Chương 35:Chuẩn bị cho buổi hẹn đầu tiên

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 35:Chuẩn bị cho buổi hẹn đầu tiên

"Này ngồi im cái coi cho ta làm tóc"Vương Đông bực tức nói.

"Làm tóc làm chi? Ta thấy vậy được rồi.Ngươi nhiều chuyện quá, đã bắt ta mặc mấy bộ đồ này còn đánh phấn trang điểm rồi bây giờ là làm tóc nữa à? Cũng vừa thôi chứ, ta đi hẹn hò chứ đâu phải đi cưới xin gì.Còn chưa nói tới việc ta là con trai mà ngươi còn tô cả một mặt phấn cho ta làm chi? Đùa ta à?"Bạch Dạ đang ngồi phía trước bỗng đứng dậy nói.Trong nửa tiếng này hắn đã bị Vương Đông quay như chong chóng,không những bị bắt thay đồ mà còn làm tóc, trang điểm như một cô gái vậy.

Bạch Dạ biểu hiện rất kiên nhẫn lúc đầu nhưng hắn cảm thấy có gì đó hơi sai sai, nhất là khi Vương Đông làm tóc lại cho hắn và cả...sơn móng tay.May là hắn ngăn kịp.

Thế là hắn bùng nổ,giật lấy miếng tẩy trang gần đó, lau hết son phấn trên mặt.Mái tóc được hắn thả bung ra, tùy ý xõa xuống vai.

Bạch Dạ nhìn Vương Đông, giận giữ gào thét:"Một là ngươi làm đàng hoàng cho ta, hai là để ta tự làm"

Nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của hắn, Vương Đông vốn đang nín cười cũng nghiêm giọng nói:"Thôi không đùa nữa, lần này ta sẽ làm đàng hoàng mà, yên tâm giao buổi hẹn cho ta"

Nói rồi hắn lại vỗ vỗ lồng ngực, một bộ "Cứ giao cho chế", thần sắc kiêu ngạo khiến cho Bạch Dạ càng lúc càng hối hận vì đã nhờ tên này giúp hắn.

Nhưng đã lỡ rồi, chỉ còn một tiếng nữa là đến giờ, Bạch Dạ cũng không còn cách nào khác đành trao thân cho Vương Đông mặc hắn làm gì thì làm.Bạch Dạ cũng không còn cách nào khác, chẳng lẽ đi tìm người khác?

Vương Đông cũng không còn muốn đùa giỡn nữa, lúc này hắn chỉ muốn thử trang điểm một lần, dù gì hắn cũng là một cô gái.Lại có một con chuột bạch đưa tới cửa tội gì không tận dụng? Bởi vậy mới có màn làm tóc và trang điểm như ban nãy.

Bạch Dạ cũng không biết bản thân cũng đã trở thành vật thí nghiệm của Vương Đông, hắn đang mặc lại một chiếc áo khoác trắng xám với những dãy viền màu vàng chạy dọc theo tà áo.Bên trong lại là một chiếc áo sơ mi đen sọc vàng trang trí một đóa hoa màu vàng nhạt trên ngực.Trên người hắn tỏa ra một khí chất cao quý mà thành thục, cùng với đôi mắt màu hổ phách kia lại như phủ thêm một sự thần bí lên trên người hắn.Mái tóc xõa ngang vai cũng được Vương Đông buộc lên, trông có vẻ khỏe khoắn vô cùng.

Đeo thêm một đôi giày thể thao mà Vương Đông đưa tới, Bạch Dạ đứng trước gương xoay một vòng, tự ngắm lại bản thân mình trong gương mà cảm thấy hơi là lạ, bản thân hắn từ trước đến nay vẫn rất luôn tùy ý trong chuyện ăn mặc, thường thường là một chiếc áo trơn đơn giản, một chiếc quần dài thoải mái, một đôi giày không quá khó chịu là đủ với Bạch Dạ.Phong cách ăn mặc đơn sơ nhưng đó lại là cách ăn mặc mà Bạch Dạ yêu thích nhất.Cả kiếp trước lẫn kiếp này đều không thay đổi.

Bây giờ đây nhìn lại bản thân mình trong gương, Bạch Dạ cũng không thể tin được đó là mình.Nhìn hắn tràn đầy hứng thú đánh giá bản thân như vậy,Vương Đông thấy hắn như vậy liền tự hào nói:

"Ngươi thấy sao với trình độ của ta? Có phải là quá ảo diệu không? Lúc nãy chỉ là hơi không quen tí thôi chứ ta một khi nghiêm túc thì cho dù ăn mày qua tay ta cũng thành siêu mẫu"

Bạch Dạ nhìn Vương Đông với cái mũi đã cao gần 5cm, cười mắng:"Được được ta biết ngươi giỏi rồi, giờ thì cần chuẩn bị cái gì nữa?"

Vương Đông ngẫm nghĩ, một hồi lâu mới nói một câu xanh rờn:"Ta không biết"

Rầm!!!

Bạch Dạ từ trên ghế té xuống ngay lập tức.

Bạch Dạ tưởng hắn có ý tưởng gì hay lắm, ai ngờ chờ đợi mãi mãi chỉ có một câu như vậy

Vương Đông cũng thấy hơi xấu hổ, hắn nói:"Ta cũng là con gái.Ngươi cũng biết là ta chưa từng hẹn hò với bất cứ ai, làm sao có thể trả lời được cơ chứ? Ta giúp ngươi đến đây cũng là hết sức rồi. Những cái khác ngươi tự lo liệu" Nói xong hắn hừ lạnh quay đầu chỗ khác.

Bạch Dạ trèo lên ghế, hắn cười khổ nói:"Ta cũng chưa từng hẹn hò với bất cứ ai, cũng rất lo lắng đấy chứ.Nào là nên ăn mặc cái gì, nên đi đâu rồi cả nên nói cái gì.Ta hoàn toàn mù tịt những cái như thế này a. Ta cũng đau khổ lắm chứ"Bạch Dạ cúi đầu, không tự chủ nghĩ đến vẻ mặt thất vọng của Thiên Xích nhìn hắn, càng nghĩ hắn càng thấy lo lắng hơn.

Vương Đông thấy hắn khổ sở như vậy cũng không nói gì, chỉ im lặng suy nghĩ, một hồi sau, hắn nói:"Ngươi thử mua một món quà xem nào? Một đóa hoa chẳng hạn? Ta nghĩ rằng Thiên Xích sẽ thích"

Lúc này một âm thanh vang lên ngoài cửa:

"Về nói chuyện, ngươi hãy cố gắng giữ cuộc nói chuyện thật tự nhiên, không cần nói những câu gượng ép quá, như thế sẽ làm bầu không khí trở nên căng thẳng. Ngươi thử nói những gì mà Thiên Xích thích ấy, hoặc dùng những câu khen ngợi nhẹ nhàng, như thế sẽ giúp cả hai thoải mái hơn"

"Ngươi hãy cố đưa ra những câu hỏi mà cả hai có thể cùng trò chuyện về nó, tuyệt đối đừng hỏi kiểu "Lan ơi em tên gì" không là ăn tát SML, tuyệt đối không nên hỏi những câu trả lời mà đối tượng có thể kết thúc ngay sau đó, cụ thể ta cũng không biết nói ra sao"

"Quà tặng thì ta nghĩ một ít kẹo ngọt hay một đóa hoa sẽ gây ấn tượng đối với người kia, ta cũng không chắc vì điều này hơi bất ngờ cho một buổi hẹn, còn là buổi hẹn đầu tiên"

"Rồi lại nói về những điều không nên làm,đừng nhắc đến những cô gái khác, những điều nyaf có thể khiến một mối quan hệ tan vỡ ngay khi người vừa nói ra khỏi mồm."

"Đôi mắt ngươi tuyệt đối phải tập trung vào đối tượng, ngươi đang hẹn hò với nàng, chứ không phải cảnh vật hay đồ vật xung quanh, đừng sao lãng vào việc khác.Cô nàng đang hẹn gò với ngươi và việc ngươi không để ý tới cô ấy có thể khiến nàng không vui"

"Và điều quan trọng nhất, ngươi nên kết thúc buổi hen với một cái hôn nhẹ lên môi hay tự tay đưa nàng về kí túc xá.Cách kết thúc một buổi hẹn cũng là tiền đề để tạo ra một buổi hẹn khác, đừng quên điều đó"

"Ta chỉ giúp ngươi có vậy thôi, chúc ngươi may mắn, Bạch Dạ. Cũng cảm ơn vì đã hai lần cứu Hoắc Vũ Hạo sư đệ của ta,ta nghe là ngươi sắp đi hẹn hò với bạn gái nên tạt qua một chút.Hi vọng với những lời khuyên này sẽ giúp ngươi trong buổi hẹn đầu tiên"

Bạch Dạ chăm chú nghe một tràng của Bối Bối, chỉ với những lời khuyên ban nãy thì đã có thể 90% tạo ra một buổi hẹn thành công rồi, không biết nói gì hơn, Bạch Dạ đành nói:"Cảm ơn anh, Bối Bối"

Bối Bối cười nói:"Không có gì, chỉ là một vài lời khuyên nhỏ thôi.Chúc ngươi thành công với buổi hẹn"Nói rồi hắn quay đầu rời đi, nhìn thân ảnh Bối Bối từ từ xa dần, Bạch Dạ khẽ nuốt một ngum nước bọt, cảm thán nói ra:

"Chỉ với những mẹo nhỏ này hắn đã có thể mê chết hàng đống cô gái rồi.Không biết Đường Nhã bằng cách nào có thể khiến hắn từ chối hết bao nhiêu cô nàng như vậy"

Vương Đông bên kia cũng gật đầu liên tục,cảm thán không thôi.

Cả hai không biết rằng, ở phía trên lầu cũng đang diễn ra một cảnh tương tự như vậy.

"Ở vị trí của người đưa ra đề nghị hẹn hò, Thiên Xích ngươi đã qua hấp tấp, thường thì người con trai sẽ là người đưa ra lời đề nghị hẹn hò trước.Như vậy thì ta có thể biết được hắn quan tâm mình như thế nào"

"Phải luôn luôn chú ý đến ngoại hình của mình.Khi hẹn hò, vẻ bên ngoài sẽ biểu hiện cho đối phương thấy về con người của ngươi.Ăn mặc thanh nhã, gọn gàng có thể khiến ngươi dễ dàng ghi điểm trong mắt đối phương"

"Trong những cuộc trò chuyện, ngươi không nên quá hồ hổi hay tự nhiên quá mức.Ngươi nên giữ môi mình hơi cong tạo vẻ mỉm cười, tuy không rõ ràng nhưng nó sẽ khiến cho người kia cảm thấy thoải mái, không bị gò bó trong lúc trò chuyện.Ngươi hãy vào vai một người nghe,như thế chứng tỏ ngươi thật sự quan tâm đến đối phương.Hãy để cho người ấy là người chủ động trong cuộc trò chuyện.Đôi khi quan tâm quá nhiều không phải là một chuyện tốt, luôn luôn giữ sự tự nhiên"

"Ngươi hãy thử tìm kiếm một ít chủ đề để trò chuyện xem, đôi lúc một cuộc hội thoại sẽ lâm vào bế tắc, vào lúc đó chính là thời điểm tốt nhất để đưa ra chủ đề nới nhằm không để cho bầu không khí mất tự nhiên"

"Nhất định phải đúng giờ, cho dù ngươi có mất đến hàng giờ để chọn quần áo, trang điểm, làm tóc hay bất cứ thứ gì đi chăng nữa ngươi cũng phải đúng giờ.Tốt nhất là đến trước giờ hẹn 5 phút.Phái nam ghét sự chờ đợi, nhất định không được bỏ qua điều đó.Nếu ngươi đến đúng giờ hoặc đến sớm hơn một chút so với giờ hẹn, đối phương sẽ thấy được sự tôn trọng"

"Đó là tất cả những gì ta rút ra sau những buổi hẹn với Bối Bối, ta hi vọng nó sẽ giúp được ngươi"

Những lời này xuất phát từ Đường Nhã, chỉ thấy Thiên Xích một mặt nghiêm túc chăm chú nghe Đường Nhã tuyền thụ kinh nghiêm.Tiêu Tiêu sớm đã chết lặng, nàng đau đơn nhận ra rằng những gì mình hướng dẫn cho Thiên Xích so với những lời vàng ngọc của Đường Nhã thật sự không đáng giá chút nào.

Sở dĩ Bối Bối và Đường Nhã xuất hiện là do Hoắc Vũ Hạo nhờ, cộng với việc Bạch Dạ đã giúp Hoắc Vũ Hạo không chỉ một lần nên cả hai mới chấp nhận thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo.

Về phía Hoắc Vũ Hạo, hắn nghe Vương Đông kể lại lúc ăn trưa thì lập tức nghĩ đến cặp đôi Bối Bối và Đường Nhã mà nhờ họ trọ giúp.Quả thật hành động lần này của Hoắc Vũ Hạo đã giúp ích rất nhiều cho Bạch Dạ và Thiên Xích.

"Giờ thì để ta chọn trang phục cho ngươi, trang điểm rồi làm tóc, vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến sáu giờ. Tiêu Tiêu mau lại giúp một tay, chúng ta phải tạo ra một buổi hẹn cho Thiên Xích đáng yêu của chúng ta!!"Đường Nhã dường như bị câu lên hứng thú, chỉ thấy nàng bá khí ra lệnh cho Tiêu Tiêu, người kia lập tức chấp hành mệnh lệnh, đồng thời cũng hưng phấn không thôi.

Thiên Xích cũng để mặc hai người,bắt đầu đi thử áo.

Bạch Dạ và Vương Đông đã chọn xong trang phục bắt đầu đi chọn quà và địa điểm,lúc đi còn bắt cóc luôn Hoắc Vũ Hạo vốn đang tu luyện.

Tất cả bận rộn chỉ vì một cuộc hẹn hò của Bạch Dạ và Phượng Thiên Xích.

(Thật sự thì ta cũng không định viết chương này nhưng để hai kẻ chưa từng hẹn hò lần nào thì ta phải giúp kiểu này, viết xong mới nhớ ra bản thân vẫn còn là một thần Fa, thôi ta đi khóc thầm tiếp đây)