!"

"Nhưng cũng không trừ bỏ khả năng đây là một chiều không gian được tạo ra bởi người khác, các ngươi có nghĩ giống ta không?" Thanh Long dường như đang cố nhắc đến ai đó.

"Ý ngươi là…."Bạch Hổ thử thăm dò Huyền Vũ, kẻ kia hiếm có gật đầu đáp lại mà không phải là một cấu trào phúng:"Kẻ đã đưa cô gái tên Thiên Xích đến thế giới này?!!"

Thanh Long gật đầu, nói:"KHông loại trừ khả năng này, phải biết để đưa được một người sang thế giới khác thì không chỉ phải có được sức mạnh tương đương chúng ta, kẻ đó còn phải có tạo nghệ rất cao trên phương diện nghiên cứu về sức mạnh hệ không gian!"

"Quả thật, để đưa được Bạch Dạ đến nơi này, chúng ta đã tốn không ít thời gian để lập kế hoạch, và để tạo ra một khoảng không gian riêng biệt thì công sức chúng ta bỏ ra không hề nhỏ chút nào!!"Huyền Vũ nói với giọng thán phục.

"Cứ tạm thời cho kẻ tên Vô này là người của kẻ thần bí đó đi,như vậy thì chúng ta lại có vấn đề mới ở đây"Bạch Hổ hiếm thấy có được một lần nghiêm túc, đôi mắt hắn quét về phía Thiên Xích bên kia.

Thanh Long đưa mắt nhìn theo thì thấy Thiên Xích một mặt lo lắng nhìn chằm chằm Bạch Dạ phía bên kia.Dù rất muốn lao lên nhưng lại bị ngăn lại bởi tấm màn chắn màu sữa kia.

"Quả thật, nếu như hắn là người của kẻ thần bí kia thì tại sao Thiên Xích lại xuất hiện ở đây?"Dường như phát hiện lỗ hổng nào đó, Huyền Vũ nhanh chóng sửa miệng:"Không không không, phải nói là sự xuất hiện của Thiên Xích cũng quá hợp lí đó chứ? Nhưng mà ta vẫn cảm thấy có gì đó sai sai ở đây"

"Đ*t m* ngươi làm ta rối não quá!!"Bạch Hổ một bên ôm đầu la hét, Huyền Vũ vẫn không để ý đến hắn mà tự lâm vào vòng lập của bản thân.

Cuối cùng phải nhờ đến Thanh Long để mà gỡ rối cho hai con hàng.

Thanh Long:"Có gì đâu mà rối, đúng lí là chúng ta làm gì có lí do để mà rối? Ngày từ lúc đầu chúng ta đã làm gì biết được ý đinh của hắn đâu nào? Càng không có chút manh mối nào thực dụng nào về kẻ thần bí kia nữa cơ mà"

"Như vậy thì tại sao hắn lại phải giúp Bạch Dạ?"Bạch Hổ đặt câu hỏi.

"Phải nói là tại sao không giúp mới đúng, chỉ đơn giản vì Bạch Dạ là truyền nhân của Tứ Linh cũng đã đủ"Huyền Vũ đáp.

Bạch Hổ định hỏi thêm gì đó thì lại bị Huyền Vũ ngắt lời:"Còn vụ giúp Bạch Dạ thì hắn được lợi lộc gì thì ta cũng không biết nên cũng đừng hỏi ta chi cho mệt"

(Thôi không đoán già đoán non nữa, cái này là ta với thằng bạn đối đáp luôn rồi, có bao nhiêu ta bê hết vô rồi đó)

Phía bên kia, Thiên Xích đã một lần nữa sử dụng Huyết Biến Thân, Muramasa lại một lần nữa xuất hiện trong tay cô, đồng thời có cả Huyết Ngục-vũ hồn của cô- xuất hiện đồng thời.

"Ta còn bao nhiêu phút?"

"Không nhiều lắm, 3 phút thôi, cố giải quyết cho nhanh"Huyết Ma uể oải đáp lại.

Vậy là đủ!!

Thiên Xích nâng đao chém về phía màng chắn, trên lưỡi đao không biết từ lúc nào đã tụ lại thêm hai viên Huyết Bạo.

Hai đường đao cắt chéo chém về phía màng chắn, ẩn sau đó là hai vụ nổ ngay khi đao chạm đến màng.

Bến kia Chu Tước cũng đã tung ra một đóa sen năm cánh đỏ thẫm tạo hình từ quả cầu lửa (ta thấy cứ cầu cầu cầu chán quá nên ta đổi thành hình ảnh này luôn cho nó thân thuộc)

"Lên! Ngũ Bạo Liên Hoa"

Đóa hoa đã rời khỏi tay Chu Tước, nhanh chóng chạm đến màng chắn.

Hai chiêu thức của Chu Tước và Thiên Xích được tung ra đồng thời.

Cùng nhau chạm đến màng chắn.

Và rồi….

Cùng nhau tan biến!!

Chưa kịp kinh ngạc, bên tai hai người lại vang lên âm thanh lạnh nhạt của Vô.

"Náo đủ chưa? Thiên Xích? Chu Tước?"

Nhất thời, đôi mắt cả hai co rụt lại