Chương 40:Bom hư không

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 40:Bom hư không

Ầm Ầm Ầm

 m thanh chói tai vang lên không ngừng, nghe thấy những âm thanh ấy Bạch Dạ cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng thì kế hoạch của hắn cũng đã thành công.Cơ thể căng cứng nãy giờ cũng thả lỏng ra nhiều, hắn tin tưởng uy lực của đòn này vô cùng, Thiên Xích dường như cũng không quá bất ngờ với kế hoạch này, bản thân nàng cũng nhẹ thở ra.

"Đó là gì?"Ở một bên khác, Mã Tiểu Đào hiếu kì hỏi ra,nàng hoàn toàn không nhận thấy bất kì dấu hiệu cho quả bom thứ hai này, cứ như là một quả bom vô hình xuất hiện từ hư không vậy, cứ như là...hư không chính là quả bom!!

"Nhìn về phía Hồn Hoàn củ tên nhóc kia đi, Mã Tiểu Đào"Huyền lão cắn một miếng gà, nhàn nhạt nói.

Mã Tiểu Đào đưa đôi mắt nhìn sang, chỉ thấy Thiên Niên Hồn Hoàn của Bạch Dạ đang tỏa sáng rực rỡ, nàng nói:"Đó là hồn kĩ? Không thể nào!!"

"Ta cũng không tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt, Hồn Kĩ thứ hai của tên nhóc Bạch Dạ kia dường như có thể tạo ra một quả bom từ không khí,hoặc là hắn mượn hư không chế tạo ra một quả bom,ta cũng không rõ"Huyền lão lắc đầu nói, lão cũng suy đoán đến nhiều khả năng hơn, trong đó cũng có một giả thiết là Bạch Dạ đã nén không khí lại để tạo ra một vụ nổ áp suất không khí.Nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu nào cho biết không khí đã bị nén lại nên giả thiết này đã bị bác bỏ.Những giả thiết khác cũng đã bị bỏ qua.

"Nhưng đó chỉ mới là Hồn Kĩ thứ hai thôi mà! Làm sao có thể?!"Mã Tiểu Đào vẫn hơi khó tin, đôi mắt toát lên vẻ nghi ngờ không thể che dấu.

"Uy lực của vụ nổ này có thể so sánh với cái trước, nhưng lại thắng ở sự vô hình, hoàn toàn không có báo trước.Phải nói là kế hoạch của hai đứa nhỏ này thật sự quá tốt rồi.Đầu tiên Bạch Dạ thu hút sự chú ý đê Thiên Xích chuẩn bị viên bom đầu tiên, sau khi nó nổ, trong một khoảnh khắc đối thủ đắc ý mà sơ hổ lại kích hoạt quả bom thứ hai.Quả thứ hai lại không hề có chút báo trước nào nên có thể dễ dàng thành công.Lại nói, dường như quả bom thứ nhất chỉ để phân tán sự cảnh giác của đối thủ đến mức thấp nhất, mục đích thật sự của bọn nhóc kia vẫn là quả bom thứ hai a, quả thật là…."

""Kế trong kế!!"Mã Tiểu Đào tiếp lời Huyền lão, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn về hai thân ảnh đang thở dốc trong sân, phía bên kia là những cơn bụi mù vẫn chưa tan hết, qua đó có thể biết được uy lực của đòn thứ hai lớn đến mức nào.

"Đúng vậy! Nhưng như vậy là đã đủ để…."Huyền lão định nói tiếp thì một tiếng cười to đã cắt đứt hắn.

m thanh va chạm của dây xích vang lên không ngừng.Từng sợi xích dài mang một màu đen tuyền quét tan bụi khí xung quanh.

m thanh cười to một lần nữa khiến Bạch Dạ và Thiên Xích trở về trạng thái chiến đấu.

Bạch Dạ không thể tin được là sau đòn đó đối thủ vẫn có thể đứng lên.Chỉ thấy giây phút mà bụi mù tan hết cũng là một cái quan tài bằng dây xích xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, từng sợi xích đen như đang bảo vệ lấy người nào đó.

Kèm theo đó là chín vòng hồn hoàn trôi nổi trên không trung!!

Không sai!! Là chín cái!!

Hai vàng

Một tím

Năm đen

Một đỏ

Kinh khủng nhất là cái Thập Vạn Niên Hồn Hoàn cuối cùng!! Thì ra người đánh với hai người Bạch Dạ từ nãy đến giờ lại là….

Một vị Phong Hào Đấu La!!

Đã vậy còn có một cái Thập Vạn Niên Hồn Hoàn!!

Bạch Dạ kinh hãi!!

Thiên Xích cũng ngây người!!

Phí bên kia, Huyền lão nhẹ giọng nói ra:"....hắn gọi ra vũ hồn"

Mã Tiểu Đào vẫn không nói gì, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn về phía Bạch Dạ, không ai biết nàng suy nghĩ gì.

Bạch Dạ lúc này suy nghĩ rất nhiều, hắn tự hỏi tại sao một Phong Hào Đấu La lại đến đây? Tại sao một cường giả như hắn lại đánh với hai tên Đại Hồn Sư? Mục đích của hắn là gì? Hắn là ai?

Nhưng không đợi hắn nói ra suy nghĩ trong lòng, người đàn ông kia đã cất tiếng:

"Ha ha, sảng khoái!! Không ngờ tới hai tên nhóc như các ngươi lại có thể bức ta đến mức này.Quả bom đầu không tệ, nhưng quả thứ hai thì lại có thể gây thiệt hại đến ta, trong quả bom đó ta cảm nhận được sự phá hoại vô cùng mạnh mẽ. Dường như đã chạm đến sức mạnh của không gian rồi chứ? Nếu ta không sử dụng Hồn Kĩ thứ nhất thì bây giờ ta phải chạy đi chữa thương rồi. Nhưng ngươi cũng không tệ đâu, có thể ép ta gọi ra vũ hồn, không những vậy còn phải sử dụng tới Hồn Kĩ đầu tiên.Ngươi không tệ, không tệ…"

Càng nói hắn càng trở nên hưng phấn, trong giọng nói không thể dấu đi vẻ tán thưởng.Nhưng càng nghe Bạch Dạ càng cảm thấy căng thẳng hơn.Không phải vì hắn đoán sai mà là vì...hắn đoán quá chính xác!! Gần như đã đoán ra khả năng của Hồn Kĩ thứ hai của Bạch Dạ!!

Bom Hư Không!!

Đây là tên Hồn Kĩ thứ hai của Bạch Dạ, xuất phát từ một con Hồn Thú có thuộc tính không gian "vô tình" chui đầu vào Tứ Linh không gian,đúng lúc Bạch Dạ đang cần Hồn Hoàn thứ hai do mới đột phá hồi 3 tháng trước.Con Hồn Thú xấu số bị Tứ Linh "làm thịt" ngay tại chỗ.

Càng may mắn hơn là con hồn thú đó tu vi cao, lại rơi ra Thiên Niên Hồn Hoàn, không những vậy mà còn có một hồn kĩ hệ không gian vô cùng hiếm có.

Bom Hư Không cho phép người sử dụng lợi dụng những khoảng không bị rối loạn ở cỡ nhỏ, sử dụng hồn lực mà dẫn dắt nó về hướng chỉ định.Bằng cách này, người sử dụng có thể tạo ra một quả bom từ hư không, một quả bom vô hình!!

Trên thực tế, Hồn Kĩ này cực kì khó sử dụng, không kể đến sức mạnh của không gian vô cùng khó điều khiển, mà chỉ việc sử dụng hồn lực để dẫn dắt nó về hướng chỉ định đã vô cùng khó khăn rồi., đó là do Hồn Kĩ chỉ cho khả năng "tạo bom" mà không có kĩ năng "đặt bom".

Nhưng Bạch Dạ là ai?

Truyền nhân của Tứ Linh!!

Bằng khả năng điều khiển hồn lực của mình, Bạch Dạ đã tiến một bước dài trên con đường khống chế khi luyện được cách khống chế những dòng hồn lực trong tự nhiên.Cũng vì vậy mà Hồn Kĩ Bom Hư Không không còn chút tì vết nào.

Không những vậy, Bom Hư Không còn mang khả năng phá hoại vô cùng mạnh mẽ, việc có gốc gác là một sự hỗn loạn của không gian khiến nó có khả năng liên tục phá hư, gây ra một vết thương sau cho kẻ trúng bom.

Mạnh mẽ!!

Vô hình!!

Cùng với bất ngờ, đây chính là những điều giúp cho Bom Hư Không trở thành một món vũ khí đáng sợ.Hoàn toàn có thể one hit bất cứ kẻ nào dưới cấp 40.

Nên nhớ bản thân Bạch Dạ mới chỉ cấp 22 thôi, chỉ cần sử dụng hợp lí hồn kĩ này thì hắn sẽ là một con quái vật trong chiến đâu sinh tử!!

Nhưng đó chưa phải là điều đáng sợ nhất, sức mạnh của Bom Hư Không được ta ra từ những sự hỗn loạn, nếu như những sự hỗn loạn đó lớn hơn? Và nếu như hồn lực của Bạch Dạ có thể điều khiển chúng làm vũ khí của mình thì sao?

Kết quả….Bạch Dạ cũng không biết chắc được.

"Về một phương diện nào đó, Hồn Kĩ thứ hai của tên nhóc Bạch Dạ kia có thể càng mạnh hơn nữa"Huyền lão hẳn cũng đã nhìn ra bí ẩn sau lời nhắc nhở của người đàn ông kia, chỉ nghe hắn trầm giọng nói:"Không nghi ngờ gì nữa, đây là một Hồn Kĩ có thể tăng tiến sức mạnh.Không nghĩ tới tên nhóc kia lại có được một Hồn Kĩ như thế này"

Huyền lão cúi đầu suy nghĩ, lão lẩm bẩm:"Chỉ là không biết Hồn Kĩ này lấy từ đâu mà thôi"

"Nhưng nó lại không thể gây thiệt hại cho đối thủ chút nào"Mã Tiểu Đào nói ra sự thật, tuy rằng Bom Hư Không có mạnh đến đâu, có thể tăng tiến sức mạnh đến đâu thì ít nhất, vào lúc này nó vẫn không thể nào đọ được với một Phong Hào Đấu La được!!

Đó là sự thật không thể chối cãi!!

"Ta muốn xem đến cuối cùng, để xem Bạch Dạ có là một con quái vật thứ hai sau Bạch Thiên Thanh hay không"Huyền lão tràn đầy hứng thú nói ra.Nhưng chỉ với những điều mà Bạch Dạ thể hiện ra thì hắn cũng 100% xác định Bạch Dạ sẽ được trọng điểm bồi dưỡng.

Bạch Dạ nhíu chặt lông mày, đôi mắt tràn đầy cảnh giác nhìn về phía người đàn ông nọ, hắn trầm giọng nói:

"Một vị Phong Hào Đấu La người người kính ngưỡng mà lại ra tay với hai đứa nhóc chỉ mới Đại Hồn Sư? Đáng tôn kính quá nhỉ?"

"Đáng tôn kính hay không không nằm ở sự quyết định của ngươi, ta là cường giả nên ta có quyền.Còn ngươi? Thực lực không mà quyền thế cũng không. Ngoại trừ cái thân phận con trai của Bạch Thiên Thanh thì ngươi có gì?"Người đàn ông cười lạnh đả kích nói, âm thanh tràn đầy vẻ chăm chọc.

Chung quy vẫn là thực lực không đủ a.

Bạch Dạ cắn răng nghĩ tới, đôi tay lại không tự chủ nắm chặt Byakuya thêm một chút.

"Không phải là ngươi yếu, mà là do đối thủ quá mạnh" m thanh lười biếng của Huyền Vũ truyền vào tai hắn.

Bạch Dạ vẫn không nòi gì, tay cầm đao đã đầy mồ hôi lạnh, đôi mắt hắn nhìn chăm chú đối thủ.Kẻ kia vẫn liên tục cười lạnh nhìn hắn, đôi mắt lấp lóe không biết suy nghĩ điều gì.

Bạch Dạ bắt được một tia giảo hoạt trong đôi mắt hắn.

Đột nhiên, một luồng sát khí kinh thiên bao phủ lên đầu hắn.Thần kinh của hắn đã được căng đến mức cao nhất, chỉ một chút kích thích cũng đủ để hắn làm ra phản công.

Tuy nhiên luồng sát khí này lại vượt qua tất cả những sự chuẩn bị của Bạch Dạ, tinh thần hắn trống rỗng,như có hàng ngàn con rắn đang nhìn chằm chằm hắn,đôi mắt hắn dần dần tan rã.

Bạch Dạ thấy gì?

Một ngọn núi chất lên từ xác người, phía trên đỉnh lại là một người đàn ông đang uống thứ rượu màu đỏ, thứ rượu ấy dường như được làm từ thứ nằm trong huyết quản của những kẻ xấu sô kia.Người đàn ông muốn một cách say sưa, uống như để làm say bản thân, uống để tiêu tan sát khí trong lòng.

Nhưng như vậy là vẫn không đủ!!

Bạch Dạ thấy người đàn ông đó đưa đôi mắt nhìn hắn, thân thể hắn run lên từng hồi, cảm giác như bị một bàn tay bóp chặt lấy cổ hắn, không suy nghĩ được gì nữa, Bạch Dạ từ từ ngã khuỵu xuống, đôi tay cầm đao cũng đã buông phân nửa.

"Bạch Dạ!!!!!"

Nhưng bên tai lại truyền đến âm thanh của Thiên Xích, hắn giật bắn người,thân thể hắn lăn vài vòng trên đất,hắn,tỉnh dậy sau cơn ảo mộng mà vừng trán đã mướt hết mồ hôi lạnh.

Nhưng Thiên Xích đâu rồi?

Bạch Dạ đưa mắt nhìn sang thì thân ảnh của nàng đã biến mất tự lúc nào.

Chỉ thấy những sợi dây xích của người đàn ông kia đã bao quanh Thiên Xích tự lúc nào, từng sợi xích bao quanh như một chiếc lồng và Thiên Xích chính là con chim trong lồng ấy.

Lúc này Thiên Xích đang lo lắng nhìn hắn, người đàn ông thì vẻ mặt hơi khác lạ, hắn nói:

"Tuy không phải mục tiêu chính, tuy nhiên như thế này là đã đủ rồi"Hắn cười, lại quay sang Bạch Dạ,nhếch môi nói:

"Giờ thì để xem, người yêu bị bắt, Bạch Dạ ngươi sẽ làm thế nào?"

m thanh hắn truyền khắp không gian, như mộ cây búa tạ ngàn cân gõ vào tim Bạch Dạ.Tới lúc này hắn mới nhận ra.

Thiên Xích bị bắt!!